. Tại môt khu rừng sâu, môt người đàn ông khoảng 35 tuổi đang chay chối chết và bộ quần áo trên người thì đây máu mà phía sau cũng đang có 5, 6 người đuổi theo. Đến khi chạy đến mép vực thì mới dừng lại mà những người phía sau cũng đã đuổi tới nơi. . "Haha... Hết chạy rồi nhé W" một giọng nói vui vẻ vang lên và hướng khẩu súng lục đen ngòm về phía người đàn ông. . "Chết tiệt mày không tha cho tao một mang được sao? " giong nói có chút khàn khàn vang lên, có lẽ do bị trúng 2 viên đạn mà thành. . "Sao có thể chứ, tao đã lăn lộn hơn mười năm trong giang hồ, hơn nữa mày cũng đã cướp mất lô hàng của Hắc Vương này thì làm sao tao tha được."giọng người đang cầm sungcất lên và đang chẩn bị bóp cò thì . "Nếu mày đã như thế thì chúng ta cùng chết chung." Sau tiếng nói là tiếng píp và . Bùm... Uỳnh.... . Toàn bộ vùng xuung quanh ước chừng 5,6 mét đều bị nổ tung bởi một quả bom hạng nặng. Đến bây giờ đây là lần đầu tiên Hắc Vương hối hận vì đã quá chủ quan xem thường kẻ địch như vậy. Cứ nhĩ sẽ dễ…
Chương 3: Ma pháp sư cấp bậc
Thiên Tài Thần Thú SưTác giả: Boy vô danhTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không. Tại môt khu rừng sâu, môt người đàn ông khoảng 35 tuổi đang chay chối chết và bộ quần áo trên người thì đây máu mà phía sau cũng đang có 5, 6 người đuổi theo. Đến khi chạy đến mép vực thì mới dừng lại mà những người phía sau cũng đã đuổi tới nơi. . "Haha... Hết chạy rồi nhé W" một giọng nói vui vẻ vang lên và hướng khẩu súng lục đen ngòm về phía người đàn ông. . "Chết tiệt mày không tha cho tao một mang được sao? " giong nói có chút khàn khàn vang lên, có lẽ do bị trúng 2 viên đạn mà thành. . "Sao có thể chứ, tao đã lăn lộn hơn mười năm trong giang hồ, hơn nữa mày cũng đã cướp mất lô hàng của Hắc Vương này thì làm sao tao tha được."giọng người đang cầm sungcất lên và đang chẩn bị bóp cò thì . "Nếu mày đã như thế thì chúng ta cùng chết chung." Sau tiếng nói là tiếng píp và . Bùm... Uỳnh.... . Toàn bộ vùng xuung quanh ước chừng 5,6 mét đều bị nổ tung bởi một quả bom hạng nặng. Đến bây giờ đây là lần đầu tiên Hắc Vương hối hận vì đã quá chủ quan xem thường kẻ địch như vậy. Cứ nhĩ sẽ dễ… "Tam ca, muội mang đồ ăn đến cho huynh nè." Môt tiểu cô nương khoảnng4,5 tuổi chạy vào vẻ hớt hải cùng với một túi đồ ăn.. "Ơ cô là ai? Sao gọi tôi là ca ca, tôi đâu có quen cô." Hắn hỏi với vẻ ngơ ngác.. "Ca ca nói gì lạ vậy muội là tứ muội của huynh đây mà, huynh không nhớ sao?" Cô bé đó nói với vẻ mặt sắp khóc và đôi mắt rưng rưng.. "Tiểu tử thúi đó là tứ muội của ngươi tên Long Huyền Băng trước đây hay mang đồ ăn cho ngươi." Giọng lão Phong vang lên trong đầu hắn.. "À thì ra là tứ muội lâu ngày không gặp." Giong hắn thay đổi hẳn.. "Huynh hôm nay làm sao vậy, muội mang đồ ăn đến cho huynh này, huynh ăn đi.". "À không có gì sau này muội không cân mang những thứ này đến đây đâu. Huynh lo được.". "Như