Tác giả:

Minh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng…

Chương 94

Vì Sao Lấp Lánh NhấtTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMinh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng… Sau khi Minh Tinh nhận kịch bản “Túy ngọa thiên hạ” liền bắt đầu gấp rút học lời thoại.Hắn không phải loại diễn viên không thuộc thoại rồi lấy cớ có hậu kỳ lồng tiếng đi cos “con số tiên sinh”.Lúc học lời thoại, hắn vô cùng nghiêm túc.Nhưng học một mình đương nhiên rất chán, cũng không vào mood được. Vì vậy hắn đi tìm Đường Hâm Thành ráp thoại với mình, bắt Đường Hâm Thành đọc lời thoại của Hoàng đế.Trong bộ phim này, nói đúng ra thì nữ chính đã cố ý xếp đặt khổ nhục kế để nam chính lấy được sự tín nhiệm của Hoàng đế. Nam chính vì cứu Hoàng đế mà bị thích khách đánh trọng thương, ngã vào ngực Hoàng đế tỏ lòng trung thành, thành công khiến tình cảm hai người tiến thêm một bước.Đường Hâm Thành: …Hắn vẫn cảm thấy Hoàng đế và nam chính trong phim này cứ lạ lạ thế nào.Minh Tinh không chú ý tới vẻ mặt khác thường của hắn, lúc này đã vào mood, đùng môt phát che ngực ngã vào lòng Đường Hâm Thành, chậm rãi tụt xuống.Đường Hâm Thành kịp thời đỡ hắn, quỳ dưới sàn nhà.Minh Tinh: “Pi sà… Ngài…ngài không sao chứ?”Đường Hâm Thành cố gắng điều chỉnh tâm trạng, để mình bày ra biểu lộ bi thương một chút.“Khụ… Trẫm…trẫm…không sao, ngươi tại…tại…tại sao lại ngu như vậy!”Vẻ mặt của Minh Tinh lúc này cứ như vừa cắn phải cớt.Hắn ngồi dậy từ ngực Đường Hâm Thành: “Cậu cứ như vậy sao anh nhập diễn nổi!”Đường Hâm Thành trợn trắng mắt: “Do anh…do anh yêu cầu quá cao!”Minh Tinh vỗ ngực: “Bởi vì anh là diễn viên chuyên nghiệp, những người chuyên nghiệp như tụi anh đều yêu cầu cao!”Đường Hâm Thành hỏi vậy anh muốn thế nào.Minh Tinh suy nghĩ một hồi rồi ôm điện thoại vào phòng tắm.Im lặng một lát, giọng thoại dõng dạc của hắn lập tức truyền ra.Sau khi đọc xong lời thoại cảnh này, Minh Tinh đẩy cửa ra, đưa điện thoại cho người trẻ tuổi: “Hâm Hâm, anh thu xong lời thoại của Hoàng đế rồi, đợi lát nữa anh bắt đầu nói thì cậu mở lên. Cậu biết “con số tiên sinh” chứ, chú ý hình dáng miệng và cảm xúc là được.” Nói rồi còn bổ sung một câu: “Không cần cảm ơn anh đâu.”Đường Hâm Thành: …Lúc này tâm trạng hắn rất không tốt, có xúc động muốn cầm điện thoại đập vào mặt Minh Tinh.Thế mà Minh Tinh chơi đến là vui vẻ, khoái chí đối diễn với mặt Đường Hâm Thành và giọng thoại của mình.Hắn diễn xong còn cảm thán: “Kỹ thuật độc thoại của anh tốt quá trời, Hâm Hâm có thấy vậy không?”Đường Hâm Thành: “…Ờ.”

Sau khi Minh Tinh nhận kịch bản “Túy ngọa thiên hạ” liền bắt đầu gấp rút học lời thoại.

Hắn không phải loại diễn viên không thuộc thoại rồi lấy cớ có hậu kỳ lồng tiếng đi cos “con số tiên sinh”.

Lúc học lời thoại, hắn vô cùng nghiêm túc.

