Tác giả:

Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…

Chương 924: Không vội

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ QuỷTiếu Nhiễm chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt đáng thương như vậy của Cố Mạc, rốt cuộc cũng bật cười.Cô chu cái miệng nhỏ nhắn:”Ai nói không cần anh? Tại anh không việc gì lại đi nghĩ linh tinh đấy chứ.”Cố Mạc nhíu mày:”Không có sao?”Tiếu Nhiễm cắn môi, nhỏ giọng than thở nói:”Có lẽ anh không cần quan tâm đêm em nữa đâu!”Nghe Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc một tay ôm cô vào lòng:”Sẽ không đâu! Làm sao anh lại không quan tâm đên nha đầu của anh? Nếu không cần em, anh đi đâu tìm lại trái tim bây giờ?”Lần đầu tiên nghe Cô Mạc trêu mình như vậy, tâm trạng thấp thỏm nguyên một ngày của Tiếu Nhiễm tốt hơn một chút. Nhưng cứ nghĩ đến Ưng Mẫn, trong lòng cô vẫn có chút không thoải mái.Cô đẩy Cố Mạc ra, u oán nhìn anh liếc mắt một cái:”Râu mọc lên hết rồi, mau đi cạo đi.”“Sợ anh cọ vào em bị thương sao?” Cố Mạc cúi đầu, cười hỏi.Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt, đẩy Cố Mạc ra.Tư tưởng của anh không thể trong sáng hơn một chút sao?………………..Lúc ăn cơm, Cố Nhiên luôn luôn quan sát Tiếu Nhiễm và Cố Mạc.Chừng mực ăn ý!Anh giống như mọi ngày, không ngừng gắp rau cho chị dâu nhỏ, nhưng chị dâu nhỏ không tươi cười ngọt ngào như mọi khi, cho dù vẫn có vẻ ngọt, nhưng lại có gì đấy chua xót.Cố Nhiên buông đũa xuống, nhỏ giọng hỏi bên tai Cố Mạc:”Anh, anh còn chưa thu phục được chị dâu nhỏ sao?”Cố Mạc nghiêm mặt nhả ra một câu:”Ăn cơm của chú đi!”“Cố Mạc, con và Tiếu Nhiễm định ngày làm lại đám cưới đi.” Chu Cầm nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, nói với Cố Mạc.”Lần trước náo loạn thành ra như vậy, rất có lỗi với nhà thông gia. Lúc này nhất định phải cho Tiếu Nhiễm một hôn lễ hoàn mỹ.”Cố Mạc cũng nhìn Tiếu Nhiễm, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của cô thì ho khan một tiếng:”Không vội!”“Mẹ, hôn lễ không quan trọng.” Tiếu Nhiễm cắn đũa, nhìn thoáng qua Cố Mạc.Cô không vội mà từ chối hôn lễ. Nếu Cố Mạc vẫn không ngừng cho người con gái khác hi vọng, trong lòng vẫn không quên được Tưởng Y Nhiên, cho dù chạy lên mặt trăng tổ chức hôn lễ, được cả thế giới ưu ái, cô và Cố Mạc chưa chắc đã ở bên nhau được.“Ai nói không quan trọng?” Cố Mạc nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Tiếu Nhiễm liếc mắt một cái.Đối mặt với câu hỏi bá đạo của Cố Mạc, Tiếu Nhiễm nhíu mi một chút.Là anh nói không vội tổ chức hôn lễ, cô và anh có cùng ý kiến, anh còn muốn nói gì?“Anh nói không vội, ý mà muốn chờ em tốt nghiệp trung học. Nửa năm tới là giai đoạn quan trọng, không thể phân tâm được.” Cố Mạc vuốt hai má Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói.“Ừm.” Tiếu Nhiễm mím môi, cúi đầu im lặng ăn cơm.“Không được suy nghĩ bậy bạ.” Cố Mạc lột vỏ môi con tôm hùm nhỏ, bỏ vào trong bát cho Tiếu Nhiễm, “Mau ăn!”Tiếu Nhiễm ngọt ngào tươi cười với Cố Mạc, liền cúi đầu ăn con tôm.Chu Cầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cùng với bà nội liếc nhìn nhau.…………………Cố Nhiên mang một con Iphone6S quăng vào lòng Vương Giai Tuệ, nói với cô:”Em thử xem có dùng được không!”“Sao tôi lại phẩm cầm đồ của anh?” Vương Giai Tuệ cứng rắc quăng trả lại cho Cố Nhiên.Cô không phải tình nhân của anh, cô đã nhắc đi nhắc lại quan hệ của bọn họ chỉ là bạn bè bình thường. Bạn bè bình thường sẽ tặng Iphone6S cho nhau sao?Cô không phải là người thích tư lợi!“Em nghĩ anh là người thích tặng quà cho con gái sao?” Cố Nhiên nhíu mi một chút.Lúc trước học không tốt, muốn thể hiện sự si tình sao lại khó như vậy?Vương Giai Tuệ nhíu mày nhìn Cố Nhiên.Cố Nhiên dựa vào xe, thở dài thật mạnh:”Anh của anh và chị dâu nhỏ tuy rằng nhìn có vẻ không có chuyện gì, nhưng anh cảm thấy chị dâu nhỏ có tâm sự gì đó. Đưa điện thoại cho em chính là muốn em giúp anh thám thính truyền tin tức!”

Editor: Quỷ Quỷ

Tiếu Nhiễm chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt đáng thương như vậy của Cố Mạc, rốt cuộc cũng bật cười.

Cô chu cái miệng nhỏ nhắn:”Ai nói không cần anh? Tại anh không việc gì lại đi nghĩ linh tinh đấy chứ.”

Cố Mạc nhíu mày:”Không có sao?”

Tiếu Nhiễm cắn môi, nhỏ giọng than thở nói:”Có lẽ anh không cần quan tâm đêm em nữa đâu!”

Nghe Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc một tay ôm cô vào lòng:”Sẽ không đâu! Làm sao anh lại không quan tâm đên nha đầu của anh? Nếu không cần em, anh đi đâu tìm lại trái tim bây giờ?”

Lần đầu tiên nghe Cô Mạc trêu mình như vậy, tâm trạng thấp thỏm nguyên một ngày của Tiếu Nhiễm tốt hơn một chút. Nhưng cứ nghĩ đến Ưng Mẫn, trong lòng cô vẫn có chút không thoải mái.

Cô đẩy Cố Mạc ra, u oán nhìn anh liếc mắt một cái:”Râu mọc lên hết rồi, mau đi cạo đi.”

“Sợ anh cọ vào em bị thương sao?” Cố Mạc cúi đầu, cười hỏi.

Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt, đẩy Cố Mạc ra.

Tư tưởng của anh không thể trong sáng hơn một chút sao?

………………..

Lúc ăn cơm, Cố Nhiên luôn luôn quan sát Tiếu Nhiễm và Cố Mạc.

Chừng mực ăn ý!

Anh giống như mọi ngày, không ngừng gắp rau cho chị dâu nhỏ, nhưng chị dâu nhỏ không tươi cười ngọt ngào như mọi khi, cho dù vẫn có vẻ ngọt, nhưng lại có gì đấy chua xót.

Cố Nhiên buông đũa xuống, nhỏ giọng hỏi bên tai Cố Mạc:”Anh, anh còn chưa thu phục được chị dâu nhỏ sao?”

Cố Mạc nghiêm mặt nhả ra một câu:”Ăn cơm của chú đi!”

“Cố Mạc, con và Tiếu Nhiễm định ngày làm lại đám cưới đi.” Chu Cầm nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, nói với Cố Mạc.”Lần trước náo loạn thành ra như vậy, rất có lỗi với nhà thông gia. Lúc này nhất định phải cho Tiếu Nhiễm một hôn lễ hoàn mỹ.”

Cố Mạc cũng nhìn Tiếu Nhiễm, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của cô thì ho khan một tiếng:”Không vội!”

“Mẹ, hôn lễ không quan trọng.” Tiếu Nhiễm cắn đũa, nhìn thoáng qua Cố Mạc.

