Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…
Chương 175: Phục vụ bóc tôm
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ QuỷCố Mạc gọi một đống đồ ăn, món đầu tiên là cua ngâm rượu vàng.Lúc phục vụ bưng cua ngâm rượu đến thì Tiếu Nhiễm nhìn thấy Cố Mạc nhẹ nhàng nhíu mày. Xem ra anh thực sự không thích ăn cua!“Chú, cua mẹ vừa mới sinh, ăn lúc này là tốt nhất.” Tiếu Nhiễm cầm một con của đặt lên đĩa của Cố Mạc.“Thích thì ăn nhiều một chút. Không đủ anh sẽ gọi thêm.” Cố Mạc không chạm vào con cua, giống như cố tình lảng sang chuyện khác.Tiếu Nhiễm chú ý Cố Mạc luôn vội vàng gắp những thức ăn khác, anh căn bản chưa hề chạm vào con cua.Tiếu Nhiễm đột nhiên chu mỏ, bất đắt dĩ thở dài:”Chú, em sợ bóc cua sẽ đâm vào tay. Trước kia đều là cha bóc thịt cua cho em.Nghe lời nói của Tiếu Nhiễm, Cố Mạc ngừng lại một chút. Anh nuốt hết thức ăn trong miệng, ánh mặt đấu tranh nhìn chằm chằm con cua tầm một phút.“Thôi,không ăn nữa!” Tiếu Nhiễm phiền chán nói, cô gắp lên một miếng đậu hầm,”Món đậu này nhìn cũng không tệ.”Cố Mạc để đũa sang một bên, cầm lấy con cua bắt đầu bóc thịt cua. Bóc xong liền để lên đĩa của Tiếu Nhiễm, dịu dàng nói:”Ăn đi! Anh bóc cho em, em chỉ việc ăn thôi.”Tiếu Nhiễm trong lòng như được rót mật ngọt:”Chú, anh không ăn sao?“Không thích” Cố Mạc chỉ lạnh lùng trả lời hai chữ, động tác bóc cua vẫn không ngừng lại.Đến khi Tiếu Nhiễm không ăn nổi nữa thì Cố Mạc mới rút khăn giấy lau tay.“No rồi sao?” Cố Mạc quan tâm hỏi.“Ừm! Đã lâu rồi không được ăn thoải mái như vậy. Nhớ lại lần cuối cùng em ăn tôm cua, một lúc em có thể ăn được bốn trăm con!” Tiếu Nhiễm giơ ngón tay lên, vẻ mặt khoa trương nói.“Bốn trăm con?” Cố Mạc kinh ngạc trừng mắt nhìn ngón tay Tiếu Nhiễm.”Em tự bóc tôm sao? Tay không bị đâm sao?”“Không. Có người bóc cho đấy.” Tiếu Nhiễm cười khẽ lắc đầu.“Cha em?” Cố Mạc lập tức ngừng phản ứng.Tiếu Nhiễm lại gần, hôn Cố Mạc một cái:”Trả lời đúng rồi! Thưởng cho một cái hôn!”Cố Mạc nếm được vị cua tự nhiên muốn ghê tởm, lập tức nhíu mày.Tiếu Nhiễm tủi thân nhìn Cố Mạc, thương tâm nói:”Anh không thích em hôn?Cố Mạc lập tức phủ nhận:”Anh nhìn thấy con của thì không muốn ăn uống gì cả.”“Nghiêm trọng như vậy sao?” Tiếu Nhiễm không ngờ anh lại chán ghét cua như vậy, lập tức ôm lấy anh xin lỗi:”Chú, thật xin lỗi, nếu em biết trước anh ghét cua như vậy, em sẽ không,…”“Không gọi món cua?” Cố Mạc ấn vào trán Tiếu Nhiễm hỏiTiếu Nhiễm ra sức gật đầu:”Em không nên thử anh xem anh có tốt với em không mà bắt anh bóc cua. Chú à em xin lỗi!”Tiếu Nhiễm vùi mặt vào lòng Cố Mạc, hối hận nói.Cố Mạc nâng gương mặt của Tiếu Nhiễm lên, giọng trầm thấp nói:”Nha đầu, anh cũng không đói lắm. Em không cần cảm thấy có lỗi đâu.”“Anh đừng an ủi em.” Tiếu Nhiễm chu cái miệng nhỏ nhắn. Cố Mạc là muốn cho cô an lòng mà an ủi cô. Anh làm việc tới trưa sao có thể không đói được?“Chỗ này của anh còn đói hơn dạ dày!” Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm ngồi lên đùi, muốn cô cảm nhận được nơi nào đó của anh cứng rắn và nóng rực. “Nha đầu, em phải làm cho anh ăn no!”“Nơi này là khách sạn đó!” Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt. Tuy bọn họ bao phòng ăn cơm, nhưng ngoài cửa chắc chắn có phục vụ! Nếu bị bọn họ nghe thấy, cô làm sao dám thò mặt ra ngoài cơ chứ?“Không có ai vào đâu.” Cố Mạc cúi đầu hôn Tiếu Nhiễm, bắt đầu giở trò.
