Biên tập: Kỳ Lam Võ lâm vốn có tam đại thế gia: Trầm gia Kim Lăng, Tô gia Lĩnh Nam, Diệp gia Hàng Châu. Gia chủ ba nhà đã nhiều thế hệ làm huynh đệ kết nghĩa, tình như thủ túc, vung kiếm khắp giang hồ, trừ gian diệt ác bảo vệ chính nghĩa, cứu giúp người nghèo khổ, chẳng những sâu sắc nhận được đánh giá cao của người trong giang hồ, mà còn khiến cho đa phần bách tính bình dân ca ngợi không hết lời. Các đại minh chủ võ lâm, thường sinh ra từ tam đại thế gia này. Thế nhưng hơn mười năm trước lại đột phát một thảm án khiến giang hồ khiếp sợ, Trầm gia ở Kim Lăng trong một đêm bị huyết tẩy, toàn gia hơn trăm người không một ai may mắn thoát, hung thủ tâm tính tàn độc, võ nghệ cao cường khiến những kẻ có tiếng tăm cũng khải kinh tâm, người người đều ồn ào suy đoán: đây đến tột cùng là cao thủ phương nào, có thể trong nháy mắt huyết tẩy một Trầm gia cao thủ nhiều như mây, đã dùng thủ đoạn như thế nào, cư nhiên ngay cả hàng xóm cách một con phố bên cạnh Trầm phủ đều không mảy may nghe được…

Chương 54: Lời nói vô tình (hạ)

Hà Nhật Cộng Huề ThủTác giả: Nhược Thủy Tam ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngược Biên tập: Kỳ Lam Võ lâm vốn có tam đại thế gia: Trầm gia Kim Lăng, Tô gia Lĩnh Nam, Diệp gia Hàng Châu. Gia chủ ba nhà đã nhiều thế hệ làm huynh đệ kết nghĩa, tình như thủ túc, vung kiếm khắp giang hồ, trừ gian diệt ác bảo vệ chính nghĩa, cứu giúp người nghèo khổ, chẳng những sâu sắc nhận được đánh giá cao của người trong giang hồ, mà còn khiến cho đa phần bách tính bình dân ca ngợi không hết lời. Các đại minh chủ võ lâm, thường sinh ra từ tam đại thế gia này. Thế nhưng hơn mười năm trước lại đột phát một thảm án khiến giang hồ khiếp sợ, Trầm gia ở Kim Lăng trong một đêm bị huyết tẩy, toàn gia hơn trăm người không một ai may mắn thoát, hung thủ tâm tính tàn độc, võ nghệ cao cường khiến những kẻ có tiếng tăm cũng khải kinh tâm, người người đều ồn ào suy đoán: đây đến tột cùng là cao thủ phương nào, có thể trong nháy mắt huyết tẩy một Trầm gia cao thủ nhiều như mây, đã dùng thủ đoạn như thế nào, cư nhiên ngay cả hàng xóm cách một con phố bên cạnh Trầm phủ đều không mảy may nghe được… Biên tập: Kỳ Lam…Hàn Nghiên Trầm trở về tiểu viện của mình, Tố Khanh cùng Hoành Quân sớm đã chờ đợi từ lâu, trông thấy trên bạch y của Hàn Nghiên Trầm vấy đầy vệt máu, Tố Khanh lo lắng hỏi han: “Thiếu chủ bị thương? Thuộc hạ giúp thiếu chủ thượng dược.”Hàn Nghiên Trầm cúi đầu liếc mắt nhìn trên ngực mình một mảng vết máu lớn, đa số là Diệp Lăng Vân bắn lên, càng cảm thấy thấp thỏm nóng vội.Y được xưng là ngân ti huyết hoa Huyết Nghiên công tử, xưa nay hạ thủ luôn vo tình, chưa từng ra tay mà không dính đầy máu đối phương, đem mình một thân bạch y nhiễm đên loang lổ vết máu.Nhưng duy độc lần này tâm lại loạn như thế.“Vết thương nhỏ, bị máu bắn lên.” y cố gắng khiến cho thanh âm của mình nghe ra đạm mạc hờ hững.“Thiếu chủ bây giờ bất đồng với dĩ vãng, người ngàn vạn lần đừng quá cậy mạnh khiến cho thuộc hạ lo lắng.”“…..Ừ. Đánh cả đêm đều mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi đi.” Y thản nhiên lên tiếng, khoát tay áo.“… Cái đó, thiếu chủ…” Tố Khanh muốn nói lại thôi, lưỡng lự nói, “Nghe nói Diệp thiếu hiệp bị bắt về cốc? Không biết hắn ——-?”Hàn Nghiên Trầm khiêu mi, thanh âm đột nhiên có chút bất ổn: “Ngươi rất quan tâm hắn?” 

