Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…
Chương 487: Em chọn chocolate
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Dì Lưu chuẩn bị xong cơm tối, đặt lên bàn cơm, cười gọi hai người ăn cơm.Cố Mạc và Tiếu Nhiễm này chính là chân chính hòa hảo rồi?Mấy ngày nay, bà thấy hai người họ chưa bao giờ hòa hợp thân mật. cậu Cố nhìn Tiếu Nhiễm với ánh mắt nồng đậm tình yêu.Có lẽ cậu Cố đã quên mất cô Tưởng, yêu Tiếu Nhiễm mà không biết.Ngẫm lại phòng chiếu phim đã bị khóa, dì Lưu liền thở dài.Nếu thật sự quên hết, thì đã không lưu trữ toàn bộ của đối phương, có lẽ chỉ là bà quá lạc quan thôi?Cố Mạc nắm tay Tiếu Nhiễm đến nhà ăn.Lúc ăn cơm, anh vẫn gắp rau cho cô như thường ngày, đút cho cô ăn no.“Chú, không thể ăn được nữa, em no lắm rồi!” Tiếu Nhiễm sờ bụng, làm nũng nói.“Thật sao? Anh sờ xem nào.” Cố Mạc nâng một tay của cô lên, đặt lên chân mình, một đôi bàn tay to lập tức đặt trên eo cô.Tiếu Nhiễm cười ngã vào trong lòng Cố Mạc.Cố Mạc nhìn môi cô cười, ánh mắt mê ly, thấp đầu xuống, che lại thứ đang hấp dẫn anh.“Thịt nhiều hơn.” Cố Mạc mò mẫm lên bên trên, cười nói.Tiếu Nhiễm dùng lực cắn lên môi mỏng của anh một cái: “Hư hỏng!”Cố Mạc cười ôm lấy Tiếu Nhiễm: “Anh muốn về phòng kiểm tra một chút, xem em béo lên ít hay nhiều!”“Không cần kiểm tra, em không béo!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt vùng vẫy.Để cho anh kiểm tra, khẳng định là kiểm tra trên giường đi.Mỗi ngày anh đều làm, thế nào không nhận?Bọn họ ăn nhanh không tiêu, đi học thường mệt rã rời. Còn tiếp tục như vậy, đừng nói thi không đậu đại học Q, đại học F cũng không được rồi.Cố Mạc không nghe cô nói, bá đạo ôm cô lên lầu, dùng chân đá văng cửa phòng ngủ.“Chú, em... còn chưa ăn no.” Tiếu Nhiễm vừa vùng vẫy vừa nói.“Chưa ăn no?” Cố Mạc nâng người cô lên, cười nhìn vào mắt cô: “Được, anh đi nấu cho em bát mỳ thịt bò.”“A?” TiẾU Nhiễm kinh ngạc há mồm, tuy cô cực kỳ thích anh nấu mỳ, nhưng cô đã căng đến mức nước canh cũng không uống được, chỉ muốn trốn tránh sủng ái của anh thôi.“Mỳ thịt bò, đi ngủ, chọn một trong hai!” Cố Mạc tà ác cười.Nghe được Cố Mạc nói, mặt Tiếu Nhiễm đỏ như mây chiều. Cố Mạc còn có thể tà ác hơn được không?Đi ngủ.Anh nghĩ ra!“Em chọn chococolate.” Tiếu Nhiễm dùng lực đẩy Cố Mạc ra, cười khẽ nói.Cố Mạc đuổi theo Tiếu nHiễm, trói chặt cô ở trong ngực, vừa hôn cô vừa cười, vừa cởi đồng phục trên người cô.“Không cần! KHÔNG TẮM RỬA!” TiẾU Nhiễm né tránh.“Cùng nhau.” Cố Mạc bế cô lên, đi nhanh về phòng tắm.Mấy phút sau, từ trong phòng tắm truyền ra từng đợt âm thanh, tiếng kêu hỗn loạn yêu kiều của Tiếu Nhiễm và tiếng thở gấp của Cố Mạc....Cố Mạc vừa thổi tóc cho cô, vừa cười hỏi: “Đi ngủ thôi?”“Anh...” Tiếu nhiễm dùng lực bấm một cái vào hông của anh.Anh không thể quên được sao?Cố Mạc đắc ý cười haha.“Tối hôm nay không được gặp mặt em! Em muốn chơi trò chơi.” Tiếu Nhiễm bá đạo ra lệnh.“Chơi trò chơi?” Cố Mạc hơi hất mày: “Anh muốn tịch thu ipad của em.”Anh không hy vọng cô nghiện game.“Anh muốn thì có thể tịch thu, nhưng phải chơi với em một ván, vẫn còn phải thắng em!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói. ở bên nhau lâu như vậy, cô liền chưa nhìn thấy anh chơi bao giờ. Cho nên yêu cầu này của cô, chắc anh không thể đạt được.“Không có hứng thú.” Cố Mạc từ chối,“Vậy anh không được tịch thu của em.” Tiếu Nhiễm lập tức kháng nghị.“Được, anh chơi một ván với em.”