Nhưng học một mình đương nhiên rất chán, cũng không vào mood được. Vì vậy hắn đi tìm Đường Hâm Thành ráp thoại với mình, bắt Đường Hâm Thành đọc lời thoại của Hoàng đế.

Trong bộ phim này, nói đúng ra thì nữ chính đã cố ý xếp đặt khổ nhục kế để nam chính lấy được sự tín nhiệm của Hoàng đế. Nam chính vì cứu Hoàng đế mà bị thích khách đánh trọng thương, ngã vào ngực Hoàng đế tỏ lòng trung thành, thành công khiến tình cảm hai người tiến thêm một bước.

Đường Hâm Thành: …

Hắn vẫn cảm thấy Hoàng đế và nam chính trong phim này cứ lạ lạ thế nào.

Minh Tinh không chú ý tới vẻ mặt khác thường của hắn, lúc này đã vào mood, đùng môt phát che ngực ngã vào lòng Đường Hâm Thành, chậm rãi tụt xuống.

Đường Hâm Thành kịp thời đỡ hắn, quỳ dưới sàn nhà.

Minh Tinh: “Pi sà… Ngài…ngài không sao chứ?”

Đường Hâm Thành cố gắng điều chỉnh tâm trạng, để mình bày ra biểu lộ bi thương một chút.

“Khụ… Trẫm…trẫm…không sao, ngươi tại…tại…tại sao lại ngu như vậy!”

Vẻ mặt của Minh Tinh lúc này cứ như vừa cắn phải cớt.

Hắn ngồi dậy từ ngực Đường Hâm Thành: “Cậu cứ như vậy sao anh nhập diễn nổi!”

Đường Hâm Thành trợn trắng mắt: “Do anh…do anh yêu cầu quá cao!”

Minh Tinh vỗ ngực: “Bởi vì anh là diễn viên chuyên nghiệp, những người chuyên nghiệp như tụi anh đều yêu cầu cao!”

Đường Hâm Thành hỏi vậy anh muốn thế nào.

Minh Tinh suy nghĩ một hồi rồi ôm điện thoại vào phòng tắm.

Im lặng một lát, giọng thoại dõng dạc của hắn lập tức truyền ra.

Sau khi đọc xong lời thoại cảnh này, Minh Tinh đẩy cửa ra, đưa điện thoại cho người trẻ tuổi: “Hâm Hâm, anh thu xong lời thoại của Hoàng đế rồi, đợi lát nữa anh bắt đầu nói thì cậu mở lên. Cậu biết “con số tiên sinh” chứ, chú ý hình dáng miệng và cảm xúc là được.” Nói rồi còn bổ sung một câu: “Không cần cảm ơn anh đâu.”

Đường Hâm Thành: …

Lúc này tâm trạng hắn rất không tốt, có xúc động muốn cầm điện thoại đập vào mặt Minh Tinh.

Thế mà Minh Tinh chơi đến là vui vẻ, khoái chí đối diễn với mặt Đường Hâm Thành và giọng thoại của mình.

Hắn diễn xong còn cảm thán: “Kỹ thuật độc thoại của anh tốt quá trời, Hâm Hâm có thấy vậy không?”

Đường Hâm Thành: “…Ờ.”

