Dương Hà Tâm,vốn là một cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùa Tịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói. Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làm những việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ. Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác. Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ở đây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch. (Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"! ***** ”Cố lên,một chút nữa là được rồi.” Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào .Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đáng nói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của một người 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy…
Chương 44: Thập bát sát tinh?
Vương Phi! Nàng Háo SắcTác giả: conangcatinhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDương Hà Tâm,vốn là một cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùa Tịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói. Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làm những việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ. Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác. Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ở đây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch. (Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"! ***** ”Cố lên,một chút nữa là được rồi.” Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào .Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đáng nói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của một người 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy… “Tình cảm bắt nguồn từ trái tim, để dành được chỉ có sự chân thành không thủ đoạn?” Hàn Khiết Luân bước đi trong vô thức vẫn nhắc lại lời Lăng Lạc Nhân từng nói, chẳng lẽ từ trước đến nay hắn đã sai? Mà còn là sai từ bước đầu tiên?***1 canh giờ trước!”Chân thành?” Hàn Khiết Luân khó hiểu chau mày, chẳng lẽ nhị tẩu nghĩ hắn đang đùa giỡn Hoan nhi? Vì sao không nhìn ra tình cảm rất mực chân thực của hắn chứ? Có một chút bất mãn dâng lên từ trong lòng, nhưng đang cầu người,"Bá Vương" đành nuốt khó chịu vào trong.”Không sai, là chân thành” Gương mặt vẫn mỉm cười nhẹ như đùa giỡn, Lăng Lạc Nhân biết mình đã chọc Hàn Khiết Luân, nhưng có câu "Cầu người thì phải cúi đầu" hắn dám công khai tức giận sao? Tiếp tục tựa đầu vào ngực Hàn Lãnh Thiên, nàng nghĩ mình có nên đổi nghề sang làm mai mối không? Mà cả hai mối nàng phụ trách đều là những nhân vật hô mưa gọi sóng thần. Làm tốt...có thưởng. Làm không tốt? Vẫn có thưởng. Không phải sao?”Nhưng ta chưa hề gian dối” Vẻ mặt Hàn Khiết Luân quay đi, thật tức chết hắn mà, nếu không phải vì cái Sở nữ nhân cứng đầu kia khó dụ dỗ, thì hắn đời nào đến đây cầu cái người chỉ biết lấy kẻ khác làm trò đùa như vậy chứ? Chỉ tại những kế hoạch đại tẩu đưa ra quá thất bại, làm hắn bí bách chạy đến đây. Từ khi nào một thương nhân giỏi về kinh doanh trở thành kẻ thất bại trong tán tỉnh nữ nhân đây? Nói ra sợ người khác cười đến rụng cả răng.”Chẳng phải ngươi đã dùng thủ đoạn?” Lăng Lạc Nhân biết, Hàn Khiết Luân là một thương nhân, nếu muốn chinh phục đối phương trong cuộc làm ăn, nàng nhất định phải chiếm ưu thế mới có thể đạt được lợi nhuận như ý muốn.”Ta....” Hàn Khiết Luân lâm vào trận địa, Không thể thốt nên lời. Thực sự hắn đã nhờ Phượng Kỳ giúp đỡ, nhưng xem đi, kết quả thì sao chứ? Mọi thứ lại trở về nơi bắt đầu, có chăng chỉ là sự đau thương mất đi số ngân lượng từ những vụ trước. Hắn đã đủ thương tâm, nay còn đổ cho hắn hành vi dùng thủ đoạn. Cứ như sói gian ác hãm hại cừu non vậy.”Tình cảm bắt nguồn từ trái tim, để dành được chỉ có sự chân thành không thủ đoạn, ngươi có hiểu không?” Một khi đã quyết định giúp tỷ muội của mình, Lăng Lạc Nhân sẽ hi sinh vì đại nghĩa, hết lòng giúp đỡ, mặc dù...nàng cũng kiếm được một ít lợi nhuận từ đó =.=”Tẩu nói rõ hơn đi” Dường như đã hiểu, Hàn Khiết Luân ngoan ngoãn tìm ra sự sâu sắc mà từ trước đến nay chưa được lĩnh hội. Người với người phải chăng có quá nhiều sự đòi hỏi và ràng buộc? Nếu đã như vậy, hắn sẽ dùng hết khả năng để làm, hi vọng nữ nhân kia sẽ hiểu.”Nữ nhân một khi không chú trọng đến gia thế và vẻ ngoài hào nhoáng, đó chính là người trọng tình nghĩa” Nói chính xác hơn, muốn chinh phục trái tim họ, trước tiên phải lấy được lòng tin. Nếu dùng thủ đoạn, một khi bị phát hiện sẽ dẫn đến kết cuộc rất tệ hại.”Ngươi tự tin rằng, những việc mình làm chắc chắn sẽ không bị bại lộ?” Vẫn giữ thái độ là một người thuyết trình, Lăng Lạc Nhân tự tin những điều mình nói sẽ khiến tam vương gia thông minh kia hiểu. Chỉ là... Não thương nhân nên tắm rửa một lần, sau đó từ từ nạp đủ lí thuyết tính chất bồi dưỡng tình cảm là được.”Chúng ta ví dụ, khi ngươi thực sự chiếm được trái tim Hoan Hoan, nhưng ngày nào đó, nàng biết được bản thân bị người mình yêu thương tin tưởng lừa gạt....sẽ như thế nào?” Mỉm cười vừa ý khi nhìn gương mặt Hàn Khiết Luân trở nên khó coi. Lăng Lạc Nhân ầm thầm cân nhắc, không biết hù dọa hắn như vậy có làm hắn trở nên ngớ ngẩn không nữa >”
“Tình cảm bắt nguồn
từ trái tim, để dành được chỉ có sự chân thành không thủ đoạn?” Hàn
Khiết Luân bước đi trong vô thức vẫn nhắc lại lời Lăng Lạc Nhân từng
nói, chẳng lẽ từ trước đến nay hắn đã sai? Mà còn là sai từ bước đầu
tiên?
*
*
*
1 canh giờ trước!
”Chân thành?” Hàn Khiết Luân khó hiểu chau mày, chẳng lẽ nhị tẩu nghĩ hắn
đang đùa giỡn Hoan nhi? Vì sao không nhìn ra tình cảm rất mực chân thực
của hắn chứ? Có một chút bất mãn dâng lên từ trong lòng, nhưng đang cầu
người,"Bá Vương" đành nuốt khó chịu vào trong.
”Không sai, là
chân thành” Gương mặt vẫn mỉm cười nhẹ như đùa giỡn, Lăng Lạc Nhân biết
mình đã chọc Hàn Khiết Luân, nhưng có câu "Cầu người thì phải cúi đầu"
hắn dám công khai tức giận sao? Tiếp tục tựa đầu vào ngực Hàn Lãnh
Thiên, nàng nghĩ mình có nên đổi nghề sang làm mai mối không? Mà cả hai
mối nàng phụ trách đều là những nhân vật hô mưa gọi sóng thần. Làm
tốt...có thưởng. Làm không tốt? Vẫn có thưởng. Không phải sao?
”Nhưng ta chưa hề gian dối” Vẻ mặt Hàn Khiết Luân quay đi, thật tức chết hắn
mà, nếu không phải vì cái Sở nữ nhân cứng đầu kia khó dụ dỗ, thì hắn đời nào đến đây cầu cái người chỉ biết lấy kẻ khác làm trò đùa như vậy chứ? Chỉ tại những kế hoạch đại tẩu đưa ra quá thất bại, làm hắn bí bách
chạy đến đây. Từ khi nào một thương nhân giỏi về kinh doanh trở thành kẻ thất bại trong tán tỉnh nữ nhân đây? Nói ra sợ người khác cười đến rụng cả răng.
”Chẳng phải ngươi đã dùng thủ đoạn?” Lăng Lạc Nhân
biết, Hàn Khiết Luân là một thương nhân, nếu muốn chinh phục đối phương
trong cuộc làm ăn, nàng nhất định phải chiếm ưu thế mới có thể đạt được
lợi nhuận như ý muốn.
”Ta....” Hàn Khiết Luân lâm vào trận địa,
Không thể thốt nên lời. Thực sự hắn đã nhờ Phượng Kỳ giúp đỡ, nhưng xem
đi, kết quả thì sao chứ? Mọi thứ lại trở về nơi bắt đầu, có chăng chỉ là sự đau thương mất đi số ngân lượng từ những vụ trước. Hắn đã đủ thương
tâm, nay còn đổ cho hắn hành vi dùng thủ đoạn. Cứ như sói gian ác hãm
hại cừu non vậy.
