Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…
Chương 429: Cố mạc hành động
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Cố Hoài Lễ sau khi nhận được điện thoại của con trai, liền có chút trầm tư, ông bấm một dãy số khác:“ Chủ nhiệm Lưu, lão Hạ có ở đây không? Bảo ông ấy đến đây một lát.” Sau khi cúp điện thoại, ông lấy ra từ trong ngăn kéo một phần tư liệu, sắc mặt có chút ngưng trọng.Không lâu sau, Hạ Trấn Viễn liền vội vàng chạy tới.” Viện trưởng Cố, ngài tìm tôi?” Hạ Trấn Viễn khẩn trương hỏi.”Lão Hạ, đừng khẩn trương. Ngồi xuống uống miếng nước đi.” Cố Hoài Lễ cười nói với Hạ Trấn Viễn.Hạ Trấn Viễn không rõ đầu đuôi ngồi xuống, nhìn Cố Hoài Lễ.”Nghe nói con gái ông học ở trường trung học XX, mới học cấp ba sao?” Cố Hoài Lễ lễ phép hỏi thăm.”Vâng. Ngài làm sao biết được?” Hạ Trấn Viễn không rõ viện trưởng làm sao có thể đột nhiên nhắc tới con gái ông, việc này cùng công việc của ông hoàn toàn không có quan hệ. Mà viện trưởng đột nhiên gọi điện thoại gọi ông qua lại không có khả năng chỉ là cuộc trò chuyện giữa những bậc cha mẹ.”Con dâu Tiếu Nhiễm của tôi cũng học tại trường trung học XX, nghe nói còn cùng lớp với con gái ông. Vẫn là nhờ con gái ông chiếu cố một chút.” Cố Hoài Lễ cố ý đem hai từ.” Chiếu cố” đặc biệt nhấn mạnh, nụ cười trên mặt cực kỳ khách khí, khách khí đến mức khiến cho người ngồi đối diện như Hạ Trấn Viễn ông cảm thấy cực kỳ bất an.”Tôi sẽ nói rõ ràng với Minh Minh. Viện trưởng, ngài tìm tôi là vì việc này?” Hạ Trấn Viễn vẫn biết con gái của mình không có ngoan, chẳng lẽ Minh Minh trọc phải con dâu viện trưởng rồi?Cố Hoài Lễ không có thừa nhận, nhưng cũng không có phủ nhận, chỉ là cười nhẹ nâng chén trà lên, nhấp một ngụm. Tại lúc Hạ Trấn Viễn trong lòng bàn tay đổ mồ hôi ròng ròng, ông mới ném qua chỗ Hạ Trấn Viễn một túi tư liệu “Lão Hạ, có người nói ông nhận tiền hối lộ của công ty y dược. Tôi thấy ông nên nghỉ ngơi vài ngày, để tình hình ổn định rồi hãy quay trở lại công tác.”Hạ Trấn Viễn cầm tư liệu trong tay có chút run rẩy: “Viện trưởng, tôi... Tôi oan uổng...””Ông có oan uổng hay không chúng tôi cũng sẽ điều tra, nếu thật sự oan uổng, tôi sẽ trả lại công bằng cho ông.” Cố Hoài Lễ đặt ly trà xuống, nhàn nhạt cười nói.Hạ Trấn Viễn ủ rũ cúi đầu về nhà, càng nghĩ càng thấy không thích hợp. Bác sĩ nhận hối lộ của công ty y dược, đây cũng không phải là chuyện chỉ mình ông làm. Cố Hoài Lễ không có lý gì lại lấy ông ra khai đao. Lại nhớ tới lúc nãy Cố Hoài Lễ mới mở miệng có nhắc tới con dâu Tiếu Nhiễm cùng con gái mình học cùng lớp, ông đột nhiên hiểu được nguyên nhân....Cố Mạc gọi quản lý bộ phận nhân sự vào phòng, lạnh lùng nói: “Bộ phận tiêu thụ có một nhân viên tên Lý Á Lệ, cậu thanh toán tiền lương tháng này cho bà ta rồi lập tức cho thôi việc đi!””Cố tổng, tôi nên dùng lý do gì để đuổi việc bà ấy ạ?” Quản lí bộ phận nhân sự cẩn thận hỏi lại.”Cậu nói với bà ta, con gái bà ta chọc phải người không nên chọc!””Vậy có cần phải phát bổ sung ba tháng tiền lương không ạ?” Quản lí bộ phận nhân sự