Dì Lưu chuẩn bị xong cơm tối, đặt lên bàn cơm, cười gọi hai người ăn cơm.
Cố Mạc và Tiếu Nhiễm này chính là chân chính hòa hảo rồi?
Mấy ngày nay, bà thấy hai người họ chưa bao giờ hòa hợp thân mật. cậu Cố nhìn Tiếu Nhiễm với ánh mắt nồng đậm tình yêu.
Có lẽ cậu Cố đã quên mất cô Tưởng, yêu Tiếu Nhiễm mà không biết.
Ngẫm lại phòng chiếu phim đã bị khóa, dì Lưu liền thở dài.
Nếu thật sự quên hết, thì đã không lưu trữ toàn bộ của đối phương, có lẽ chỉ là bà quá lạc quan thôi?
Cố Mạc nắm tay Tiếu Nhiễm đến nhà ăn.
Lúc ăn cơm, anh vẫn gắp rau cho cô như thường ngày, đút cho cô ăn no.
“Chú, không thể ăn được nữa, em no lắm rồi!” Tiếu Nhiễm sờ bụng, làm nũng nói.
“Thật sao? Anh sờ xem nào.” Cố Mạc nâng một tay của cô lên, đặt lên chân mình, một đôi bàn tay to lập tức đặt trên eo cô.
Tiếu Nhiễm cười ngã vào trong lòng Cố Mạc.
Cố Mạc nhìn môi cô cười, ánh mắt mê ly, thấp đầu xuống, che lại thứ đang hấp dẫn anh.
“Thịt nhiều hơn.” Cố Mạc mò mẫm lên bên trên, cười nói.
Tiếu Nhiễm dùng lực cắn lên môi mỏng của anh một cái: “Hư hỏng!”
Cố Mạc cười ôm lấy Tiếu Nhiễm: “Anh muốn về phòng kiểm tra một chút, xem em béo lên ít hay nhiều!”
“Không cần kiểm tra, em không béo!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt vùng vẫy.
Để cho anh kiểm tra, khẳng định là kiểm tra trên giường đi.
Mỗi ngày anh đều làm, thế nào không nhận?
Bọn họ ăn nhanh không tiêu, đi học thường mệt rã rời. Còn tiếp tục như vậy, đừng nói thi không đậu đại học Q, đại học F cũng không được rồi.
Cố Mạc không nghe cô nói, bá đạo ôm cô lên lầu, dùng chân đá văng cửa phòng ngủ.
“Chú, em... còn chưa ăn no.” Tiếu Nhiễm vừa vùng vẫy vừa nói.
“Chưa ăn no?” Cố Mạc nâng người cô lên, cười nhìn vào mắt cô: “Được, anh đi nấu cho em bát mỳ thịt bò.”
“A?” TiẾU Nhiễm kinh ngạc há mồm, tuy cô cực kỳ thích anh nấu mỳ, nhưng cô đã căng đến mức nước canh cũng không uống được, chỉ muốn trốn tránh sủng ái của anh thôi.
“Mỳ thịt bò, đi ngủ, chọn một trong hai!” Cố Mạc tà ác cười.
Nghe được Cố Mạc nói, mặt Tiếu Nhiễm đỏ như mây chiều. Cố Mạc còn có thể tà ác hơn được không?
Đi ngủ.
Anh nghĩ ra!
“Em chọn chococolate.” Tiếu Nhiễm dùng lực đẩy Cố Mạc ra, cười khẽ nói.
Cố Mạc đuổi theo Tiếu nHiễm, trói chặt cô ở trong ngực, vừa hôn cô vừa cười, vừa cởi đồng phục trên người cô.
“Không cần! KHÔNG TẮM RỬA!” TiẾU Nhiễm né tránh.
“Cùng nhau.” Cố Mạc bế cô lên, đi nhanh về phòng tắm.
Mấy phút sau, từ trong phòng tắm truyền ra từng đợt âm thanh, tiếng kêu hỗn loạn yêu kiều của Tiếu Nhiễm và tiếng thở gấp của Cố Mạc.
...
Cố Mạc vừa thổi tóc cho cô, vừa cười hỏi: “Đi ngủ thôi?”
“Anh...” Tiếu nhiễm dùng lực bấm một cái vào hông của anh.
Anh không thể quên được sao?
Cố Mạc đắc ý cười haha.
“Tối hôm nay không được gặp mặt em! Em muốn chơi trò chơi.” Tiếu Nhiễm bá đạo ra lệnh.
“Chơi trò chơi?” Cố Mạc hơi hất mày: “Anh muốn tịch thu ipad của em.”
Anh không hy vọng cô nghiện game.
“Anh muốn thì có thể tịch thu, nhưng phải chơi với em một ván, vẫn còn phải thắng em!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói. ở bên nhau lâu như vậy, cô liền chưa nhìn thấy anh chơi bao giờ. Cho nên yêu cầu này của cô, chắc anh không thể đạt được.
“Không có hứng thú.” Cố Mạc từ chối,
“Vậy anh không được tịch thu của em.” Tiếu Nhiễm lập tức kháng nghị.