”Tình cảm bắt nguồn từ trái tim, để dành được
chỉ có sự chân thành không thủ đoạn, ngươi có hiểu không?” Một khi đã
quyết định giúp tỷ muội của mình, Lăng Lạc Nhân sẽ hi sinh vì đại nghĩa, hết lòng giúp đỡ, mặc dù...nàng cũng kiếm được một ít lợi nhuận từ đó
=.=
”Tẩu nói rõ hơn đi” Dường như đã hiểu, Hàn Khiết Luân ngoan
ngoãn tìm ra sự sâu sắc mà từ trước đến nay chưa được lĩnh hội. Người
với người phải chăng có quá nhiều sự đòi hỏi và ràng buộc? Nếu đã như
vậy, hắn sẽ dùng hết khả năng để làm, hi vọng nữ nhân kia sẽ hiểu.
”Nữ nhân một khi không chú trọng đến gia thế và vẻ ngoài hào nhoáng, đó
chính là người trọng tình nghĩa” Nói chính xác hơn, muốn chinh phục trái tim họ, trước tiên phải lấy được lòng tin. Nếu dùng thủ đoạn, một khi
bị phát hiện sẽ dẫn đến kết cuộc rất tệ hại.
”Ngươi tự tin rằng,
những việc mình làm chắc chắn sẽ không bị bại lộ?” Vẫn giữ thái độ là
một người thuyết trình, Lăng Lạc Nhân tự tin những điều mình nói sẽ
khiến tam vương gia thông minh kia hiểu. Chỉ là... Não thương nhân nên
tắm rửa một lần, sau đó từ từ nạp đủ lí thuyết tính chất bồi dưỡng tình
cảm là được.
”Chúng ta ví dụ, khi ngươi thực sự chiếm được trái
tim Hoan Hoan, nhưng ngày nào đó, nàng biết được bản thân bị người mình
yêu thương tin tưởng lừa gạt....sẽ như thế nào?” Mỉm cười vừa ý khi nhìn gương mặt Hàn Khiết Luân trở nên khó coi. Lăng Lạc Nhân ầm thầm cân
nhắc, không biết hù dọa hắn như vậy có làm hắn trở nên ngớ ngẩn không
nữa >”
Vương Phi! Nàng Háo SắcTác giả: conangcatinhTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDương Hà Tâm,vốn là một cô nhi không cha không mẹ,được Thầy Dương Kì danh Huệ Duyên ở chùa Tịnh Vân nhặt được bên gốc cây,đang nức nở kêu gào vì đói. Cô có một cá tính hoạt bát nhanh nhẹn,ngày thường hay giúp các chú tiểu làm những việc nhẹ,với đôi tay gầy nhỏ lại có một nghị lực bền bỉ. Từ lúc lên Năm,cô đã được Thầy Dương Kì dạy võ phòng thân,nhưng cũng vì tinh nghịch,gây ra biết bao rắc rối cho người khác. Đến năm mười bảy tuổi,cô đã được chuyển đến Am Tịnh Huệ của các vị nữ tu.Ở đây,chỉ vài ngày ngoan ngoãn,cá tính của cô lại được bộc phát,và số phận cô hoàn toàn thay đổi sau một cú ngã tinh nghịch. (Dùng ngôi từ theo hoàn cảnh nhé mọi người,hiện tại thì dùng từ "Cô" Xuyên rồi dùng từ "Nàng"! ***** ”Cố lên,một chút nữa là được rồi.” Dương Hà Tâm vẫn đang thì thầm ra sức trèo lên cao để hái cho được quả Đào .Với độ cao khoảng 4-5m tuy không thể làm khó được, nhưng vấn đề đáng nói ở đây là cô đang ngự trên một nhánh nhỏ,với trọng lượng của một người 17 tuổi,thì đó vẫn là sự nguy… “Tình cảm bắt nguồn từ trái tim, để dành được chỉ có sự chân thành không thủ đoạn?” Hàn Khiết Luân bước đi trong vô thức vẫn nhắc lại lời Lăng Lạc Nhân từng nói, chẳng lẽ từ trước đến nay hắn đã sai? Mà còn là sai từ bước đầu tiên?