Tôi cảm thấy mình sắp khóc. “Nhị. . . . . . Nhị sư huynh. . . . . . Đau. . . . . . Đau đau đau. . . . . .” “Lần đầu tiên ai cũng đau, về sau sẽ quen thôi.” “Vậy ít nhất để muội đổi tư thế đã. . . . . . Thế này. . . . . . Thật sự không được. . . . . . Chân gãy mất. . . . . .” Tôi thở phì phò nói. “Ngoan, làm nhiều sẽ quen thôi.” Giọng anh ta thật dịu dàng, nhưng tôi lại thấy giống như ma quỷ. “Nhưng, đau. . . . . . Đau quá . . . . . .” Tôi còn chưa dứt lời, ngoài cửa đã truyền đến tiếng con gái hét lớn: “Ban ngày ban mặt, hai người cô nam quả nữ. . . . . . Đang làm cái gì thế hả?!!” Ngay sau đó là một tiếng nổ, cửa phòng bị đập nát. Tôi quay đầu, thấy ngoài cửa có một cô gái khoảng mười bảy mười tám tuổi, trên mặt còn vệt đỏ ửng khả nghi. Tôi ngẩn ra, nhị sư huynh Tiêu Long Vũ vẫn ngồi dưới đất, mắt cũng không thèm nhấc lên chút nào: “Muội nói xem chúng ta đang làm cái gì?” Nói xong, ép mạnh lưng tôi xuống. Lúc này tôi phát ra một chuỗi tiếng sói tru cực kỳ bi thảm. Cô gái kia hoài…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...