« Buổi sáng của Tường Tường » Ánh sáng vàng nhạt xuyên qua rèm cửa,dừng lại trên ánh mắt khẽ nhắm của y,y đã tỉnh dậy từ lâu.Trong lòng chậm rãi phát sinh sự tức giận như dây leo bò lên trên người y,rồi mới nắm lấy tay y gắt gao. Cảm giác tức giận pha lẫn với sự lo lắng cùng nỗi bất mãn lâu dài được tích lũy ngày hôm qua,đã sớm tràn ra trong lồng ngực gầy mỏng của y. Người nằm trên giường vươn tay lên nắm chiếc đồng hồ báo thức mỏng lạnh cạnh giường,tắt công tắc đi trước khi chuông báo kịp vang lên,lệnh cần phải rời giường lẩn quẩn trong đầu,thân thể liền linh hoạt rời đi không một chút quyến luyến chiếc giường ngủ. Tường Tường động tác thô bạo rửa mặt chải đầu,rồi rất nhanh mặc vào đồng phục trường.Động tác làm việc trước khi đến trường của hôm nay so với mọi khi thì nhanh hơn,chưa đến hai mươi phút,người đã rời nhà,bước vào tháng chín sáng rực rỡ. Bởi vì cha mẹ chết sớm,chỉ còn duy nhất một mình tỷ tỷ nhưng bởi vì giữ chức tiếp viên hàng không của công ty hàng không nào đó trong…

Chương 7

Lão Tử Muốn Lên Đại HọcTác giả: Hắc Miêu Dạ VũTruyện Đam Mỹ« Buổi sáng của Tường Tường » Ánh sáng vàng nhạt xuyên qua rèm cửa,dừng lại trên ánh mắt khẽ nhắm của y,y đã tỉnh dậy từ lâu.Trong lòng chậm rãi phát sinh sự tức giận như dây leo bò lên trên người y,rồi mới nắm lấy tay y gắt gao. Cảm giác tức giận pha lẫn với sự lo lắng cùng nỗi bất mãn lâu dài được tích lũy ngày hôm qua,đã sớm tràn ra trong lồng ngực gầy mỏng của y. Người nằm trên giường vươn tay lên nắm chiếc đồng hồ báo thức mỏng lạnh cạnh giường,tắt công tắc đi trước khi chuông báo kịp vang lên,lệnh cần phải rời giường lẩn quẩn trong đầu,thân thể liền linh hoạt rời đi không một chút quyến luyến chiếc giường ngủ. Tường Tường động tác thô bạo rửa mặt chải đầu,rồi rất nhanh mặc vào đồng phục trường.Động tác làm việc trước khi đến trường của hôm nay so với mọi khi thì nhanh hơn,chưa đến hai mươi phút,người đã rời nhà,bước vào tháng chín sáng rực rỡ. Bởi vì cha mẹ chết sớm,chỉ còn duy nhất một mình tỷ tỷ nhưng bởi vì giữ chức tiếp viên hàng không của công ty hàng không nào đó trong… Ngay cả giao thiệp tiếp đón cũng không?Thật sự giận vậy sao?Vẫn là không có quan hệ để chào hỏi?Tường Tường cảm thấy rất không thoải mái,rất muốn khó khăn nôn ra.Thư Vĩ nhìn mặt Tường Tường đột nhiên trở nên tái nhợt: “Ngươi xảy ra chuyện gì?Sắc mặt không tốt lắm nha.”“Ta có điểm không thoải mái……”Tường Tường hiện tại nghĩ chính mình nên yên tĩnh một chút,sắp xếp lại suy nghĩ hỗn loạn.“Muốn đi phòng y tế không?”“Ân,” Tường Tường gật đầu,Thư Vĩ trước còn chưa biểu hiện,y đã bị một bàn tay phía sau giữ chặt.Tuấn Tuấn?Tay phải của Tuấn Tuấn đột nhiên kéo y trở lại, “Ta có thể dẫn cậu ấy đi.” Nói xong,ngay tại trước mặt Thư Vĩ và vương triều mã hán kéo Tường Tường đi.Tường Tường làm ma cũng không biết Tuấn Tuấn sẽ quay lại,tựa như y không biết chính mình ngây ngốc cái gì mà đi theo.“Nghỉ ngơi chút đi.” Tuấn Tuấn đứng ở đầu giường trong phòng y tế,Tường Tường ngồi ở trên giường,Tường Tường đắp chăn lên người gật gật đầu,tỏ vẻ nghe được.Cô y tế bên ngoài vội vàng làm tư liệu tân sinh,trong phòng âm thầm chỉ có Tường Tường cùng Tuấn Tuấn.“Ngươi có chuyện phải nói với ta sao?” Mơ hồ nhìn một Tường Tường cúi đầu,Tuấn Tuấn thở dài: “Ta phải đi rồi…”“Ngươi có chuyện phải nói với ta sao?” Tuấn Tuấn cúi đầu bật cười không nói,lại bắt lấy tay của Tường Tường đang nắm vạt áo ── Người yêu đáng yêu của hắn quật cường lại cao ngạo.Tuấn Tuấn cùng Tường Tường giằng co một hồi,cuối cùng không thể kiển nhẫn liền khom hạ thắt lưng,dùng tay trái lay động đối phương: “Uy,nói chuỵện với người a,muốn ta nói cái gì…”“……Ta……”Ta?Tuấn Tuấn chưa nghe được đáp án,tiếp tục lay động.“Rất……thích……”Tuấn Tuấn xấu xa hỏi: “Thích ai?”Tường Tường đem mặt lại gần Tuấn Tuấn,nhẹ nhàng điểm hạ môi của đối phương.