Biên tập: Kỳ Lam

Hàn Nghiên Trầm trở về tiểu viện của mình, Tố Khanh cùng Hoành Quân sớm đã chờ đợi từ lâu, trông thấy trên bạch y của Hàn Nghiên Trầm vấy đầy vệt máu, Tố Khanh lo lắng hỏi han: “Thiếu chủ bị thương? Thuộc hạ giúp thiếu chủ thượng dược.”

Hàn Nghiên Trầm cúi đầu liếc mắt nhìn trên ngực mình một mảng vết máu lớn, đa số là Diệp Lăng Vân bắn lên, càng cảm thấy thấp thỏm nóng vội.

Y được xưng là ngân ti huyết hoa Huyết Nghiên công tử, xưa nay hạ thủ luôn vo tình, chưa từng ra tay mà không dính đầy máu đối phương, đem mình một thân bạch y nhiễm đên loang lổ vết máu.

Nhưng duy độc lần này tâm lại loạn như thế.

“Vết thương nhỏ, bị máu bắn lên.” y cố gắng khiến cho thanh âm của mình nghe ra đạm mạc hờ hững.

“Thiếu chủ bây giờ bất đồng với dĩ vãng, người ngàn vạn lần đừng quá cậy mạnh khiến cho thuộc hạ lo lắng.”

“…..Ừ. Đánh cả đêm đều mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi đi.” Y thản nhiên lên tiếng, khoát tay áo.

“… Cái đó, thiếu chủ…” Tố Khanh muốn nói lại thôi, lưỡng lự nói, “Nghe nói Diệp thiếu hiệp bị bắt về cốc? Không biết hắn ——-?”

Hàn Nghiên Trầm khiêu mi, thanh âm đột nhiên có chút bất ổn: “Ngươi rất quan tâm hắn?” 

Hà Nhật Cộng Huề ThủTác giả: Nhược Thủy Tam ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngược Biên tập: Kỳ Lam Võ lâm vốn có tam đại thế gia: Trầm gia Kim Lăng, Tô gia Lĩnh Nam, Diệp gia Hàng Châu. Gia chủ ba nhà đã nhiều thế hệ làm huynh đệ kết nghĩa, tình như thủ túc, vung kiếm khắp giang hồ, trừ gian diệt ác bảo vệ chính nghĩa, cứu giúp người nghèo khổ, chẳng những sâu sắc nhận được đánh giá cao của người trong giang hồ, mà còn khiến cho đa phần bách tính bình dân ca ngợi không hết lời. Các đại minh chủ võ lâm, thường sinh ra từ tam đại thế gia này. Thế nhưng hơn mười năm trước lại đột phát một thảm án khiến giang hồ khiếp sợ, Trầm gia ở Kim Lăng trong một đêm bị huyết tẩy, toàn gia hơn trăm người không một ai may mắn thoát, hung thủ tâm tính tàn độc, võ nghệ cao cường khiến những kẻ có tiếng tăm cũng khải kinh tâm, người người đều ồn ào suy đoán: đây đến tột cùng là cao thủ phương nào, có thể trong nháy mắt huyết tẩy một Trầm gia cao thủ nhiều như mây, đã dùng thủ đoạn như thế nào, cư nhiên ngay cả hàng xóm cách một con phố bên cạnh Trầm phủ đều không mảy may nghe được… Biên tập: Kỳ Lam…Hàn Nghiên Trầm trở về tiểu viện của mình, Tố Khanh cùng Hoành Quân sớm đã chờ đợi từ lâu, trông thấy trên bạch y của Hàn Nghiên Trầm vấy đầy vệt máu, Tố Khanh lo lắng hỏi han: “Thiếu chủ bị thương? Thuộc hạ giúp thiếu chủ thượng dược.”Hàn Nghiên Trầm cúi đầu liếc mắt nhìn trên ngực mình một mảng vết máu lớn, đa số là Diệp Lăng Vân bắn lên, càng cảm thấy thấp thỏm nóng vội.Y được xưng là ngân ti huyết hoa Huyết Nghiên công tử, xưa nay hạ thủ luôn vo tình, chưa từng ra tay mà không dính đầy máu đối phương, đem mình một thân bạch y nhiễm đên loang lổ vết máu.Nhưng duy độc lần này tâm lại loạn như thế.“Vết thương nhỏ, bị máu bắn lên.” y cố gắng khiến cho thanh âm của mình nghe ra đạm mạc hờ hững.“Thiếu chủ bây giờ bất đồng với dĩ vãng, người ngàn vạn lần đừng quá cậy mạnh khiến cho thuộc hạ lo lắng.”“…..Ừ. Đánh cả đêm đều mệt mỏi, trở về nghỉ ngơi đi.” Y thản nhiên lên tiếng, khoát tay áo.“… Cái đó, thiếu chủ…” Tố Khanh muốn nói lại thôi, lưỡng lự nói, “Nghe nói Diệp thiếu hiệp bị bắt về cốc? Không biết hắn ——-?”Hàn Nghiên Trầm khiêu mi, thanh âm đột nhiên có chút bất ổn: “Ngươi rất quan tâm hắn?” 

Chương 54: Lời nói vô tình (hạ)