Editor: Mai Tuyết Vân ". . . . . . Phụ thân hỏi con lần cuối cùng, thật sự con lại dễ dàng tha thứ cho nữ nhân khác mà không tha thứ cho muội muội ruột của con sao? Còn vì thế mà muốn đuổi cả phụ mẫu thân sinh của con ra ngoài, con không sợ bị trời đánh à? Hừ, có phải con cho rằng mình đã đủ lông đủ cánh cứng cáp rồi phảikhông, nên phụ thân hết cách với con ư? Nói thât cho con biết, trong ly rượu thỉnh tội của muội muội mà con vừa mới uống, đã bị phụ thân hạ độc rồi. Còn hài tử trong bụng muội muội con vẫn còn ở đấy, mẫu thân con vốn không hề mang thuốc sảy thai đến cho nó uống, con ngu ngốc nhưng phụ mẫu của con không hề ngu ngốc! Ngày hôm nay, con đồng ý để muội muội con bước vào Thôi gia thì tốt, không đồng ý cũng phải đồng ý. Nếu không côn chỉ còn cách chờ độc phát tác rồi bỏ mình mà thôi, đừng mở tưởng rằng phụ thân sẽ cho con thuốc giải độc!" Dưới ánh nến mờ, một nam nhân tuổi chừng năm mươi, thân hình béo mập vô cùng không tương xứng với bộ trường sam bằng tơ lụa mặc trên người…
Chương 10: Tranh công
Độc Thiếp Nắm QuyềnTác giả: Cẩn DưTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Mai Tuyết Vân ". . . . . . Phụ thân hỏi con lần cuối cùng, thật sự con lại dễ dàng tha thứ cho nữ nhân khác mà không tha thứ cho muội muội ruột của con sao? Còn vì thế mà muốn đuổi cả phụ mẫu thân sinh của con ra ngoài, con không sợ bị trời đánh à? Hừ, có phải con cho rằng mình đã đủ lông đủ cánh cứng cáp rồi phảikhông, nên phụ thân hết cách với con ư? Nói thât cho con biết, trong ly rượu thỉnh tội của muội muội mà con vừa mới uống, đã bị phụ thân hạ độc rồi. Còn hài tử trong bụng muội muội con vẫn còn ở đấy, mẫu thân con vốn không hề mang thuốc sảy thai đến cho nó uống, con ngu ngốc nhưng phụ mẫu của con không hề ngu ngốc! Ngày hôm nay, con đồng ý để muội muội con bước vào Thôi gia thì tốt, không đồng ý cũng phải đồng ý. Nếu không côn chỉ còn cách chờ độc phát tác rồi bỏ mình mà thôi, đừng mở tưởng rằng phụ thân sẽ cho con thuốc giải độc!" Dưới ánh nến mờ, một nam nhân tuổi chừng năm mươi, thân hình béo mập vô cùng không tương xứng với bộ trường sam bằng tơ lụa mặc trên người… Edit: Nhạn“...... Nhị phu nhân, ngài cần gì cho tiểu tiện nhân kia cái nhìn hòa nhã chứ? Nàng ta là người bất trung bất nghĩa, nên trự tiếp đuổi ra mới phải, tránh cho con mắt của ngài dơ bẩn, ngài thì thật tốt, còn cho nàng ta vào, làm dơ bẩn chỗ ngồi của ngài.”Bóng lưng của Vân Cẩm vừa biến mất sau mành trúc, Văn mụ mụ không nhịn được lập tức oán trách.Cẩm Tú cũng lầu bầu nói: “Bởi vì trước đây nàng ta làm biết bao nhiêu chuyện hèn hạ, làm hại Nhị phu nhân lúc nào cũng bị nhạo báng. Hôm nay Nhị phu nhân còn thể hiện vẻ mặt ôn hòa với nàng ta. Sáng mai nàng ta sẽ nói với tất cả mọi người trong viện, mọi người sẽ cảm thấy tính tình Nhị phu nhân mềm yếu dễ khi dễ!”Thật may nàng đã đoán trước được phản ứng của hai người này, đã nghĩ trước phải ứng đối như thế nào…Chu Quân Uyển âm thầm cảm thấy may mắn, lệnh cho Kim Linh, Ngân Linh lui ra ngoài sau đó nói với Văn mụ mụ và Cẩm Tú: “Các ngươi làm như ta nguyện ý cho nàng đến để làm bẩn mắt ta hay sao? Cái này không phải là nói cho nàng ta biết ta đã thay đổi hay sao?”Ngừng lại một chút, trong lời nói mang theo mấy phần khổ sở: “Nhị thiếu phu nhân sắp vào cửa, bỏ qua chuyện xuất thân cao quý của nàng, bỏ qua bản tính có mới nới cũ của đám nam nhân, chỉ đơn cử dòng chính và thứ cũng đã có sự khác nhau, đã không bằng người ta, mà ta lại…không có hài tử. Mà phu nhân trước sau đều chán ghét không muốn đến nhìn mặt ta, về sau trong viện này ta cũng khó có đất đặt chân! Mặc dù ta còn có Thái phu nhân, mà nói khó nghe một chút, 9dien d?an le
Edit: Nhạn
“...... Nhị phu nhân, ngài cần gì cho tiểu tiện nhân kia cái nhìn hòa nhã chứ? Nàng ta là người bất trung bất nghĩa, nên trự tiếp đuổi ra mới phải, tránh cho con mắt của ngài dơ bẩn, ngài thì thật tốt, còn cho nàng ta vào, làm dơ bẩn chỗ ngồi của ngài.”