hỏi. Theo quy định của công ty, đột nhiên đuổi việc nhân viên, công ty đều phải bổ sung ba tháng tiền lương. Anh nghe ra con gái của Lý Á Lệ trọc phải người của Cố tổng, bây giờ đuổi bà ta khổi cương vị công tác không biết có nên phát tiền lương hay không.”Làm theo quy định.” Cố Mạc nói xong, liền cho quản lý bộ phận nhân sự lui ra ngoài.Trịnh Húc đứng ở cửa, sau khi thấy quản lý bộ phận nhân sự rời đi, liền cầm văn kiện đi tới: “Cố tổng, có tài liệu cần ngài ký.”Cố Mạc lật xem tài liệu một lần, cảm giác không có vấn đề gì liền ký tên. Sau khi khép hồ sơ lại, anh ngẩng đầu nhìn Trịnh Húc: “Trịnh Húc, cậu vẫn còn nhớ tới người bạn gái cũ sao?””Ngẫu nhiên cũng sẽ nhớ.” Trịnh Húc lãnh đạm trả lời.”Vẫn còn yêu cô ấy?””Có lẽ. Dù sao ở bên nhau 10 năm, nghĩ muốn quên cũng không dễ dàng quên như vậy.””Vậy cậu có thể tiếp tục yêu người khác nữa không? Dưới tình huống vẫn không thể quên được bạn gái cũ.” Cố Mạc cố ý nói thêm một chút.”Tại sao lại không?” Trịnh Húc nhàn nhạt cười hỏi.”Cậu đi xuống trước đi.” Cố Mạc cho Trịnh Húc một cái khoát tay.
Cố Hoài Lễ sau khi nhận được điện thoại của con trai, liền có chút
trầm tư, ông bấm một dãy số khác:“ Chủ nhiệm Lưu, lão Hạ có ở đây không? Bảo ông ấy đến đây một lát.”
Sau khi cúp điện thoại, ông lấy ra từ trong ngăn kéo một phần tư liệu, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Không lâu sau, Hạ Trấn Viễn liền vội vàng chạy tới.
” Viện trưởng Cố, ngài tìm tôi?” Hạ Trấn Viễn khẩn trương hỏi.
”Lão Hạ, đừng khẩn trương. Ngồi xuống uống miếng nước đi.” Cố Hoài Lễ cười nói với Hạ Trấn Viễn.
Hạ Trấn Viễn không rõ đầu đuôi ngồi xuống, nhìn Cố Hoài Lễ.
”Nghe nói con gái ông học ở trường trung học XX, mới học cấp ba sao?” Cố Hoài Lễ lễ phép hỏi thăm.
”Vâng. Ngài làm sao biết được?” Hạ Trấn Viễn không rõ viện trưởng làm sao có thể đột nhiên nhắc tới con gái ông, việc này cùng công việc của
ông hoàn toàn không có quan hệ. Mà viện trưởng đột nhiên gọi điện thoại
gọi ông qua lại không có khả năng chỉ là cuộc trò chuyện giữa những bậc
cha mẹ.
”Con dâu Tiếu Nhiễm của tôi cũng học tại trường trung học XX, nghe
nói còn cùng lớp với con gái ông. Vẫn là nhờ con gái ông chiếu cố một
chút.” Cố Hoài Lễ cố ý đem hai từ.” Chiếu cố” đặc biệt nhấn mạnh, nụ
cười trên mặt cực kỳ khách khí, khách khí đến mức khiến cho người ngồi
đối diện như Hạ Trấn Viễn ông cảm thấy cực kỳ bất an.
”Tôi sẽ nói rõ ràng với Minh Minh. Viện trưởng, ngài tìm tôi là vì
việc này?” Hạ Trấn Viễn vẫn biết con gái của mình không có ngoan, chẳng
lẽ Minh Minh trọc phải con dâu viện trưởng rồi?
Cố Hoài Lễ không có thừa nhận, nhưng cũng không có phủ nhận, chỉ là
cười nhẹ nâng chén trà lên, nhấp một ngụm. Tại lúc Hạ Trấn Viễn trong
lòng bàn tay đổ mồ hôi ròng ròng, ông mới ném qua chỗ Hạ Trấn Viễn một
túi tư liệu “Lão Hạ, có người nói ông nhận tiền hối lộ của công ty y
dược. Tôi thấy ông nên nghỉ ngơi vài ngày, để tình hình ổn định rồi hãy
quay trở lại công tác.”
Hạ Trấn Viễn cầm tư liệu trong tay có chút run rẩy: “Viện trưởng,
tôi... Tôi oan uổng...”
