. Tác giả: Tiểu Thiên. . Edit: Tiểu Thiên. ****** Ta tên Asisư. Ta là một người cô đơn. Ta cũng là một người sợ cô đơn. Ta là kẻ điên cuồng yêu, cũng là kẻ điên cuồng hận. Đời này ta có yêu một người, chàng tên Menfuisư, là người đệ đệ cùng cha khác mẹ với ta. Yêu chàng, ta yêu đến sức tàn lực kiệt, cho đến khi nhật nguyệt vô thường. Nhưng chàng, lại không yêu ta. Người mà chàng yêu, là một con tiện tì trộm mộ tên Carol Rido. Năm đó hoa sen trên sông Nile nở rộ, từ trên thần điện nhìn xuống, nước sông cuồn cuộn chảy trông hùng vĩ đến không tưởng. Lúc chàng đâm thanh kiếm đó xuyên qua lồng ngực ta, mặc dù rất đau, máu chảy rất nhiều, nhưng không biết ta lấy khí lực ở đâu ra mà vươn hai tay chạm vào chuôi kiếm sắt lạnh, lại chạm vào tay chàng, mỉm cười hỏi: “Tại sao chọn nó, mà không chọn ta?” Chàng nắm chặt chuôi kiếm, mím môi nói: “Từ khi gặp Carol, ta mới biết cái gì gọi là tình yêu.” Ta ngay khắc ngớ ra, kế đó liền bật cười, cười đến độ khiến chàng nhăn mặt khó hiểu. Chàng chắc sẽ…
Chương 25-1: Ragashu nói ta là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian (thượn
[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Đế Cơ - AsisưTác giả: Tiểu ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không. Tác giả: Tiểu Thiên. . Edit: Tiểu Thiên. ****** Ta tên Asisư. Ta là một người cô đơn. Ta cũng là một người sợ cô đơn. Ta là kẻ điên cuồng yêu, cũng là kẻ điên cuồng hận. Đời này ta có yêu một người, chàng tên Menfuisư, là người đệ đệ cùng cha khác mẹ với ta. Yêu chàng, ta yêu đến sức tàn lực kiệt, cho đến khi nhật nguyệt vô thường. Nhưng chàng, lại không yêu ta. Người mà chàng yêu, là một con tiện tì trộm mộ tên Carol Rido. Năm đó hoa sen trên sông Nile nở rộ, từ trên thần điện nhìn xuống, nước sông cuồn cuộn chảy trông hùng vĩ đến không tưởng. Lúc chàng đâm thanh kiếm đó xuyên qua lồng ngực ta, mặc dù rất đau, máu chảy rất nhiều, nhưng không biết ta lấy khí lực ở đâu ra mà vươn hai tay chạm vào chuôi kiếm sắt lạnh, lại chạm vào tay chàng, mỉm cười hỏi: “Tại sao chọn nó, mà không chọn ta?” Chàng nắm chặt chuôi kiếm, mím môi nói: “Từ khi gặp Carol, ta mới biết cái gì gọi là tình yêu.” Ta ngay khắc ngớ ra, kế đó liền bật cười, cười đến độ khiến chàng nhăn mặt khó hiểu. Chàng chắc sẽ… ******“Về... Babylonia sao?”“Ừm.” Ragashu gật đầu, mặc dù bộ dạng hắn vẫn thâm sâu khó lường như cũ, nhưng ta cảm giác dường như giọng hắn có chút nghèn nghẹn khó tả, dưới ánh nắng gắt gỏng của buổi trưa chiều, đuôi mắt chim ưng hấp háy, con ngươi màu cẩm thạch phảng phất một tia mong chờ: “Em... kiếp này sẽ làm vợ tôi thêm một lần nữa chứ?”Ta cứng đờ, cảm giác hai má hơi nóng lên.“Đừng đùa, anh đùa chẳng vui tí nào đâu.”Ragashu ngước mắt lên:“Tôi nghiêm túc.”Ta bị hắn nhìn đến cả người mất tự nhiên:“Nghiêm, nghiêm túc cái gì! Tôi không tin!”Ragashu lặng yên một lúc, rồi đưa tay nắm lấy bờ vai ta, để mặt ta chính diện đối mặt hắn: “Có lẽ chúng ta không có biện pháp thỉnh thoảng ở cùng một chỗ. Nhưng hôm nay Ragashu chấp nhận Asisư, một khi em cần tôi, bất luận dưới tình huống gì, tôi đều sẽ xuất hiện trước mắt em --” nói xong nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay ta:“Chờ em sai khiến.”Ta nói một câu vô tâm, lại làm cho chính mình đỏ hồng hai má, xúc cảm ấm nóng trên mu bàn tay lướt qua truyền đến, lưu lại một thoáng tê dại đến tận tim.