Cô không vội mà từ chối hôn lễ. Nếu Cố Mạc vẫn không ngừng cho người con gái khác hi vọng, trong lòng vẫn không quên được Tưởng Y Nhiên, cho dù chạy lên mặt trăng tổ chức hôn lễ, được cả thế giới ưu ái, cô và Cố Mạc chưa chắc đã ở bên nhau được.

“Ai nói không quan trọng?” Cố Mạc nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Tiếu Nhiễm liếc mắt một cái.

Đối mặt với câu hỏi bá đạo của Cố Mạc, Tiếu Nhiễm nhíu mi một chút.

Là anh nói không vội tổ chức hôn lễ, cô và anh có cùng ý kiến, anh còn muốn nói gì?

“Anh nói không vội, ý mà muốn chờ em tốt nghiệp trung học. Nửa năm tới là giai đoạn quan trọng, không thể phân tâm được.” Cố Mạc vuốt hai má Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói.

“Ừm.” Tiếu Nhiễm mím môi, cúi đầu im lặng ăn cơm.

“Không được suy nghĩ bậy bạ.” Cố Mạc lột vỏ môi con tôm hùm nhỏ, bỏ vào trong bát cho Tiếu Nhiễm, “Mau ăn!”

Tiếu Nhiễm ngọt ngào tươi cười với Cố Mạc, liền cúi đầu ăn con tôm.

Chu Cầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cùng với bà nội liếc nhìn nhau.

…………………

Cố Nhiên mang một con Iphone6S quăng vào lòng Vương Giai Tuệ, nói với cô:”Em thử xem có dùng được không!”

“Sao tôi lại phẩm cầm đồ của anh?” Vương Giai Tuệ cứng rắc quăng trả lại cho Cố Nhiên.

Cô không phải tình nhân của anh, cô đã nhắc đi nhắc lại quan hệ của bọn họ chỉ là bạn bè bình thường. Bạn bè bình thường sẽ tặng Iphone6S cho nhau sao?

Cô không phải là người thích tư lợi!

“Em nghĩ anh là người thích tặng quà cho con gái sao?” Cố Nhiên nhíu mi một chút.

Lúc trước học không tốt, muốn thể hiện sự si tình sao lại khó như vậy?

Vương Giai Tuệ nhíu mày nhìn Cố Nhiên.

Cố Nhiên dựa vào xe, thở dài thật mạnh:”Anh của anh và chị dâu nhỏ tuy rằng nhìn có vẻ không có chuyện gì, nhưng anh cảm thấy chị dâu nhỏ có tâm sự gì đó. Đưa điện thoại cho em chính là muốn em giúp anh thám thính truyền tin tức!”