vậy đươc không ạ". "Được rồi không sao cả, muội đừng lo.". "Vậy huynh bảo trọng muội đi đây nếu không sẽ bị phát hiện mất.". "Ừ đi cẩn thận.". "Tiểu tử sướng ghê." Giọng lão Phong cất lên với vẻ trêu chọc.. " Thôi được rồi đừng trêu tôi nữa, tôi đi tu luyện đây đừng làm phiền.". Nói xong hắn ngồi xếp bằng trên đất ở trong vòng cổ (từ giờ gọi cái vòng này là bát quái vòng nhé vì nó có hình bát quái mà) và bắt đầu tu luyện. Chỉ thấy linh khí thiên địa đang yên lặng đột nhiên dao động và sau đó là quy nạp về phía hắn với một tốc độ cưc nhanh. Sau một giờ (vì mik ko biết nhiều về giờ giấc cổ đại nên cứ lấy giờ như bình thường nhé) đồng hồ, chỉ thấy dưới chân hắn có một đồ án hình ngôi sao 5 cánh màu bạc chợt lóe rồi biến mất chứng tỏ hắn đã thăng cấp.. Thăng cấp rồi, măc dù mới 5 tuổi đạt huyền sư cấp 1 hoặc chiến sĩ tâp sự là một điều bình thường ở đây. Thế nhưng hắn là song tu ma pháp và chiến sĩ, hơn nữa còn là mới tu luyện. Nếu mà có người nào biết thì chắc sẽ đập đầu vào đá mà chết mất.. "Tiểu tử đã ai nói ngươi là quái vật chưa vậy.". "Hồi trước khi ở tổ chức, có vài người gọi tôi là quái vật." Biết được lão già đang đùa nên hắn cũng chả ngại gì mà đùa lai luôn.. "Vậy hả, bây giờ ta nói lại này ngươi đúng là quái vật chính cống. Mà thôi, cứ tu luyện liền tù tì cho đến khi đạt được ma pháp sư cấp bậc và chiến binh câp bậc đi thì ta sẽ giúp ngươi học luyện đan và luyện vũ khí. Ở đại lục này luyện khí sư và luyện đàn sư là hai nghề rất được tôn trọng. Sau này nếu ngươi có thể làm một trong hai nghề thì không lo chết đói.". Đại lục này chia chiến sĩ và ma pháp ra làm các cấp bậc:. Ma pháp từ cao đến thấp. Thần tôn. Bán thần tôn. Thần giả. Bán thần giả. Thống lĩnh. Quân chủ. Ma pháp sư. Huyễn sư. Huyền sư. Mỗi cấp bậc đều chia từ 1>9 cấp bậc nhỏ.. Chiến sĩ giống ma pháp từ cấp thần tôn đến quan chủ, 3 cấp cuối từ cao đến thấp là:. Chiến sĩ. Chiến linh. Sơ chiến. Chính vì thế hắn lại tiếp tục ngồi xuống để tu luyện. Qua hơn 1năm, rốt cục hắn cũng có thể thăng cấp đến ma pháp sư cấp2 và chiến sĩ cấp1. Bản thân hắn cũng có chút bội phục mình. Người khác tốn mất gần hai năm để vào được cấp bậc chiến sĩ còn hắn chỉ mất có hơn một năm, đây là cái thể loại gì. Ước chừng những cường giả vi tôn khác mà ở đây nhất định khóc không ra nước mắt. Hiên tại bây giờ hắn đã 7 tuổi (do lúc tới đây thì hắn đã gần 6 tuổi nên tu luyện xong thì lên 7 tuổi), có lẽ nên đi đây đó `chơi´ cho đỡ chán mà cũng để có cơ hội thực chiến.. Bây giờ mình đã có đấu kĩ cùng pháp kĩ rồi có lẽ mình nên đi khỏi đây thôi. Ừm trước đó có lẽ nên đi tìm Băng nhi cái đã. Để tối nay đi vậy giờ đi tìm cái ăn đã đói bụng quá.. Thế cũng có nghĩa là hắn đã hoàn toàn coi mình là Long Trấn Thiên và hoàn toàn thích ứng với con người mới, cuộc sống mới.. Buổi tối trong hoàng cung có một cái bóng đen đang di chuyển rất nhanh qua các mái nhà.