“Được, anh chơi một ván với em.”
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Dì Lưu chuẩn bị xong cơm tối, đặt lên bàn cơm, cười gọi hai người ăn cơm.Cố Mạc và Tiếu Nhiễm này chính là chân chính hòa hảo rồi?Mấy ngày nay, bà thấy hai người họ chưa bao giờ hòa hợp thân mật. cậu Cố nhìn Tiếu Nhiễm với ánh mắt nồng đậm tình yêu.Có lẽ cậu Cố đã quên mất cô Tưởng, yêu Tiếu Nhiễm mà không biết.Ngẫm lại phòng chiếu phim đã bị khóa, dì Lưu liền thở dài.Nếu thật sự quên hết, thì đã không lưu trữ toàn bộ của đối phương, có lẽ chỉ là bà quá lạc quan thôi?Cố Mạc nắm tay Tiếu Nhiễm đến nhà ăn.Lúc ăn cơm, anh vẫn gắp rau cho cô như thường ngày, đút cho cô ăn no.“Chú, không thể ăn được nữa, em no lắm rồi!” Tiếu Nhiễm sờ bụng, làm nũng nói.“Thật sao? Anh sờ xem nào.” Cố Mạc nâng một tay của cô lên, đặt lên chân mình, một đôi bàn tay to lập tức đặt trên eo cô.Tiếu Nhiễm cười ngã vào trong lòng Cố Mạc.Cố Mạc nhìn môi cô cười, ánh mắt mê ly, thấp đầu xuống, che lại thứ đang hấp dẫn anh.“Thịt nhiều hơn.” Cố Mạc mò mẫm lên bên trên, cười nói.Tiếu Nhiễm dùng lực cắn lên môi mỏng của anh một cái: “Hư hỏng!”Cố Mạc cười ôm lấy Tiếu Nhiễm: “Anh muốn về phòng kiểm tra một chút, xem em béo lên ít hay nhiều!”“Không cần kiểm tra, em không béo!” Tiếu Nhiễm đỏ mặt vùng vẫy.Để cho anh kiểm tra, khẳng định là kiểm tra trên giường đi.Mỗi ngày anh đều làm, thế nào không nhận?Bọn họ ăn nhanh không tiêu, đi học thường mệt rã rời. Còn tiếp tục như vậy, đừng nói thi không đậu đại học Q, đại học F cũng không được rồi.Cố Mạc không nghe cô nói, bá đạo ôm cô lên lầu, dùng chân đá văng cửa phòng ngủ.“Chú, em... còn chưa ăn no.” Tiếu Nhiễm vừa vùng vẫy vừa nói.“Chưa ăn no?” Cố Mạc nâng người cô lên, cười nhìn vào mắt cô: “Được, anh đi nấu cho em bát mỳ thịt bò.”“A?” TiẾU Nhiễm kinh ngạc há mồm, tuy cô cực kỳ thích anh nấu mỳ, nhưng cô đã căng đến mức nước canh cũng không uống được, chỉ muốn trốn tránh sủng ái của anh thôi.“Mỳ thịt bò, đi ngủ, chọn một trong hai!” Cố Mạc tà ác cười.Nghe được Cố Mạc nói, mặt Tiếu Nhiễm đỏ như mây chiều. Cố Mạc còn có thể tà ác hơn được không?Đi ngủ.Anh nghĩ ra!“Em chọn chococolate.” Tiếu Nhiễm dùng lực đẩy Cố Mạc ra, cười khẽ nói.Cố Mạc đuổi theo Tiếu nHiễm, trói chặt cô ở trong ngực, vừa hôn cô vừa cười, vừa cởi đồng phục trên người cô.“Không cần! KHÔNG TẮM RỬA!” TiẾU Nhiễm né tránh.“Cùng nhau.” Cố Mạc bế cô lên, đi nhanh về phòng tắm.Mấy phút sau, từ trong phòng tắm truyền ra từng đợt âm thanh, tiếng kêu hỗn loạn yêu kiều của Tiếu Nhiễm và tiếng thở gấp của Cố Mạc....Cố Mạc vừa thổi tóc cho cô, vừa cười hỏi: “Đi ngủ thôi?”“Anh...” Tiếu nhiễm dùng lực bấm một cái vào hông của anh.Anh không thể quên được sao?Cố Mạc đắc ý cười haha.“Tối hôm nay không được gặp mặt em! Em muốn chơi trò chơi.” Tiếu Nhiễm bá đạo ra lệnh.“Chơi trò chơi?” Cố Mạc hơi hất mày: “Anh muốn tịch thu ipad của em.”Anh không hy vọng cô nghiện game.“Anh muốn thì có thể tịch thu, nhưng phải chơi với em một ván, vẫn còn phải thắng em!” Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói. ở bên nhau lâu như vậy, cô liền chưa nhìn thấy anh chơi bao giờ. Cho nên yêu cầu này của cô, chắc anh không thể đạt được.“Không có hứng thú.” Cố Mạc từ chối,“Vậy anh không được tịch thu của em.” Tiếu Nhiễm lập tức kháng nghị.“Được, anh chơi một ván với em.”