Tướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho…

Chương 10

Tướng Quân Gần Đây Tương Đối PhiềnTác giả: Đầu Bán Dạ Thụy Bất TrứTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho… Hoàng thượng tuyên Tướng quân tiến cung, bảo Tướng quân bồi y đi dạo quanh ngự hoa viên.Hoàng thượng nói, ái khanh ngươi rất ít khi tới ngự hoa viên của trẫm, ngươi xem, hoa mẫu đơn đang vừa lúc nở rộ, không biết suy nghĩ thế nào lại triệu ngươi cùng xem. Tướng quân chửi thầm trong bụng, ta không phải đám mỹ nhân ngu ngốc cũng không biết ngâm thơ, hai thằng đàn ông trai tráng dạo quanh đống lằng nhằng này làm cái gì! Miệng thì trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, vài năm nay dường như đây là lần đầu tiên ái khanh nán lại kinh thành lâu như thế, coi như là nghỉ ngơi hiếm có. Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải ngươi rảnh rỗi tứ hôn khiến ta phải chuẩn bị hôn sự, ta đã có thể sớm chạy mất rồi, đâu rảnh đứng đây tám nhảm với ngươi? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, lâu rồi không thấy đệ đệ ngươi, hắn sao lại không tới đây gặp trẫm? Nhận được mối hôn sự rồi hẳn đang rất sung sướng đi? Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không do ngươi tứ hôn nó có thể nói với ta rằng nó thích nam tử có thể bị nhốt trong nhà không được ra ngoài, sung sướng kiểu gì hả? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, vài ngày trước Thất hoàng đệ dẫn ngươi sang ngồi bên chỗ ấy ấy ấy một chút, thế nào rồi? Tên đầu gỗ nhà ngươi rốt cuộc đã hiểu chuyện muốn tạo quan hệ a? Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải đệ đệ ta nói nó thích nam tử ta có thể đi tìm Vương gia tâm sự rồi có thể thừa dịp dẫn ta lang thang vào nhà ấy ấy ấy hử? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, hôm qua trẫm nhờ Thất hoàng đệ bớt thời giờ giúp ngươi chuẩn bị hôn sự, y lại nói là không có thời gian, ngươi chọc y giận dỗi gì à? Bằng không trẫm đi thuyết phục dùm ngươi, Thất hoàng đệ luôn nghe lời trẫm. Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải tại ngươi tứ hôn đệ đệ ta nó có thể nói nó thích nam tử ta có thể đi tìm Vương gia tố khổ Vương gia có thể thừa dịp mang ta tới nhà ấy ấy ấy ta có thể không biết vì sao đắc tội với Vương gia y có thể không để ý tới ta vài ngày sao? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng cười, ái khanh mặc dù lời ít ngữ kiệm, nhưng luôn nói ra được những câu in sâu vào tâm trẫm, trẫm vô cùng vui sướng khi được trò chuyện với ngươi.…Tướng quân vài ngày không bắt chuyện với Vương gia, tảo triều vừa xong Vương gia đã thoáng mất tăm mất tích, tới nhà tìm người thì quản gia Vương phủ liên tục ăn năn hối lỗi rằng thật không khéo Vương gia hôm nay không có ở nhà thỉnh Tướng quân ngày khác tới thăm. Tướng quân dù đần độn hơn đi chăng nữa cũng biết Vương gia đang giận hắn, bất quá rốt cuộc là do nguyên nhân gì? Hắn lật trái lật phải chuyện ngày đó, ngẫm nghĩ kĩ càng bao nhiêu lần vẫn không thể nào hiểu được.Tướng quân là người tính tình ngay thẳng, hiếm có được lần đầu tiên tốn tâm tư nghiên cứu suy nghĩ tâm tư của một người khác, mặc dù nghiên cứu không ra. Tướng quân thật đau đầu, cuối cùng quyết định, đêm ngày mai – dạ tham Vương phủ.

