Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…
Chương 64: Cháu thông minh quá nhỉ
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… "Tuy rằng tiểu Mạc nói như vậy ta thật sự rất lo lắng." Bà nội Cố nói với cháu dâu: "Bà sợ tiểu Mạc bị thù hận làm cho đầu óc u mê."" Bà Nội đừng lo lắng quá nhiều như vậy. Hiện giờ anh hai chẳng thiếu cái gì, chỉ thiếu một người vợ. Anh hai đồng ý cưới một người vợ là tốt rồi, bà quan tâm con gái nhà ai làm gì? Là con gái nhà ai mà vào cửa Cố gia nhà chúng ta, thì cũng sẽ sinh chắt trai cho bà.” Cố Nhiên ôm cổ bà, cười đùa nói."Anh cả cháu đã năm năm làm hòa thường chỉ vì Y Nhiên, bà lại càng không yên tâm hơn nữa." Bà nội Cố trừng mắt liếc Cố Nhiên một cái."Đều ở trên giường, còn gì mà phải lo lắng? Bà sẽ sớm ôm chắt." Cố Nhiên cười nói.Cố Hoài Lễ nhìn thoáng qua Cố Nhiên nói."Thật là con đã thấy rõ ràng.""Chị dâu ở tại đây, trên người đều là dấu hôn, con nhìn xa còn thấy được." Cố Nhiên chỉ vào vị trí gáy và cổ mình, xấu xa cười nói. "Chẳng lẽ mọi người không cảm thấy rốt cuôc đã có người thu phục được anh hai, là một chuyện vui?""Chẳng lẽ thật sự là vì yêu?". Mẹ Cố cau mày, cúi đầu uống một chút cà phê, mê mẩm suy nghĩ."Sẽ quan sát." Cố Hoài Lễ cũng không đồng ý những đều mà vợ con của mình nói, mày cau lại. "Tiểu Mạc rất cố chấp, con hy vọng nó không làm việc ngốc.""Ba mẹ, bà nội chẳng lẽ các người không biết chị dâu rất được sao, dáng người rất tốt? Anh hai cũng là người thường, cũng sẽ động tâm." Cố Nhiên phân tích theo góc độ của mình cũng là một người con trai phân tích noi.Bà nội Cố đánh một cái vào đầu Cố Nhiên: “Trong đầu cháu có thể nói chuyện đứng đắn hơn được không?"."Không có! Cháu cũng là đàn ông! Nếu cô ấy không phải chị dâu cháu, cháu cũng sẽ phải theo đuổi cầu hôn cô ấy." Cố Nhiên nói giớn cười nói."Nói cháu không đứng đắn thì thật đúng là không đứng đắn rồi!". Tay Bà nội Cố lại lần nữa đánh vào đầu Cố NHiên.Cố Nhiên đột nhiên ngừng cười, ngồi thẳng người, nâng tay nhìn đồng hồ, sau đó nghiêm trang nói: "Trò chơi đã đến đây chấm dứt. Hôm nay con trực ca đêm, không cùng mọi người cắn hạt dưa được rồi.”Mẹ Cố vẫn im lặng thiếu chút nữa bị đứa con đùa đến muốn phun cà phê ra:" Cố Nhiên, con phải đến bệnh viện phải nghiêm túc một chút.” "Chẳng lẽ dáng vẻ con như này còn chưa đủ thành thục sao? Cố Nhiên chỉnh sửa cà vạt, nghiêm trang hỏi."Toàn bộ y tá trong bệnh viện đều bị con mê hoặc.""Cố Nhiên, con cũng nên ngừng chơi, tìm một cô gái về cho bà nội xem.”Bà nội Cố đêm để chuyển đề tài qua Cố Nhiên cười nói.“Đừng. Con còn chưa chơi đủ. Chờ con xem hết đào hồng dây liễu rồi nói sau”.