”Ông có oan uổng hay không chúng tôi cũng sẽ điều tra, nếu thật sự
oan uổng, tôi sẽ trả lại công bằng cho ông.” Cố Hoài Lễ đặt ly trà
xuống, nhàn nhạt cười nói.
Hạ Trấn Viễn ủ rũ cúi đầu về nhà, càng nghĩ càng thấy không thích
hợp. Bác sĩ nhận hối lộ của công ty y dược, đây cũng không phải là
chuyện chỉ mình ông làm. Cố Hoài Lễ không có lý gì lại lấy ông ra khai
đao. Lại nhớ tới lúc nãy Cố Hoài Lễ mới mở miệng có nhắc tới con dâu
Tiếu Nhiễm cùng con gái mình học cùng lớp, ông đột nhiên hiểu được
nguyên nhân.
...
Cố Mạc gọi quản lý bộ phận nhân sự vào phòng, lạnh lùng nói: “Bộ phận tiêu thụ có một nhân viên tên Lý Á Lệ, cậu thanh toán tiền lương tháng
này cho bà ta rồi lập tức cho thôi việc đi!”
”Cố tổng, tôi nên dùng lý do gì để đuổi việc bà ấy ạ?” Quản lí bộ phận nhân sự cẩn thận hỏi lại.
”Cậu nói với bà ta, con gái bà ta chọc phải người không nên chọc!”
”Vậy có cần phải phát bổ sung ba tháng tiền lương không ạ?” Quản lí
bộ phận nhân sự hỏi. Theo quy định của công ty, đột nhiên đuổi việc nhân viên, công ty đều phải bổ sung ba tháng tiền lương. Anh nghe ra con gái của Lý Á Lệ trọc phải người của Cố tổng, bây giờ đuổi bà ta khổi cương
vị công tác không biết có nên phát tiền lương hay không.
”Làm theo quy định.” Cố Mạc nói xong, liền cho quản lý bộ phận nhân sự lui ra ngoài.
Trịnh Húc đứng ở cửa, sau khi thấy quản lý bộ phận nhân sự rời đi, liền cầm văn kiện đi tới: “Cố tổng, có tài liệu cần ngài ký.”
Cố Mạc lật xem tài liệu một lần, cảm giác không có vấn đề gì liền ký
tên. Sau khi khép hồ sơ lại, anh ngẩng đầu nhìn Trịnh Húc: “Trịnh Húc,
cậu vẫn còn nhớ tới người bạn gái cũ sao?”
”Ngẫu nhiên cũng sẽ nhớ.” Trịnh Húc lãnh đạm trả lời.
”Vẫn còn yêu cô ấy?”
”Có lẽ. Dù sao ở bên nhau 10 năm, nghĩ muốn quên cũng không dễ dàng quên như vậy.”
”Vậy cậu có thể tiếp tục yêu người khác nữa không? Dưới tình huống
vẫn không thể quên được bạn gái cũ.” Cố Mạc cố ý nói thêm một chút.
”Tại sao lại không?” Trịnh Húc nhàn nhạt cười hỏi.
”Cậu đi xuống trước đi.” Cố Mạc cho Trịnh Húc một cái khoát tay.
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Cố Hoài Lễ sau khi nhận được điện thoại của con trai, liền có chút trầm tư, ông bấm một dãy số khác:“ Chủ nhiệm Lưu, lão Hạ có ở đây không? Bảo ông ấy đến đây một lát.” Sau khi cúp điện thoại, ông lấy ra từ trong ngăn kéo một phần tư liệu, sắc mặt có chút ngưng trọng.Không lâu sau, Hạ Trấn Viễn liền vội vàng chạy tới.” Viện trưởng Cố, ngài tìm tôi?” Hạ Trấn Viễn khẩn trương hỏi.”Lão Hạ, đừng khẩn trương. Ngồi xuống uống miếng nước đi.” Cố Hoài Lễ cười nói với Hạ Trấn Viễn.Hạ Trấn Viễn không rõ đầu đuôi ngồi xuống, nhìn Cố Hoài Lễ.”Nghe nói con gái ông học ở trường trung học XX, mới học cấp ba sao?” Cố Hoài Lễ lễ phép hỏi thăm.”Vâng. Ngài làm sao biết được?” Hạ Trấn Viễn không rõ viện trưởng làm sao có thể đột nhiên nhắc tới con gái ông, việc này cùng công việc của ông hoàn toàn không có quan hệ. Mà viện trưởng đột nhiên gọi điện thoại gọi ông qua lại không có khả năng chỉ là cuộc trò chuyện giữa những bậc