Một thiếu nữ xinh đẹp, không chỉ nét đẹp từ bên ngoài mà ngay cả bên trong của cô đều đẹp, thanh cao, sống tù nhỏ cô là một công chúa được nuôi chiều, cô sống rất hạnh phúc và vui vẻ, thế nhưng đến năm cô thì 15 tuổi thì không hiểu sao ba mẹ cô mất tích, tài sản của gia đình cô được chú ruột của cô thừa hưởng, ông cũng nhận nuôi cô thì khi ba mẹ cô mất tích. Song cô sống trong chính căn nhà mình mà không thể nào vui vẻ, thím cô luôn tìm những lý do hết sức hoan đường để chừi mắng đánh đập cô, mà ngay cả trước mặt chú ruột ông cũng nhắm mắt cho qua không hề mở miệng can thiệp vào. Mặc khác hạnh phúc của cô lại mỉm cười với cô khi cô gặp anh,cô không hề biết anh là ai, chỉ biết anh là người mà cô có thể dựa dẫm vào, anh thương cô, cưng chiều cô, cho cô hạnh phúc, cho cô nụ cười, anh bắt đầu theo đuổi cô khi cô 17 tuổi, hai năm trôi qua sống cùng anh cuối cùng cũng đến ngày mà cô mong đợi nhất đó là kết hôn cùng anh. Ngày kết hôn thì sao? Hạnh phúc của cô bây giờ và cảm giác hiện tại của…
Chương 13
Sự Trả Thù Sai Lầm Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Minh Phi AngleTruyện Ngôn TìnhMột thiếu nữ xinh đẹp, không chỉ nét đẹp từ bên ngoài mà ngay cả bên trong của cô đều đẹp, thanh cao, sống tù nhỏ cô là một công chúa được nuôi chiều, cô sống rất hạnh phúc và vui vẻ, thế nhưng đến năm cô thì 15 tuổi thì không hiểu sao ba mẹ cô mất tích, tài sản của gia đình cô được chú ruột của cô thừa hưởng, ông cũng nhận nuôi cô thì khi ba mẹ cô mất tích. Song cô sống trong chính căn nhà mình mà không thể nào vui vẻ, thím cô luôn tìm những lý do hết sức hoan đường để chừi mắng đánh đập cô, mà ngay cả trước mặt chú ruột ông cũng nhắm mắt cho qua không hề mở miệng can thiệp vào. Mặc khác hạnh phúc của cô lại mỉm cười với cô khi cô gặp anh,cô không hề biết anh là ai, chỉ biết anh là người mà cô có thể dựa dẫm vào, anh thương cô, cưng chiều cô, cho cô hạnh phúc, cho cô nụ cười, anh bắt đầu theo đuổi cô khi cô 17 tuổi, hai năm trôi qua sống cùng anh cuối cùng cũng đến ngày mà cô mong đợi nhất đó là kết hôn cùng anh. Ngày kết hôn thì sao? Hạnh phúc của cô bây giờ và cảm giác hiện tại của… Nam Thiên Kình lạnh lùng khiến khắp căn phòng tràn ngập sợ hãi, mà nhất là Hạ Thanh Vân, cô ta trừng mắt không thể tin nhìn anh.- Không lẽ, anh chính là…là…_ Dường như là không thể tin mà Hạ Thanh Vân nhìn Hạ Điềm Nhi.- Cô ấy là vợ danh chính ngôn thuận của Nam Thiên Kình tôi, ai dám làm càng tổn thương cô ấy tôi liền không để yên. _ Nam Thiên Kình lạnh lùng lên tiếng cảnh cáo trước mặt đám đông.