“Ba người các cháu sao đều phải khiến người khác lo lắng như vậy? Một người hành tăng cực khổ, một người có thói trăng hoa, một người thì theo chủ nghĩa không hôn nhân”."Bà Nội, anh cháu hết đời trai rồi. Không tin thì đêm nay bà đến chỗ bọn họ thử xem." Cố Nhiên xấu xa địa cười nói.Đột nhiên Cố Hoài Lễ đồng ý gật đầu: "Chủ ý này không tồi. Quan sát cách thức bọn chúng ở chung với nhau, chúng ta mới có thể biết được rốt cuộc là Tiểu Mạc kết hôn vì mục đích gì. Tiếu Bằng Trình đúng là đáng giận, nhưng Tiếu Nhiễm chỉ là một nha đầu vô tội.” "Uhm. Đừng làm điều ác nữa!" Bà nội Cố cũng đồng ý gật đầu: "Liền quyết định như vậy đi."“Bà nội, chuyện nghe lén này để Cố Tương làm là được, bà cũng đừng thức đêm, cháu sợ quá trình kia quá kịch liệt, trái tim của bà chịu không nổi.” Cố Nhiên tinh nghịch cươi nói.Bà nội Cố đánh một cái vào đầu Cố Nhiên. “Cháu thông minh quá nhỉ!”“Kia đương nhiên!” Cố Nhiên kiêu ngạo ưỡn ngực, thấy bà nội lại muốn ra tay, Cố Nhiên nhanh chóng nhảy dựng lên, lấy túi của mình nói: “Cháu đi làm, sáng mai báo cáo tình huống với cháu.”
"Tuy rằng tiểu Mạc nói như vậy ta thật sự rất lo lắng." Bà nội Cố nói với cháu dâu: "Bà sợ tiểu Mạc bị thù hận làm cho đầu óc u mê."
" Bà Nội đừng lo lắng quá nhiều như vậy. Hiện giờ anh hai chẳng thiếu cái gì, chỉ thiếu một người vợ. Anh hai đồng ý cưới một người vợ là tốt rồi, bà quan tâm con gái nhà ai làm gì? Là con gái nhà ai mà vào cửa Cố gia nhà chúng ta, thì cũng sẽ sinh chắt trai cho bà.” Cố Nhiên ôm cổ bà, cười đùa nói.
"Anh cả cháu đã năm năm làm hòa thường chỉ vì Y Nhiên, bà lại càng không yên tâm hơn nữa." Bà nội Cố trừng mắt liếc Cố Nhiên một cái.
"Đều ở trên giường, còn gì mà phải lo lắng? Bà sẽ sớm ôm chắt." Cố Nhiên cười nói.
Cố Hoài Lễ nhìn thoáng qua Cố Nhiên nói."Thật là con đã thấy rõ ràng."
"Chị dâu ở tại đây, trên người đều là dấu hôn, con nhìn xa còn thấy được." Cố Nhiên chỉ vào vị trí gáy và cổ mình, xấu xa cười nói. "Chẳng lẽ mọi người không cảm thấy rốt cuôc đã có người thu phục được anh hai, là một chuyện vui?"
"Chẳng lẽ thật sự là vì yêu?". Mẹ Cố cau mày, cúi đầu uống một chút cà phê, mê mẩm suy nghĩ.
"Sẽ quan sát." Cố Hoài Lễ cũng không đồng ý những đều mà vợ con của mình nói, mày cau lại. "Tiểu Mạc rất cố chấp, con hy vọng nó không làm việc ngốc."
"Ba mẹ, bà nội chẳng lẽ các người không biết chị dâu rất được sao, dáng người rất tốt? Anh hai cũng là người thường, cũng sẽ động tâm." Cố Nhiên phân tích theo góc độ của mình cũng là một người con trai phân tích noi.
Bà nội Cố đánh một cái vào đầu Cố Nhiên: “Trong đầu cháu có thể nói chuyện đứng đắn hơn được không?".
"Không có! Cháu cũng là đàn ông! Nếu cô ấy không phải chị dâu cháu, cháu cũng sẽ phải theo đuổi cầu hôn cô ấy." Cố Nhiên nói giớn cười nói.
"Nói cháu không đứng đắn thì thật đúng là không đứng đắn rồi!". Tay Bà nội Cố lại lần nữa đánh vào đầu Cố NHiên.
