Tới giờ phút này, mình nhận ra, câu nói ngọt ngào nhất mà đàn ông dành cho phụ nữ, không phải em thật đẹp, anh yêu em, anh sẽ bên em trọn đời, hay anh nguyện làm tất cả vì em...mà đơn giản chỉ là...EM LÀ NHÀ! Ngày ấy, tháng ấy, năm ấy... Hàng sáng, anh ghé qua quán của mình. Ăn một vài chiếc bánh, uống trà đá, và trước khi đi làm thường đặt một nụ hôn lên trán mình rồi thủ thỉ: "Bánh em làm là ngon nhất!". Mình thường tiễn anh một đoạn rất xa rồi mới quay trở lại làm, hai đứa cứ bịn rịn lưu luyến như chia ly cả thế kỉ ấy, cứ anh đi trước đi, không em vào trước đi, anh đi trước đi, em vào trước đi...mãi mới dứt ra được. Lúc vào, nhân viên của mình còn cười trộm nữa chứ, mình lườm bọn chúng rồi nạt. -"Mau mau làm việc đi." Mình là chủ của một tiệm bánh...không nhỏ lắm. Ba tầng, cách Ngã Tư Sở tầm 2km. Mình bán đủ loại bánh cổ truyền Việt Nam, từ bánh chưng, bánh dày cho tới bánh xèo, bánh răng bừa, bánh gai, bánh giò, nói chung liên quan tới bánh, là mình chiến. Anh là thủ khoa tốt…
Chương 142
Em Là NhàTác giả: Lan RùaTruyện Ngôn TìnhTới giờ phút này, mình nhận ra, câu nói ngọt ngào nhất mà đàn ông dành cho phụ nữ, không phải em thật đẹp, anh yêu em, anh sẽ bên em trọn đời, hay anh nguyện làm tất cả vì em...mà đơn giản chỉ là...EM LÀ NHÀ! Ngày ấy, tháng ấy, năm ấy... Hàng sáng, anh ghé qua quán của mình. Ăn một vài chiếc bánh, uống trà đá, và trước khi đi làm thường đặt một nụ hôn lên trán mình rồi thủ thỉ: "Bánh em làm là ngon nhất!". Mình thường tiễn anh một đoạn rất xa rồi mới quay trở lại làm, hai đứa cứ bịn rịn lưu luyến như chia ly cả thế kỉ ấy, cứ anh đi trước đi, không em vào trước đi, anh đi trước đi, em vào trước đi...mãi mới dứt ra được. Lúc vào, nhân viên của mình còn cười trộm nữa chứ, mình lườm bọn chúng rồi nạt. -"Mau mau làm việc đi." Mình là chủ của một tiệm bánh...không nhỏ lắm. Ba tầng, cách Ngã Tư Sở tầm 2km. Mình bán đủ loại bánh cổ truyền Việt Nam, từ bánh chưng, bánh dày cho tới bánh xèo, bánh răng bừa, bánh gai, bánh giò, nói chung liên quan tới bánh, là mình chiến. Anh là thủ khoa tốt… Phải nói là hồi hộp, hồi hộp chết đi được.Ôi, nhìn kết quả, sướng hết cả người.Không biết làm gì tiếp theo?Không dám tin luôn, đợi mãi không có, cuối cùng hết hi vọng bỏ đi thì lại có, chết mất.Với cả đợt trước mang thai người gầy gầy khổ khổ, có ăn được gì đâu, sao đợt này lạ thế? Hay là bị hiện tượng mang thai giả nhỉ?Thế nên vẫn phải cẩn thận chắc chắn, cả đêm hôm đó mình không ngủ được luôn, háo hức đợi trời sáng để tới trung tâm y tế kiểm tra.-“Hình như là song thai đấy.”-“Thật ạ bác sĩ?”