Ông mặt trời ban trưa đang hùng dũng lan toả những tia nắng gay gắt, khắc nghiệt xuống khắp mọi nơi. Chúng cố len lỏi qua tàn lá dày của cây bàng già nua, to lớn khiến mắt tôi loá đi. Che đi thứ ánh sáng ấy, tôi vô tình bắt gặp vết sẹo nhỏ hình chữ X trên mu bàn tay mình. Ngồi thẫn thờ trên chiếc xích đu, tôi lại bồi hồi nhớ đến cái quá khứ không mấy vui vẻ ngày còn nhỏ. Nó khiến tâm trạng tôi chợt chùng xuống. Nếu ngày trước không có người ấy thì có lẽ tôi và một cậu con trai lạ mặt đã bị bọn bắt cóc cho xuống Quỹ Môn Quang thăm Diêm Vương rồi chứ chẳng còn cơ hội nào mà đoàn tụ với gia đình cũng nên. Chợt một giọng nói nho nhỏ vang lên bên tai làm tôi chú ý: - Mặc vào. Kẻo cháy da chị đấy! Khẽ quay người sang, tôi có chút bất ngờ. Trước mắt tôi là một cậu nhóc chừng 5,6 tuổi đang cầm trên tay một chiếc áo khoác đưa về phía tôi. Bên ngực phải chiếc áo khoác là hình chú chim bồ câu trắng với dòng chữ “Mái ấm tình thương Ánh Mai” (Cái này tự chế nha. Hông có thiệt âu ==”) Nhận lấy…
Tác giả: