Tác giả:

Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…

Chương 470: Hai ta bất đồng

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Chi MisakiTrên đường về nhà, Tiếu Nhiễm nhận được điện thoại của ba, muốn hỏi hai vợ chồng bọn họ có thể về nhà ăn cơm không. Tiếu Nhiễm nắm chặt di động, lặng lẽ nhìn thoáng qua Cố Mạc: “Cố Mạc, ba em bảo chúng ta về nhà ăn cơm.”Cố Mạc hơi nhíu mày, im lặng hơn 10 giây mới cho Tiếu Nhiễm một câu trả lời: “Được!””Cố Mạc, cám ơn anh!” Tiếu Nhiễm cảm kích cười rộ lên, lập tức nói cho ba cô sẽ trở về. Ở đầu bên kia, Tiếu Bằng Trình cao hứng cười rộ lên.Cúp điện thoại, Tiếu Nhiễm dựa vào cánh tay Cố Mạc, xoắn xuýt nói: “Cố Mạc, có phải em hay khiến cho anh khó xử không?””Em cũng mấy ngày không gặp ba rồi.Về qua nhà đi.” Cố Mạc một bên vừa lái xe một bên vừa đáp lại, giọng nói của anh lãnh đạm, giống như chẳng có chuyện gì quan trọng cả.”Nếu anh không muốn đi, một mình em về nhà là được.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, thành thật nhìn Cố Mạc nói.”Anh đã nhận định là em, thì sẽ cố gắng tiếp nhận người nhà em.” Cố Mạc nói xong, liền chuyển tay lái, tại ngã rẽ trước mặt, liền chạy về phía nhà họ Tiếu.Tiếu Bằng Trình nhìn thấy Tiếu Nhiễm chạy vào nhà, lập tức vứt tờ báo trong tay xuống, đứng dậy ôm lấy cô: “Tâm can bảo bối, để cho ba nhìn con xem có béo lên chút nào không.””Ba, người ta còn phải giảm béo, ba như thế nào lại mong người ta béo?” Tiếu Nhiễm chu môi kháng nghị.”Béo mới có thể yêu!” Tiếu Bằng Trình sủng nịch cười nói.Cố Mạc đi vào nhà, đứng ở phía sau Tiếu Nhiễm lạnh nhạt gật đầu đối với Tiếu bằng Trình một cái.Tiếu Bằng Trình dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Cố Mạc, tin đầu đề ông vừa mới xem qua, Cố Mạc vậy mà thực sự rất yêu Tiếu Nhiễm, anh làm như vậy thật khiến cho lão già như ông an tâm rồi.Dương Nguyệt Quyên bưng đĩa thịt kho tàu từ trong bếp đi ra, nhìn thấy Cố Mạc cùng Tiếu Nhiễm, lập tức làm vẻ mặt tươi cười, thân thiết nói: “Tiếu Nhiễm, Cố Mạc, hai đứa về rồi sao? Ngồi ở kia đi, dì đi làm vài món nữa.””Cảm ơn!” Cố Mạc khách khí nói, “Cơm thường là được rồi, không cần phiền phức.””Đều là đồ ăn Tiếu Nhiễm thích. Lập tức liền xong đây.” Dương Nguyệt Quyên đặt đĩa thịt kho tàu lên trên bàn, xong liền quay trở lại phòng bếp.Không quá 2 phút sau, Tiếu Lạc liền bê đĩa tôm cuốn đi ra, lấy lòng cười nói: “Chị, em là cố ý làm món tôm cuốn chị thích nhất đấy.””Cảm ơn.” Lúc này đổi lại là Tiếu Nhiễm giải thích, giọng nói vô cùng khách khí.” Cô tài năng như vậy, ngược lại người chị như tôi đây cực kỳ vô năng rồi.””Em đây chẳng qua cũng chỉ là làm vài món. Nào có lợi hại như chị? Chị là tài nữ trường trung học X. Trường em học vẫn là ở top cuối thôi.” Tiếu Lạc cảm khái nói.Tiếu Nhiễm nhàn nhạt nói một câu: “Hai ta bất đồng.”Tiếu Lạc nghe xong, đặc biệt cảm thấy xấu hổ.Hai cô bất đồng?Chẳng qua cũng chỉ là không cùng một mẹ!Nhưng bọn cô là cùng một ba sinh ra a!Tiếu Nhiễm nói một câu “Hai ta bất đồng”, chẳng những hạ thấp cô mà còn nhân tiện mắng luôn mẹ cô.Miệng lưỡi Tiếu Nhiễm cũng thật độc!Đúng lúc này, Dương Nguyệt Quyên cùng bảo mẫu bưng đồ qua, tới tới lui lui vài lần, rốt cục cũng bưng hết đồ ăn đặt lên bàn. Bà ta cười tươi gọi đám người Tiếu Nhiễm: “Tiếu Nhiễm, Cố Mạc, nhanh rửa tay rồi ra ăn cơm!”Tiếu Bằng Trình lập tức nắm tay Tiếu Nhiễm dẫn cô tới bàn ăn: “Con cùng Cố Mạc lần đầu tiên về nhà ăn cơm, ba cũng không biết chồng con thích ăn cái gì, liền kêudì con làm nhiều đồ ăn một chút.””Tôi không kiêng ăn.” Cố Mạc đạm mạc nói.”Chú, anh thực không ăn kiêng?” Tiếu Nhiễm để sau khi anh ngồi xuống bên cạnh cô, liền ghé vào lỗ tai anh cười hỏi: “Là ai không ăn cá sông cùng tôm cua?””Là người nào vậy?” Cố Mạc có chết cũng không thừa nhận.

