Gần đây, Lăng Nam thành rất náo nhiệt, hầu hết láng giềng với nhau đều có mối quan hệ rất tốt, tốt đến ngay cả làm tang lễ cũng làm cùng nhau! Đường Cẩn đến đây lần đầu không vài ngày thì cũng biết! Lúc này, nàng đang ngồi trong tửu lâu, ngẩng đầu, cái chân vắt chéo, nhàn nhã cắn hạt dưa. Trong đầu hiện ra hình ảnh, một chiếc xe chạy với vận tốc rất nhanh lao về phía nàng rồi đến hình ảnh.... Nàng nghĩ rằng đời mình cứ vậy mà hết! Không nghĩ tới nàng lại xuyên tới Đại Nguyệt Quốc, nơi này trong lịch sử chưa từng xuất hiện qua, cho nên đây là một không gian thời đại khác, bây giờ xuyên không thực sự là một trào lưu phổ biến mà! Trong lúc đang thổn thức, có một tiểu nha hoàn chạy tới, nhìn thì đã biết nàng lại trở thành tiêu điểm ở đây rồi. “Tiểu thư, sao ngài lại vụng trộm chạy đến đây, làm nô tì tìm suốt a!” Nàng kia tên là Lục y, là nha hoàn Đường phủ, cũng là nữ tì bên người của nàng, từ trước tới nay đều là Lục y chiếu cố tốt cuộc sống hằng ngày cho nàng, chỉ có điều là nàng ta…
Chương 22: Tầng Địa Ngục thứ sáu
Diêm Quân Truy Thê: Nương Tử, Buổi Tối Gặp!Tác giả: Nhan LanTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGần đây, Lăng Nam thành rất náo nhiệt, hầu hết láng giềng với nhau đều có mối quan hệ rất tốt, tốt đến ngay cả làm tang lễ cũng làm cùng nhau! Đường Cẩn đến đây lần đầu không vài ngày thì cũng biết! Lúc này, nàng đang ngồi trong tửu lâu, ngẩng đầu, cái chân vắt chéo, nhàn nhã cắn hạt dưa. Trong đầu hiện ra hình ảnh, một chiếc xe chạy với vận tốc rất nhanh lao về phía nàng rồi đến hình ảnh.... Nàng nghĩ rằng đời mình cứ vậy mà hết! Không nghĩ tới nàng lại xuyên tới Đại Nguyệt Quốc, nơi này trong lịch sử chưa từng xuất hiện qua, cho nên đây là một không gian thời đại khác, bây giờ xuyên không thực sự là một trào lưu phổ biến mà! Trong lúc đang thổn thức, có một tiểu nha hoàn chạy tới, nhìn thì đã biết nàng lại trở thành tiêu điểm ở đây rồi. “Tiểu thư, sao ngài lại vụng trộm chạy đến đây, làm nô tì tìm suốt a!” Nàng kia tên là Lục y, là nha hoàn Đường phủ, cũng là nữ tì bên người của nàng, từ trước tới nay đều là Lục y chiếu cố tốt cuộc sống hằng ngày cho nàng, chỉ có điều là nàng ta… Chẳng qua là đến đêm, nàng lại xảy ra một việc kỳ lạ.Ban ngày Phong Hoa Tuyết Nguyệt luôn bên giường chiếu cố nàng, nhưng đêm đến, hai tiểu chích oa lại mệt mỏi ngủ dưới sàn, ở trên giường Đường Cẩn đột nhiên mở mắt, nhưng ánh mắt lại dại ra, so với nàng bình thường thoải mái thì lại khác hẳn, cứ như là hai người khác nhau.Nàng thẳng tắp ngồi dậy, ngay cả quần áo cũng không thay, giày cũng không không mang, đi chân trần ra ngoài.Vừa ra khỏi cửa, người liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi. Trong chốc lát đã đi vào Thành Địa Ngục, Địa Ngục thành này là mười tám tầng Địa Ngục trong truyền thuyết, nơi này có thành trong thành, ngục trong ngục.Truyện chỉ được post trên và wattpad.