Cố Nhiên đột nhiên ngừng cười, ngồi thẳng người, nâng tay nhìn đồng hồ, sau đó nghiêm trang nói: "Trò chơi đã đến đây chấm dứt. Hôm nay con trực ca đêm, không cùng mọi người cắn hạt dưa được rồi.”
Mẹ Cố vẫn im lặng thiếu chút nữa bị đứa con đùa đến muốn phun cà phê ra:" Cố Nhiên, con phải đến bệnh viện phải nghiêm túc một chút.”
"Chẳng lẽ dáng vẻ con như này còn chưa đủ thành thục sao? Cố Nhiên chỉnh sửa cà vạt, nghiêm trang hỏi."Toàn bộ y tá trong bệnh viện đều bị con mê hoặc."
"Cố Nhiên, con cũng nên ngừng chơi, tìm một cô gái về cho bà nội xem.”Bà nội Cố đêm để chuyển đề tài qua Cố Nhiên cười nói.
“Đừng. Con còn chưa chơi đủ. Chờ con xem hết đào hồng dây liễu rồi nói sau”.
“Ba người các cháu sao đều phải khiến người khác lo lắng như vậy? Một người hành tăng cực khổ, một người có thói trăng hoa, một người thì theo chủ nghĩa không hôn nhân”.
"Bà Nội, anh cháu hết đời trai rồi. Không tin thì đêm nay bà đến chỗ bọn họ thử xem." Cố Nhiên xấu xa địa cười nói.
Đột nhiên Cố Hoài Lễ đồng ý gật đầu: "Chủ ý này không tồi. Quan sát cách thức bọn chúng ở chung với nhau, chúng ta mới có thể biết được rốt cuộc là Tiểu Mạc kết hôn vì mục đích gì. Tiếu Bằng Trình đúng là đáng giận, nhưng Tiếu Nhiễm chỉ là một nha đầu vô tội.”
"Uhm. Đừng làm điều ác nữa!" Bà nội Cố cũng đồng ý gật đầu: "Liền quyết định như vậy đi."
“Bà nội, chuyện nghe lén này để Cố Tương làm là được, bà cũng đừng thức đêm, cháu sợ quá trình kia quá kịch liệt, trái tim của bà chịu không nổi.” Cố Nhiên tinh nghịch cươi nói.
Bà nội Cố đánh một cái vào đầu Cố Nhiên. “Cháu thông minh quá nhỉ!”
“Kia đương nhiên!” Cố Nhiên kiêu ngạo ưỡn ngực, thấy bà nội lại muốn ra tay, Cố Nhiên nhanh chóng nhảy dựng lên, lấy túi của mình nói: “Cháu đi làm, sáng mai báo cáo tình huống với cháu.”
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… "Tuy rằng tiểu Mạc nói như vậy ta thật sự rất lo lắng." Bà nội Cố nói với cháu dâu: "Bà sợ tiểu Mạc bị thù hận làm cho đầu óc u mê."" Bà Nội đừng lo lắng quá nhiều như vậy. Hiện giờ anh hai chẳng thiếu cái gì, chỉ thiếu một người vợ. Anh hai đồng ý cưới một người vợ là tốt rồi, bà quan tâm con gái nhà ai làm gì? Là con gái nhà ai mà vào cửa Cố gia nhà chúng ta, thì cũng sẽ sinh chắt trai cho bà.” Cố Nhiên ôm cổ bà, cười đùa nói."Anh cả cháu đã năm năm làm hòa thường chỉ vì Y Nhiên, bà lại càng không yên tâm hơn nữa." Bà nội Cố trừng mắt liếc Cố Nhiên một cái."