Tác giả:

Cổ Tiểu Mộc lấy tay gãi gãi đầu, miệng thì liên tục than vãn. Chưa từ bỏ ý định tỉ mỉ xem xét túi tiền từ trong ra ngoài đến những năm lần. Mở bàn tay to hữu lực đầy vết chai ra, đếm đi đếm lại tài sản còn sót lại trên tay một lần nữa. Một, hai, ba, bốn, năm. Năm! Ngây ngốc trừng mắt nhìn mấy đồng tiền vuông  (đồng tiền hình tròn, ở giữa có lổ hình vuông)  trên tay, Cổ Tiểu Mộc chết lặng. Sau nhiều lần xác định, cuối cùng hắn cũng nhận ra, giờ mà so hắn với kẻ nghèo nàn cùng cực thì khác biệt nhau chỉ có nửa cái bánh nướng. Nếu đổi bánh nướng thành bánh bao, chắc cũng được hơn một cái nhỉ? Có lẽ được những hai cái luôn ấy chứ… Thoắt cái Cổ Tiểu Mộc đã quăng bẳn chuyện bản thân sắp trở thành kẻ nghèo kiết xác ra khỏi não, nuốt một ngụm nước miếng, bắt đầu tìm tiệm bán bánh bao. Đói quá!… Bánh bao, bánh bao tuyết trắng ơi, bánh bao lớn toả hương thơm cắn một miếng là có thể no bụng kia ơi! Bánh bao, bánh bao, bánh bao đại ca, huynh ở đâu rồi? A! Kia rồi! Với vóc dáng hơn người của…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...