Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…
Chương 1558
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ QuỷTừ sau khi ván cờ mà Ưng Mẫn bày ra bị vạch trần, Tiếu Nhiễm dường như trở thành tiểu công chúa của nhà họ Cố, được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay.Rốt cuộc cũng đến ngày phải trở về B thị, bà nội Cố ôm cô mãi nói:”Phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.”“Vâng.” Tiếu Nhiễm lưu luyến không rời gật đầu.Cố Mạc mở cửa xe chờ Tiếu Nhiễm lên xe.Chu Cầm cũng đi tới ôm Tiếu Nhiễm một chút:”Có khó khăn gì thì nói cho Tiếu Mạc. Tiểu Mạc không có ở đó thì còn có Viễn Chu.”“Con biết.” Tiếu Nhiễm gật gật đầu.Cố Mạc giang hai tay nói với Tiếu Nhiễm:”Chị dâu nhỏ, chị còn nợ em một cái ôm!”Tiếu Nhiễm lập tức đẩy Giai Tuệ vào lồng ngực anh, nghịch ngợm cười nói:”Người anh muốn ôm không phải là em.”Giai Tuệ đỏ bừng mặt.Bà nội Cố nhìn Giai Tuệ, cười nói với cháu trai mình:”Cố Nhiên, Giai Tuệ là một cô gái tốt, cháu không được bắt nạt con bé.”“Bà nội, cháu nào dám bắt nạt tiểu hạt tiêu? Chỉ có cô ấy bắt nạt cháu thôi!” Cố Nhiên lập tức tủi thân kháng nghị.“Em bắt nạt anh lúc nào?” Vương Giai Tuệ đỏ mặt sẵng giọng.“Không! Là anh nói linh tinh.” Cố Nhiên lập tức phủ nhận.Vương Giai Tuệ xì ra một tiếng cười.Tiếu Nhiễm đi đến bên cạnh Cố Mạc, ôm thắt lưng anh.Cố Mạc dùng sức ho khan một tiếng, nói với Cố Nhiên:”Lão Nhị, chú không định đi tiễn sao?”“Đi! Ai nói em không đi?” Cố Nhiên trả lời ngay.“Ở nhà anh đã không đứng đắn như vậy rồi, ra sân bay sẽ không khóc đến đổ cả Trường Thành đấy chứ?” Tiếu Nhiễm khẽ cười trêu chọc Cố Nhiên.“Không đứng đắn thì sao? Cùng lắm thì bay trễ giờ.” Cố Nhiên bất mãn u oán nói.“Mau lên xe!” Cố Mạc thô giọng ra lệnh.“Bà nội, ba, mẹ, chúng con đi đây.” Tiếu Nhiễm lại nói lời tạm biệt với người lớn trong nhà, rồi ngồi lên xe.Cố Hoài Lễ đi tới vỗ vỗ bả vai Cố Mạc:”Chăm sóc tốt cho con bé. Nhà chúng ta nợ con bé nhiều lắm.”“Con biết ạ” Cố Mạc dùng sức gật đầu.Cố Nhiên nắm tay Vương Giai Tuệ ngồi vào ghế sau, Cố Mạc liền khởi động xe rồi phóng đi.Đến sân bay, Cố Nhiên vẫn không thể buông tay Vương Giai Tuệ:”Vợ, thật xin lỗi, anh không thể bay cùng em được.”“Đi làm chăm chỉ, bệnh nhân của anh còn đang chờ.” Giai Tuệ quan tâm trả lời.“Nếu anh không phải là bác sĩ…” Cố Nhiên bất đắc dĩ thở dài.“Anh và em đã không gặp được nhau.” Giai Tuệ cười trả lời.Cô có thể bị anh làm cảm động, còn không phải là bởi lúc đó cô đang bi thương, còn anh hết nhõng nhẽo rồi lại cứng rắn với cô?“Chỉ cần em là bạn thân của chỉ dâu nhỏ, anh còn có cơ hội theo đuổi em.” Cố Nhiên mặt dày tự tin nói.