Tác giả:

Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…

Chương 419: Cũng không phải đàn ông lạ

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Tiếu Nhiễm lặng lẽ mở cửa phòng, thấy trên hành lang không có ai, mới vẫy tay với Cố Mạc: “Chú à, đi mau!”Cố Mạc cảm thấy bất đắc dĩ theo sát sau lưng Tiếu Nhiễm đi ra khỏi phòng.Bọn họ còn chưa đến cầu thang đã nghe thấy tiếng nói đằng sau.”Anh rể, tại sao anh lại đến đây?” Tiếu Lạc chạy đến trước mặt Cố Mạc, tò mò hỏi.Cố Mạc nghiêm mặt, lạnh nhạt trả lời: “Tôi đến đón chị cô đi học!”Tiếu Nhiễm chột dạ cắn môn cố nén cười.Cố Mạc cũng sợ bị người khác biết được hôm qua qua đêm trong phòng cô sao?”Anh rể vừa đến sao?” Tiếu Lạc nhìn Cố Mạc từ trên xuống dưới.Cố Mạc ho khan một tiếng, lạnh giọng nói: “Vừa đến!”Tiếu Lạc dựa vào vách tường, cười không có ý tốt quan sát Cố Mạc: “Tại sao em cảm thấy anh rể mặc bộ này hai ngày rồi? Quần áo toàn nếp nhăn!””Dì giúp việc nghỉ, không ai giặt cho tôi! Hơn nữa cũng không bẩn, tôi mặc hai ngày liền không được sao?” Cố Mạc lạnh lùng nói xong nắm lấy tay Tiếu Nhiễm xuống lầu.Tiếu Nhiễm cố nén cười, bước nhanh theo Cố Mạc. Sau khi ngồi vào Maybach, cô không thể kìm nén ôm bụng cười to:“Chú à, chú...... danh dự của chú...... sắp không giữ được rồi!””Còn không phải do em sao?” Cố Mạc lạnh lùng lườm Tiếu Nhiễm một cái, khởi động xe,Đêm qua, anh lại ‘gây chuyện, hành hung’ tại Tiếu gia, nếu như bị Tiếu Bằng Trình bắt được quả thật cũng có chút ít xấu hổ. Nhưng anh chắc chắn không thừa nhận.”Tại sao lại do em chứ?” Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.”Tối hôm qua là em để đàn ông vào phòng!” Cố Mạc xụ mặt, liếc mắt nhìn Tiếu Nhiễm một cái.”Cũng không phải người đàn ông xa lạ nào mà!” Tiếu Nhiễm ôm cánh tay Cố Mạc, cười khẽ.Cố Mạc cúi đầu, hôn lên đầu Tiếu Nhiễm, rốt cuộc cũng để lộ ý cười.”Chú à, vừa rồi anh có để ý đến thái độ của Tiếu Lạc không? Đúng là không cam lòng nha!” Tiếu Nhiễm vui vẻ cười nói. Bị Cố Mạc đáp trả lại, Tiếu Lạc hoàn toàn không biết nói thêm gì. Miệng há to, vẻ mặt buồn bực và không cam lòng. Lúc cô đi ngang qua Tiếu Lạc, đã nhìn rõ biểu cảm phong pohus như diễn viên của Tiếu Lạc. Thực đáng đời! Tiếu Lạc nên có một người như Cố Mạc trừng trị cô ta.”Người không liên quan! Không muốn nhìn!” Cố Mạc vừa lái xe, vừa trả lời.”Cô ta là em vợ anh nha! Sao lại có thể không liên quan gì!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm ngẩng đầu, cười nhìn Cố Mạc. Sau đó, dùng giọng điệu của Tiếu Lạc hỏi: “Anh rể, có một cô em vợ xinh đẹp như thế này anh không thấy động lòng sao?”Cố Mạc cúi đầu, cắn lên chóp mũi Tiếu Nhiễm, cười mị hoặc: “Nếu như anh động lòng không phải em sẽ khóc sao?””Chơi chẳng vui gì cả!” Tiếu Nhiễm buông cánh tay Cố Mạc ra, về chỗ ngồi của mình.Cố Mạc vươn bàn tay to, dùng lực vò tóc Tiếu Nhiễm.”Cố Mạc...... “ Tiếu Nhiễm cắn ngón tay, nghiêng đầu nhìn Cố Mạc, vẻ mặt nghiêm túc.”Uhm, hử?” Cố Mạc hơn lên giọng, khó hiểu nhìn Tiếu Nhiễm một cái.”Từ nhỏ, Tiếu Nhiễm đã thích cướp đoạt mọi thứ từ em. Em cảm thấy rất sợ. Nếu chỉ cần tiền có thể mua được thì bị cô ta đoạt cũng không sao. Nhưng anh thì không được!” Tiếu Nhiễm cực kỳ nghiêm túc nói.Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm vào trong lòng, vừa v**t v* đầu cô, vừa trịnh trọng thề:“Nhóc con, tin tưởng anh! Cũng tin tưởng vào bản thân. Trái tim anh rất nhỏ, không đủ để chứa người nữa đâu!”Tiếu Nhiễm nắm chặt áo Cố Mạc, tâm trạng cực kỳ phức tạp vừa vui vừa buồn.Anh nói trái tim anh rất nhỏ, cô tin điều này. Nhưng mà cô không biết trái tim anh không chỉ giành riêng cho cô, còn có Tưởng Y Nhiên. Mà cô không có tư cách để đi tranh đoạt với Tưởng Y Nhiên.