- Xin lỗi Nam tổng, con gái tôi do không hiểu chuyện nên mới có thái độ không phải với Điềm Nhi, Điềm Nhi cháu về rồi sao? Lâu nay cháu đi đâu làm chú tìm kiếm cháu mãi. _ Hạ Thanh thấy cục diện không ổn, ông đang trong đà phát triển, không thể vì chuyện nhỏ mà đánh mất cơ hội ông gầy dựng nên. Hạ Thanh lên tiếng nói với Nam Thiên Kình sau đó vẻ mặt ôn nhu dịu dàng nhìn Hạ Điềm Nhi ân cần nói.- Ngoan, lại đây để chú ngắm cháu gái chú…._ Thấy Hạ Điềm Nhi lui càng về sau người của Nam Thiên Kình. Hạ Thanh nhíu máy sau đó kiên nhẫn lên tiếng dỗ cô, thế nhưng nhận được thất bại là Hạ Điềm Nhi một bước cũng không tới.- Không cần…về nhà..về nhà…_ Hạ Điềm nhi uất ức kêu lên, nhớ lại cảnh cô bị ức h**p mà người chú này một câu bên vực cô cũng không có, Hạ Điềm Nhi kéo áo Nam thiên Kình một mức muốn rời khỏi nơi này.- Được, được…anh nói vài lời với họ xong sẽ đưa em về…_ Thấy Hạ Điềm Nhi ở trước mặt những người kia mà dựa dẫm anh, anh liền cảm thấy vui mừng, anh biết những người này tổn thương cô quá sâu cho nên mới khiến cô không muốn một phút giây nhìn thấy họ. Thấy sự dịu dàng của Nam tổng lừng danh ôn nhu dỗ cô vợ khiến tròn mắt của mọi người như muốn rớt ra ngoài.- Hạ tổng, tôi thay mặt vợ và ba mẹ vợ tôi cám ơn ông trong mấy năm qua đã chăm sóc Hoàng Kim rất tốt, ba mẹ vợ tôi 3 ngày nữa sẽ đến chào hỏi ông._ Nam Thiên Kình không lạnh không nóng lên tiếng nói với Hạ Thanh.- Cái gì?.....bác…bác…_Hạ Thanh Vân và Trác Vân Kim dường như là không thể tin những gì mà Nam Thiên Kình nòi, lời nói ra khỏi miệng cũng không thốt được tròn chữ. Mặc kệ họ có phản ứng như thế nào Nam Thiên Kình ôm Hạ Điềm Nhi rời khỏi. Hạ thanh biết lời nói của Nam Thiên Kình có bao nhiêu là lời cảnh cáo.Nam Thiên Kình cho người đến ma cao đón ba mẹ Hạ về, cũng nhờ đoàn luật sư giải quyết bên Hoàng Kim đề nghị Hạ Thanh tự động trả côn ty cho chủ cũ, dĩ nhiên số lợi nhuận màHạ Thanh nắm giữ trong tay của Hoàng Kim cũng đủ cả nhà hắn không lo ăn mặc sau này.
Nam Thiên Kình lạnh lùng khiến khắp căn phòng tràn ngập sợ hãi, mà nhất là Hạ Thanh Vân, cô ta trừng mắt không thể tin nhìn anh.
- Không lẽ, anh chính là…là…_ Dường như là không thể tin mà Hạ Thanh Vân nhìn Hạ Điềm Nhi.
- Cô ấy là vợ danh chính ngôn thuận của Nam Thiên Kình tôi, ai dám làm càng tổn thương cô ấy tôi liền không để yên. _ Nam Thiên Kình lạnh lùng lên tiếng cảnh cáo trước mặt đám đông.
- Xin lỗi Nam tổng, con gái tôi do không hiểu chuyện nên mới có thái độ không phải với Điềm Nhi, Điềm Nhi cháu về rồi sao? Lâu nay cháu đi đâu làm chú tìm kiếm cháu mãi. _ Hạ Thanh thấy cục diện không ổn, ông đang trong đà phát triển, không thể vì chuyện nhỏ mà đánh mất cơ hội ông gầy dựng nên. Hạ Thanh lên tiếng nói với Nam Thiên Kình sau đó vẻ mặt ôn nhu dịu dàng nhìn Hạ Điềm Nhi ân cần nói.
