Trấn Nghi Thủy, cách kinh thành về hướng nam hơn trăm dặm, tuy không phồn vinh nhưng cũng coi là giàu có. Dân chúng nhàn nhã đi dạo trà lâu, nghe một ít hí khúc, không làm việc thì ngồi nghe nhạc. Bắt đầu vào đông, sau khi từng nhà thu hoạch xong vụ mùa bội thu, tuyết rơi nhiều nên thành ra có thời gian thanh nhàn vào ban ngày. Mấy người đàn ông rỗi việc liền đến quán trà gần đó nghe người ta kể chuyện! Nhìn người kể chuyện kia đang nói đến phấn khích, cả mặt đỏ hồng, giọng nói lên lên xuống xuống! “Cạch!” Một thước gõ mạnh lên bàn, toàn bộ người ngồi trong lâu đang tập trung nghe liền run lên, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào người kể chuyện. “Ngày đó, tội phạm giết người họ Triệu đang bị Huyện thái gia kéo ra ngoài chặt đầu. Vừa tha ra đến cửa, liền có người kêu: – Khoan! Tên họ Triệu kia không phải là hung thủ! Hung thủ thực sự là một người khác!” Người kể chuyện kia cố làm giọng huyền bí: “Mọi người thử đoán, người kêu oan cho tên họ Triệu là ai?” “Là ai?” Mọi người rướn cổ,…

Chương 135: Phu thê nói chuyện vào ban đêm (1)

Pháp Y Vương PhiTác giả: Tường Tường Vu PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámTrấn Nghi Thủy, cách kinh thành về hướng nam hơn trăm dặm, tuy không phồn vinh nhưng cũng coi là giàu có. Dân chúng nhàn nhã đi dạo trà lâu, nghe một ít hí khúc, không làm việc thì ngồi nghe nhạc. Bắt đầu vào đông, sau khi từng nhà thu hoạch xong vụ mùa bội thu, tuyết rơi nhiều nên thành ra có thời gian thanh nhàn vào ban ngày. Mấy người đàn ông rỗi việc liền đến quán trà gần đó nghe người ta kể chuyện! Nhìn người kể chuyện kia đang nói đến phấn khích, cả mặt đỏ hồng, giọng nói lên lên xuống xuống! “Cạch!” Một thước gõ mạnh lên bàn, toàn bộ người ngồi trong lâu đang tập trung nghe liền run lên, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào người kể chuyện. “Ngày đó, tội phạm giết người họ Triệu đang bị Huyện thái gia kéo ra ngoài chặt đầu. Vừa tha ra đến cửa, liền có người kêu: – Khoan! Tên họ Triệu kia không phải là hung thủ! Hung thủ thực sự là một người khác!” Người kể chuyện kia cố làm giọng huyền bí: “Mọi người thử đoán, người kêu oan cho tên họ Triệu là ai?” “Là ai?” Mọi người rướn cổ,… Bên này, Đoạn Hoàng Hậu suy nghĩ đối sách.Còn bên kia, sau khi trở về phòng, Trương Quý Phi liền gọi đám người Ân Phượng Trạm và Nhiếp Cẩn Huyên vào phòng mình.Vừa bước vào cửa, Trương Quý Phi liền không lòng vòng quanh co, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề."Cẩn Huyên, hôm nay thi thể Đồng Thục Tần là do con nghiệm thi, dựa vào kinh nghiệm của con, con cảm thấy chuyện này là như thế nào?" Trương Quý Phi nhẹ nhàng hỏi ý kiến của Nhiếp Cẩn Huyên, mà nghe lời này, Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi có chút khó xử, nói."Quý phi nương nương, việc này không phải con không muốn nói mà những gì cần nói Cẩn Huyên đã nói..."Là một pháp y, công việc của nàng là nghiệm thi, từ trên người người chết tìm ra manh mối chứ không phải là phá án.Tuy rằng ngoài miệng là nói như thế, nhưng sau đó nàng lại mở miệng."Bất quá, nếu Quý phi nương nương đã hỏi, vậy Cẩn Huyên sẽ nói ra suy nghĩ của bản thân, nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán thôi... Kỳ thật, thi thể của Đồng Thục Tần được phát hiện ở trong Bích trì, mà Bích trì thì ở trong rừng phong, người bình thường căn bản không thể vào được. Hơn nữa, Đồng Thục Tần còn là phi tần trong hậu cung, tự nhiên sẽ không có ân oán gút mắt với người bên ngoài, cho nên từ hai điểm này có thể suy đoán, hung thủ g**t ch*t Đồng Thục Tần là người trong sơn trang!""Như vậy có thể khoanh vùng được phạm vi của hung thủ, kế tiếp là động cơ. Ngày thường tính tình của Đồng Thục Tần như thế nào, trong lòng Quý phi nương nương cũng hiểu rõ, những người Đồng Thục Tần từng trêu chọc hay xảy ra tranh chấp có rất nhiều...tự nhiên động cơ sẽ lớn hơn không ít..." Trước mặt Trương Quý Phi, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không dám nói quá nhiều, dù sao chuyện này thuộc về nội bộ hậu cung, rắc rối phức tạp, không phải chỉ cần nàng nói dăm ba câu là có thể giải quyết. Cho nên cũng chỉ có thể dừng tại đây thôi.Mà Trương Quý Phi ngồi một bên, yên lặng nghe những gì Nhiếp Cẩn Huyên nói, không khỏi nhíu mày."Lời này của Cẩn Huyên quả thật có lý, ai, kỳ thật đây chẳng phải là bí mật gì, ngày thường quan hệ giữa bổn cung và Đồng Thục Tần là tốt nhất, mà người nàng không thích nhất là Hoàng Hậu nương nương, nhưng chuyện hôm nay, nếu nói là do Hoàng Hậu làm, bổn cung có chút không tin được..."Việc Trương Quý Phi không nghi ngờ Đoạn Hoàng Hậu, làm Nhiếp Cẩn Huyên hơi kinh ngạc một chút, nhưng nhìn bộ dáng không muốn nói thêm của Trương Quý Phi, nàng cũng không tiện mở miệng.Sau đó đám người Nhiếp Cẩn Huyên cùng Ân Phượng Trạm trò chuyện với Trương Quý Phi một lúc, rồi hành lễ lui xuống........

Bên này, Đoạn Hoàng Hậu suy nghĩ đối sách.

Còn bên kia, sau khi trở về phòng, Trương Quý Phi liền gọi đám người Ân Phượng Trạm và Nhiếp Cẩn Huyên vào phòng mình.

Vừa bước vào cửa, Trương Quý Phi liền không lòng vòng quanh co, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

"Cẩn Huyên, hôm nay thi thể Đồng Thục Tần là do con nghiệm thi, dựa vào kinh nghiệm của con, con cảm thấy chuyện này là như thế nào?" 

Trương Quý Phi nhẹ nhàng hỏi ý kiến của Nhiếp Cẩn Huyên, mà nghe lời này, Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi có chút khó xử, nói.

"Quý phi nương nương, việc này không phải con không muốn nói mà những gì cần nói Cẩn Huyên đã nói..."

Là một pháp y, công việc của nàng là nghiệm thi, từ trên người người chết tìm ra manh mối chứ không phải là phá án.

Tuy rằng ngoài miệng là nói như thế, nhưng sau đó nàng lại mở miệng.

"Bất quá, nếu Quý phi nương nương đã hỏi, vậy Cẩn Huyên sẽ nói ra suy nghĩ của bản thân, nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán thôi... Kỳ thật, thi thể của Đồng Thục Tần được phát hiện ở trong Bích trì, mà Bích trì thì ở trong rừng phong, người bình thường căn bản không thể vào được. Hơn nữa, Đồng Thục Tần còn là phi tần trong hậu cung, tự nhiên sẽ không có ân oán gút mắt với người bên ngoài, cho nên từ hai điểm này có thể suy đoán, hung thủ g**t ch*t Đồng Thục Tần là người trong sơn trang!"

"Như vậy có thể khoanh vùng được phạm vi của hung thủ, kế tiếp là động cơ. Ngày thường tính tình của Đồng Thục Tần như thế nào, trong lòng Quý phi nương nương cũng hiểu rõ, những người Đồng Thục Tần từng trêu chọc hay xảy ra tranh chấp có rất nhiều...tự nhiên động cơ sẽ lớn hơn không ít..."

 Trước mặt Trương Quý Phi, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không dám nói quá nhiều, dù sao chuyện này thuộc về nội bộ hậu cung, rắc rối phức tạp, không phải chỉ cần nàng nói dăm ba câu là có thể giải quyết. Cho nên cũng chỉ có thể dừng tại đây thôi.

Mà Trương Quý Phi ngồi một bên, yên lặng nghe những gì Nhiếp Cẩn Huyên nói, không khỏi nhíu mày.

"Lời này của Cẩn Huyên quả thật có lý, ai, kỳ thật đây chẳng phải là bí mật gì, ngày thường quan hệ giữa bổn cung và Đồng Thục Tần là tốt nhất, mà người nàng không thích nhất là Hoàng Hậu nương nương, nhưng chuyện hôm nay, nếu nói là do Hoàng Hậu làm, bổn cung có chút không tin được..."

Việc Trương Quý Phi không nghi ngờ Đoạn Hoàng Hậu, làm Nhiếp Cẩn Huyên hơi kinh ngạc một chút, nhưng nhìn bộ dáng không muốn nói thêm của Trương Quý Phi, nàng cũng không tiện mở miệng.

Sau đó đám người Nhiếp Cẩn Huyên cùng Ân Phượng Trạm trò chuyện với Trương Quý Phi một lúc, rồi hành lễ lui xuống....

....

