Tác giả:

Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…

Chương 1364

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ Quỷ“Tiểu Nhiễm?” Thấy Tiếu Nhiễm nửa ngày không nói chuyện, Vương Giai Tuệ nghi hoặc gọi tên cô.Tiếu Nhiễm lập tức lau nước mắt, cứng rắn nở nụ cười:”Giai Tuệ, tớ về rồi.”“Từ bao giờ?” Vương Giai Tuệ khiếp sợ hỏi.“Hôm qua.” Tiếu Nhiễm thản nhiên trả lời.“Từ hôm qua mà cậu lại không nói cho tớ?” Vương Giai Tuệ bất mãn lớn tiếng kháng nghị.“Quá mệt mỏi, ai cũng không muốn nói.” Giọng của Tiếu Nhiễm có chút yếu ớt.“Nói cho tớ biết, cậu đang ở đâu?” Vương Giai Tuệ vội vàng hỏi.“Tớ về nhà.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, nhìn thoáng qua phòng ngủ quen thuộc.Cô về nhà, trở về ngôi nhà chân chính của cô, ngôi nhà vĩnh viễn rộng mở đón cô về, nhưng người mở cửa cho cô đã không còn nữa rồi.Ba……Nhớ đến ba cô lại rơi lệ.“Nhà nào của cậu cơ?” Vương Giai Tuệ thận trọng nói.“Còn có thể là nhà nào?” Tiếu Nhiễm lau nước mắt, cay đắng hỏi lại.“Cậu đợi tớ!” Vương Giai Tuệ nói xong liền cúp điện thoại.Tiếu Nhiễm để điện thoại lên đầu giường, liền đứng dậy cầm quần áo đi vào nhà tắm.Ngâm mình trong bồn tắm, cô thất thần nhìn thẳng.Nhà nào của mình?Giai Tuệ lai hỏi cô về nhà nào của cô.Ngoài nơi này, cô còn có nhà nào để về?Cô và Cố Mac đã ly hôn.Tim quặn lên từng đợt.………………..Cố Nhiên dừng xe ở cổng lớn nhà họ Tiếu, quay đầu nhìn thoáng qua Cố Mạc đang có chút căng thẳng bất an:”Anh cả?”Ánh mắt Cố Mạc nhìn lên cửa sổ tầng hai, giọng khàn khàn nói:”Hai người đi vào thôi.”“Anh không vào gặp Tiếu Nhiễm?” Vương Giai Tuệ có chút kinh ngạc.Lúc Cố Mạc nghe nói Tiếu Nhiễm trở về xong, lập tức bỏ bộ mặt chủ nhà xuống, lập tức gọi Cố Nhiên đến đón anh. Sao giờ đã đến nhà họ Tiếu, anh lại không xuống xe?Cô thật sự không hiểu Cố Mạc.“Cô ấy chỉ còn lại ngôi nhà này. Anh không muốn cô ấy vì trốn anh mà bỏ nơi này.” Đôi môi Cố Mạc run rẩy tái nhợt.Nghe Cố Mạc nói, Vương Giai Tuệ khổ sở cắn môi.Hai người này sao cứ phải tra tấn nhau như vậy.Tiếu Nhiễm cũng không vui vẻ.“Anh cả, để em hỏi xem Tiếu Nhiễm có muốn gặp anh không.” Vương Giai Tuệ quan tâm nói.“Cảm ơn!” Cố Mạc khàn giọng nói.Vương Giai Tuệ cười cười, liền nhảy xuống xe, hưng phấn vọt vào nhà họ Tiếu.Nghe thấy tiếng chuông gọi cửa, Tiếu Nhiễm đặt mì ăn liền xuống bàn, đi ra mở cửa.“Tiếu Nhiễm!” Vương Giai Tuệ ôm Tiếu Nhiễm thật chặt, nước mắt vui sướng lấp lánh, “Cậu còn nhớ mà trở về à?”“Cậu đính hôn, không phải không cho tớ vắng mặt sao? Cho nên tớ đã về.” Tiếu Nhiễm nghẹn ngào nói.Ninh Hạo đã đi Mĩ du học, Giai Tuệ là người bạn trong nước duy nhất mà cô có.“Cậu gầy quá.” Vương Giai Tuệ đau lòng nhìn Tiếu Nhiễm.“Trước kia tớ hơi béo, giờ thì vừa vặn rồi.” Tiếu Nhiễm mạnh mẽ giữ vững tinh thần cười trả lời.“Làn quá gầy, gầy đến mức làm cho người ta đau lòng.” Vương Giai Tuệ nhéo nhéo má Tiếu Nhiễm, mặt nhăn nhó trách mắng.Tiếu Nhiễm gầy người mỏng như tờ giấy.“Kỳ thật….người chân chính đau lòng không phải em, mà là ở bên ngoài.” Cố Nhiên đi tới ôm thắt lưng Vương Giai Tuệ, bất đắc dĩ nói.Ở bên ngoài?Nghe Cố Nhiên nói, Tiếu Nhiễm lập tức nhìn ra ngoài cửa.Cửa xe được một người đàn ông trong xe kéo xuống, ánh mắt anh đang ngây ngốc nhìn mình.“Tiểu Nhiễm, anh cả không dám vào. Anh ấy sợ cậu trốn anh ấy. Cậu thương anh ấy, gặp anh ấy một lần đi. Cậu đi rồi, anh ấy thường xuyên say rượu, dạ dày suýt xuất huyết. Có lời gì mọi người hãy thẳng thắn nói ra, đừng như vậy.” Vương Giai Tuệ nắm tay Tiếu Nhiễm, nghiêm túc năn nỉ nói.