- Ngoan, lại đây để chú ngắm cháu gái chú…._ Thấy Hạ Điềm Nhi lui càng về sau người của Nam Thiên Kình. Hạ Thanh nhíu máy sau đó kiên nhẫn lên tiếng dỗ cô, thế nhưng nhận được thất bại là Hạ Điềm Nhi một bước cũng không tới.
- Không cần…về nhà..về nhà…_ Hạ Điềm nhi uất ức kêu lên, nhớ lại cảnh cô bị ức h**p mà người chú này một câu bên vực cô cũng không có, Hạ Điềm Nhi kéo áo Nam thiên Kình một mức muốn rời khỏi nơi này.
- Được, được…anh nói vài lời với họ xong sẽ đưa em về…_ Thấy Hạ Điềm Nhi ở trước mặt những người kia mà dựa dẫm anh, anh liền cảm thấy vui mừng, anh biết những người này tổn thương cô quá sâu cho nên mới khiến cô không muốn một phút giây nhìn thấy họ. Thấy sự dịu dàng của Nam tổng lừng danh ôn nhu dỗ cô vợ khiến tròn mắt của mọi người như muốn rớt ra ngoài.
- Hạ tổng, tôi thay mặt vợ và ba mẹ vợ tôi cám ơn ông trong mấy năm qua đã chăm sóc Hoàng Kim rất tốt, ba mẹ vợ tôi 3 ngày nữa sẽ đến chào hỏi ông._ Nam Thiên Kình không lạnh không nóng lên tiếng nói với Hạ Thanh.
- Cái gì?.....bác…bác…_Hạ Thanh Vân và Trác Vân Kim dường như là không thể tin những gì mà Nam Thiên Kình nòi, lời nói ra khỏi miệng cũng không thốt được tròn chữ. Mặc kệ họ có phản ứng như thế nào Nam Thiên Kình ôm Hạ Điềm Nhi rời khỏi. Hạ thanh biết lời nói của Nam Thiên Kình có bao nhiêu là lời cảnh cáo.
Nam Thiên Kình cho người đến ma cao đón ba mẹ Hạ về, cũng nhờ đoàn luật sư giải quyết bên Hoàng Kim đề nghị Hạ Thanh tự động trả côn ty cho chủ cũ, dĩ nhiên số lợi nhuận mà
Hạ Thanh nắm giữ trong tay của Hoàng Kim cũng đủ cả nhà hắn không lo ăn mặc sau này.
Sự Trả Thù Sai Lầm Của Tổng Giám ĐốcTác giả: Minh Phi AngleTruyện Ngôn TìnhMột thiếu nữ xinh đẹp, không chỉ nét đẹp từ bên ngoài mà ngay cả bên trong của cô đều đẹp, thanh cao, sống tù nhỏ cô là một công chúa được nuôi chiều, cô sống rất hạnh phúc và vui vẻ, thế nhưng đến năm cô thì 15 tuổi thì không hiểu sao ba mẹ cô mất tích, tài sản của gia đình cô được chú ruột của cô thừa hưởng, ông cũng nhận nuôi cô thì khi ba mẹ cô mất tích. Song cô sống trong chính căn nhà mình mà không thể nào vui vẻ, thím cô luôn tìm những lý do hết sức hoan đường để chừi mắng đánh đập cô, mà ngay cả trước mặt chú ruột ông cũng nhắm mắt cho qua không hề mở miệng can thiệp vào. Mặc khác hạnh phúc của cô lại mỉm cười với cô khi cô gặp anh,cô không hề biết anh là ai, chỉ biết anh là người mà cô có thể dựa dẫm vào, anh thương cô, cưng chiều cô, cho cô hạnh phúc, cho cô nụ cười, anh bắt đầu theo đuổi cô khi cô 17 tuổi, hai năm trôi qua sống cùng anh cuối cùng cũng đến ngày mà cô mong đợi nhất đó là kết hôn cùng anh. Ngày kết hôn thì sao? Hạnh phúc của cô bây giờ và cảm giác hiện tại của… Nam Thiên Kình lạnh lùng khiến khắp căn phòng tràn ngập sợ hãi, mà nhất là Hạ Thanh Vân, cô ta trừng mắt không thể tin nhìn anh.