"Tam ca, muội mang đồ ăn đến cho huynh nè." Môt tiểu cô nương khoảnng4,5 tuổi chạy vào vẻ hớt hải cùng với một túi đồ ăn.
. "Ơ cô là ai? Sao gọi tôi là ca ca, tôi đâu có quen cô." Hắn hỏi với vẻ ngơ ngác.
. "Ca ca nói gì lạ vậy muội là tứ muội của huynh đây mà, huynh không nhớ sao?" Cô bé đó nói với vẻ mặt sắp khóc và đôi mắt rưng rưng.
. "Tiểu tử thúi đó là tứ muội của ngươi tên Long Huyền Băng trước đây hay mang đồ ăn cho ngươi." Giọng lão Phong vang lên trong đầu hắn.
. "À thì ra là tứ muội lâu ngày không gặp." Giong hắn thay đổi hẳn.
. "Huynh hôm nay làm sao vậy, muội mang đồ ăn đến cho huynh này, huynh ăn đi."
. "À không có gì sau này muội không cân mang những thứ này đến đây đâu. Huynh lo được."
. "Như vậy đươc không ạ"
. "Được rồi không sao cả, muội đừng lo."
. "Vậy huynh bảo trọng muội đi đây nếu không sẽ bị phát hiện mất."
. "Ừ đi cẩn thận."
. "Tiểu tử sướng ghê." Giọng lão Phong cất lên với vẻ trêu chọc.
. " Thôi được rồi đừng trêu tôi nữa, tôi đi tu luyện đây đừng làm phiền."
. Nói xong hắn ngồi xếp bằng trên đất ở trong vòng cổ (từ giờ gọi cái vòng này là bát quái vòng nhé vì nó có hình bát quái mà) và bắt đầu tu luyện. Chỉ thấy linh khí thiên địa đang yên lặng đột nhiên dao động và sau đó là quy nạp về phía hắn với một tốc độ cưc nhanh. Sau một giờ (vì mik ko biết nhiều về giờ giấc cổ đại nên cứ lấy giờ như bình thường nhé) đồng hồ, chỉ thấy dưới chân hắn có một đồ án hình ngôi sao 5 cánh màu bạc chợt lóe rồi biến mất chứng tỏ hắn đã thăng cấp.
. Thăng cấp rồi, măc dù mới 5 tuổi đạt huyền sư cấp 1 hoặc chiến sĩ tâp sự là một điều bình thường ở đây. Thế nhưng hắn là song tu ma pháp và chiến sĩ, hơn nữa còn là mới tu luyện. Nếu mà có người nào biết thì chắc sẽ đập đầu vào đá mà chết mất.
. "Tiểu tử đã ai nói ngươi là quái vật chưa vậy."
. "Hồi trước khi ở tổ chức, có vài người gọi tôi là quái vật." Biết được lão già đang đùa nên hắn cũng chả ngại gì mà đùa lai luôn.
. "Vậy hả, bây giờ ta nói lại này ngươi đúng là quái vật chính cống. Mà thôi, cứ tu luyện liền tù tì cho đến khi đạt được ma pháp sư cấp bậc và chiến binh câp bậc đi thì ta sẽ giúp ngươi học luyện đan và luyện vũ khí. Ở đại lục này luyện khí sư và luyện đàn sư là hai nghề rất được tôn trọng. Sau này nếu ngươi có thể làm một trong hai nghề thì không lo chết đói."
. Đại lục này chia chiến sĩ và ma pháp ra làm các cấp bậc:
. Ma pháp từ cao đến thấp
. Thần tôn
. Bán thần tôn
. Thần giả
. Bán thần giả
. Thống lĩnh
. Quân chủ
. Ma pháp sư
. Huyễn sư
. Huyền sư
. Mỗi cấp bậc đều chia từ 1>9 cấp bậc nhỏ.