Pháp Y Vương PhiTác giả: Tường Tường Vu PhiTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámTrấn Nghi Thủy, cách kinh thành về hướng nam hơn trăm dặm, tuy không phồn vinh nhưng cũng coi là giàu có. Dân chúng nhàn nhã đi dạo trà lâu, nghe một ít hí khúc, không làm việc thì ngồi nghe nhạc. Bắt đầu vào đông, sau khi từng nhà thu hoạch xong vụ mùa bội thu, tuyết rơi nhiều nên thành ra có thời gian thanh nhàn vào ban ngày. Mấy người đàn ông rỗi việc liền đến quán trà gần đó nghe người ta kể chuyện! Nhìn người kể chuyện kia đang nói đến phấn khích, cả mặt đỏ hồng, giọng nói lên lên xuống xuống! “Cạch!” Một thước gõ mạnh lên bàn, toàn bộ người ngồi trong lâu đang tập trung nghe liền run lên, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào người kể chuyện. “Ngày đó, tội phạm giết người họ Triệu đang bị Huyện thái gia kéo ra ngoài chặt đầu. Vừa tha ra đến cửa, liền có người kêu: – Khoan! Tên họ Triệu kia không phải là hung thủ! Hung thủ thực sự là một người khác!” Người kể chuyện kia cố làm giọng huyền bí: “Mọi người thử đoán, người kêu oan cho tên họ Triệu là ai?” “Là ai?” Mọi người rướn cổ,… Bên này, Đoạn Hoàng Hậu suy nghĩ đối sách.Còn bên kia, sau khi trở về phòng, Trương Quý Phi liền gọi đám người Ân Phượng Trạm và Nhiếp Cẩn Huyên vào phòng mình.Vừa bước vào cửa, Trương Quý Phi liền không lòng vòng quanh co, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề."Cẩn Huyên, hôm nay thi thể Đồng Thục Tần là do con nghiệm thi, dựa vào kinh nghiệm của con, con cảm thấy chuyện này là như thế nào?" Trương Quý Phi nhẹ nhàng hỏi ý kiến của Nhiếp Cẩn Huyên, mà nghe lời này, Nhiếp Cẩn Huyên không khỏi có chút khó xử, nói."Quý phi nương nương, việc này không phải con không muốn nói mà những gì cần nói Cẩn Huyên đã nói..."Là một pháp y, công việc của nàng là nghiệm thi, từ trên người người chết tìm ra manh mối chứ không phải là phá án.Tuy rằng ngoài miệng là nói như thế, nhưng sau đó nàng lại mở miệng."Bất quá, nếu Quý phi nương nương đã hỏi, vậy Cẩn Huyên sẽ nói ra suy nghĩ của bản thân, nhưng đây cũng chỉ là phỏng đoán thôi... Kỳ thật, thi thể của Đồng Thục Tần được phát hiện ở trong Bích trì, mà Bích trì thì ở trong rừng phong, người bình thường căn bản không thể vào được. Hơn nữa, Đồng Thục Tần còn là phi tần trong hậu cung, tự nhiên sẽ không có ân oán gút mắt với người bên ngoài, cho nên từ hai điểm này có thể suy đoán, hung thủ g**t ch*t Đồng Thục Tần là người trong sơn trang!""Như vậy có thể khoanh vùng được phạm vi của hung thủ, kế tiếp là động cơ. Ngày thường tính tình của Đồng Thục Tần như thế nào, trong lòng Quý phi nương nương cũng hiểu rõ, những người Đồng Thục Tần từng trêu chọc hay xảy ra tranh chấp có rất nhiều...tự nhiên động cơ sẽ lớn hơn không ít..." Trước mặt Trương Quý Phi, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không dám nói quá nhiều, dù sao chuyện này thuộc về nội bộ hậu cung, rắc rối phức tạp, không phải chỉ cần nàng nói dăm ba câu là có thể giải quyết. Cho nên cũng chỉ có thể dừng tại đây thôi.Mà Trương Quý Phi ngồi một bên, yên lặng nghe những gì Nhiếp Cẩn Huyên nói, không khỏi nhíu mày."Lời này của Cẩn Huyên quả thật có lý, ai, kỳ thật đây chẳng phải là bí mật gì, ngày thường quan hệ giữa bổn cung và Đồng Thục Tần là tốt nhất, mà người nàng không thích nhất là Hoàng Hậu nương nương, nhưng chuyện hôm nay, nếu nói là do Hoàng Hậu làm, bổn cung có chút không tin được..."Việc Trương Quý Phi không nghi ngờ Đoạn Hoàng Hậu, làm Nhiếp Cẩn Huyên hơi kinh ngạc một chút, nhưng nhìn bộ dáng không muốn nói thêm của Trương Quý Phi, nàng cũng không tiện mở miệng.Sau đó đám người Nhiếp Cẩn Huyên cùng Ân Phượng Trạm trò chuyện với Trương Quý Phi một lúc, rồi hành lễ lui xuống........

Chương 135: Phu thê nói chuyện vào ban đêm (1)