Editor: Quỷ Quỷ

“Tiểu Nhiễm?” Thấy Tiếu Nhiễm nửa ngày không nói chuyện, Vương Giai Tuệ nghi hoặc gọi tên cô.

Tiếu Nhiễm lập tức lau nước mắt, cứng rắn nở nụ cười:”Giai Tuệ, tớ về rồi.”

“Từ bao giờ?” Vương Giai Tuệ khiếp sợ hỏi.

“Hôm qua.” Tiếu Nhiễm thản nhiên trả lời.

“Từ hôm qua mà cậu lại không nói cho tớ?” Vương Giai Tuệ bất mãn lớn tiếng kháng nghị.

“Quá mệt mỏi, ai cũng không muốn nói.” Giọng của Tiếu Nhiễm có chút yếu ớt.

“Nói cho tớ biết, cậu đang ở đâu?” Vương Giai Tuệ vội vàng hỏi.

“Tớ về nhà.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, nhìn thoáng qua phòng ngủ quen thuộc.

Cô về nhà, trở về ngôi nhà chân chính của cô, ngôi nhà vĩnh viễn rộng mở đón cô về, nhưng người mở cửa cho cô đã không còn nữa rồi.

Ba……

Nhớ đến ba cô lại rơi lệ.

“Nhà nào của cậu cơ?” Vương Giai Tuệ thận trọng nói.

“Còn có thể là nhà nào?” Tiếu Nhiễm lau nước mắt, cay đắng hỏi lại.

“Cậu đợi tớ!” Vương Giai Tuệ nói xong liền cúp điện thoại.

Tiếu Nhiễm để điện thoại lên đầu giường, liền đứng dậy cầm quần áo đi vào nhà tắm.

Ngâm mình trong bồn tắm, cô thất thần nhìn thẳng.

Nhà nào của mình?

Giai Tuệ lai hỏi cô về nhà nào của cô.

Ngoài nơi này, cô còn có nhà nào để về?

Cô và Cố Mac đã ly hôn.

Tim quặn lên từng đợt.

………………..

Cố Nhiên dừng xe ở cổng lớn nhà họ Tiếu, quay đầu nhìn thoáng qua Cố Mạc đang có chút căng thẳng bất an:”Anh cả?”

Ánh mắt Cố Mạc nhìn lên cửa sổ tầng hai, giọng khàn khàn nói:”Hai người đi vào thôi.”

“Anh không vào gặp Tiếu Nhiễm?” Vương Giai Tuệ có chút kinh ngạc.

Lúc Cố Mạc nghe nói Tiếu Nhiễm trở về xong, lập tức bỏ bộ mặt chủ nhà xuống, lập tức gọi Cố Nhiên đến đón anh. Sao giờ đã đến nhà họ Tiếu, anh lại không xuống xe?

Cô thật sự không hiểu Cố Mạc.