***1 canh giờ trước!”Chân thành?” Hàn Khiết Luân khó hiểu chau mày, chẳng lẽ nhị tẩu nghĩ hắn đang đùa giỡn Hoan nhi? Vì sao không nhìn ra tình cảm rất mực chân thực của hắn chứ? Có một chút bất mãn dâng lên từ trong lòng, nhưng đang cầu người,"Bá Vương" đành nuốt khó chịu vào trong.”Không sai, là chân thành” Gương mặt vẫn mỉm cười nhẹ như đùa giỡn, Lăng Lạc Nhân biết mình đã chọc Hàn Khiết Luân, nhưng có câu "Cầu người thì phải cúi đầu" hắn dám công khai tức giận sao? Tiếp tục tựa đầu vào ngực Hàn Lãnh Thiên, nàng nghĩ mình có nên đổi nghề sang làm mai mối không? Mà cả hai mối nàng phụ trách đều là những nhân vật hô mưa gọi sóng thần. Làm tốt...có thưởng. Làm không tốt? Vẫn có thưởng. Không phải sao?”Nhưng ta chưa hề gian dối” Vẻ mặt Hàn Khiết Luân quay đi, thật tức chết hắn mà, nếu không phải vì cái Sở nữ nhân cứng đầu kia khó dụ dỗ, thì hắn đời nào đến đây cầu cái người chỉ biết lấy kẻ khác làm trò đùa như vậy chứ? Chỉ tại những kế hoạch đại tẩu đưa ra quá thất bại, làm hắn bí bách chạy đến đây. Từ khi nào một thương nhân giỏi về kinh doanh trở thành kẻ thất bại trong tán tỉnh nữ nhân đây? Nói ra sợ người khác cười đến rụng cả răng.”Chẳng phải ngươi đã dùng thủ đoạn?” Lăng Lạc Nhân biết, Hàn Khiết Luân là một thương nhân, nếu muốn chinh phục đối phương trong cuộc làm ăn, nàng nhất định phải chiếm ưu thế mới có thể đạt được lợi nhuận như ý muốn.”Ta....” Hàn Khiết Luân lâm vào trận địa, Không thể thốt nên lời. Thực sự hắn đã nhờ Phượng Kỳ giúp đỡ, nhưng xem đi, kết quả thì sao chứ? Mọi thứ lại trở về nơi bắt đầu, có chăng chỉ là sự đau thương mất đi số ngân lượng từ những vụ trước. Hắn đã đủ thương tâm, nay còn đổ cho hắn hành vi dùng thủ đoạn. Cứ như sói gian ác hãm hại cừu non vậy.”Tình cảm bắt nguồn từ trái tim, để dành được chỉ có sự chân thành không thủ đoạn, ngươi có hiểu không?” Một khi đã quyết định giúp tỷ muội của mình, Lăng Lạc Nhân sẽ hi sinh vì đại nghĩa, hết lòng giúp đỡ, mặc dù...nàng cũng kiếm được một ít lợi nhuận từ đó =.=”Tẩu nói rõ hơn đi” Dường như đã hiểu, Hàn Khiết Luân ngoan ngoãn tìm ra sự sâu sắc mà từ trước đến nay chưa được lĩnh hội. Người với người phải chăng có quá nhiều sự đòi hỏi và ràng buộc? Nếu đã như vậy, hắn sẽ dùng hết khả năng để làm, hi vọng nữ nhân kia sẽ hiểu.”Nữ nhân một khi không chú trọng đến gia thế và vẻ ngoài hào nhoáng, đó chính là người trọng tình nghĩa” Nói chính xác hơn, muốn chinh phục trái tim họ, trước tiên phải lấy được lòng tin. Nếu dùng thủ đoạn, một khi bị phát hiện sẽ dẫn đến kết cuộc rất tệ hại.”Ngươi tự tin rằng, những việc mình làm chắc chắn sẽ không bị bại lộ?” Vẫn giữ thái độ là một người thuyết trình, Lăng Lạc Nhân tự tin những điều mình nói sẽ khiến tam vương gia thông minh kia hiểu. Chỉ là... Não thương nhân nên tắm rửa một lần, sau đó từ từ nạp đủ lí thuyết tính chất bồi dưỡng tình cảm là được.”Chúng ta ví dụ, khi ngươi thực sự chiếm được trái tim Hoan Hoan, nhưng ngày nào đó, nàng biết được bản thân bị người mình yêu thương tin tưởng lừa gạt....sẽ như thế nào?” Mỉm cười vừa ý khi nhìn gương mặt Hàn Khiết Luân trở nên khó coi. Lăng Lạc Nhân ầm thầm cân nhắc, không biết hù dọa hắn như vậy có làm hắn trở nên ngớ ngẩn không nữa >”