Tiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên…
Chương 1572
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Xẩm XẩmTiếu Nhiễm mở cửa, không thấy được đồ ăn được mua ngoài theoo mong muốn, ngược lại nhìn thấy Cố Mạc và Tần Viễn Chu đều đang lo lắng.Cô kinh ngạc nói: “Sao hai người lại thế?”Tần Viễn Chu chẳng quan tâm đến Tiếu Nhiễm, vượt qua cô, đi vào trong nhà.Cố Mạc cầm theo bữa sáng vào nhà, ôm chầm lấy eo Tiếu Nhiễm, quan tâm hỏi han: “Cảm giác buổi sáng thế nào? Có thoải mái không?“Được được!” Tiếu Nhiễm hì hì nở nụ cười: “Nhìn anh khẩn trương kìa.”“Anh có thể không khẩn trương được sao? Anh muốn làm ba rồi.” Cố Mạc khoa trương nói.“Em đói bụng.” Tiếu Nhiễm chớp mắt nói.Cố Mạc nhanh chóng ôm cô vào nhà.Trên lầu truyền đến âm thanh lo lắng của Tần Viễn Chu.“Chu Du của tôi, cô có thể tự giác một chút không? Em sắp sinh rồi, tim của anh... bị em dọa đến điên rồi...”“Em biết em sắp sinh rồi, sách nói là phụ nữ có thai vận động nhiều mới có lợi.” Cố Tương cứ liến thoáng như đúng rồi.Tiếu Nhiễm nghe hai người nói chuyện, nở nụ cười: “Em còn để anh bớt lo hơn chị Cố Tương, em ngoan như thế.”Đúng.” Cố Mạc bất đắc dĩ nói.“Đúng rồi, hôm nay không phải thi cuối kỳ sao? Sao anh quay lại?” Tiếu Nhiễm bồn chồn nhìn anh.: ”Anh đưa bài thi cho Từ Khách, để cậu ta giám thị thay anh.” Cố Mạc ra vẻ không sao cả nói: “Ăn cơm đi.”“Sao mua nhiều thế.” Tiếu Nhiễm nhìn một bàn bữa sáng, mở to hai mắt.“Sợ em có phản ứng, cho nên mỗi thứ mua một ít.” Cố Mạc cười nhạt trả lời.Cảm nhận được sự cưng chiều của anh với mình, Tiếu nhiễm lập tức ôm lấy eo của anh, dán ở trước ngực anh nói: “Chồng à, anh đối với em thật tốt, em sẽ sinh lòng tham.”“Vậy thì tham!” Cố Mạc thoải mái trả lời: “Anh sẽ ở bên cạnh em.”Trên lầu, Cố Tương còn đang liến thoắng đấu trí cùng Tần Viễn Chu, Cố Mạc nghe không vào, lớn tiếng nói: “Viễn Chu, bịt miệng tiểu Tương rồi khiêng xuống đây cho anh.”“Anh là anh của ai?” Cố Tương kháng nghị.“Anh là anh chính nghĩa.” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.Ngày lúc Cố Tương đang định kháng nghị, Tần vIễn Chu bế cô thật cẩn thận xuống lầu.“Oa, bế công chúa.” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn hai người: “Em rể, vậy mà anh ôm được.”“Vợ của anh, con của anh, đương nhiên phải ôm được.” Tần Viễn Chu nho nhã cười nói: “Nhất định.”
Editor: Xẩm Xẩm
Tiếu Nhiễm mở cửa, không thấy được đồ ăn được mua ngoài theoo mong muốn, ngược lại nhìn thấy Cố Mạc và Tần Viễn Chu đều đang lo lắng.
Cô kinh ngạc nói: “Sao hai người lại thế?”
Tần Viễn Chu chẳng quan tâm đến Tiếu Nhiễm, vượt qua cô, đi vào trong nhà.
Cố Mạc cầm theo bữa sáng vào nhà, ôm chầm lấy eo Tiếu Nhiễm, quan tâm hỏi han: “Cảm giác buổi sáng thế nào? Có thoải mái không?
“Được được!” Tiếu Nhiễm hì hì nở nụ cười: “Nhìn anh khẩn trương kìa.”
“Anh có thể không khẩn trương được sao? Anh muốn làm ba rồi.” Cố Mạc khoa trương nói.
“Em đói bụng.” Tiếu Nhiễm chớp mắt nói.
Cố Mạc nhanh chóng ôm cô vào nhà.
Trên lầu truyền đến âm thanh lo lắng của Tần Viễn Chu.
“Chu Du của tôi, cô có thể tự giác một chút không? Em sắp sinh rồi, tim của anh... bị em dọa đến điên rồi...”
“Em biết em sắp sinh rồi, sách nói là phụ nữ có thai vận động nhiều mới có lợi.” Cố Tương cứ liến thoáng như đúng rồi.
Tiếu Nhiễm nghe hai người nói chuyện, nở nụ cười: “Em còn để anh bớt lo hơn chị Cố Tương, em ngoan như thế.”
Đúng.” Cố Mạc bất đắc dĩ nói.
“Đúng rồi, hôm nay không phải thi cuối kỳ sao? Sao anh quay lại?” Tiếu Nhiễm bồn chồn nhìn anh.