-“Chắc tầm sáu bảy mươi phần trăm, thai khoẻ, tháng sau tới khám lại sẽ rõ, nếu cô muốn biết thì ra bệnh viện thị xã máy móc tân tiến hơn…”Thôi, có là tốt lắm rồi, hai cũng được mà một cũng yêu.Kệ đi đã, giờ phải gọi cho chồng báo tin vui, bảo chồng về đón vợ.Tự dưng mong anh nhà chưa ban phát củ cải cho ai thế cơ chứ. Đang định gọi lại có điện thoại tới, là của ba Quốc.-“Tao nghe rồi, công ty dưới đấy hoạt động tốt tao cũng mừng, lúc khác sẽ có thưởng cho mày. Nguyệt à, có tin vui đây, thằng Trung tìm được con bé sinh viên gia cảnh khó khăn đồng ý mang bầu hộ, trúng rồi mày ạ, được hơn một tháng rồi…”-“…”-“Nguyệt, Nguyệt…mày có đó không?”-“Dạ, con đây ba.”Chẳng hiểu vì đâu mà nước mắt rơi lả tả luôn ý, là kết cục mình mong muốn mà, cớ sao thấy cổ nghẹn đắng thế này?-“Mày về chưa để ba cho người xuống đón?”-“Thôi không cần ba ạ, cứ để bé kia mẹ tròn con vuông đi đã cho chắc ăn…”Mình tìm cớ thoái thác, ba thì gật gù nói vậy cũng phải, dù sao cũng nên cẩn thận.Lên giờ quả thật không biết đối diện với nhau thế nào đây?Rõ ràng là kế hoạch của mình, là điều mình mong muốn, vậy mà khi nó xảy ra rồi, tận tai tận mắt nghe thấy lại khó khăn đến thế.Họ thụ tinh nhân tạo, hay cứ thế dùng cách truyền thống?Đúng là ngu ngốc quá, chưa từng nghĩ qua luôn, chưa từng nghĩ bản thân sẽ ghen tới mức ứa cả nước mắt ra như này.Tâm trạng con người đúng là hay mâu thuẫn mà!Lại một đêm mất ngủ.Miệng thì dặn cố vì bé mà ngủ, người thì không sao chợp mắt được. Tầm mười giờ đêm thì có người đập cửa ầm ầm, muộn vậy có lẽ nhà máy có chuyện gì rồi, mình vội vã nhoài dậy.Không phải.Nhà máy thì chắc vẫn ổn.Chỉ là, có người hình như muốn b*p ch*t mình hay sao ý.Không phải là vẻ mặt yêu chiều thường thấy, cái kiểu này là nóng giận sắp điên lên rồi.Thôi thì mẹ phúc nhờ con, đành phải nhanh trí kéo tay người ta đặt xuống dưới bụng toe toét mở lời.-“Hai con chào ba đi!”Thấy ông xã hơi run run à, còn hỏi đi hỏi lại thật không? Bà xã gật đầu lia lịa, ông xã sau một lúc mất bình tĩnh mới nhẹ nhàng cảnh cáo, tạm thời tha cho bà xã.
Phải nói là hồi hộp, hồi hộp chết đi được.
Ôi, nhìn kết quả, sướng hết cả người.
Không biết làm gì tiếp theo?
Không dám tin luôn, đợi mãi không có, cuối cùng hết hi vọng bỏ đi thì lại có, chết mất.
Với cả đợt trước mang thai người gầy gầy khổ khổ, có ăn được gì đâu, sao đợt này lạ thế? Hay là bị hiện tượng mang thai giả nhỉ?
Thế nên vẫn phải cẩn thận chắc chắn, cả đêm hôm đó mình không ngủ được luôn, háo hức đợi trời sáng để tới trung tâm y tế kiểm tra.
-“Hình như là song thai đấy.”
-“Thật ạ bác sĩ?”
-“Chắc tầm sáu bảy mươi phần trăm, thai khoẻ, tháng sau tới khám lại sẽ rõ, nếu cô muốn biết thì ra bệnh viện thị xã máy móc tân tiến hơn…”
Thôi, có là tốt lắm rồi, hai cũng được mà một cũng yêu.
Kệ đi đã, giờ phải gọi cho chồng báo tin vui, bảo chồng về đón vợ.