“Anh...”Ta trừng trừng mắt, phải biết Ragashu là cao thủ ăn nói, tính giảo hoạt như cáo, thích nói dối, đã vậy miệng còn dẻo như kẹo vậy. Bản lĩnh này không biết đã biểu diễn với bao nhiêu người rồi. Bằng không năm xưa ta cũng không bị hắn lừa vào tròng:“Anh nói tình thoại cũng quá thuận mồm đấy!”“Đối với tôi mà nói, tình thoại chỉ khi đối diện người yêu mới thốt ra được như vậy.”...Ta: “...”Ragashu thần thái an tĩnh, vẫn chững chạc đàng hoàng: “Vừa nhìn thấy em, văn thơ trong tôi đã tuôn như suối nguồn.”Câu đó không phải dùng như thế hiểu không! Ta quyết định im lặng, ngay lúc này đây chả hiểu sao thâm tâm có phần bối rối:“Anh... chưa bao giờ... nói yêu tôi... mà?”******-- Chap sau: [H+] GIAN (HẠ). Mấy chap trước dài và liên tục rồi, chap này thả thính câu like:)))- Ahihi, chap này Ga lại diễn sâu- Spoil:“Cuối cùng ta cũng thông suốt. Làm biết bao nhiêu chuyện sai lầm, mới phát hiện hóa ra mình thật ngốc nghếch. Trong mắt y... ta chắc chỉ như một con hề mà thôi.”- Tám: càng nhìn ảnh bìa càng thấy tóc đen giống Men, vàng Carol, bạc Izumin nhỉ =)))
******
“Về... Babylonia sao?”
“Ừm.” Ragashu gật đầu, mặc dù bộ dạng hắn vẫn thâm sâu khó lường như cũ, nhưng ta cảm giác dường như giọng hắn có chút nghèn nghẹn khó tả, dưới ánh nắng gắt gỏng của buổi trưa chiều, đuôi mắt chim ưng hấp háy, con ngươi màu cẩm thạch phảng phất một tia mong chờ: “Em... kiếp này sẽ làm vợ tôi thêm một lần nữa chứ?”
Ta cứng đờ, cảm giác hai má hơi nóng lên.
“Đừng đùa, anh đùa chẳng vui tí nào đâu.”
Ragashu ngước mắt lên:
“Tôi nghiêm túc.”
Ta bị hắn nhìn đến cả người mất tự nhiên:
“Nghiêm, nghiêm túc cái gì! Tôi không tin!”
Ragashu lặng yên một lúc, rồi đưa tay nắm lấy bờ vai ta, để mặt ta chính diện đối mặt hắn: “Có lẽ chúng ta không có biện pháp thỉnh thoảng ở cùng một chỗ. Nhưng hôm nay Ragashu chấp nhận Asisư, một khi em cần tôi, bất luận dưới tình huống gì, tôi đều sẽ xuất hiện trước mắt em --” nói xong nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay ta:
“Chờ em sai khiến.”
Ta nói một câu vô tâm, lại làm cho chính mình đỏ hồng hai má, xúc cảm ấm nóng trên mu bàn tay lướt qua truyền đến, lưu lại một thoáng tê dại đến tận tim.
“Anh...”
Ta trừng trừng mắt, phải biết Ragashu là cao thủ ăn nói, tính giảo hoạt như cáo, thích nói dối, đã vậy miệng còn dẻo như kẹo vậy. Bản lĩnh này không biết đã biểu diễn với bao nhiêu người rồi. Bằng không năm xưa ta cũng không bị hắn lừa vào tròng:
“Anh nói tình thoại cũng quá thuận mồm đấy!”
“Đối với tôi mà nói, tình thoại chỉ khi đối diện người yêu mới thốt ra được như vậy.”
...
Ta: “...”
Ragashu thần thái an tĩnh, vẫn chững chạc đàng hoàng: “Vừa nhìn thấy em, văn thơ trong tôi đã tuôn như suối nguồn.”
Câu đó không phải dùng như thế hiểu không! Ta quyết định im lặng, ngay lúc này đây chả hiểu sao thâm tâm có phần bối rối:
“Anh... chưa bao giờ... nói yêu tôi... mà?”
******
-
- Chap sau: [H+] GIAN (HẠ). Mấy chap trước dài và liên tục rồi, chap này thả thính câu like:)))
- Ahihi, chap này Ga lại diễn sâu
- Spoil:
“Cuối cùng ta cũng thông suốt. Làm biết bao nhiêu chuyện sai lầm, mới phát hiện hóa ra mình thật ngốc nghếch. Trong mắt y... ta chắc chỉ như một con hề mà thôi.”