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ QuỷTiếu Nhiễm chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt đáng thương như vậy của Cố Mạc, rốt cuộc cũng bật cười.Cô chu cái miệng nhỏ nhắn:”Ai nói không cần anh? Tại anh không việc gì lại đi nghĩ linh tinh đấy chứ.”Cố Mạc nhíu mày:”Không có sao?”Tiếu Nhiễm cắn môi, nhỏ giọng than thở nói:”Có lẽ anh không cần quan tâm đêm em nữa đâu!”Nghe Tiếu Nhiễm nói, Cố Mạc một tay ôm cô vào lòng:”Sẽ không đâu! Làm sao anh lại không quan tâm đên nha đầu của anh? Nếu không cần em, anh đi đâu tìm lại trái tim bây giờ?”Lần đầu tiên nghe Cô Mạc trêu mình như vậy, tâm trạng thấp thỏm nguyên một ngày của Tiếu Nhiễm tốt hơn một chút. Nhưng cứ nghĩ đến Ưng Mẫn, trong lòng cô vẫn có chút không thoải mái.Cô đẩy Cố Mạc ra, u oán nhìn anh liếc mắt một cái:”Râu mọc lên hết rồi, mau đi cạo đi.”“Sợ anh cọ vào em bị thương sao?” Cố Mạc cúi đầu, cười hỏi.Tiếu Nhiễm lập tức đỏ mặt, đẩy Cố Mạc ra.Tư tưởng của anh không thể trong sáng hơn một chút sao?………………..Lúc ăn cơm, Cố Nhiên luôn luôn quan sát Tiếu Nhiễm và Cố Mạc.Chừng mực ăn ý!Anh giống như mọi ngày, không ngừng gắp rau cho chị dâu nhỏ, nhưng chị dâu nhỏ không tươi cười ngọt ngào như mọi khi, cho dù vẫn có vẻ ngọt, nhưng lại có gì đấy chua xót.Cố Nhiên buông đũa xuống, nhỏ giọng hỏi bên tai Cố Mạc:”Anh, anh còn chưa thu phục được chị dâu nhỏ sao?”Cố Mạc nghiêm mặt nhả ra một câu:”Ăn cơm của chú đi!”“Cố Mạc, con và Tiếu Nhiễm định ngày làm lại đám cưới đi.” Chu Cầm nhìn thoáng qua Tiếu Nhiễm, nói với Cố Mạc.”Lần trước náo loạn thành ra như vậy, rất có lỗi với nhà thông gia. Lúc này nhất định phải cho Tiếu Nhiễm một hôn lễ hoàn mỹ.”Cố Mạc cũng nhìn Tiếu Nhiễm, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của cô thì ho khan một tiếng:”Không vội!”“Mẹ, hôn lễ không quan trọng.” Tiếu Nhiễm cắn đũa, nhìn thoáng qua Cố Mạc.Cô không vội mà từ chối hôn lễ. Nếu Cố Mạc vẫn không ngừng cho người con gái khác hi vọng, trong lòng vẫn không quên được Tưởng Y Nhiên, cho dù chạy lên mặt trăng tổ chức hôn lễ, được cả thế giới ưu ái, cô và Cố Mạc chưa chắc đã ở bên nhau được.“Ai nói không quan trọng?” Cố Mạc nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Tiếu Nhiễm liếc mắt một cái.Đối mặt với câu hỏi bá đạo của Cố Mạc, Tiếu Nhiễm nhíu mi một chút.Là anh nói không vội tổ chức hôn lễ, cô và anh có cùng ý kiến, anh còn muốn nói gì?“Anh nói không vội, ý mà muốn chờ em tốt nghiệp trung học. Nửa năm tới là giai đoạn quan trọng, không thể phân tâm được.” Cố Mạc vuốt hai má Tiếu Nhiễm, trầm giọng nói.“Ừm.” Tiếu Nhiễm mím môi, cúi đầu im lặng ăn cơm.“Không được suy nghĩ bậy bạ.” Cố Mạc lột vỏ môi con tôm hùm nhỏ, bỏ vào trong bát cho Tiếu Nhiễm, “Mau ăn!”Tiếu Nhiễm ngọt ngào tươi cười với Cố Mạc, liền cúi đầu ăn con tôm.Chu Cầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, cùng với bà nội liếc nhìn nhau.…………………Cố Nhiên mang một con Iphone6S quăng vào lòng Vương Giai Tuệ, nói với cô:”Em thử xem có dùng được không!”“Sao tôi lại phẩm cầm đồ của anh?” Vương Giai Tuệ cứng rắc quăng trả lại cho Cố Nhiên.Cô không phải tình nhân của anh, cô đã nhắc đi nhắc lại quan hệ của bọn họ chỉ là bạn bè bình thường. Bạn bè bình thường sẽ tặng Iphone6S cho nhau sao?Cô không phải là người thích tư lợi!“Em nghĩ anh là người thích tặng quà cho con gái sao?” Cố Nhiên nhíu mi một chút.Lúc trước học không tốt, muốn thể hiện sự si tình sao lại khó như vậy?Vương Giai Tuệ nhíu mày nhìn Cố Nhiên.Cố Nhiên dựa vào xe, thở dài thật mạnh:”Anh của anh và chị dâu nhỏ tuy rằng nhìn có vẻ không có chuyện gì, nhưng anh cảm thấy chị dâu nhỏ có tâm sự gì đó. Đưa điện thoại cho em chính là muốn em giúp anh thám thính truyền tin tức!”

Chương 924: Không vội