: ”Anh đưa bài thi cho Từ Khách, để cậu ta giám thị thay anh.” Cố Mạc ra vẻ không sao cả nói: “Ăn cơm đi.”
“Sao mua nhiều thế.” Tiếu Nhiễm nhìn một bàn bữa sáng, mở to hai mắt.
“Sợ em có phản ứng, cho nên mỗi thứ mua một ít.” Cố Mạc cười nhạt trả lời.
Cảm nhận được sự cưng chiều của anh với mình, Tiếu nhiễm lập tức ôm lấy eo của anh, dán ở trước ngực anh nói: “Chồng à, anh đối với em thật tốt, em sẽ sinh lòng tham.”
“Vậy thì tham!” Cố Mạc thoải mái trả lời: “Anh sẽ ở bên cạnh em.”
Trên lầu, Cố Tương còn đang liến thoắng đấu trí cùng Tần Viễn Chu, Cố Mạc nghe không vào, lớn tiếng nói: “Viễn Chu, bịt miệng tiểu Tương rồi khiêng xuống đây cho anh.”
“Anh là anh của ai?” Cố Tương kháng nghị.
“Anh là anh chính nghĩa.” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.
Ngày lúc Cố Tương đang định kháng nghị, Tần vIễn Chu bế cô thật cẩn thận xuống lầu.
“Oa, bế công chúa.” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn hai người: “Em rể, vậy mà anh ôm được.”
“Vợ của anh, con của anh, đương nhiên phải ôm được.” Tần Viễn Chu nho nhã cười nói: “Nhất định.”
Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng ChiềuTác giả: Tứ ThụcTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngTiếu Nhiễm mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Cố Mạc lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc... Cả người Tiếu Nhiễm vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì....” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tiếu Nhiễm từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở trên… Editor: Xẩm XẩmTiếu Nhiễm mở cửa, không thấy được đồ ăn được mua ngoài theoo mong muốn, ngược lại nhìn thấy Cố Mạc và Tần Viễn Chu đều đang lo lắng.Cô kinh ngạc nói: “Sao hai người lại thế?”Tần Viễn Chu chẳng quan tâm đến Tiếu Nhiễm, vượt qua cô, đi vào trong nhà.Cố Mạc cầm theo bữa sáng vào nhà, ôm chầm lấy eo Tiếu Nhiễm, quan tâm hỏi han: “Cảm giác buổi sáng thế nào? Có thoải mái không?“Được được!” Tiếu Nhiễm hì hì nở nụ cười: “Nhìn anh khẩn trương kìa.”“Anh có thể không khẩn trương được sao? Anh muốn làm ba rồi.” Cố Mạc khoa trương nói.“Em đói bụng.” Tiếu Nhiễm chớp mắt nói.Cố Mạc nhanh chóng ôm cô vào nhà.Trên lầu truyền đến âm thanh lo lắng của Tần Viễn Chu.“Chu Du của tôi, cô có thể tự giác một chút không? Em sắp sinh rồi, tim của anh... bị em dọa đến điên rồi...”“Em biết em sắp sinh rồi, sách nói là phụ nữ có thai vận động nhiều mới có lợi.” Cố Tương cứ liến thoáng như đúng rồi.Tiếu Nhiễm nghe hai người nói chuyện, nở nụ cười: “Em còn để anh bớt lo hơn chị Cố Tương, em ngoan như thế.”Đúng.” Cố Mạc bất đắc dĩ nói.“Đúng rồi, hôm nay không phải thi cuối kỳ sao? Sao anh quay lại?” Tiếu Nhiễm bồn chồn nhìn anh.: ”Anh đưa bài thi cho Từ Khách, để cậu ta giám thị thay anh.” Cố Mạc ra vẻ không sao cả nói: “Ăn cơm đi.”“Sao mua nhiều thế.” Tiếu Nhiễm nhìn một bàn bữa sáng, mở to hai mắt.“Sợ em có phản ứng, cho nên mỗi thứ mua một ít.” Cố Mạc cười nhạt trả lời.Cảm nhận được sự cưng chiều của anh với mình, Tiếu nhiễm lập tức ôm lấy eo của anh, dán ở trước ngực anh nói: “Chồng à, anh đối với em thật tốt, em sẽ sinh lòng tham.”“Vậy thì tham!” Cố Mạc thoải mái trả lời: “Anh sẽ ở bên cạnh em.”Trên lầu, Cố Tương còn đang liến thoắng đấu trí cùng Tần Viễn Chu, Cố Mạc nghe không vào, lớn tiếng nói: “Viễn Chu, bịt miệng tiểu Tương rồi khiêng xuống đây cho anh.”“Anh là anh của ai?” Cố Tương kháng nghị.“Anh là anh chính nghĩa.” Cố Mạc lạnh lùng trả lời.Ngày lúc Cố Tương đang định kháng nghị, Tần vIễn Chu bế cô thật cẩn thận xuống lầu.“Oa, bế công chúa.” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nhìn hai người: “Em rể, vậy mà anh ôm được.”“Vợ của anh, con của anh, đương nhiên phải ôm được.” Tần Viễn Chu nho nhã cười nói: “Nhất định.”