cha mẹ.”Con dâu Tiếu Nhiễm của tôi cũng học tại trường trung học XX, nghe nói còn cùng lớp với con gái ông. Vẫn là nhờ con gái ông chiếu cố một chút.” Cố Hoài Lễ cố ý đem hai từ.” Chiếu cố” đặc biệt nhấn mạnh, nụ cười trên mặt cực kỳ khách khí, khách khí đến mức khiến cho người ngồi đối diện như Hạ Trấn Viễn ông cảm thấy cực kỳ bất an.”Tôi sẽ nói rõ ràng với Minh Minh. Viện trưởng, ngài tìm tôi là vì việc này?” Hạ Trấn Viễn vẫn biết con gái của mình không có ngoan, chẳng lẽ Minh Minh trọc phải con dâu viện trưởng rồi?Cố Hoài Lễ không có thừa nhận, nhưng cũng không có phủ nhận, chỉ là cười nhẹ nâng chén trà lên, nhấp một ngụm. Tại lúc Hạ Trấn Viễn trong lòng bàn tay đổ mồ hôi ròng ròng, ông mới ném qua chỗ Hạ Trấn Viễn một túi tư liệu “Lão Hạ, có người nói ông nhận tiền hối lộ của công ty y dược. Tôi thấy ông nên nghỉ ngơi vài ngày, để tình hình ổn định rồi hãy quay trở lại công tác.”Hạ Trấn Viễn cầm tư liệu trong tay có chút run rẩy: “Viện trưởng, tôi... Tôi oan uổng...””Ông có oan uổng hay không chúng tôi cũng sẽ điều tra, nếu thật sự oan uổng, tôi sẽ trả lại công bằng cho ông.” Cố Hoài Lễ đặt ly trà xuống, nhàn nhạt cười nói.Hạ Trấn Viễn ủ rũ cúi đầu về nhà, càng nghĩ càng thấy không thích hợp. Bác sĩ nhận hối lộ của công ty y dược, đây cũng không phải là chuyện chỉ mình ông làm. Cố Hoài Lễ không có lý gì lại lấy ông ra khai đao. Lại nhớ tới lúc nãy Cố Hoài Lễ mới mở miệng có nhắc tới con dâu Tiếu Nhiễm cùng con gái mình học cùng lớp, ông đột nhiên hiểu được nguyên nhân....Cố Mạc gọi quản lý bộ phận nhân sự vào phòng, lạnh lùng nói: “Bộ phận tiêu thụ có một nhân viên tên Lý Á Lệ, cậu thanh toán tiền lương tháng này cho bà ta rồi lập tức cho thôi việc đi!””Cố tổng, tôi nên dùng lý do gì để đuổi việc bà ấy ạ?” Quản lí bộ phận nhân sự cẩn thận hỏi lại.”Cậu nói với bà ta, con gái bà ta chọc phải người không nên chọc!””Vậy có cần phải phát bổ sung ba tháng tiền lương không ạ?” Quản lí bộ phận nhân sự hỏi. Theo quy định của công ty, đột nhiên đuổi việc nhân viên, công ty đều phải bổ sung ba tháng tiền lương. Anh nghe ra con gái của Lý Á Lệ trọc phải người của Cố tổng, bây giờ đuổi bà ta khổi cương vị công tác không biết có nên phát tiền lương hay không.”Làm theo quy định.” Cố Mạc nói xong, liền cho quản lý bộ phận nhân sự lui ra ngoài.Trịnh Húc đứng ở cửa, sau khi thấy quản lý bộ phận nhân sự rời đi, liền cầm văn kiện đi tới: “Cố tổng, có tài liệu cần ngài ký.”Cố Mạc lật xem tài liệu một lần, cảm giác không có vấn đề gì liền ký tên. Sau khi khép hồ sơ lại, anh ngẩng đầu nhìn Trịnh Húc: “Trịnh Húc, cậu vẫn còn nhớ tới người bạn gái cũ sao?””Ngẫu nhiên cũng sẽ nhớ.” Trịnh Húc lãnh đạm trả lời.”Vẫn còn yêu cô ấy?””Có lẽ. Dù sao ở bên nhau 10 năm, nghĩ muốn quên cũng không dễ dàng quên như vậy.””Vậy cậu có thể tiếp tục yêu người khác nữa không? Dưới tình huống vẫn không thể quên được bạn gái cũ.” Cố Mạc cố ý nói thêm một chút.”Tại sao lại không?” Trịnh Húc nhàn nhạt cười hỏi.”Cậu đi xuống trước đi.” Cố Mạc cho Trịnh Húc một cái khoát tay.