. Chiến sĩ giống ma pháp từ cấp thần tôn đến quan chủ, 3 cấp cuối từ cao đến thấp là:
. Chiến sĩ
. Chiến linh
. Sơ chiến
. Chính vì thế hắn lại tiếp tục ngồi xuống để tu luyện. Qua hơn 1năm, rốt cục hắn cũng có thể thăng cấp đến ma pháp sư cấp2 và chiến sĩ cấp1. Bản thân hắn cũng có chút bội phục mình. Người khác tốn mất gần hai năm để vào được cấp bậc chiến sĩ còn hắn chỉ mất có hơn một năm, đây là cái thể loại gì. Ước chừng những cường giả vi tôn khác mà ở đây nhất định khóc không ra nước mắt. Hiên tại bây giờ hắn đã 7 tuổi (do lúc tới đây thì hắn đã gần 6 tuổi nên tu luyện xong thì lên 7 tuổi), có lẽ nên đi đây đó `chơi´ cho đỡ chán mà cũng để có cơ hội thực chiến.
. Bây giờ mình đã có đấu kĩ cùng pháp kĩ rồi có lẽ mình nên đi khỏi đây thôi. Ừm trước đó có lẽ nên đi tìm Băng nhi cái đã. Để tối nay đi vậy giờ đi tìm cái ăn đã đói bụng quá.
. Thế cũng có nghĩa là hắn đã hoàn toàn coi mình là Long Trấn Thiên và hoàn toàn thích ứng với con người mới, cuộc sống mới.
. Buổi tối trong hoàng cung có một cái bóng đen đang di chuyển rất nhanh qua các mái nhà.
Thiên Tài Thần Thú SưTác giả: Boy vô danhTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không. Tại môt khu rừng sâu, môt người đàn ông khoảng 35 tuổi đang chay chối chết và bộ quần áo trên người thì đây máu mà phía sau cũng đang có 5, 6 người đuổi theo. Đến khi chạy đến mép vực thì mới dừng lại mà những người phía sau cũng đã đuổi tới nơi. . "Haha... Hết chạy rồi nhé W" một giọng nói vui vẻ vang lên và hướng khẩu súng lục đen ngòm về phía người đàn ông. . "Chết tiệt mày không tha cho tao một mang được sao? " giong nói có chút khàn khàn vang lên, có lẽ do bị trúng 2 viên đạn mà thành. . "Sao có thể chứ, tao đã lăn lộn hơn mười năm trong giang hồ, hơn nữa mày cũng đã cướp mất lô hàng của Hắc Vương này thì làm sao tao tha được."giọng người đang cầm sungcất lên và đang chẩn bị bóp cò thì . "Nếu mày đã như thế thì chúng ta cùng chết chung." Sau tiếng nói là tiếng píp và . Bùm... Uỳnh.... . Toàn bộ vùng xuung quanh ước chừng 5,6 mét đều bị nổ tung bởi một quả bom hạng nặng. Đến bây giờ đây là lần đầu tiên Hắc Vương hối hận vì đã quá chủ quan xem thường kẻ địch như vậy. Cứ nhĩ sẽ dễ… "Tam ca, muội mang đồ ăn đến cho huynh nè." Môt tiểu cô nương khoảnng4,5 tuổi chạy vào vẻ hớt hải cùng với một túi đồ ăn.. "Ơ cô là ai? Sao gọi tôi là ca ca, tôi đâu có quen cô." Hắn hỏi với vẻ ngơ ngác.. "Ca ca nói gì lạ vậy muội là tứ muội của huynh đây mà, huynh không nhớ sao?" Cô bé đó nói với vẻ mặt sắp khóc và đôi mắt rưng rưng.. "Tiểu tử thúi đó là tứ muội của ngươi tên Long Huyền Băng trước đây hay mang đồ ăn cho ngươi." Giọng lão Phong vang lên trong đầu hắn.. "À thì ra là tứ muội lâu ngày không gặp." Giong hắn thay đổi hẳn.. "Huynh hôm nay làm sao vậy, muội mang đồ ăn đến cho huynh này, huynh ăn đi.". "À không có gì sau này muội không cân mang những thứ này đến đây