- Không lẽ, anh chính là…là…_ Dường như là không thể tin mà Hạ Thanh Vân nhìn Hạ Điềm Nhi.- Cô ấy là vợ danh chính ngôn thuận của Nam Thiên Kình tôi, ai dám làm càng tổn thương cô ấy tôi liền không để yên. _ Nam Thiên Kình lạnh lùng lên tiếng cảnh cáo trước mặt đám đông.- Xin lỗi Nam tổng, con gái tôi do không hiểu chuyện nên mới có thái độ không phải với Điềm Nhi, Điềm Nhi cháu về rồi sao? Lâu nay cháu đi đâu làm chú tìm kiếm cháu mãi. _ Hạ Thanh thấy cục diện không ổn, ông đang trong đà phát triển, không thể vì chuyện nhỏ mà đánh mất cơ hội ông gầy dựng nên. Hạ Thanh lên tiếng nói với Nam Thiên Kình sau đó vẻ mặt ôn nhu dịu dàng nhìn Hạ Điềm Nhi ân cần nói.- Ngoan, lại đây để chú ngắm cháu gái chú…._ Thấy Hạ Điềm Nhi lui càng về sau người của Nam Thiên Kình. Hạ Thanh nhíu máy sau đó kiên nhẫn lên tiếng dỗ cô, thế nhưng nhận được thất bại là Hạ Điềm Nhi một bước cũng không tới.- Không cần…về nhà..về nhà…_ Hạ Điềm nhi uất ức kêu lên, nhớ lại cảnh cô bị ức h**p mà người chú này một câu bên vực cô cũng không có, Hạ Điềm Nhi kéo áo Nam thiên Kình một mức muốn rời khỏi nơi này.- Được, được…anh nói vài lời với họ xong sẽ đưa em về…_ Thấy Hạ Điềm Nhi ở trước mặt những người kia mà dựa dẫm anh, anh liền cảm thấy vui mừng, anh biết những người này tổn thương cô quá sâu cho nên mới khiến cô không muốn một phút giây nhìn thấy họ. Thấy sự dịu dàng của Nam tổng lừng danh ôn nhu dỗ cô vợ khiến tròn mắt của mọi người như muốn rớt ra ngoài.- Hạ tổng, tôi thay mặt vợ và ba mẹ vợ tôi cám ơn ông trong mấy năm qua đã chăm sóc Hoàng Kim rất tốt, ba mẹ vợ tôi 3 ngày nữa sẽ đến chào hỏi ông._ Nam Thiên Kình không lạnh không nóng lên tiếng nói với Hạ Thanh.- Cái gì?.....bác…bác…_Hạ Thanh Vân và Trác Vân Kim dường như là không thể tin những gì mà Nam Thiên Kình nòi, lời nói ra khỏi miệng cũng không thốt được tròn chữ. Mặc kệ họ có phản ứng như thế nào Nam Thiên Kình ôm Hạ Điềm Nhi rời khỏi. Hạ thanh biết lời nói của Nam Thiên Kình có bao nhiêu là lời cảnh cáo.Nam Thiên Kình cho người đến ma cao đón ba mẹ Hạ về, cũng nhờ đoàn luật sư giải quyết bên Hoàng Kim đề nghị Hạ Thanh tự động trả côn ty cho chủ cũ, dĩ nhiên số lợi nhuận màHạ Thanh nắm giữ trong tay của Hoàng Kim cũng đủ cả nhà hắn không lo ăn mặc sau này.