Editor: Chi Misaki

Trên đường về nhà, Tiếu Nhiễm nhận được điện thoại của ba, muốn hỏi hai vợ chồng bọn họ có thể về nhà ăn cơm không.
Tiếu Nhiễm nắm chặt di động, lặng lẽ nhìn thoáng qua Cố Mạc: “Cố Mạc, ba em bảo chúng ta về nhà ăn cơm.”

Cố Mạc hơi nhíu mày, im lặng hơn 10 giây mới cho Tiếu Nhiễm một câu trả lời: “Được!”

”Cố Mạc, cám ơn anh!” Tiếu Nhiễm cảm kích cười rộ lên, lập tức nói
cho ba cô sẽ trở về. Ở đầu bên kia, Tiếu Bằng Trình cao hứng cười rộ
lên.

Cúp điện thoại, Tiếu Nhiễm dựa vào cánh tay Cố Mạc, xoắn xuýt nói: “Cố Mạc, có phải em hay khiến cho anh khó xử không?”

”Em cũng mấy ngày không gặp ba rồi.Về qua nhà đi.” Cố Mạc một bên vừa lái xe một bên vừa đáp lại, giọng nói của anh lãnh đạm, giống như chẳng có chuyện gì quan trọng cả.

”Nếu anh không muốn đi, một mình em về nhà là được.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, thành thật nhìn Cố Mạc nói.

”Anh đã nhận định là em, thì sẽ cố gắng tiếp nhận người nhà em.” Cố
Mạc nói xong, liền chuyển tay lái, tại ngã rẽ trước mặt, liền chạy về
phía nhà họ Tiếu.

Tiếu Bằng Trình nhìn thấy Tiếu Nhiễm chạy vào nhà, lập tức vứt tờ báo trong tay xuống, đứng dậy ôm lấy cô: “Tâm can bảo bối, để cho ba nhìn
con xem có béo lên chút nào không.”

”Ba, người ta còn phải giảm béo, ba như thế nào lại mong người ta béo?” Tiếu Nhiễm chu môi kháng nghị.

”Béo mới có thể yêu!” Tiếu Bằng Trình sủng nịch cười nói.

Cố Mạc đi vào nhà, đứng ở phía sau Tiếu Nhiễm lạnh nhạt gật đầu đối với Tiếu bằng Trình một cái.

Tiếu Bằng Trình dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Cố Mạc, tin đầu đề ông
vừa mới xem qua, Cố Mạc vậy mà thực sự rất yêu Tiếu Nhiễm, anh làm như
vậy thật khiến cho lão già như ông an tâm rồi.

Dương Nguyệt Quyên bưng đĩa thịt kho tàu từ trong bếp đi ra, nhìn
thấy Cố Mạc cùng Tiếu Nhiễm, lập tức làm vẻ mặt tươi cười, thân thiết
nói: “Tiếu Nhiễm, Cố Mạc, hai đứa về rồi sao? Ngồi ở kia đi, dì đi làm
vài món nữa.”