đâu. Huynh lo được.". "Như vậy đươc không ạ". "Được rồi không sao cả, muội đừng lo.". "Vậy huynh bảo trọng muội đi đây nếu không sẽ bị phát hiện mất.". "Ừ đi cẩn thận.". "Tiểu tử sướng ghê." Giọng lão Phong cất lên với vẻ trêu chọc.. " Thôi được rồi đừng trêu tôi nữa, tôi đi tu luyện đây đừng làm phiền.". Nói xong hắn ngồi xếp bằng trên đất ở trong vòng cổ (từ giờ gọi cái vòng này là bát quái vòng nhé vì nó có hình bát quái mà) và bắt đầu tu luyện. Chỉ thấy linh khí thiên địa đang yên lặng đột nhiên dao động và sau đó là quy nạp về phía hắn với một tốc độ cưc nhanh. Sau một giờ (vì mik ko biết nhiều về giờ giấc cổ đại nên cứ lấy giờ như bình thường nhé) đồng hồ, chỉ thấy dưới chân hắn có một đồ án hình ngôi sao 5 cánh màu bạc chợt lóe rồi biến mất chứng tỏ hắn đã thăng cấp.. Thăng cấp rồi, măc dù mới 5 tuổi đạt huyền sư cấp 1 hoặc chiến sĩ tâp sự là một điều bình thường ở đây. Thế nhưng hắn là song tu ma pháp và chiến sĩ, hơn nữa còn là mới tu luyện. Nếu mà có người nào biết thì chắc sẽ đập đầu vào đá mà chết mất.. "Tiểu tử đã ai nói ngươi là quái vật chưa vậy.". "Hồi trước khi ở tổ chức, có vài người gọi tôi là quái vật." Biết được lão già đang đùa nên hắn cũng chả ngại gì mà đùa lai luôn.. "Vậy hả, bây giờ ta nói lại này ngươi đúng là quái vật chính cống. Mà thôi, cứ tu luyện liền tù tì cho đến khi đạt được ma pháp sư cấp bậc và chiến binh câp bậc đi thì ta sẽ giúp ngươi học luyện đan và luyện vũ khí. Ở đại lục này luyện khí sư và luyện đàn sư là hai nghề rất được tôn trọng. Sau này nếu ngươi có thể làm một trong hai nghề thì không lo chết đói.". Đại lục này chia chiến sĩ và ma pháp ra làm các cấp bậc:. Ma pháp từ cao đến thấp. Thần tôn. Bán thần tôn. Thần giả. Bán thần giả. Thống lĩnh. Quân chủ. Ma pháp sư. Huyễn sư. Huyền sư. Mỗi cấp bậc đều chia từ 1>9 cấp bậc nhỏ.. Chiến sĩ giống ma pháp từ cấp thần tôn đến quan chủ, 3 cấp cuối từ cao đến thấp là:. Chiến sĩ. Chiến linh. Sơ chiến. Chính vì thế hắn lại tiếp tục ngồi xuống để tu luyện. Qua hơn 1năm, rốt cục hắn cũng có thể thăng cấp đến ma pháp sư cấp2 và chiến sĩ cấp1. Bản thân hắn cũng có chút bội phục mình. Người khác tốn mất gần hai năm để vào được cấp bậc chiến sĩ còn hắn chỉ mất có hơn một năm, đây là cái thể loại gì. Ước chừng những cường giả vi tôn khác mà ở đây nhất định khóc không ra nước mắt. Hiên tại bây giờ hắn đã 7 tuổi (do lúc tới đây thì hắn đã gần 6 tuổi nên tu luyện xong thì lên 7 tuổi), có lẽ nên đi đây đó `chơi´ cho đỡ chán mà cũng để có cơ hội thực chiến.. Bây giờ mình đã có đấu kĩ cùng pháp kĩ rồi có lẽ mình nên đi khỏi đây thôi. Ừm trước đó có lẽ nên đi tìm Băng nhi cái đã. Để tối nay đi vậy giờ đi tìm cái ăn đã đói bụng quá.. Thế cũng có nghĩa là hắn đã hoàn toàn coi mình là Long Trấn Thiên và hoàn toàn thích ứng với con người mới, cuộc sống mới.. Buổi tối trong hoàng cung có một cái bóng đen đang di chuyển rất nhanh qua các mái nhà.