Đều ở trên giường, còn gì mà phải lo lắng? Bà sẽ sớm ôm chắt." Cố Nhiên cười nói.Cố Hoài Lễ nhìn thoáng qua Cố Nhiên nói."Thật là con đã thấy rõ ràng.""Chị dâu ở tại đây, trên người đều là dấu hôn, con nhìn xa còn thấy được." Cố Nhiên chỉ vào vị trí gáy và cổ mình, xấu xa cười nói. "Chẳng lẽ mọi người không cảm thấy rốt cuôc đã có người thu phục được anh hai, là một chuyện vui?""Chẳng lẽ thật sự là vì yêu?". Mẹ Cố cau mày, cúi đầu uống một chút cà phê, mê mẩm suy nghĩ."Sẽ quan sát." Cố Hoài Lễ cũng không đồng ý những đều mà vợ con của mình nói, mày cau lại. "Tiểu Mạc rất cố chấp, con hy vọng nó không làm việc ngốc.""Ba mẹ, bà nội chẳng lẽ các người không biết chị dâu rất được sao, dáng người rất tốt? Anh hai cũng là người thường, cũng sẽ động tâm." Cố Nhiên phân tích theo góc độ của mình cũng là một người con trai phân tích noi.Bà nội Cố đánh một cái vào đầu Cố Nhiên: “Trong đầu cháu có thể nói chuyện đứng đắn hơn được không?"."Không có! Cháu cũng là đàn ông! Nếu cô ấy không phải chị dâu cháu, cháu cũng sẽ phải theo đuổi cầu hôn cô ấy." Cố Nhiên nói giớn cười nói."Nói cháu không đứng đắn thì thật đúng là không đứng đắn rồi!". Tay Bà nội Cố lại lần nữa đánh vào đầu Cố NHiên.Cố Nhiên đột nhiên ngừng cười, ngồi thẳng người, nâng tay nhìn đồng hồ, sau đó nghiêm trang nói: "Trò chơi đã đến đây chấm dứt. Hôm nay con trực ca đêm, không cùng mọi người cắn hạt dưa được rồi.”Mẹ Cố vẫn im lặng thiếu chút nữa bị đứa con đùa đến muốn phun cà phê ra:" Cố Nhiên, con phải đến bệnh viện phải nghiêm túc một chút.” "Chẳng lẽ dáng vẻ con như này còn chưa đủ thành thục sao? Cố Nhiên chỉnh sửa cà vạt, nghiêm trang hỏi."Toàn bộ y tá trong bệnh viện đều bị con mê hoặc.""Cố Nhiên, con cũng nên ngừng chơi, tìm một cô gái về cho bà nội xem.”Bà nội Cố đêm để chuyển đề tài qua Cố Nhiên cười nói.“Đừng. Con còn chưa chơi đủ. Chờ con xem hết đào hồng dây liễu rồi nói sau”.“Ba người các cháu sao đều phải khiến người khác lo lắng như vậy? Một người hành tăng cực khổ, một người có thói trăng hoa, một người thì theo chủ nghĩa không hôn nhân”."Bà Nội, anh cháu hết đời trai rồi. Không tin thì đêm nay bà đến chỗ bọn họ thử xem." Cố Nhiên xấu xa địa cười nói.Đột nhiên Cố Hoài Lễ đồng ý gật đầu: "Chủ ý này không tồi. Quan sát cách thức bọn chúng ở chung với nhau, chúng ta mới có thể biết được rốt cuộc là Tiểu Mạc kết hôn vì mục đích gì. Tiếu Bằng Trình đúng là đáng giận, nhưng Tiếu Nhiễm chỉ là một nha đầu vô tội.” "Uhm. Đừng làm điều ác nữa!" Bà nội Cố cũng đồng ý gật đầu: "Liền quyết định như vậy đi."“Bà nội, chuyện nghe lén này để Cố Tương làm là được, bà cũng đừng thức đêm, cháu sợ quá trình kia quá kịch liệt, trái tim của bà chịu không nổi.” Cố Nhiên tinh nghịch cươi nói.Bà nội Cố đánh một cái vào đầu Cố Nhiên. “Cháu thông minh quá nhỉ!”“Kia đương nhiên!” Cố Nhiên kiêu ngạo ưỡn ngực, thấy bà nội lại muốn ra tay, Cố Nhiên nhanh chóng nhảy dựng lên, lấy túi của mình nói: “Cháu đi làm, sáng mai báo cáo tình huống với cháu.”