Editor: Quỷ Quỷ
Cố Mạc gọi một đống đồ ăn, món đầu tiên là cua ngâm rượu vàng.
Lúc phục vụ bưng cua ngâm rượu đến thì Tiếu Nhiễm nhìn thấy Cố Mạc nhẹ nhàng nhíu mày. Xem ra anh thực sự không thích ăn cua!
“Chú, cua mẹ vừa mới sinh, ăn lúc này là tốt nhất.” Tiếu Nhiễm cầm một con của đặt lên đĩa của Cố Mạc.
“Thích thì ăn nhiều một chút. Không đủ anh sẽ gọi thêm.” Cố Mạc không chạm vào con cua, giống như cố tình lảng sang chuyện khác.
Tiếu Nhiễm chú ý Cố Mạc luôn vội vàng gắp những thức ăn khác, anh căn bản chưa hề chạm vào con cua.
Tiếu Nhiễm đột nhiên chu mỏ, bất đắt dĩ thở dài:”Chú, em sợ bóc cua sẽ đâm vào tay. Trước kia đều là cha bóc thịt cua cho em.
Nghe lời nói của Tiếu Nhiễm, Cố Mạc ngừng lại một chút. Anh nuốt hết thức ăn trong miệng, ánh mặt đấu tranh nhìn chằm chằm con cua tầm một phút.
“Thôi,không ăn nữa!” Tiếu Nhiễm phiền chán nói, cô gắp lên một miếng đậu hầm,”Món đậu này nhìn cũng không tệ.”
Cố Mạc để đũa sang một bên, cầm lấy con cua bắt đầu bóc thịt cua. Bóc xong liền để lên đĩa của Tiếu Nhiễm, dịu dàng nói:”Ăn đi! Anh bóc cho em, em chỉ việc ăn thôi.”
Tiếu Nhiễm trong lòng như được rót mật ngọt:”Chú, anh không ăn sao?
“Không thích” Cố Mạc chỉ lạnh lùng trả lời hai chữ, động tác bóc cua vẫn không ngừng lại.
Đến khi Tiếu Nhiễm không ăn nổi nữa thì Cố Mạc mới rút khăn giấy lau tay.
“No rồi sao?” Cố Mạc quan tâm hỏi.
“Ừm! Đã lâu rồi không được ăn thoải mái như vậy. Nhớ lại lần cuối cùng em ăn tôm cua, một lúc em có thể ăn được bốn trăm con!” Tiếu Nhiễm giơ ngón tay lên, vẻ mặt khoa trương nói.
“Bốn trăm con?” Cố Mạc kinh ngạc trừng mắt nhìn ngón tay Tiếu Nhiễm.”Em tự bóc tôm sao? Tay không bị đâm sao?”
“Không. Có người bóc cho đấy.” Tiếu Nhiễm cười khẽ lắc đầu.
“Cha em?” Cố Mạc lập tức ngừng phản ứng.
Tiếu Nhiễm lại gần, hôn Cố Mạc một cái:”Trả lời đúng rồi! Thưởng cho một cái hôn!”
Cố Mạc nếm được vị cua tự nhiên muốn ghê tởm, lập tức nhíu mày.
Tiếu Nhiễm tủi thân nhìn Cố Mạc, thương tâm nói:”Anh không thích em hôn?
Cố Mạc lập tức phủ nhận:”Anh nhìn thấy con của thì không muốn ăn uống gì cả.”
“Nghiêm trọng như vậy sao?” Tiếu Nhiễm không ngờ anh lại chán ghét cua như vậy, lập tức ôm lấy anh xin lỗi:”Chú, thật xin lỗi, nếu em biết trước anh ghét cua như vậy, em sẽ không,…”
“Không gọi món cua?” Cố Mạc ấn vào trán Tiếu Nhiễm hỏi
Tiếu Nhiễm ra sức gật đầu:”Em không nên thử anh xem anh có tốt với em không mà bắt anh bóc cua. Chú à em xin lỗi!”
Tiếu Nhiễm vùi mặt vào lòng Cố Mạc, hối hận nói.
Cố Mạc nâng gương mặt của Tiếu Nhiễm lên, giọng trầm thấp nói:”Nha đầu, anh cũng không đói lắm. Em không cần cảm thấy có lỗi đâu.”
“Anh đừng an ủi em.” Tiếu Nhiễm chu cái miệng nhỏ nhắn. Cố Mạc là muốn cho cô an lòng mà an ủi cô. Anh làm việc tới trưa sao có thể không đói được?
“Chỗ này của anh còn đói hơn dạ dày!” Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm ngồi lên đùi, muốn cô cảm nhận được nơi nào đó của anh cứng rắn và nóng rực. “Nha đầu, em phải làm cho anh ăn no!”
“Nơi này là khách sạn đó!” Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt. Tuy bọn họ bao phòng ăn cơm, nhưng ngoài cửa chắc chắn có phục vụ! Nếu bị bọn họ nghe thấy, cô làm sao dám thò mặt ra ngoài cơ chứ?
“Không có ai vào đâu.” Cố Mạc cúi đầu hôn Tiếu Nhiễm, bắt đầu giở trò.