“Dù sao đều là nếu, anh nói thế nào chả được.” Giai Tuệ khẽ cười nói.Nhìn thấy Cố Nhiên lưu luyến không rời Giai Tuệ, hốc mắt Tiếu Nhiễm có chút ẩm ướt.Yêu một người, liền hận không thể từng giây từng phút đều ở bên đối phương.Cô ôm chặt lấy Cố Mạc:”Chú, anh phải nhớ em. Đêm nào cũng phải gọi video cho em!”“Đêm nay cũng muốn?” Cố Mạc cười xoa đầu Tiếu Nhiễm.“Muốn!” Tiếu Nhiễm khí phách nói xong, xì ra một tiếng cười.“Đôi ta cùng nằm trên giường rồi lấy điện thoại ra gọi video cho nhau?” Cố Mạc nhíu mày.“Đúng là có chút buồn cười.” Tiếu Nhiễm lè lưỡi “Cho nên em quyết định hôm nay sẽ về ký túc xá ở!”“Không được!” Cố Mạc bế thốc Tiếu Nhiễm lên, đi về phía cửa VIPCố Nhiên vẫn không nỡ buông Giai Tuệ, đẩy cô đi theo Cố Mạc bọn họ.Giai Tuệ đi được ba bước lại quay đầu, mắt ướt sũng.Đã quen có Cố Nhiên bầu bạn, thật sự luyến tiếc phải rời khỏi anh.Nhưng vì việc học tập của cô, phải tạm xa nhau.
Editor: Quỷ Quỷ
Từ sau khi ván cờ mà Ưng Mẫn bày ra bị vạch trần, Tiếu Nhiễm dường như trở thành tiểu công chúa của nhà họ Cố, được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay.
Rốt cuộc cũng đến ngày phải trở về B thị, bà nội Cố ôm cô mãi nói:”Phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.”
“Vâng.” Tiếu Nhiễm lưu luyến không rời gật đầu.
Cố Mạc mở cửa xe chờ Tiếu Nhiễm lên xe.
Chu Cầm cũng đi tới ôm Tiếu Nhiễm một chút:”Có khó khăn gì thì nói cho Tiếu Mạc. Tiểu Mạc không có ở đó thì còn có Viễn Chu.”
“Con biết.” Tiếu Nhiễm gật gật đầu.
Cố Mạc giang hai tay nói với Tiếu Nhiễm:”Chị dâu nhỏ, chị còn nợ em một cái ôm!”
Tiếu Nhiễm lập tức đẩy Giai Tuệ vào lồng ngực anh, nghịch ngợm cười nói:”Người anh muốn ôm không phải là em.”
Giai Tuệ đỏ bừng mặt.
Bà nội Cố nhìn Giai Tuệ, cười nói với cháu trai mình:”Cố Nhiên, Giai Tuệ là một cô gái tốt, cháu không được bắt nạt con bé.”
“Bà nội, cháu nào dám bắt nạt tiểu hạt tiêu? Chỉ có cô ấy bắt nạt cháu thôi!” Cố Nhiên lập tức tủi thân kháng nghị.
“Em bắt nạt anh lúc nào?” Vương Giai Tuệ đỏ mặt sẵng giọng.
“Không! Là anh nói linh tinh.” Cố Nhiên lập tức phủ nhận.
Vương Giai Tuệ xì ra một tiếng cười.
Tiếu Nhiễm đi đến bên cạnh Cố Mạc, ôm thắt lưng anh.
Cố Mạc dùng sức ho khan một tiếng, nói với Cố Nhiên:”Lão Nhị, chú không định đi tiễn sao?”
“Đi! Ai nói em không đi?” Cố Nhiên trả lời ngay.
“Ở nhà anh đã không đứng đắn như vậy rồi, ra sân bay sẽ không khóc đến đổ cả Trường Thành đấy chứ?” Tiếu Nhiễm khẽ cười trêu chọc Cố Nhiên.
“Không đứng đắn thì sao? Cùng lắm thì bay trễ giờ.” Cố Nhiên bất mãn u oán nói.
“Mau lên xe!” Cố Mạc thô giọng ra lệnh.
“Bà nội, ba, mẹ, chúng con đi đây.” Tiếu Nhiễm lại nói lời tạm biệt với người lớn trong nhà, rồi ngồi lên xe.