Tiếu Nhiễm lặng lẽ mở cửa phòng, thấy trên hành lang không có ai, mới vẫy tay với Cố Mạc: “Chú à, đi mau!”

Cố Mạc cảm thấy bất đắc dĩ theo sát sau lưng Tiếu Nhiễm đi ra khỏi phòng.

Bọn họ còn chưa đến cầu thang đã nghe thấy tiếng nói đằng sau.

”Anh rể, tại sao anh lại đến đây?” Tiếu Lạc chạy đến trước mặt Cố Mạc, tò mò hỏi.

Cố Mạc nghiêm mặt, lạnh nhạt trả lời: “Tôi đến đón chị cô đi học!”

Tiếu Nhiễm chột dạ cắn môn cố nén cười.

Cố Mạc cũng sợ bị người khác biết được hôm qua qua đêm trong phòng cô sao?

”Anh rể vừa đến sao?” Tiếu Lạc nhìn Cố Mạc từ trên xuống dưới.

Cố Mạc ho khan một tiếng, lạnh giọng nói: “Vừa đến!”

Tiếu Lạc dựa vào vách tường, cười không có ý tốt quan sát Cố Mạc: “Tại sao
em cảm thấy anh rể mặc bộ này hai ngày rồi? Quần áo toàn nếp nhăn!”

”Dì giúp việc nghỉ, không ai giặt cho tôi! Hơn nữa cũng không bẩn, tôi mặc
hai ngày liền không được sao?” Cố Mạc lạnh lùng nói xong nắm lấy tay
Tiếu Nhiễm xuống lầu.

Tiếu Nhiễm cố nén cười, bước nhanh theo Cố
Mạc. Sau khi ngồi vào Maybach, cô không thể kìm nén ôm bụng cười to:“Chú à, chú...... danh dự của chú...... sắp không giữ được
rồi!”

”Còn không phải do em sao?” Cố Mạc lạnh lùng lườm Tiếu Nhiễm một cái, khởi động xe,

Đêm qua, anh lại ‘gây chuyện, hành hung’ tại Tiếu gia, nếu như bị Tiếu Bằng Trình bắt được quả thật cũng có chút ít xấu hổ. Nhưng anh chắc chắn
không thừa nhận.

”Tại sao lại do em chứ?” Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.

”Tối hôm qua là em để đàn ông vào phòng!” Cố Mạc xụ mặt, liếc mắt nhìn Tiếu Nhiễm một cái.

”Cũng không phải người đàn ông xa lạ nào mà!” Tiếu Nhiễm ôm cánh tay Cố Mạc, cười khẽ.

Cố Mạc cúi đầu, hôn lên đầu Tiếu Nhiễm, rốt cuộc cũng để lộ ý cười.