Đứng ở ngoài thành liền có thể loáng thoáng nghe được tiếng la thét thảm thiết từ bên trong, đang chuẩn bị tiến vào thì lại bị âm binh hung thần ác sát ngăn lại,"Ngươi là ai? Sao dám tự tiện xông vào thành Địa Ngục?"Trên mặt Đường Cẩn vẫn như cũ không có một chút tinh thần, giống như một cái xác không có linh hồn đi chầm chậm.Lịch Vô đột nhiên từ trong cơ thể nàng hiện ra, nàng liền mất đi ý thức gã vào trong ngực hắn. Chìa tay nhẹ nhàng vuốt mặt nàng một chút, đột nhiên con ngươi trở nên đỏ tươi, xé hai âm binh trước mặt thành hai nửa khiến bọn họ hóa thành bụi.Cứ như vậy ôm thân thể Đường Cẩn đi vào, sải bước đi vào trong thành Địa Ngục.Không bao lâu, Đường Cẩn một mình đứng trước một cung điện lớn, bên cạnh thềm đá thong qua một cổng vòm lại là một cổng vòm, những tiếng la hét thảm thiết đều được phát ra từ trong cổng vòm này.Trên cửa cổng vòm là một bảng hiệu, trên mặt có khắc tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, cứ theo thứ tự. Nàng đi qua bên phải nhìn tất cả mười tám tầng, mười tám cổng vòm hợp thành một vòng tròn. Mà thân hình nhỏ bé của nàng lại đứng ở vòng tròn trung tâm, nhìn quanh bốn phía.Cuối cùng đi đến thềm đá tầng thứ sáu, trong đó không có âm binh trông coi ngăn cản nàng đi.Nhưng cố tình, thành Địa Ngục cuối cùng lại có âm binh bảo vệ, bởi vì nơi này dùng để đối phó với nhóm quỷ hồn muốn đào thoát kết giới, cho nên nếu đã tới nơi này chịu hình thì sẽ khó thoát khỏi lần nữa, trừ khi đã chịu xong hình phạt. Nhưng kết giới này vẫn có lỗ hổng, ít nhất là Đường Cẩn đã bình an vô sự đi đến, bởi nàng là người chứ không phải là quỷ hồn.Còn nữa Thập điện Diêm Vương cho rằng, nếu muốn vào mười tám tầng Địa Ngục thì phải đi qua âm ti, mà âm ti đề phòng sâm nghiêm, người bình thường không có khả năng đi vào (Nếu có thể đi vào thì đó cũng không phải là người bình thường), hơn nữa người sống ở âm phủ nán lại trong một thời gian dài sẽ bị tổn hao dương thọ, đương nhiên người có thân thể thuần âm thì ngoại lệ.Đường Cẩn đi vào cửa tầng thứ sáu Địa Ngục, ánh mắt dại ra nhìn một cảnh lại một cảnh bên trong, người chịu hình bị nhóm âm binh lấy hết quần áo, nên phải lỏa thể, người ôm lấy cột đồng có đường kính một thước, cao hai thước.Bên trong cột đồng là than đang cháy, bọn tiểu quỷ không ngừng quạt gió, khong lâu sau thân cột đồng đỏ bừng... Thân trên của nhóm quỷ hồn phát ra tiếng thịt nướng cùng với mùi thịt cháy khét, một đám đều la hét tê tâm liệt phế.Toàn bộ Địa Ngục tràn ngập tiếng gào khó thảm thiết.Ở trog góc nhỏ có một quỷ nữ đang đứng, xiêm y rách mướp, tóc tai hỗn độn, thân thể không có dấu hiệu chịu hình, chuyện này cũng không kỳ lạ bởi vết thương sau khi chịu hình sẽ tự lành, sau khi lành thì sẽ tiếp tục chịu hình, phải chịu giày vò cho đến khi được xuất ngục.Quỷ nữ kia nhìn cô nương đang đứng trước mặt, theo bản năng nhìn qua chung quanh lại thấy bộ mặt dữ tợn của nhóm âm binh đang bận rộn, liền vụng trộm bò lên thềm đá đến trước mặt Đường Cẩn, sau đó cười thâm ý, sau đó nhóm âm binh liền thấy được bóng dáng đi vào trong thân thể Đường Cẩn.Vừa thấy, nhóm âm binh liền buông chuyện trong tay ra, lấy dây xích đuổi theo, Đường Cẩn liền xoay người bỏ chạy, hoàn toàn không còn trạng thái giống như cái xác không hồn vừa rồi nữa.T"Thiếp thân rốt cục có thể thấy lại ánh mặt trời rồi!" Liên U chiến lấy thân thể Đường Cẩn chạy một đường ra khỏi thành Địa Ngục, sau đó thân thể bay lên, bởi liên kết này không có ảnh hưởng gì với nàng ta, cho nên nàng ta vui vẻ tới mức hét lên.