”Cảm ơn!” Cố Mạc khách khí nói, “Cơm thường là được rồi, không cần phiền phức.”

”Đều là đồ ăn Tiếu Nhiễm thích. Lập tức liền xong đây.” Dương Nguyệt
Quyên đặt đĩa thịt kho tàu lên trên bàn, xong liền quay trở lại phòng
bếp.

Không quá 2 phút sau, Tiếu Lạc liền bê đĩa tôm cuốn đi ra, lấy lòng
cười nói: “Chị, em là cố ý làm món tôm cuốn chị thích nhất đấy.”

”Cảm ơn.” Lúc này đổi lại là Tiếu Nhiễm giải thích, giọng nói vô cùng khách khí.” Cô tài năng như vậy, ngược lại người chị như tôi đây cực kỳ vô năng rồi.”

”Em đây chẳng qua cũng chỉ là làm vài món. Nào có lợi hại như chị?
Chị là tài nữ trường trung học X. Trường em học vẫn là ở top cuối thôi.” Tiếu Lạc cảm khái nói.

Tiếu Nhiễm nhàn nhạt nói một câu: “Hai ta bất đồng.”

Tiếu Lạc nghe xong, đặc biệt cảm thấy xấu hổ.

Hai cô bất đồng?

Chẳng qua cũng chỉ là không cùng một mẹ!

Nhưng bọn cô là cùng một ba sinh ra a!

Tiếu Nhiễm nói một câu “Hai ta bất đồng”, chẳng những hạ thấp cô mà còn nhân tiện mắng luôn mẹ cô.

Miệng lưỡi Tiếu Nhiễm cũng thật độc!

Đúng lúc này, Dương Nguyệt Quyên cùng bảo mẫu bưng đồ qua, tới tới
lui lui vài lần, rốt cục cũng bưng hết đồ ăn đặt lên bàn. Bà ta cười
tươi gọi đám người Tiếu Nhiễm: “Tiếu Nhiễm, Cố Mạc, nhanh rửa tay rồi ra ăn cơm!”

Tiếu Bằng Trình lập tức nắm tay Tiếu Nhiễm dẫn cô tới bàn ăn: “Con
cùng Cố Mạc lần đầu tiên về nhà ăn cơm, ba cũng không biết chồng con
thích ăn cái gì, liền kêudì con làm nhiều đồ ăn một chút.”

”Tôi không kiêng ăn.” Cố Mạc đạm mạc nói.

”Chú, anh thực không ăn kiêng?” Tiếu Nhiễm để sau khi anh ngồi xuống
bên cạnh cô, liền ghé vào lỗ tai anh cười hỏi: “Là ai không ăn cá sông
cùng tôm cua?”

”Là người nào vậy?” Cố Mạc có chết cũng không thừa nhận.