Vì Sao Lấp Lánh NhấtTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Hài HướcMinh Tinh là một ngôi sao hết thời, hắn có 154 vạn fan hâm mộ, nhưng trong đó có 152 vạn là fan cương thi do hắn mua. Vì để tăng độ chân thật, hắn còn mua cả gói Like + comment + share. Một hôm hắn đăng Weibo, đợi hai phút liền F5 xem bình luận, từ trên xuống dưới một hàng đều là “Cố gắng lên!” “Ủng hộ anh!” nhạt tuếch của đám cương thi. Hắn nhíu mày, nhanh chóng đăng nhập QQ, click chuột vào avatar của bạn tốt có tên “Trưởng Fandom.” Minh Tinh: Có thể đổi mới mục bình luận không, phải biểu đạt tình cảm sao cho phong phú một chút? Trưởng Fandom: Anh muốn phong phú thế nào? Minh Tinh: Mười lăm chữ trở lên. Trưởng Fandom: Được. Trưởng Fandom: Thêm tiền. Minh Tinh: … Minh Tinh: Được! Trưởng Fandom: OK. Mấy phút sau, Minh Tinh nhấn F5 lần nữa. [Mỗi lần nhìn thấy anh diễn cổ trang, em thậm chí không màng tất cả chỉ muốn đè anh xuống giường, làm loạn trang phục của anh, từ phía sau cưỡi lên lưng anh, cởi mũ trùm đầu của anh, sau đó giúp anh tết bím tóc.] Minh Tinh: … Minh Tinh: Quá đáng… Sau khi Minh Tinh nhận kịch bản “Túy ngọa thiên hạ” liền bắt đầu gấp rút học lời thoại.Hắn không phải loại diễn viên không thuộc thoại rồi lấy cớ có hậu kỳ lồng tiếng đi cos “con số tiên sinh”.Lúc học lời thoại, hắn vô cùng nghiêm túc.Nhưng học một mình đương nhiên rất chán, cũng không vào mood được. Vì vậy hắn đi tìm Đường Hâm Thành ráp thoại với mình, bắt Đường Hâm Thành đọc lời thoại của Hoàng đế.Trong bộ phim này, nói đúng ra thì nữ chính đã cố ý xếp đặt khổ nhục kế để nam chính lấy được sự tín nhiệm của Hoàng đế. Nam chính vì cứu Hoàng đế mà bị thích khách đánh trọng thương, ngã vào ngực Hoàng đế tỏ lòng trung thành, thành công khiến tình cảm hai người tiến thêm một bước.Đường Hâm Thành: …Hắn vẫn cảm thấy Hoàng đế và nam chính trong phim này cứ lạ lạ thế nào.Minh Tinh không chú ý tới vẻ mặt khác thường của hắn, lúc này đã vào mood, đùng môt phát che ngực ngã vào lòng Đường Hâm Thành, chậm rãi tụt xuống.Đường Hâm Thành kịp thời đỡ hắn, quỳ dưới sàn nhà.Minh Tinh: “Pi sà… Ngài…ngài không sao chứ?”Đường Hâm Thành cố gắng điều chỉnh tâm trạng, để mình bày ra biểu lộ bi thương một chút.“Khụ… Trẫm…trẫm…không sao, ngươi tại…tại…tại sao lại ngu như vậy!”Vẻ mặt của Minh Tinh lúc này cứ như vừa cắn phải cớt.Hắn ngồi dậy từ ngực Đường Hâm Thành: “Cậu cứ như vậy sao anh nhập diễn nổi!”Đường Hâm Thành trợn trắng mắt: “Do anh…do anh yêu cầu quá cao!”Minh Tinh vỗ ngực: “Bởi vì anh là diễn viên chuyên nghiệp, những người chuyên nghiệp như tụi anh đều yêu cầu cao!”Đường Hâm Thành hỏi vậy anh muốn thế nào.Minh Tinh suy nghĩ một hồi rồi ôm điện thoại vào phòng tắm.Im lặng một lát, giọng thoại dõng dạc của hắn lập tức truyền ra.Sau khi đọc xong lời thoại cảnh này, Minh Tinh đẩy cửa ra, đưa điện thoại cho người trẻ tuổi: “Hâm Hâm, anh thu xong lời thoại của Hoàng đế rồi, đợi lát nữa anh bắt đầu nói thì cậu mở lên. Cậu biết “con số tiên sinh” chứ, chú ý hình dáng miệng và cảm xúc là được.” Nói rồi còn bổ sung một câu: “Không cần cảm ơn anh đâu.”Đường Hâm Thành: …Lúc này tâm trạng hắn rất không tốt, có xúc động muốn cầm điện thoại đập vào mặt Minh Tinh.Thế mà Minh Tinh chơi đến là vui vẻ, khoái chí đối diễn với mặt Đường Hâm Thành và giọng thoại của mình.Hắn diễn xong còn cảm thán: “Kỹ thuật độc thoại của anh tốt quá trời, Hâm Hâm có thấy vậy không?”Đường Hâm Thành: “…Ờ.”

Chương 94