Chẳng qua là đến đêm, nàng lại xảy ra một việc kỳ lạ.
Ban ngày Phong Hoa Tuyết Nguyệt luôn bên giường chiếu cố nàng, nhưng đêm đến, hai tiểu chích oa lại mệt mỏi ngủ dưới sàn, ở trên giường Đường Cẩn đột nhiên mở mắt, nhưng ánh mắt lại dại ra, so với nàng bình thường thoải mái thì lại khác hẳn, cứ như là hai người khác nhau.
Nàng thẳng tắp ngồi dậy, ngay cả quần áo cũng không thay, giày cũng không không mang, đi chân trần ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, người liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi. Trong chốc lát đã đi vào Thành Địa Ngục, Địa Ngục thành này là mười tám tầng Địa Ngục trong truyền thuyết, nơi này có thành trong thành, ngục trong ngục.Truyện chỉ được post trên và wattpad.
Đứng ở ngoài thành liền có thể loáng thoáng nghe được tiếng la thét thảm thiết từ bên trong, đang chuẩn bị tiến vào thì lại bị âm binh hung thần ác sát ngăn lại,
"Ngươi là ai? Sao dám tự tiện xông vào thành Địa Ngục?"
Trên mặt Đường Cẩn vẫn như cũ không có một chút tinh thần, giống như một cái xác không có linh hồn đi chầm chậm.
Lịch Vô đột nhiên từ trong cơ thể nàng hiện ra, nàng liền mất đi ý thức gã vào trong ngực hắn. Chìa tay nhẹ nhàng vuốt mặt nàng một chút, đột nhiên con ngươi trở nên đỏ tươi, xé hai âm binh trước mặt thành hai nửa khiến bọn họ hóa thành bụi.
Cứ như vậy ôm thân thể Đường Cẩn đi vào, sải bước đi vào trong thành Địa Ngục.
Không bao lâu, Đường Cẩn một mình đứng trước một cung điện lớn, bên cạnh thềm đá thong qua một cổng vòm lại là một cổng vòm, những tiếng la hét thảm thiết đều được phát ra từ trong cổng vòm này.
Trên cửa cổng vòm là một bảng hiệu, trên mặt có khắc tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, cứ theo thứ tự. Nàng đi qua bên phải nhìn tất cả mười tám tầng, mười tám cổng vòm hợp thành một vòng tròn. Mà thân hình nhỏ bé của nàng lại đứng ở vòng tròn trung tâm, nhìn quanh bốn phía.
Cuối cùng đi đến thềm đá tầng thứ sáu, trong đó không có âm binh trông coi ngăn cản nàng đi.
Nhưng cố tình, thành Địa Ngục cuối cùng lại có âm binh bảo vệ, bởi vì nơi này dùng để đối phó với nhóm quỷ hồn muốn đào thoát kết giới, cho nên nếu đã tới nơi này chịu hình thì sẽ khó thoát khỏi lần nữa, trừ khi đã chịu xong hình phạt. Nhưng kết giới này vẫn có lỗ hổng, ít nhất là Đường Cẩn đã bình an vô sự đi đến, bởi nàng là người chứ không phải là quỷ hồn.
Còn nữa Thập điện Diêm Vương cho rằng, nếu muốn vào mười tám tầng Địa Ngục thì phải đi qua âm ti, mà âm ti đề phòng sâm nghiêm, người bình thường không có khả năng đi vào (Nếu có thể đi vào thì đó cũng không phải là người bình thường), hơn nữa người sống ở âm phủ nán lại trong một thời gian dài sẽ bị tổn hao dương thọ, đương nhiên người có thân thể thuần âm thì ngoại lệ.
Đường Cẩn đi vào cửa tầng thứ sáu Địa Ngục, ánh mắt dại ra nhìn một cảnh lại một cảnh bên trong, người chịu hình bị nhóm âm binh lấy hết quần áo, nên phải lỏa thể, người ôm lấy cột đồng có đường kính một thước, cao hai thước.
Bên trong cột đồng là than đang cháy, bọn tiểu quỷ không ngừng quạt gió, khong lâu sau thân cột đồng đỏ bừng... Thân trên của nhóm quỷ hồn phát ra tiếng thịt nướng cùng với mùi thịt cháy khét, một đám đều la hét tê tâm liệt phế.
Toàn bộ Địa Ngục tràn ngập tiếng gào khó thảm thiết.