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Chi MisakiTrên đường về nhà, Tiếu Nhiễm nhận được điện thoại của ba, muốn hỏi hai vợ chồng bọn họ có thể về nhà ăn cơm không. Tiếu Nhiễm nắm chặt di động, lặng lẽ nhìn thoáng qua Cố Mạc: “Cố Mạc, ba em bảo chúng ta về nhà ăn cơm.”Cố Mạc hơi nhíu mày, im lặng hơn 10 giây mới cho Tiếu Nhiễm một câu trả lời: “Được!””Cố Mạc, cám ơn anh!” Tiếu Nhiễm cảm kích cười rộ lên, lập tức nói cho ba cô sẽ trở về. Ở đầu bên kia, Tiếu Bằng Trình cao hứng cười rộ lên.Cúp điện thoại, Tiếu Nhiễm dựa vào cánh tay Cố Mạc, xoắn xuýt nói: “Cố Mạc, có phải em hay khiến cho anh khó xử không?””Em cũng mấy ngày không gặp ba rồi.Về qua nhà đi.” Cố Mạc một bên vừa lái xe một bên vừa đáp lại, giọng nói của anh lãnh đạm, giống như chẳng có chuyện gì quan trọng cả.”Nếu anh không muốn đi, một mình em về nhà là được.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, thành thật nhìn Cố Mạc nói.”Anh đã nhận định là em, thì sẽ cố gắng tiếp nhận người nhà em.” Cố Mạc nói xong, liền chuyển tay lái, tại ngã rẽ trước mặt, liền chạy về phía nhà họ Tiếu.Tiếu Bằng Trình nhìn thấy Tiếu Nhiễm chạy vào nhà, lập tức vứt tờ báo trong tay xuống, đứng dậy ôm lấy cô: “Tâm can bảo bối, để cho ba nhìn con xem có béo lên chút nào không.””Ba, người ta còn phải giảm béo, ba như thế nào lại mong người ta béo?” Tiếu Nhiễm chu môi kháng nghị.”Béo mới có thể yêu!” Tiếu Bằng Trình sủng nịch cười nói.Cố Mạc đi vào nhà, đứng ở phía sau Tiếu Nhiễm lạnh nhạt gật đầu đối với Tiếu bằng Trình một cái.Tiếu Bằng Trình dùng ánh mắt thưởng thức nhìn Cố Mạc, tin đầu đề ông vừa mới xem qua, Cố Mạc vậy mà thực sự rất yêu Tiếu Nhiễm, anh làm như vậy thật khiến cho lão già như ông an tâm rồi.Dương Nguyệt Quyên bưng đĩa thịt kho tàu từ trong bếp đi ra, nhìn thấy Cố Mạc cùng Tiếu Nhiễm, lập tức làm vẻ mặt tươi cười, thân thiết nói: “Tiếu Nhiễm, Cố Mạc, hai đứa về rồi sao? Ngồi ở kia đi, dì đi làm vài món nữa.””Cảm ơn!” Cố Mạc khách khí nói, “Cơm thường là được rồi, không cần phiền phức.””Đều là đồ ăn Tiếu Nhiễm thích. Lập tức liền xong đây.” Dương Nguyệt Quyên đặt đĩa thịt kho tàu lên trên bàn, xong liền quay trở lại phòng bếp.Không quá 2 phút sau, Tiếu Lạc liền bê đĩa tôm cuốn đi ra, lấy lòng cười nói: “Chị, em là cố ý làm món tôm cuốn chị thích nhất đấy.””Cảm ơn.” Lúc này đổi lại là Tiếu Nhiễm giải thích, giọng nói vô cùng khách khí.” Cô tài năng như vậy, ngược lại người chị như tôi đây cực kỳ vô năng rồi.””Em đây chẳng qua cũng chỉ là làm vài món. Nào có lợi hại như chị? Chị là tài nữ trường trung học X. Trường em học vẫn là ở top cuối thôi.” Tiếu Lạc cảm khái nói.Tiếu Nhiễm nhàn nhạt nói một câu: “Hai ta bất đồng.”Tiếu Lạc nghe xong, đặc biệt cảm thấy xấu hổ.Hai cô bất đồng?Chẳng qua cũng chỉ là không cùng một mẹ!Nhưng bọn cô là cùng một ba sinh ra a!Tiếu Nhiễm nói một câu “Hai ta bất đồng”, chẳng những hạ thấp cô mà còn nhân tiện mắng luôn mẹ cô.Miệng lưỡi Tiếu Nhiễm cũng thật độc!Đúng lúc này, Dương Nguyệt Quyên cùng bảo mẫu bưng đồ qua, tới tới lui lui vài lần, rốt cục cũng bưng hết đồ ăn đặt lên bàn. Bà ta cười tươi gọi đám người Tiếu Nhiễm: “Tiếu Nhiễm, Cố Mạc, nhanh rửa tay rồi ra ăn cơm!”Tiếu Bằng Trình lập tức nắm tay Tiếu Nhiễm dẫn cô tới bàn ăn: “Con cùng Cố Mạc lần đầu tiên về nhà ăn cơm, ba cũng không biết chồng con thích ăn cái gì, liền kêudì con làm nhiều đồ ăn một chút.””Tôi không kiêng ăn.” Cố Mạc đạm mạc nói.”Chú, anh thực không ăn kiêng?” Tiếu Nhiễm để sau khi anh ngồi xuống bên cạnh cô, liền ghé vào lỗ tai anh cười hỏi: “Là ai không ăn cá sông cùng tôm cua?””Là người nào vậy?” Cố Mạc có chết cũng không thừa nhận.

Chương 470: Hai ta bất đồng