Ngay cả giao thiệp tiếp đón cũng không?Thật sự giận vậy sao?Vẫn là không có quan hệ để chào hỏi?Tường Tường cảm thấy rất không thoải mái,rất muốn khó khăn nôn ra.

Thư Vĩ nhìn mặt Tường Tường đột nhiên trở nên tái nhợt: “Ngươi xảy ra chuyện gì?Sắc mặt không tốt lắm nha.”

“Ta có điểm không thoải mái……”Tường Tường hiện tại nghĩ chính mình nên yên tĩnh một chút,sắp xếp lại suy nghĩ hỗn loạn.

“Muốn đi phòng y tế không?”

“Ân,” Tường Tường gật đầu,Thư Vĩ trước còn chưa biểu hiện,y đã bị một bàn tay phía sau giữ chặt.

Tuấn Tuấn?Tay phải của Tuấn Tuấn đột nhiên kéo y trở lại, “Ta có thể dẫn cậu ấy đi.” Nói xong,ngay tại trước mặt Thư Vĩ và vương triều mã hán kéo Tường Tường đi.

Tường Tường làm ma cũng không biết Tuấn Tuấn sẽ quay lại,tựa như y không biết chính mình ngây ngốc cái gì mà đi theo.

“Nghỉ ngơi chút đi.” Tuấn Tuấn đứng ở đầu giường trong phòng y tế,Tường Tường ngồi ở trên giường,Tường Tường đắp chăn lên người gật gật đầu,tỏ vẻ nghe được.Cô y tế bên ngoài vội vàng làm tư liệu tân sinh,trong phòng âm thầm chỉ có Tường Tường cùng Tuấn Tuấn.

“Ngươi có chuyện phải nói với ta sao?” Mơ hồ nhìn một Tường Tường cúi đầu,Tuấn Tuấn thở dài: “Ta phải đi rồi…”

“Ngươi có chuyện phải nói với ta sao?” Tuấn Tuấn cúi đầu bật cười không nói,lại bắt lấy tay của Tường Tường đang nắm vạt áo ── Người yêu đáng yêu của hắn quật cường lại cao ngạo.

Tuấn Tuấn cùng Tường Tường giằng co một hồi,cuối cùng không thể kiển nhẫn liền khom hạ thắt lưng,dùng tay trái lay động đối phương: “Uy,nói chuỵện với người a,muốn ta nói cái gì…”

“……Ta……”

Ta?Tuấn Tuấn chưa nghe được đáp án,tiếp tục lay động.

“Rất……thích……”

Tuấn Tuấn xấu xa hỏi: “Thích ai?”

Tường Tường đem mặt lại gần Tuấn Tuấn,nhẹ nhàng điểm hạ môi của đối phương.

