Trong phòng sinh của bệnh viện nổi tiếng nhất, nghe đan xen tiếng nói, tiếng la, tiếng máy móc, còn có tiếng va chạm của những dụng cụ y tế. Người nằm đó không ai khác chính là Nhan Tống Nhiên, đáng ra một tháng sau cô mới chuyển dạ nhưng mọi chuyện đâu ai ngờ, vì người kia mà cô mới sinh sớm. Gương mặt đã tái nhợt đi vì đau, đôi môi cũng không còn hồng thay vào đó là cánh môi tím tái, mồ hôi đã tuôn ra ước cả một mảng áo. Liệu cô có thể qua nổi. Liệu con cô có thể an toàn sống không. Cô liền bác bỏ suy nghĩ ngu ngốc, cố gắng sinh ra đứa con cho dù thế nào cô nguyện đánh đổi chỉ cần đứa bé còn sống. Tống Nhiên ngày càng đau đớn, dần cô cũng không còn sức lực đôi mắt nhắm nghiền, ý thức cũng không còn trước đó chỉ nghe thấy tiếng nói,'đứa bé không qua khỏi.'. Câu nói đó cũng chính là khiến cho cô không còn ý sống, nhắm mắt buông thả. “Píp....píp....píp...” Chiếc máy đo nhịp tim chỉ còn nghe tiếng 'píp' dài, điều đó cũng chính là sự kết thúc của một người. Nhan Tống Nhiên, cô đã chết. “…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...