Cố Hoài Lễ đi tới vỗ vỗ bả vai Cố Mạc:”Chăm sóc tốt cho con bé. Nhà chúng ta nợ con bé nhiều lắm.”
“Con biết ạ” Cố Mạc dùng sức gật đầu.
Cố Nhiên nắm tay Vương Giai Tuệ ngồi vào ghế sau, Cố Mạc liền khởi động xe rồi phóng đi.
Đến sân bay, Cố Nhiên vẫn không thể buông tay Vương Giai Tuệ:”Vợ, thật xin lỗi, anh không thể bay cùng em được.”
“Đi làm chăm chỉ, bệnh nhân của anh còn đang chờ.” Giai Tuệ quan tâm trả lời.
“Nếu anh không phải là bác sĩ…” Cố Nhiên bất đắc dĩ thở dài.
“Anh và em đã không gặp được nhau.” Giai Tuệ cười trả lời.
Cô có thể bị anh làm cảm động, còn không phải là bởi lúc đó cô đang bi thương, còn anh hết nhõng nhẽo rồi lại cứng rắn với cô?
“Chỉ cần em là bạn thân của chỉ dâu nhỏ, anh còn có cơ hội theo đuổi em.” Cố Nhiên mặt dày tự tin nói.
“Dù sao đều là nếu, anh nói thế nào chả được.” Giai Tuệ khẽ cười nói.
Nhìn thấy Cố Nhiên lưu luyến không rời Giai Tuệ, hốc mắt Tiếu Nhiễm có chút ẩm ướt.
Yêu một người, liền hận không thể từng giây từng phút đều ở bên đối phương.
Cô ôm chặt lấy Cố Mạc:”Chú, anh phải nhớ em. Đêm nào cũng phải gọi video cho em!”
“Đêm nay cũng muốn?” Cố Mạc cười xoa đầu Tiếu Nhiễm.
“Muốn!” Tiếu Nhiễm khí phách nói xong, xì ra một tiếng cười.
“Đôi ta cùng nằm trên giường rồi lấy điện thoại ra gọi video cho nhau?” Cố Mạc nhíu mày.
“Đúng là có chút buồn cười.” Tiếu Nhiễm lè lưỡi “Cho nên em quyết định hôm nay sẽ về ký túc xá ở!”
“Không được!” Cố Mạc bế thốc Tiếu Nhiễm lên, đi về phía cửa VIP
Cố Nhiên vẫn không nỡ buông Giai Tuệ, đẩy cô đi theo Cố Mạc bọn họ.
Giai Tuệ đi được ba bước lại quay đầu, mắt ướt sũng.
Đã quen có Cố Nhiên bầu bạn, thật sự luyến tiếc phải rời khỏi anh.
Nhưng vì việc học tập của cô, phải tạm xa nhau.
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Quỷ QuỷTừ sau khi ván cờ mà Ưng Mẫn bày ra bị vạch trần, Tiếu Nhiễm dường như trở thành tiểu công chúa của nhà họ Cố, được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay.Rốt cuộc cũng đến ngày phải trở về B thị, bà nội Cố ôm cô mãi nói:”Phải tự chăm sóc bản thân thật tốt.”“Vâng.” Tiếu Nhiễm lưu luyến không rời gật đầu.Cố Mạc mở cửa xe chờ Tiếu Nhiễm lên xe.Chu Cầm cũng đi tới ôm Tiếu Nhiễm một chút:”Có khó khăn gì thì nói cho Tiếu Mạc. Tiểu Mạc không có ở đó thì còn có Viễn Chu.”“Con biết.” Tiếu Nhiễm gật gật đầu.Cố Mạc giang hai tay nói với Tiếu Nhiễm:”Chị dâu nhỏ, chị còn nợ em một cái ôm!”Tiếu Nhiễm lập tức đẩy Giai Tuệ vào lồng ngực anh, nghịch ngợm cười nói:”Người anh muốn ôm không phải là em.”Giai Tuệ đỏ bừng mặt.Bà nội Cố nhìn Giai Tuệ, cười nói với cháu trai mình:”Cố Nhiên, Giai Tuệ là một cô gái tốt, cháu không được bắt nạt con bé.”