- Tám: càng nhìn ảnh bìa càng thấy tóc đen giống Men, vàng Carol, bạc Izumin nhỉ =)))
[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Đế Cơ - AsisưTác giả: Tiểu ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không. Tác giả: Tiểu Thiên. . Edit: Tiểu Thiên. ****** Ta tên Asisư. Ta là một người cô đơn. Ta cũng là một người sợ cô đơn. Ta là kẻ điên cuồng yêu, cũng là kẻ điên cuồng hận. Đời này ta có yêu một người, chàng tên Menfuisư, là người đệ đệ cùng cha khác mẹ với ta. Yêu chàng, ta yêu đến sức tàn lực kiệt, cho đến khi nhật nguyệt vô thường. Nhưng chàng, lại không yêu ta. Người mà chàng yêu, là một con tiện tì trộm mộ tên Carol Rido. Năm đó hoa sen trên sông Nile nở rộ, từ trên thần điện nhìn xuống, nước sông cuồn cuộn chảy trông hùng vĩ đến không tưởng. Lúc chàng đâm thanh kiếm đó xuyên qua lồng ngực ta, mặc dù rất đau, máu chảy rất nhiều, nhưng không biết ta lấy khí lực ở đâu ra mà vươn hai tay chạm vào chuôi kiếm sắt lạnh, lại chạm vào tay chàng, mỉm cười hỏi: “Tại sao chọn nó, mà không chọn ta?” Chàng nắm chặt chuôi kiếm, mím môi nói: “Từ khi gặp Carol, ta mới biết cái gì gọi là tình yêu.” Ta ngay khắc ngớ ra, kế đó liền bật cười, cười đến độ khiến chàng nhăn mặt khó hiểu. Chàng chắc sẽ… ******“Về... Babylonia sao?”“Ừm.” Ragashu gật đầu, mặc dù bộ dạng hắn vẫn thâm sâu khó lường như cũ, nhưng ta cảm giác dường như giọng hắn có chút nghèn nghẹn khó tả, dưới ánh nắng gắt gỏng của buổi trưa chiều, đuôi mắt chim ưng hấp háy, con ngươi màu cẩm thạch phảng phất một tia mong chờ: “Em... kiếp này sẽ làm vợ tôi thêm một lần nữa chứ?”Ta cứng đờ, cảm giác hai má hơi nóng lên.“Đừng đùa, anh đùa chẳng vui tí nào đâu.”Ragashu ngước mắt lên:“Tôi nghiêm túc.”Ta bị hắn nhìn đến cả người mất tự nhiên:“Nghiêm, nghiêm túc cái gì! Tôi không tin!”Ragashu lặng yên một lúc, rồi đưa tay nắm lấy bờ vai ta, để mặt ta chính diện đối mặt hắn: “Có lẽ chúng ta không có biện pháp thỉnh thoảng ở cùng một chỗ. Nhưng hôm nay Ragashu chấp nhận Asisư, một khi em cần tôi, bất luận dưới tình huống gì, tôi đều sẽ xuất hiện trước mắt em --” nói xong nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay ta:“Chờ em sai khiến.”Ta nói một câu vô tâm, lại làm cho chính mình đỏ hồng hai má, xúc cảm ấm nóng trên mu bàn tay lướt qua truyền đến, lưu lại một thoáng tê dại đến tận tim.“Anh...”Ta trừng trừng mắt, phải biết Ragashu là cao thủ ăn nói, tính giảo hoạt như cáo, thích nói dối, đã vậy miệng còn dẻo như kẹo vậy. Bản lĩnh này không biết đã biểu diễn với bao nhiêu người rồi. Bằng không năm xưa ta cũng không bị hắn lừa vào tròng:“Anh nói tình thoại cũng quá thuận mồm đấy!”“Đối với tôi mà nói, tình thoại chỉ khi đối diện người yêu mới thốt ra được như vậy.”...Ta: “...”Ragashu thần thái an tĩnh, vẫn chững chạc đàng hoàng: “Vừa nhìn thấy em, văn thơ trong tôi đã tuôn như suối nguồn.”Câu đó không phải dùng như thế hiểu không! Ta quyết định im lặng, ngay lúc này đây chả hiểu sao thâm tâm có phần bối rối:“Anh... chưa bao giờ... nói yêu tôi... mà?”******-- Chap sau: [H+] GIAN (HẠ). Mấy chap trước dài và liên tục rồi, chap này thả thính câu like:)))- Ahihi, chap này Ga lại diễn sâu- Spoil:“Cuối cùng ta cũng thông suốt. Làm biết bao nhiêu chuyện sai lầm, mới phát hiện hóa ra mình thật ngốc nghếch. Trong mắt y... ta chắc chỉ như một con hề mà thôi.”- Tám: càng nhìn ảnh bìa càng thấy tóc đen giống Men, vàng Carol, bạc Izumin nhỉ =)))