”Chú à, vừa rồi anh có để ý đến thái độ của Tiếu Lạc không? Đúng là không
cam lòng nha!” Tiếu Nhiễm vui vẻ cười nói. Bị Cố Mạc đáp trả lại, Tiếu
Lạc hoàn toàn không biết nói thêm gì. Miệng há to, vẻ mặt buồn bực và
không cam lòng. Lúc cô đi ngang qua Tiếu Lạc, đã nhìn rõ biểu cảm phong
pohus như diễn viên của Tiếu Lạc. Thực đáng đời! Tiếu Lạc nên có một
người như Cố Mạc trừng trị cô ta.

”Người không liên quan! Không muốn nhìn!” Cố Mạc vừa lái xe, vừa trả lời.

”Cô ta là em vợ anh nha! Sao lại có thể không liên quan gì!” Tiếu Nhiễm
nghịch ngợm ngẩng đầu, cười nhìn Cố Mạc. Sau đó, dùng giọng điệu của
Tiếu Lạc hỏi: “Anh rể, có một cô em vợ xinh đẹp như thế này anh không
thấy động lòng sao?”

Cố Mạc cúi đầu, cắn lên chóp mũi Tiếu Nhiễm, cười mị hoặc: “Nếu như anh động lòng không phải em sẽ khóc sao?”

”Chơi chẳng vui gì cả!” Tiếu Nhiễm buông cánh tay Cố Mạc ra, về chỗ ngồi của mình.

Cố Mạc vươn bàn tay to, dùng lực vò tóc Tiếu Nhiễm.

”Cố Mạc...... “ Tiếu Nhiễm cắn ngón tay, nghiêng đầu nhìn Cố Mạc, vẻ mặt nghiêm túc.

”Uhm, hử?” Cố Mạc hơn lên giọng, khó hiểu nhìn Tiếu Nhiễm một cái.

”Từ nhỏ, Tiếu Nhiễm đã thích cướp đoạt mọi thứ từ em. Em cảm thấy rất sợ.
Nếu chỉ cần tiền có thể mua được thì bị cô ta đoạt cũng không sao. Nhưng anh thì không được!” Tiếu Nhiễm cực kỳ nghiêm túc nói.

Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm vào trong lòng, vừa v**t v* đầu cô, vừa trịnh trọng thề:“Nhóc con, tin tưởng anh! Cũng tin tưởng vào bản thân. Trái tim anh rất
nhỏ, không đủ để chứa người nữa đâu!”

Tiếu Nhiễm nắm chặt áo Cố Mạc, tâm trạng cực kỳ phức tạp vừa vui vừa buồn.

Anh nói trái tim anh rất nhỏ, cô tin điều này. Nhưng mà cô không biết trái
tim anh không chỉ giành riêng cho cô, còn có Tưởng Y Nhiên. Mà cô không
có tư cách để đi tranh đoạt với Tưởng Y Nhiên.