“Bà nội, cháu nào dám bắt nạt tiểu hạt tiêu? Chỉ có cô ấy bắt nạt cháu thôi!” Cố Nhiên lập tức tủi thân kháng nghị.“Em bắt nạt anh lúc nào?” Vương Giai Tuệ đỏ mặt sẵng giọng.“Không! Là anh nói linh tinh.” Cố Nhiên lập tức phủ nhận.Vương Giai Tuệ xì ra một tiếng cười.Tiếu Nhiễm đi đến bên cạnh Cố Mạc, ôm thắt lưng anh.Cố Mạc dùng sức ho khan một tiếng, nói với Cố Nhiên:”Lão Nhị, chú không định đi tiễn sao?”“Đi! Ai nói em không đi?” Cố Nhiên trả lời ngay.“Ở nhà anh đã không đứng đắn như vậy rồi, ra sân bay sẽ không khóc đến đổ cả Trường Thành đấy chứ?” Tiếu Nhiễm khẽ cười trêu chọc Cố Nhiên.“Không đứng đắn thì sao? Cùng lắm thì bay trễ giờ.” Cố Nhiên bất mãn u oán nói.“Mau lên xe!” Cố Mạc thô giọng ra lệnh.“Bà nội, ba, mẹ, chúng con đi đây.” Tiếu Nhiễm lại nói lời tạm biệt với người lớn trong nhà, rồi ngồi lên xe.Cố Hoài Lễ đi tới vỗ vỗ bả vai Cố Mạc:”Chăm sóc tốt cho con bé. Nhà chúng ta nợ con bé nhiều lắm.”“Con biết ạ” Cố Mạc dùng sức gật đầu.Cố Nhiên nắm tay Vương Giai Tuệ ngồi vào ghế sau, Cố Mạc liền khởi động xe rồi phóng đi.Đến sân bay, Cố Nhiên vẫn không thể buông tay Vương Giai Tuệ:”Vợ, thật xin lỗi, anh không thể bay cùng em được.”“Đi làm chăm chỉ, bệnh nhân của anh còn đang chờ.” Giai Tuệ quan tâm trả lời.“Nếu anh không phải là bác sĩ…” Cố Nhiên bất đắc dĩ thở dài.“Anh và em đã không gặp được nhau.” Giai Tuệ cười trả lời.Cô có thể bị anh làm cảm động, còn không phải là bởi lúc đó cô đang bi thương, còn anh hết nhõng nhẽo rồi lại cứng rắn với cô?“Chỉ cần em là bạn thân của chỉ dâu nhỏ, anh còn có cơ hội theo đuổi em.” Cố Nhiên mặt dày tự tin nói.“Dù sao đều là nếu, anh nói thế nào chả được.” Giai Tuệ khẽ cười nói.Nhìn thấy Cố Nhiên lưu luyến không rời Giai Tuệ, hốc mắt Tiếu Nhiễm có chút ẩm ướt.Yêu một người, liền hận không thể từng giây từng phút đều ở bên đối phương.Cô ôm chặt lấy Cố Mạc:”Chú, anh phải nhớ em. Đêm nào cũng phải gọi video cho em!”“Đêm nay cũng muốn?” Cố Mạc cười xoa đầu Tiếu Nhiễm.“Muốn!” Tiếu Nhiễm khí phách nói xong, xì ra một tiếng cười.“Đôi ta cùng nằm trên giường rồi lấy điện thoại ra gọi video cho nhau?” Cố Mạc nhíu mày.“Đúng là có chút buồn cười.” Tiếu Nhiễm lè lưỡi “Cho nên em quyết định hôm nay sẽ về ký túc xá ở!”“Không được!” Cố Mạc bế thốc Tiếu Nhiễm lên, đi về phía cửa VIPCố Nhiên vẫn không nỡ buông Giai Tuệ, đẩy cô đi theo Cố Mạc bọn họ.Giai Tuệ đi được ba bước lại quay đầu, mắt ướt sũng.Đã quen có Cố Nhiên bầu bạn, thật sự luyến tiếc phải rời khỏi anh.Nhưng vì việc học tập của cô, phải tạm xa nhau.