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ QuỷCố Mạc gọi một đống đồ ăn, món đầu tiên là cua ngâm rượu vàng.Lúc phục vụ bưng cua ngâm rượu đến thì Tiếu Nhiễm nhìn thấy Cố Mạc nhẹ nhàng nhíu mày. Xem ra anh thực sự không thích ăn cua!“Chú, cua mẹ vừa mới sinh, ăn lúc này là tốt nhất.” Tiếu Nhiễm cầm một con của đặt lên đĩa của Cố Mạc.“Thích thì ăn nhiều một chút. Không đủ anh sẽ gọi thêm.” Cố Mạc không chạm vào con cua, giống như cố tình lảng sang chuyện khác.Tiếu Nhiễm chú ý Cố Mạc luôn vội vàng gắp những thức ăn khác, anh căn bản chưa hề chạm vào con cua.Tiếu Nhiễm đột nhiên chu mỏ, bất đắt dĩ thở dài:”Chú, em sợ bóc cua sẽ đâm vào tay. Trước kia đều là cha bóc thịt cua cho em.Nghe lời nói của Tiếu Nhiễm, Cố Mạc ngừng lại một chút. Anh nuốt hết thức ăn trong miệng, ánh mặt đấu tranh nhìn chằm chằm con cua tầm một phút.“Thôi,không ăn nữa!” Tiếu Nhiễm phiền chán nói, cô gắp lên một miếng đậu hầm,”Món đậu này nhìn cũng không tệ.”Cố Mạc để đũa sang một bên, cầm lấy con cua bắt đầu bóc thịt cua. Bóc xong liền để lên đĩa của Tiếu Nhiễm, dịu dàng nói:”Ăn đi! Anh bóc cho em, em chỉ việc ăn thôi.”Tiếu Nhiễm trong lòng như được rót mật ngọt:”Chú, anh không ăn sao?“Không thích” Cố Mạc chỉ lạnh lùng trả lời hai chữ, động tác bóc cua vẫn không ngừng lại.Đến khi Tiếu Nhiễm không ăn nổi nữa thì Cố Mạc mới rút khăn giấy lau tay.“No rồi sao?” Cố Mạc quan tâm hỏi.“Ừm! Đã lâu rồi không được ăn thoải mái như vậy. Nhớ lại lần cuối cùng em ăn tôm cua, một lúc em có thể ăn được bốn trăm con!” Tiếu Nhiễm giơ ngón tay lên, vẻ mặt khoa trương nói.“Bốn trăm con?” Cố Mạc kinh ngạc trừng mắt nhìn ngón tay Tiếu Nhiễm.”Em tự bóc tôm sao? Tay không bị đâm sao?”“Không. Có người bóc cho đấy.” Tiếu Nhiễm cười khẽ lắc đầu.“Cha em?” Cố Mạc lập tức ngừng phản ứng.Tiếu Nhiễm lại gần, hôn Cố Mạc một cái:”Trả lời đúng rồi! Thưởng cho một cái hôn!”Cố Mạc nếm được vị cua tự nhiên muốn ghê tởm, lập tức nhíu mày.Tiếu Nhiễm tủi thân nhìn Cố Mạc, thương tâm nói:”Anh không thích em hôn?Cố Mạc lập tức phủ nhận:”Anh nhìn thấy con của thì không muốn ăn uống gì cả.”“Nghiêm trọng như vậy sao?” Tiếu Nhiễm không ngờ anh lại chán ghét cua như vậy, lập tức ôm lấy anh xin lỗi:”Chú, thật xin lỗi, nếu em biết trước anh ghét cua như vậy, em sẽ không,…”“Không gọi món cua?” Cố Mạc ấn vào trán Tiếu Nhiễm hỏiTiếu Nhiễm ra sức gật đầu:”Em không nên thử anh xem anh có tốt với em không mà bắt anh bóc cua. Chú à em xin lỗi!”Tiếu Nhiễm vùi mặt vào lòng Cố Mạc, hối hận nói.Cố Mạc nâng gương mặt của Tiếu Nhiễm lên, giọng trầm thấp nói:”Nha đầu, anh cũng không đói lắm. Em không cần cảm thấy có lỗi đâu.”“Anh đừng an ủi em.” Tiếu Nhiễm chu cái miệng nhỏ nhắn. Cố Mạc là muốn cho cô an lòng mà an ủi cô. Anh làm việc tới trưa sao có thể không đói được?“Chỗ này của anh còn đói hơn dạ dày!” Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm ngồi lên đùi, muốn cô cảm nhận được nơi nào đó của anh cứng rắn và nóng rực. “Nha đầu, em phải làm cho anh ăn no!”“Nơi này là khách sạn đó!” Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt. Tuy bọn họ bao phòng ăn cơm, nhưng ngoài cửa chắc chắn có phục vụ! Nếu bị bọn họ nghe thấy, cô làm sao dám thò mặt ra ngoài cơ chứ?“Không có ai vào đâu.” Cố Mạc cúi đầu hôn Tiếu Nhiễm, bắt đầu giở trò.