Bóng lưng của Vân Cẩm vừa biến mất sau mành trúc, Văn mụ mụ không nhịn được lập tức oán trách.
Cẩm Tú cũng lầu bầu nói: “Bởi vì trước đây nàng ta làm biết bao nhiêu chuyện hèn hạ, làm hại Nhị phu nhân lúc nào cũng bị nhạo báng. Hôm nay Nhị phu nhân còn thể hiện vẻ mặt ôn hòa với nàng ta. Sáng mai nàng ta sẽ nói với tất cả mọi người trong viện, mọi người sẽ cảm thấy tính tình Nhị phu nhân mềm yếu dễ khi dễ!”
Thật may nàng đã đoán trước được phản ứng của hai người này, đã nghĩ trước phải ứng đối như thế nào…Chu Quân Uyển âm thầm cảm thấy may mắn, lệnh cho Kim Linh, Ngân Linh lui ra ngoài sau đó nói với Văn mụ mụ và Cẩm Tú: “Các ngươi làm như ta nguyện ý cho nàng đến để làm bẩn mắt ta hay sao? Cái này không phải là nói cho nàng ta biết ta đã thay đổi hay sao?”
Ngừng lại một chút, trong lời nói mang theo mấy phần khổ sở: “Nhị thiếu phu nhân sắp vào cửa, bỏ qua chuyện xuất thân cao quý của nàng, bỏ qua bản tính có mới nới cũ của đám nam nhân, chỉ đơn cử dòng chính và thứ cũng đã có sự khác nhau, đã không bằng người ta, mà ta lại…không có hài tử. Mà phu nhân trước sau đều chán ghét không muốn đến nhìn mặt ta, về sau trong viện này ta cũng khó có đất đặt chân! Mặc dù ta còn có Thái phu nhân, mà nói khó nghe một chút, 9dien d?an le
Độc Thiếp Nắm QuyềnTác giả: Cẩn DưTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: Mai Tuyết Vân ". . . . . . Phụ thân hỏi con lần cuối cùng, thật sự con lại dễ dàng tha thứ cho nữ nhân khác mà không tha thứ cho muội muội ruột của con sao? Còn vì thế mà muốn đuổi cả phụ mẫu thân sinh của con ra ngoài, con không sợ bị trời đánh à? Hừ, có phải con cho rằng mình đã đủ lông đủ cánh cứng cáp rồi phảikhông, nên phụ thân hết cách với con ư? Nói thât cho con biết, trong ly rượu thỉnh tội của muội muội mà con vừa mới uống, đã bị phụ thân hạ độc rồi. Còn hài tử trong bụng muội muội con vẫn còn ở đấy, mẫu thân con vốn không hề mang thuốc sảy thai đến cho nó uống, con ngu ngốc nhưng phụ mẫu của con không hề ngu ngốc! Ngày hôm nay, con đồng ý để muội muội con bước vào Thôi gia thì tốt, không đồng ý cũng phải đồng ý. Nếu không côn chỉ còn cách chờ độc phát tác rồi bỏ mình mà thôi, đừng mở tưởng rằng phụ thân sẽ cho con thuốc giải độc!" Dưới ánh nến mờ, một nam nhân tuổi chừng năm mươi, thân hình béo mập vô cùng không tương xứng với bộ trường sam bằng tơ lụa mặc trên người… Edit: Nhạn“...... Nhị phu nhân, ngài cần gì cho tiểu tiện nhân kia cái nhìn hòa nhã chứ? Nàng ta là người bất trung bất nghĩa, nên trự tiếp đuổi ra mới phải, tránh cho con mắt của ngài dơ bẩn, ngài thì thật tốt, còn cho nàng ta vào, làm dơ bẩn chỗ ngồi của ngài.”Bóng lưng của Vân Cẩm vừa biến mất sau mành trúc, Văn mụ mụ không nhịn được lập tức oán trách.Cẩm Tú cũng lầu bầu nói: “Bởi vì trước đây nàng ta làm biết bao nhiêu chuyện hèn hạ, làm hại Nhị phu nhân lúc nào cũng bị nhạo báng. Hôm nay Nhị phu nhân còn thể hiện vẻ mặt ôn hòa với nàng ta. Sáng mai nàng ta sẽ nói với tất cả mọi người trong viện, mọi người sẽ cảm thấy tính tình Nhị phu nhân mềm yếu dễ khi dễ!”Thật may nàng đã đoán trước được phản ứng của hai người này, đã nghĩ trước phải ứng đối như thế nào…Chu Quân Uyển âm thầm cảm thấy may mắn, lệnh cho Kim Linh, Ngân Linh lui ra ngoài sau đó nói với Văn mụ mụ và Cẩm Tú: “Các ngươi làm như ta nguyện ý cho nàng đến để làm bẩn mắt ta hay sao? Cái này không phải là nói cho nàng ta biết ta đã thay đổi hay sao?”Ngừng lại một chút, trong lời nói mang theo mấy phần khổ sở: “Nhị thiếu phu nhân sắp vào cửa, bỏ qua chuyện xuất thân cao quý của nàng, bỏ qua bản tính có mới nới cũ của đám nam nhân, chỉ đơn cử dòng chính và thứ cũng đã có sự khác nhau, đã không bằng người ta, mà ta lại…không có hài tử. Mà phu nhân trước sau đều chán ghét không muốn đến nhìn mặt ta, về sau trong viện này ta cũng khó có đất đặt chân! Mặc dù ta còn có Thái phu nhân, mà nói khó nghe một chút, 9dien d?an le