Tự dưng mong anh nhà chưa ban phát củ cải cho ai thế cơ chứ. Đang định gọi lại có điện thoại tới, là của ba Quốc.
-“Tao nghe rồi, công ty dưới đấy hoạt động tốt tao cũng mừng, lúc khác sẽ có thưởng cho mày. Nguyệt à, có tin vui đây, thằng Trung tìm được con bé sinh viên gia cảnh khó khăn đồng ý mang bầu hộ, trúng rồi mày ạ, được hơn một tháng rồi…”
-“…”
-“Nguyệt, Nguyệt…mày có đó không?”
-“Dạ, con đây ba.”
Chẳng hiểu vì đâu mà nước mắt rơi lả tả luôn ý, là kết cục mình mong muốn mà, cớ sao thấy cổ nghẹn đắng thế này?
-“Mày về chưa để ba cho người xuống đón?”
-“Thôi không cần ba ạ, cứ để bé kia mẹ tròn con vuông đi đã cho chắc ăn…”
Mình tìm cớ thoái thác, ba thì gật gù nói vậy cũng phải, dù sao cũng nên cẩn thận.
Lên giờ quả thật không biết đối diện với nhau thế nào đây?
Rõ ràng là kế hoạch của mình, là điều mình mong muốn, vậy mà khi nó xảy ra rồi, tận tai tận mắt nghe thấy lại khó khăn đến thế.
Họ thụ tinh nhân tạo, hay cứ thế dùng cách truyền thống?
Đúng là ngu ngốc quá, chưa từng nghĩ qua luôn, chưa từng nghĩ bản thân sẽ ghen tới mức ứa cả nước mắt ra như này.
Tâm trạng con người đúng là hay mâu thuẫn mà!
Lại một đêm mất ngủ.
Miệng thì dặn cố vì bé mà ngủ, người thì không sao chợp mắt được. Tầm mười giờ đêm thì có người đập cửa ầm ầm, muộn vậy có lẽ nhà máy có chuyện gì rồi, mình vội vã nhoài dậy.
Không phải.
Nhà máy thì chắc vẫn ổn.
Chỉ là, có người hình như muốn b*p ch*t mình hay sao ý.
Không phải là vẻ mặt yêu chiều thường thấy, cái kiểu này là nóng giận sắp điên lên rồi.
Thôi thì mẹ phúc nhờ con, đành phải nhanh trí kéo tay người ta đặt xuống dưới bụng toe toét mở lời.
-“Hai con chào ba đi!”
Thấy ông xã hơi run run à, còn hỏi đi hỏi lại thật không? Bà xã gật đầu lia lịa, ông xã sau một lúc mất bình tĩnh mới nhẹ nhàng cảnh cáo, tạm thời tha cho bà xã.
Em Là NhàTác giả: Lan RùaTruyện Ngôn TìnhTới giờ phút này, mình nhận ra, câu nói ngọt ngào nhất mà đàn ông dành cho phụ nữ, không phải em thật đẹp, anh yêu em, anh sẽ bên em trọn đời, hay anh nguyện làm tất cả vì em...mà đơn giản chỉ là...EM LÀ NHÀ! Ngày ấy, tháng ấy, năm ấy... Hàng sáng, anh ghé qua quán của mình. Ăn một vài chiếc bánh, uống trà đá, và trước khi đi làm thường đặt một nụ hôn lên trán mình rồi thủ thỉ: "Bánh em làm là ngon nhất!". Mình thường tiễn anh một đoạn rất xa rồi mới quay trở lại làm, hai đứa cứ bịn rịn lưu luyến như chia ly cả thế kỉ ấy, cứ anh đi trước đi, không em vào trước đi, anh đi trước đi, em vào trước đi...mãi mới dứt ra được. Lúc vào, nhân viên của mình còn cười trộm nữa chứ, mình lườm bọn chúng rồi nạt. -"Mau mau làm việc đi." Mình là chủ của một tiệm bánh...không nhỏ lắm. Ba tầng, cách Ngã Tư Sở tầm 2km. Mình bán đủ loại bánh cổ truyền Việt Nam, từ bánh chưng, bánh dày cho tới bánh xèo, bánh răng bừa, bánh gai, bánh giò, nói chung liên quan tới bánh, là mình chiến. Anh là thủ khoa tốt… Phải nói là hồi hộp, hồi hộp chết đi được.