Bước chân tôi run run đi lên, phía trước là bể nước sôi khói bốc nghi ngút, nóng đến rát cả mặt. Thế nhưng đã không còn đường lui. Phía sau có hai cung nữ tiến đến định lột y phục của tôi ra. Mới không lâu trước đây, tôi tưởng rằng mình có thể sống một cách dửng dưng bình tĩnh đến già, thế nhưng đến lúc nghịch cảnh éo le này, tôi lại do dự... - Khoan đã! - Tôi lớn tiếng kêu lên, ánh mắt nhìn quanh bốn phía, nhưng lại không tìm kiếm được một tia hi vọng. Mà sau lưng, chỉ vang lên giọng điệu bình thản đắc ý của hoàng hậu: - Cám, ngươi còn chần chừ cái gì? Ngươi đang đợi hoàng thượng, ngài sẽ không đến đây? Đợi thế tử? Ha ha, hắn nhất định sẽ không trở về đâu. - Hoàng hậu lại bên bàn, lấy một cuốn tấu sớ màu vàng ném xuống trước mặt tôi. - Ngươi tự đọc đi. Tôi nhất thời kinh ngạc. Tôi biết, vải lụa vàng thêu mãng xà này là vỏ tấu sớ của phủ chúa. Chúa Trịnh Tùng đau yếu đã nhiều năm, sự vụ đều do thế tử một tay xử lý, tấu sớ này ắt do hắn dâng lên. Mở cuộn giấy bên trong ra, dòng chữ đầu…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...