“Cô ấy chỉ còn lại ngôi nhà này. Anh không muốn cô ấy vì trốn anh mà bỏ nơi này.” Đôi môi Cố Mạc run rẩy tái nhợt.

Nghe Cố Mạc nói, Vương Giai Tuệ khổ sở cắn môi.

Hai người này sao cứ phải tra tấn nhau như vậy.

Tiếu Nhiễm cũng không vui vẻ.

“Anh cả, để em hỏi xem Tiếu Nhiễm có muốn gặp anh không.” Vương Giai Tuệ quan tâm nói.

“Cảm ơn!” Cố Mạc khàn giọng nói.

Vương Giai Tuệ cười cười, liền nhảy xuống xe, hưng phấn vọt vào nhà họ Tiếu.

Nghe thấy tiếng chuông gọi cửa, Tiếu Nhiễm đặt mì ăn liền xuống bàn, đi ra mở cửa.

“Tiếu Nhiễm!” Vương Giai Tuệ ôm Tiếu Nhiễm thật chặt, nước mắt vui sướng lấp lánh, “Cậu còn nhớ mà trở về à?”

“Cậu đính hôn, không phải không cho tớ vắng mặt sao? Cho nên tớ đã về.” Tiếu Nhiễm nghẹn ngào nói.

Ninh Hạo đã đi Mĩ du học, Giai Tuệ là người bạn trong nước duy nhất mà cô có.

“Cậu gầy quá.” Vương Giai Tuệ đau lòng nhìn Tiếu Nhiễm.

“Trước kia tớ hơi béo, giờ thì vừa vặn rồi.” Tiếu Nhiễm mạnh mẽ giữ vững tinh thần cười trả lời.

“Làn quá gầy, gầy đến mức làm cho người ta đau lòng.” Vương Giai Tuệ nhéo nhéo má Tiếu Nhiễm, mặt nhăn nhó trách mắng.

Tiếu Nhiễm gầy người mỏng như tờ giấy.

“Kỳ thật….người chân chính đau lòng không phải em, mà là ở bên ngoài.” Cố Nhiên đi tới ôm thắt lưng Vương Giai Tuệ, bất đắc dĩ nói.

Ở bên ngoài?

Nghe Cố Nhiên nói, Tiếu Nhiễm lập tức nhìn ra ngoài cửa.

Cửa xe được một người đàn ông trong xe kéo xuống, ánh mắt anh đang ngây ngốc nhìn mình.

“Tiểu Nhiễm, anh cả không dám vào. Anh ấy sợ cậu trốn anh ấy. Cậu thương anh ấy, gặp anh ấy một lần đi. Cậu đi rồi, anh ấy thường xuyên say rượu, dạ dày suýt xuất huyết. Có lời gì mọi người hãy thẳng thắn nói ra, đừng như vậy.” Vương Giai Tuệ nắm tay Tiếu Nhiễm, nghiêm túc năn nỉ nói.

Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ Quỷ“Tiểu Nhiễm?” Thấy Tiếu Nhiễm nửa ngày không nói chuyện, Vương Giai Tuệ nghi hoặc gọi tên cô.Tiếu Nhiễm lập tức lau nước mắt, cứng rắn nở nụ cười:”Giai Tuệ, tớ về rồi.”“Từ bao giờ?” Vương Giai Tuệ khiếp sợ hỏi.“Hôm qua.” Tiếu Nhiễm thản nhiên trả lời.“Từ hôm qua mà cậu lại không nói cho tớ?” Vương Giai Tuệ bất mãn lớn tiếng kháng nghị.“Quá mệt mỏi, ai cũng không muốn nói.” Giọng của Tiếu Nhiễm có chút yếu ớt.“Nói cho tớ biết, cậu đang ở đâu?” Vương Giai Tuệ vội vàng hỏi.“Tớ về nhà.” Tiếu Nhiễm ngẩng đầu, nhìn thoáng qua phòng ngủ quen thuộc.Cô về nhà, trở về ngôi nhà chân chính của cô, ngôi nhà vĩnh viễn rộng mở đón cô về, nhưng người mở cửa cho cô đã không còn nữa rồi.Ba……Nhớ đến ba cô lại rơi lệ.“Nhà nào của cậu cơ?” Vương Giai Tuệ thận trọng nói.“Còn có thể là nhà nào?” Tiếu Nhiễm lau nước mắt, cay đắng hỏi lại.“Cậu đợi tớ!” Vương Giai Tuệ nói xong liền cúp điện thoại.Tiếu Nhiễm để điện thoại lên đầu giường, liền đứng dậy cầm quần áo đi vào nhà tắm.Ngâm mình trong bồn tắm, cô thất thần nhìn thẳng.Nhà nào của mình?Giai Tuệ lai hỏi cô về nhà nào của cô.Ngoài nơi này, cô còn có nhà nào để về?Cô và Cố Mac đã ly hôn.Tim quặn lên từng đợt.………………..Cố Nhiên dừng xe ở cổng lớn nhà họ Tiếu, quay đầu nhìn thoáng qua Cố Mạc đang có chút căng thẳng bất an:”Anh cả?”Ánh mắt Cố Mạc nhìn lên cửa sổ tầng hai, giọng khàn khàn nói:”Hai người đi vào thôi.”“Anh không vào gặp Tiếu Nhiễm?” Vương Giai Tuệ có chút kinh ngạc.Lúc Cố Mạc nghe nói Tiếu Nhiễm trở về xong, lập tức bỏ bộ mặt chủ nhà xuống, lập tức gọi Cố Nhiên đến đón anh. Sao giờ đã đến nhà họ Tiếu, anh lại không xuống xe?Cô thật sự không hiểu Cố Mạc.“Cô ấy chỉ còn lại ngôi nhà này. Anh không muốn cô ấy vì trốn anh mà bỏ nơi này.” Đôi môi Cố Mạc run rẩy tái nhợt.Nghe Cố Mạc nói, Vương Giai Tuệ khổ sở cắn môi.Hai người này sao cứ phải tra tấn nhau như vậy.Tiếu Nhiễm cũng không vui vẻ.“Anh cả, để em hỏi xem Tiếu Nhiễm có muốn gặp anh không.” Vương Giai Tuệ quan tâm nói.“Cảm ơn!” Cố Mạc khàn giọng nói.Vương Giai Tuệ cười cười, liền nhảy xuống xe, hưng phấn vọt vào nhà họ Tiếu.Nghe thấy tiếng chuông gọi cửa, Tiếu Nhiễm đặt mì ăn liền xuống bàn, đi ra mở cửa.“Tiếu Nhiễm!” Vương Giai Tuệ ôm Tiếu Nhiễm thật chặt, nước mắt vui sướng lấp lánh, “Cậu còn nhớ mà trở về à?”“Cậu đính hôn, không phải không cho tớ vắng mặt sao? Cho nên tớ đã về.” Tiếu Nhiễm nghẹn ngào nói.Ninh Hạo đã đi Mĩ du học, Giai Tuệ là người bạn trong nước duy nhất mà cô có.“Cậu gầy quá.” Vương Giai Tuệ đau lòng nhìn Tiếu Nhiễm.“Trước kia tớ hơi béo, giờ thì vừa vặn rồi.” Tiếu Nhiễm mạnh mẽ giữ vững tinh thần cười trả lời.“Làn quá gầy, gầy đến mức làm cho người ta đau lòng.” Vương Giai Tuệ nhéo nhéo má Tiếu Nhiễm, mặt nhăn nhó trách mắng.Tiếu Nhiễm gầy người mỏng như tờ giấy.“Kỳ thật….người chân chính đau lòng không phải em, mà là ở bên ngoài.” Cố Nhiên đi tới ôm thắt lưng Vương Giai Tuệ, bất đắc dĩ nói.Ở bên ngoài?Nghe Cố Nhiên nói, Tiếu Nhiễm lập tức nhìn ra ngoài cửa.Cửa xe được một người đàn ông trong xe kéo xuống, ánh mắt anh đang ngây ngốc nhìn mình.“Tiểu Nhiễm, anh cả không dám vào. Anh ấy sợ cậu trốn anh ấy. Cậu thương anh ấy, gặp anh ấy một lần đi. Cậu đi rồi, anh ấy thường xuyên say rượu, dạ dày suýt xuất huyết. Có lời gì mọi người hãy thẳng thắn nói ra, đừng như vậy.” Vương Giai Tuệ nắm tay Tiếu Nhiễm, nghiêm túc năn nỉ nói.

Chương 1364