Tác giả:

Editor: Linh Đang ”Không nên động mí mắt!” Đạo diễn đang ngồi giám thị phía sau máy quay bỗng nhiên quát một tiếng, Nguyễn Hâm Kiều vội vàng dùng sức nhắm chặt mắt, mông cũng kẹp chặt theo bản năng, nỗ lực đè những tế bào mắt đang xao động đến mức run rẩy xuống. Đây là cảnh diễn cuối cùng của cô trong phim, cô diễn vai Lâm tiệp dư bởi vì đắc tội với hoàng hậu nên bị kiếm cớ phải chịu phạt, tấm gỗ kia cũng dày đến năm cm, sau khi Nguyễn Hâm Kiều chịu hình phạt cũng cảm thấy mông có chút đau. Vài giây sau —— ”cut! ok!” Có lẽ do tiến độ quay chụp thuận lợi hơn dự kiến nên tâm tình của vị đạo diễn đã đen mặt cả ngày bỗng nhiên tốt hơn, giọng nói nghe qua thoải mái rất nhiều, “Nghỉ ngơi một chút, chuẩn bị cảnh tiếp theo!” Sau đó là một loạt các âm thanh hỗn tạp ầm ĩ vang lên. Nguyễn Hâm Kiều lặng lẽ thở ra, chống đỡ mí mắt. Do nghỉ ngơi được một khoảng thời gian dài, bây giờ nhìn thứ gì cũng thấy tươi sáng, bầu trời nhiều sương như thường ngày đã được thay thế bằng màu xanh biếc đã lâu…

Truyện chữ