Minh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng…
Chương 23
Vì Sao Lấp Lánh NhấtTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMinh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng… Show thực tế quay tập thứ ba, địa điểm quay là một khu phố cổ. Lần này Ảnh Đế vẫn đưa cậu em họ không biết nói đi cùng.Lúc đợi tổ quay phim chuẩn bị xong, Ảnh Đế ôm vai Minh Tinh lánh sang một góc nói nhỏ.Ảnh Đế: “Tiểu Minh này, số là thằng em họ của anh không có người bạn nào cả, hơn nữa lại còn không chịu nói chuyện. Anh thấy nó thích cậu lắm đấy, cậu có rảnh thì dẫn nó đi chơi giùm anh, anh đây sẽ không bạc đãi cậu đâu.”Minh Tinh thật sự nhìn không ra em họ thích hắn chỗ nào, nhưng một khi thánh chỉ của Ảnh Đế đã ban thì làm sao từ chối cho được.Minh Tinh vỗ ngực tuyên bố hùng hồn: “Được rồi, ai bảo em đây ngọc thụ lâm phong người gặp người thương cơ chứ! Mị lực càng nhiều, trách nhiệm càng lớn, em hiểu mà.”Ảnh Đế: …Ảnh Đế ho nhẹ hai tiếng: “Em của anh bị bệnh tâm lý chứ không phải sinh lý, cậu đừng coi nó như người tàn tật, lâu lâu khuyên nhủ nó một chút là được rồi.”Thật ra ngay từ đầu Minh Tinh thấy thính lực của em họ không có vấn đề đã đoán được đôi chút rồi. Người câm phần lớn do điếc bẩm sinh mới không biết nói chuyện, còn cậu em họ đây có thể nghe được nên rất có khả năng không phải do sinh lý.Minh Tinh: “Anh muốn cho cậu ấy nói chuyện phải không?”Ảnh Đế thở dài: “Tốt nhất là như vậy.” Việc này có thể nói là mong ước của cả nhà hắn.Minh Tinh cảm thấy chẳng có gì phải xoắn cả: “Ủa chứ đơn giản mà anh, thừa lúc cậu ấy không chú ý rồi trùm bao tải trói lại, từ sáng tới tối dùng lông gà gãi bàn chân, cứ gãi đến khi cậu ấy không gọi ba ba thì không ngừng.”Ảnh Đế: …Bạn nhỏ ơi, tư tưởng của em nguy hiểm quá rồi đấy!Minh Tinh thấy hắn không phản ứng gì, còn hỏi hắn: “Anh cảm thấy cách làm này thế nào?”Hắn còn có thể cảm thấy thế nào nữa? Ba ba đã làm gì sai?Lúc này Ảnh Đế đột nhiên liếc thấy em họ đứng phía sau Minh Tinh đang lạnh lùng nhìn bọn họ, nhìn bản mặt đó thì chắc mẩm đã nghe được phi vụ của họ rồi.Ảnh Đế lập tức đẩy Minh Tinh một cái, duỗi ngón tay vừa run rẩy vừa chỉ vào Minh Tinh, giống như muốn nói lại không nói được, run rẩy cả buổi mới từ từ thu tay về, bỏ lại một câu “Đồ bại hoại!” rồi làm bộ tức giận đùng đùng chuồn mất.Minh Tinh:???Đạ mấu, không hổ là Ảnh Đế:))))
Show thực tế quay tập thứ ba, địa điểm quay là một khu phố cổ. Lần này Ảnh Đế vẫn đưa cậu em họ không biết nói đi cùng.
Lúc đợi tổ quay phim chuẩn bị xong, Ảnh Đế ôm vai Minh Tinh lánh sang một góc nói nhỏ.
Ảnh Đế: “Tiểu Minh này, số là thằng em họ của anh không có người bạn nào cả, hơn nữa lại còn không chịu nói chuyện. Anh thấy nó thích cậu lắm đấy, cậu có rảnh thì dẫn nó đi chơi giùm anh, anh đây sẽ không bạc đãi cậu đâu.”
Minh Tinh thật sự nhìn không ra em họ thích hắn chỗ nào, nhưng một khi thánh chỉ của Ảnh Đế đã ban thì làm sao từ chối cho được.
Minh Tinh vỗ ngực tuyên bố hùng hồn: “Được rồi, ai bảo em đây ngọc thụ lâm phong người gặp người thương cơ chứ! Mị lực càng nhiều, trách nhiệm càng lớn, em hiểu mà.”
Ảnh Đế: …
Ảnh Đế ho nhẹ hai tiếng: “Em của anh bị bệnh tâm lý chứ không phải sinh lý, cậu đừng coi nó như người tàn tật, lâu lâu khuyên nhủ nó một chút là được rồi.”
Thật ra ngay từ đầu Minh Tinh thấy thính lực của em họ không có vấn đề đã đoán được đôi chút rồi. Người câm phần lớn do điếc bẩm sinh mới không biết nói chuyện, còn cậu em họ đây có thể nghe được nên rất có khả năng không phải do sinh lý.
Minh Tinh: “Anh muốn cho cậu ấy nói chuyện phải không?”
Ảnh Đế thở dài: “Tốt nhất là như vậy.” Việc này có thể nói là mong ước của cả nhà hắn.
Minh Tinh cảm thấy chẳng có gì phải xoắn cả: “Ủa chứ đơn giản mà anh, thừa lúc cậu ấy không chú ý rồi trùm bao tải trói lại, từ sáng tới tối dùng lông gà gãi bàn chân, cứ gãi đến khi cậu ấy không gọi ba ba thì không ngừng.”
Ảnh Đế: …
Bạn nhỏ ơi, tư tưởng của em nguy hiểm quá rồi đấy!
Minh Tinh thấy hắn không phản ứng gì, còn hỏi hắn: “Anh cảm thấy cách làm này thế nào?”
Hắn còn có thể cảm thấy thế nào nữa? Ba ba đã làm gì sai?
Lúc này Ảnh Đế đột nhiên liếc thấy em họ đứng phía sau Minh Tinh đang lạnh lùng nhìn bọn họ, nhìn bản mặt đó thì chắc mẩm đã nghe được phi vụ của họ rồi.
Ảnh Đế lập tức đẩy Minh Tinh một cái, duỗi ngón tay vừa run rẩy vừa chỉ vào Minh Tinh, giống như muốn nói lại không nói được, run rẩy cả buổi mới từ từ thu tay về, bỏ lại một câu “Đồ bại hoại!” rồi làm bộ tức giận đùng đùng chuồn mất.
Minh Tinh:???
Đạ mấu, không hổ là Ảnh Đế:))))
Vì Sao Lấp Lánh NhấtTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMinh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng… Show thực tế quay tập thứ ba, địa điểm quay là một khu phố cổ. Lần này Ảnh Đế vẫn đưa cậu em họ không biết nói đi cùng.Lúc đợi tổ quay phim chuẩn bị xong, Ảnh Đế ôm vai Minh Tinh lánh sang một góc nói nhỏ.Ảnh Đế: “Tiểu Minh này, số là thằng em họ của anh không có người bạn nào cả, hơn nữa lại còn không chịu nói chuyện. Anh thấy nó thích cậu lắm đấy, cậu có rảnh thì dẫn nó đi chơi giùm anh, anh đây sẽ không bạc đãi cậu đâu.”Minh Tinh thật sự nhìn không ra em họ thích hắn chỗ nào, nhưng một khi thánh chỉ của Ảnh Đế đã ban thì làm sao từ chối cho được.Minh Tinh vỗ ngực tuyên bố hùng hồn: “Được rồi, ai bảo em đây ngọc thụ lâm phong người gặp người thương cơ chứ! Mị lực càng nhiều, trách nhiệm càng lớn, em hiểu mà.”Ảnh Đế: …Ảnh Đế ho nhẹ hai tiếng: “Em của anh bị bệnh tâm lý chứ không phải sinh lý, cậu đừng coi nó như người tàn tật, lâu lâu khuyên nhủ nó một chút là được rồi.”Thật ra ngay từ đầu Minh Tinh thấy thính lực của em họ không có vấn đề đã đoán được đôi chút rồi. Người câm phần lớn do điếc bẩm sinh mới không biết nói chuyện, còn cậu em họ đây có thể nghe được nên rất có khả năng không phải do sinh lý.Minh Tinh: “Anh muốn cho cậu ấy nói chuyện phải không?”Ảnh Đế thở dài: “Tốt nhất là như vậy.” Việc này có thể nói là mong ước của cả nhà hắn.Minh Tinh cảm thấy chẳng có gì phải xoắn cả: “Ủa chứ đơn giản mà anh, thừa lúc cậu ấy không chú ý rồi trùm bao tải trói lại, từ sáng tới tối dùng lông gà gãi bàn chân, cứ gãi đến khi cậu ấy không gọi ba ba thì không ngừng.”Ảnh Đế: …Bạn nhỏ ơi, tư tưởng của em nguy hiểm quá rồi đấy!Minh Tinh thấy hắn không phản ứng gì, còn hỏi hắn: “Anh cảm thấy cách làm này thế nào?”Hắn còn có thể cảm thấy thế nào nữa? Ba ba đã làm gì sai?Lúc này Ảnh Đế đột nhiên liếc thấy em họ đứng phía sau Minh Tinh đang lạnh lùng nhìn bọn họ, nhìn bản mặt đó thì chắc mẩm đã nghe được phi vụ của họ rồi.Ảnh Đế lập tức đẩy Minh Tinh một cái, duỗi ngón tay vừa run rẩy vừa chỉ vào Minh Tinh, giống như muốn nói lại không nói được, run rẩy cả buổi mới từ từ thu tay về, bỏ lại một câu “Đồ bại hoại!” rồi làm bộ tức giận đùng đùng chuồn mất.Minh Tinh:???Đạ mấu, không hổ là Ảnh Đế:))))