Ôi, nhìn kết quả, sướng hết cả người.Không biết làm gì tiếp theo?Không dám tin luôn, đợi mãi không có, cuối cùng hết hi vọng bỏ đi thì lại có, chết mất.Với cả đợt trước mang thai người gầy gầy khổ khổ, có ăn được gì đâu, sao đợt này lạ thế? Hay là bị hiện tượng mang thai giả nhỉ?Thế nên vẫn phải cẩn thận chắc chắn, cả đêm hôm đó mình không ngủ được luôn, háo hức đợi trời sáng để tới trung tâm y tế kiểm tra.-“Hình như là song thai đấy.”-“Thật ạ bác sĩ?”-“Chắc tầm sáu bảy mươi phần trăm, thai khoẻ, tháng sau tới khám lại sẽ rõ, nếu cô muốn biết thì ra bệnh viện thị xã máy móc tân tiến hơn…”Thôi, có là tốt lắm rồi, hai cũng được mà một cũng yêu.Kệ đi đã, giờ phải gọi cho chồng báo tin vui, bảo chồng về đón vợ.Tự dưng mong anh nhà chưa ban phát củ cải cho ai thế cơ chứ. Đang định gọi lại có điện thoại tới, là của ba Quốc.-“Tao nghe rồi, công ty dưới đấy hoạt động tốt tao cũng mừng, lúc khác sẽ có thưởng cho mày. Nguyệt à, có tin vui đây, thằng Trung tìm được con bé sinh viên gia cảnh khó khăn đồng ý mang bầu hộ, trúng rồi mày ạ, được hơn một tháng rồi…”-“…”-“Nguyệt, Nguyệt…mày có đó không?”-“Dạ, con đây ba.”Chẳng hiểu vì đâu mà nước mắt rơi lả tả luôn ý, là kết cục mình mong muốn mà, cớ sao thấy cổ nghẹn đắng thế này?-“Mày về chưa để ba cho người xuống đón?”-“Thôi không cần ba ạ, cứ để bé kia mẹ tròn con vuông đi đã cho chắc ăn…”Mình tìm cớ thoái thác, ba thì gật gù nói vậy cũng phải, dù sao cũng nên cẩn thận.Lên giờ quả thật không biết đối diện với nhau thế nào đây?Rõ ràng là kế hoạch của mình, là điều mình mong muốn, vậy mà khi nó xảy ra rồi, tận tai tận mắt nghe thấy lại khó khăn đến thế.Họ thụ tinh nhân tạo, hay cứ thế dùng cách truyền thống?Đúng là ngu ngốc quá, chưa từng nghĩ qua luôn, chưa từng nghĩ bản thân sẽ ghen tới mức ứa cả nước mắt ra như này.Tâm trạng con người đúng là hay mâu thuẫn mà!Lại một đêm mất ngủ.Miệng thì dặn cố vì bé mà ngủ, người thì không sao chợp mắt được. Tầm mười giờ đêm thì có người đập cửa ầm ầm, muộn vậy có lẽ nhà máy có chuyện gì rồi, mình vội vã nhoài dậy.Không phải.Nhà máy thì chắc vẫn ổn.Chỉ là, có người hình như muốn b*p ch*t mình hay sao ý.Không phải là vẻ mặt yêu chiều thường thấy, cái kiểu này là nóng giận sắp điên lên rồi.Thôi thì mẹ phúc nhờ con, đành phải nhanh trí kéo tay người ta đặt xuống dưới bụng toe toét mở lời.-“Hai con chào ba đi!”Thấy ông xã hơi run run à, còn hỏi đi hỏi lại thật không? Bà xã gật đầu lia lịa, ông xã sau một lúc mất bình tĩnh mới nhẹ nhàng cảnh cáo, tạm thời tha cho bà xã.