Tác giả:

Lục Chân Nghi ngồi bật dậy. Cô lại nằm mơ. Mồ hôi ướt đẫm trán. Cô lau mồ hôi, ngồi thẳng người dậy, bình tĩnh lại. Cô gần đây mơ rất chân thật, chân thật như thể từng chi tiết đều là thật. Đủ loại quái thú hình dạng kỳ quái, cô liều mạng chạy, Tần Thẩm chạy phía trước cô, lo lắng quay đầu nói với cô: “Chạy nhanh lên, Lục Chân Nghi!” Trên trán anh đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt, mặc trên người chiếc áo phông Zara màu đỏ, quần màu xanh quân đội, trên cổ đeo Giáng ma xử bọn họ nhặt được khi đi ra ngoài du lịch mấy tháng trước. Một tay anh bê thùng mì ăn liền, một tay dắt một bé trai vô cùng xinh đẹp tầm ba bốn tuổi. Bé trai theo không kịp bước chân Tần Thẩm, bị anh lôi chạy, thất tha thất thểu lại không kêu tiếng nào, chỉ liều mạng chạy, tiếng th* d*c rõ ràng làm người ta tuyệt vọng, tan nát cõi lòng. Lục Chân Nghi ở trong mơ cảm thấy tim mình như bị vò nát. Cô thở không ra hơi, gọi: “Tần Thẩm… Tỷ Tỷ, Tỷ Tỷ chạy không nổi rồi, ném thùng mỳ đi, ôm nó chạy!” Cô ở trong mơ mệt giống như chạy…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...