Lão Tử Muốn Lên Đại HọcTác giả: Hắc Miêu Dạ VũTruyện Đam Mỹ« Buổi sáng của Tường Tường » Ánh sáng vàng nhạt xuyên qua rèm cửa,dừng lại trên ánh mắt khẽ nhắm của y,y đã tỉnh dậy từ lâu.Trong lòng chậm rãi phát sinh sự tức giận như dây leo bò lên trên người y,rồi mới nắm lấy tay y gắt gao. Cảm giác tức giận pha lẫn với sự lo lắng cùng nỗi bất mãn lâu dài được tích lũy ngày hôm qua,đã sớm tràn ra trong lồng ngực gầy mỏng của y. Người nằm trên giường vươn tay lên nắm chiếc đồng hồ báo thức mỏng lạnh cạnh giường,tắt công tắc đi trước khi chuông báo kịp vang lên,lệnh cần phải rời giường lẩn quẩn trong đầu,thân thể liền linh hoạt rời đi không một chút quyến luyến chiếc giường ngủ. Tường Tường động tác thô bạo rửa mặt chải đầu,rồi rất nhanh mặc vào đồng phục trường.Động tác làm việc trước khi đến trường của hôm nay so với mọi khi thì nhanh hơn,chưa đến hai mươi phút,người đã rời nhà,bước vào tháng chín sáng rực rỡ. Bởi vì cha mẹ chết sớm,chỉ còn duy nhất một mình tỷ tỷ nhưng bởi vì giữ chức tiếp viên hàng không của công ty hàng không nào đó trong… Ngay cả giao thiệp tiếp đón cũng không?Thật sự giận vậy sao?Vẫn là không có quan hệ để chào hỏi?Tường Tường cảm thấy rất không thoải mái,rất muốn khó khăn nôn ra.Thư Vĩ nhìn mặt Tường Tường đột nhiên trở nên tái nhợt: “Ngươi xảy ra chuyện gì?Sắc mặt không tốt lắm nha.”“Ta có điểm không thoải mái……”Tường Tường hiện tại nghĩ chính mình nên yên tĩnh một chút,sắp xếp lại suy nghĩ hỗn loạn.“Muốn đi phòng y tế không?”“Ân,” Tường Tường gật đầu,Thư Vĩ trước còn chưa biểu hiện,y đã bị một bàn tay phía sau giữ chặt.Tuấn Tuấn?Tay phải của Tuấn Tuấn đột nhiên kéo y trở lại, “Ta có thể dẫn cậu ấy đi.” Nói xong,ngay tại trước mặt Thư Vĩ và vương triều mã hán kéo Tường Tường đi.Tường Tường làm ma cũng không biết Tuấn Tuấn sẽ quay lại,tựa như y không biết chính mình ngây ngốc cái gì mà đi theo.“Nghỉ ngơi chút đi.” Tuấn Tuấn đứng ở đầu giường trong phòng y tế,Tường Tường ngồi ở trên giường,Tường Tường đắp chăn lên người gật gật đầu,tỏ vẻ nghe được.Cô y tế bên ngoài vội vàng làm tư liệu tân sinh,trong phòng âm thầm chỉ có Tường Tường cùng Tuấn Tuấn.“Ngươi có chuyện phải nói với ta sao?” Mơ hồ nhìn một Tường Tường cúi đầu,Tuấn Tuấn thở dài: “Ta phải đi rồi…”“Ngươi có chuyện phải nói với ta sao?” Tuấn Tuấn cúi đầu bật cười không nói,lại bắt lấy tay của Tường Tường đang nắm vạt áo ── Người yêu đáng yêu của hắn quật cường lại cao ngạo.Tuấn Tuấn cùng Tường Tường giằng co một hồi,cuối cùng không thể kiển nhẫn liền khom hạ thắt lưng,dùng tay trái lay động đối phương: “Uy,nói chuỵện với người a,muốn ta nói cái gì…”“……Ta……”Ta?Tuấn Tuấn chưa nghe được đáp án,tiếp tục lay động.“Rất……thích……”Tuấn Tuấn xấu xa hỏi: “Thích ai?”Tường Tường đem mặt lại gần Tuấn Tuấn,nhẹ nhàng điểm hạ môi của đối phương.

Chương 7