Từng bông hoa tuyết nhè nhẹ rơi xuống đậu trên gò má lạnh lẽo của Thu Dung, sau một thoáng tan thành nước lại chảy xuống như những giọt nước mắt xót thương cho cuộc đời chưa được hưởng lấy một ngày hạnh phúc của cô. Nằm trên nền tuyết trắng lạnh lẽo giá băng, cô đưa mắt nhìn trời đêm tĩnh mịch không có lấy một vì sao. Tự hỏi lòng mình, vậy là cô đã có thể chấm dứt chuỗi ngày đau đớn đó được chưa? Chắc là được rồi nhỉ? Việc cuối cùng cô có thể làm cho anh, cũng sắp hoàn thành rồi. Hẳn là cậu chủ kính yêu của cô đang ở trong căn biệt thự ấm cúng, hạnh phúc ôm lấy vị hôn thê của mình chờ tin vui ngày mai, sau này sẽ cùng nhau xây đắp tổ ấm riêng của hai người. Chỉ riêng hai người. Và cô sẽ không phải được thấy điều đó. "Ánh mắt đó là gì hả Thu Dung?" Anh ngẩng đầu khỏi tập tài liệu trên tay, cô còn nhớ ánh nhìn của anh khi ấy lạnh lùng đến đáng sợ, cứ như Thu Dung vừa làm chuyện gì tày trời lắm. Ánh mắt say đắm của cô bị anh bắt được. Cô giật mình, lúng túng cúi đầu: "Không có gì, thưa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...