Ở trog góc nhỏ có một quỷ nữ đang đứng, xiêm y rách mướp, tóc tai hỗn độn, thân thể không có dấu hiệu chịu hình, chuyện này cũng không kỳ lạ bởi vết thương sau khi chịu hình sẽ tự lành, sau khi lành thì sẽ tiếp tục chịu hình, phải chịu giày vò cho đến khi được xuất ngục.
Quỷ nữ kia nhìn cô nương đang đứng trước mặt, theo bản năng nhìn qua chung quanh lại thấy bộ mặt dữ tợn của nhóm âm binh đang bận rộn, liền vụng trộm bò lên thềm đá đến trước mặt Đường Cẩn, sau đó cười thâm ý, sau đó nhóm âm binh liền thấy được bóng dáng đi vào trong thân thể Đường Cẩn.
Vừa thấy, nhóm âm binh liền buông chuyện trong tay ra, lấy dây xích đuổi theo, Đường Cẩn liền xoay người bỏ chạy, hoàn toàn không còn trạng thái giống như cái xác không hồn vừa rồi nữa.T
"Thiếp thân rốt cục có thể thấy lại ánh mặt trời rồi!" Liên U chiến lấy thân thể Đường Cẩn chạy một đường ra khỏi thành Địa Ngục, sau đó thân thể bay lên, bởi liên kết này không có ảnh hưởng gì với nàng ta, cho nên nàng ta vui vẻ tới mức hét lên.
Diêm Quân Truy Thê: Nương Tử, Buổi Tối Gặp!Tác giả: Nhan LanTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGần đây, Lăng Nam thành rất náo nhiệt, hầu hết láng giềng với nhau đều có mối quan hệ rất tốt, tốt đến ngay cả làm tang lễ cũng làm cùng nhau! Đường Cẩn đến đây lần đầu không vài ngày thì cũng biết! Lúc này, nàng đang ngồi trong tửu lâu, ngẩng đầu, cái chân vắt chéo, nhàn nhã cắn hạt dưa. Trong đầu hiện ra hình ảnh, một chiếc xe chạy với vận tốc rất nhanh lao về phía nàng rồi đến hình ảnh.... Nàng nghĩ rằng đời mình cứ vậy mà hết! Không nghĩ tới nàng lại xuyên tới Đại Nguyệt Quốc, nơi này trong lịch sử chưa từng xuất hiện qua, cho nên đây là một không gian thời đại khác, bây giờ xuyên không thực sự là một trào lưu phổ biến mà! Trong lúc đang thổn thức, có một tiểu nha hoàn chạy tới, nhìn thì đã biết nàng lại trở thành tiêu điểm ở đây rồi. “Tiểu thư, sao ngài lại vụng trộm chạy đến đây, làm nô tì tìm suốt a!” Nàng kia tên là Lục y, là nha hoàn Đường phủ, cũng là nữ tì bên người của nàng, từ trước tới nay đều là Lục y chiếu cố tốt cuộc sống hằng ngày cho nàng, chỉ có điều là nàng ta… Chẳng qua là đến đêm, nàng lại xảy ra một việc kỳ lạ.Ban ngày Phong Hoa Tuyết Nguyệt luôn bên giường chiếu cố nàng, nhưng đêm đến, hai tiểu chích oa lại mệt mỏi ngủ dưới sàn, ở trên giường Đường Cẩn đột nhiên mở mắt, nhưng ánh mắt lại dại ra, so với nàng bình thường thoải mái thì lại khác hẳn, cứ như là hai người khác nhau.Nàng thẳng tắp ngồi dậy, ngay cả quần áo cũng không thay, giày cũng không không mang, đi chân trần ra ngoài.Vừa ra khỏi cửa, người liền biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi. Trong chốc lát đã đi vào Thành Địa Ngục, Địa Ngục thành này là mười tám tầng Địa Ngục trong truyền thuyết, nơi này có thành trong thành, ngục trong ngục.Truyện chỉ được post trên và wattpad.Đứng ở ngoài thành liền có thể loáng thoáng nghe được tiếng la thét thảm thiết từ bên trong, đang chuẩn bị tiến vào thì lại bị âm binh hung thần ác sát ngăn lại,"Ngươi là ai? Sao dám tự tiện xông vào thành Địa Ngục?"Trên mặt Đường Cẩn vẫn như cũ không có một chút tinh thần, giống như một cái xác không có linh hồn đi chầm chậm.Lịch Vô đột nhiên từ trong cơ thể nàng hiện ra, nàng liền mất đi ý thức gã vào trong ngực hắn. Chìa tay nhẹ nhàng vuốt mặt nàng một chút, đột nhiên con ngươi trở nên đỏ tươi, xé hai âm binh trước mặt thành hai nửa khiến bọn họ hóa thành bụi.Cứ như vậy ôm thân thể Đường Cẩn đi vào, sải bước đi vào trong thành Địa Ngục.Không bao lâu, Đường Cẩn một mình đứng trước một cung điện lớn, bên cạnh thềm đá thong qua một cổng vòm lại là một cổng vòm, những tiếng la hét thảm thiết đều được phát ra từ trong cổng vòm này.Trên cửa cổng vòm là một bảng hiệu, trên mặt có khắc tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba, cứ theo thứ tự. Nàng đi qua bên phải nhìn tất cả mười tám tầng, mười tám cổng vòm hợp thành một vòng tròn. Mà thân hình nhỏ bé của nàng lại đứng ở vòng tròn trung tâm, nhìn quanh bốn phía.Cuối cùng đi đến thềm đá tầng thứ sáu, trong đó không có âm binh trông coi ngăn cản nàng đi.Nhưng cố tình, thành Địa Ngục cuối cùng lại có âm binh bảo vệ, bởi vì nơi này dùng để đối phó với nhóm quỷ hồn muốn đào thoát kết giới, cho nên nếu đã tới nơi này chịu hình thì sẽ khó thoát khỏi lần nữa, trừ khi đã chịu xong hình phạt. Nhưng kết giới này vẫn có lỗ hổng, ít nhất là Đường Cẩn đã bình an vô sự đi đến, bởi nàng là người chứ không phải là quỷ hồn.Còn nữa Thập điện Diêm Vương cho rằng, nếu muốn vào mười tám tầng Địa Ngục thì phải đi qua âm ti, mà âm ti đề phòng sâm nghiêm, người bình thường không có khả năng đi vào (Nếu có thể đi vào thì đó cũng không phải là người bình thường), hơn nữa người sống ở âm phủ nán lại trong một thời gian dài sẽ bị tổn hao dương thọ, đương nhiên người có thân thể thuần âm thì ngoại lệ.Đường Cẩn đi vào cửa tầng thứ sáu Địa Ngục, ánh mắt dại ra nhìn một cảnh lại một cảnh bên trong, người chịu hình bị nhóm âm binh lấy hết quần áo, nên phải lỏa thể, người ôm lấy cột đồng có đường kính một thước, cao hai thước.Bên trong cột đồng là than đang cháy, bọn tiểu quỷ không ngừng quạt gió, khong lâu sau thân cột đồng đỏ bừng... Thân trên của nhóm quỷ hồn phát ra tiếng thịt nướng cùng với mùi thịt cháy khét, một đám đều la hét tê tâm liệt phế.Toàn bộ Địa Ngục tràn ngập tiếng gào khó thảm thiết.Ở trog góc nhỏ có một quỷ nữ đang đứng, xiêm y rách mướp, tóc tai hỗn độn, thân thể không có dấu hiệu chịu hình, chuyện này cũng không kỳ lạ bởi vết thương sau khi chịu hình sẽ tự lành, sau khi lành thì sẽ tiếp tục chịu hình, phải chịu giày vò cho đến khi được xuất ngục.Quỷ nữ kia nhìn cô nương đang đứng trước mặt, theo bản năng nhìn qua chung quanh lại thấy bộ mặt dữ tợn của nhóm âm binh đang bận rộn, liền vụng trộm bò lên thềm đá đến trước mặt Đường Cẩn, sau đó cười thâm ý, sau đó nhóm âm binh liền thấy được bóng dáng đi vào trong thân thể Đường Cẩn.Vừa thấy, nhóm âm binh liền buông chuyện trong tay ra, lấy dây xích đuổi theo, Đường Cẩn liền xoay người bỏ chạy, hoàn toàn không còn trạng thái giống như cái xác không hồn vừa rồi nữa.T"Thiếp thân rốt cục có thể thấy lại ánh mặt trời rồi!" Liên U chiến lấy thân thể Đường Cẩn chạy một đường ra khỏi thành Địa Ngục, sau đó thân thể bay lên, bởi liên kết này không có ảnh hưởng gì với nàng ta, cho nên nàng ta vui vẻ tới mức hét lên.