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Tiếu Nhiễm lặng lẽ mở cửa phòng, thấy trên hành lang không có ai, mới vẫy tay với Cố Mạc: “Chú à, đi mau!”Cố Mạc cảm thấy bất đắc dĩ theo sát sau lưng Tiếu Nhiễm đi ra khỏi phòng.Bọn họ còn chưa đến cầu thang đã nghe thấy tiếng nói đằng sau.”Anh rể, tại sao anh lại đến đây?” Tiếu Lạc chạy đến trước mặt Cố Mạc, tò mò hỏi.Cố Mạc nghiêm mặt, lạnh nhạt trả lời: “Tôi đến đón chị cô đi học!”Tiếu Nhiễm chột dạ cắn môn cố nén cười.Cố Mạc cũng sợ bị người khác biết được hôm qua qua đêm trong phòng cô sao?”Anh rể vừa đến sao?” Tiếu Lạc nhìn Cố Mạc từ trên xuống dưới.Cố Mạc ho khan một tiếng, lạnh giọng nói: “Vừa đến!”Tiếu Lạc dựa vào vách tường, cười không có ý tốt quan sát Cố Mạc: “Tại sao em cảm thấy anh rể mặc bộ này hai ngày rồi? Quần áo toàn nếp nhăn!””Dì giúp việc nghỉ, không ai giặt cho tôi! Hơn nữa cũng không bẩn, tôi mặc hai ngày liền không được sao?” Cố Mạc lạnh lùng nói xong nắm lấy tay Tiếu Nhiễm xuống lầu.Tiếu Nhiễm cố nén cười, bước nhanh theo Cố Mạc. Sau khi ngồi vào Maybach, cô không thể kìm nén ôm bụng cười to:“Chú à, chú...... danh dự của chú...... sắp không giữ được rồi!””Còn không phải do em sao?” Cố Mạc lạnh lùng lườm Tiếu Nhiễm một cái, khởi động xe,Đêm qua, anh lại ‘gây chuyện, hành hung’ tại Tiếu gia, nếu như bị Tiếu Bằng Trình bắt được quả thật cũng có chút ít xấu hổ. Nhưng anh chắc chắn không thừa nhận.”Tại sao lại do em chứ?” Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.”Tối hôm qua là em để đàn ông vào phòng!” Cố Mạc xụ mặt, liếc mắt nhìn Tiếu Nhiễm một cái.”Cũng không phải người đàn ông xa lạ nào mà!” Tiếu Nhiễm ôm cánh tay Cố Mạc, cười khẽ.Cố Mạc cúi đầu, hôn lên đầu Tiếu Nhiễm, rốt cuộc cũng để lộ ý cười.”Chú à, vừa rồi anh có để ý đến thái độ của Tiếu Lạc không? Đúng là không cam lòng nha!” Tiếu Nhiễm vui vẻ cười nói. Bị Cố Mạc đáp trả lại, Tiếu Lạc hoàn toàn không biết nói thêm gì. Miệng há to, vẻ mặt buồn bực và không cam lòng. Lúc cô đi ngang qua Tiếu Lạc, đã nhìn rõ biểu cảm phong pohus như diễn viên của Tiếu Lạc. Thực đáng đời! Tiếu Lạc nên có một người như Cố Mạc trừng trị cô ta.”Người không liên quan! Không muốn nhìn!” Cố Mạc vừa lái xe, vừa trả lời.”Cô ta là em vợ anh nha! Sao lại có thể không liên quan gì!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm ngẩng đầu, cười nhìn Cố Mạc. Sau đó, dùng giọng điệu của Tiếu Lạc hỏi: “Anh rể, có một cô em vợ xinh đẹp như thế này anh không thấy động lòng sao?”Cố Mạc cúi đầu, cắn lên chóp mũi Tiếu Nhiễm, cười mị hoặc: “Nếu như anh động lòng không phải em sẽ khóc sao?””Chơi chẳng vui gì cả!” Tiếu Nhiễm buông cánh tay Cố Mạc ra, về chỗ ngồi của mình.Cố Mạc vươn bàn tay to, dùng lực vò tóc Tiếu Nhiễm.”Cố Mạc...... “ Tiếu Nhiễm cắn ngón tay, nghiêng đầu nhìn Cố Mạc, vẻ mặt nghiêm túc.”Uhm, hử?” Cố Mạc hơn lên giọng, khó hiểu nhìn Tiếu Nhiễm một cái.”Từ nhỏ, Tiếu Nhiễm đã thích cướp đoạt mọi thứ từ em. Em cảm thấy rất sợ. Nếu chỉ cần tiền có thể mua được thì bị cô ta đoạt cũng không sao. Nhưng anh thì không được!” Tiếu Nhiễm cực kỳ nghiêm túc nói.Cố Mạc kéo Tiếu Nhiễm vào trong lòng, vừa v**t v* đầu cô, vừa trịnh trọng thề:“Nhóc con, tin tưởng anh! Cũng tin tưởng vào bản thân. Trái tim anh rất nhỏ, không đủ để chứa người nữa đâu!”Tiếu Nhiễm nắm chặt áo Cố Mạc, tâm trạng cực kỳ phức tạp vừa vui vừa buồn.Anh nói trái tim anh rất nhỏ, cô tin điều này. Nhưng mà cô không biết trái tim anh không chỉ giành riêng cho cô, còn có Tưởng Y Nhiên. Mà cô không có tư cách để đi tranh đoạt với Tưởng Y Nhiên.

Chương 419: Cũng không phải đàn ông lạ