Hoàng thượng tuyên Tướng quân tiến cung, bảo Tướng quân bồi y đi dạo quanh ngự hoa viên.

Hoàng thượng nói, ái khanh ngươi rất ít khi tới ngự hoa viên của trẫm, ngươi xem, hoa mẫu đơn đang vừa lúc nở rộ, không biết suy nghĩ thế nào lại triệu ngươi cùng xem. Tướng quân chửi thầm trong bụng, ta không phải đám mỹ nhân ngu ngốc cũng không biết ngâm thơ, hai thằng đàn ông trai tráng dạo quanh đống lằng nhằng này làm cái gì! Miệng thì trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.

Hoàng thượng nói, vài năm nay dường như đây là lần đầu tiên ái khanh nán lại kinh thành lâu như thế, coi như là nghỉ ngơi hiếm có. Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải ngươi rảnh rỗi tứ hôn khiến ta phải chuẩn bị hôn sự, ta đã có thể sớm chạy mất rồi, đâu rảnh đứng đây tám nhảm với ngươi? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.

Hoàng thượng nói, lâu rồi không thấy đệ đệ ngươi, hắn sao lại không tới đây gặp trẫm? Nhận được mối hôn sự rồi hẳn đang rất sung sướng đi? Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không do ngươi tứ hôn nó có thể nói với ta rằng nó thích nam tử có thể bị nhốt trong nhà không được ra ngoài, sung sướng kiểu gì hả? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.

Hoàng thượng nói, vài ngày trước Thất hoàng đệ dẫn ngươi sang ngồi bên chỗ ấy ấy ấy một chút, thế nào rồi? Tên đầu gỗ nhà ngươi rốt cuộc đã hiểu chuyện muốn tạo quan hệ a? Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải đệ đệ ta nói nó thích nam tử ta có thể đi tìm Vương gia tâm sự rồi có thể thừa dịp dẫn ta lang thang vào nhà ấy ấy ấy hử? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.

Hoàng thượng nói, hôm qua trẫm nhờ Thất hoàng đệ bớt thời giờ giúp ngươi chuẩn bị hôn sự, y lại nói là không có thời gian, ngươi chọc y giận dỗi gì à? Bằng không trẫm đi thuyết phục dùm ngươi, Thất hoàng đệ luôn nghe lời trẫm. Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải tại ngươi tứ hôn đệ đệ ta nó có thể nói nó thích nam tử ta có thể đi tìm Vương gia tố khổ Vương gia có thể thừa dịp mang ta tới nhà ấy ấy ấy ta có thể không biết vì sao đắc tội với Vương gia y có thể không để ý tới ta vài ngày sao? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.

Hoàng thượng cười, ái khanh mặc dù lời ít ngữ kiệm, nhưng luôn nói ra được những câu in sâu vào tâm trẫm, trẫm vô cùng vui sướng khi được trò chuyện với ngươi.

Tướng quân vài ngày không bắt chuyện với Vương gia, tảo triều vừa xong Vương gia đã thoáng mất tăm mất tích, tới nhà tìm người thì quản gia Vương phủ liên tục ăn năn hối lỗi rằng thật không khéo Vương gia hôm nay không có ở nhà thỉnh Tướng quân ngày khác tới thăm. Tướng quân dù đần độn hơn đi chăng nữa cũng biết Vương gia đang giận hắn, bất quá rốt cuộc là do nguyên nhân gì? Hắn lật trái lật phải chuyện ngày đó, ngẫm nghĩ kĩ càng bao nhiêu lần vẫn không thể nào hiểu được.

Tướng quân là người tính tình ngay thẳng, hiếm có được lần đầu tiên tốn tâm tư nghiên cứu suy nghĩ tâm tư của một người khác, mặc dù nghiên cứu không ra. Tướng quân thật đau đầu, cuối cùng quyết định, đêm ngày mai – dạ tham Vương phủ.

Tướng Quân Gần Đây Tương Đối PhiềnTác giả: Đầu Bán Dạ Thụy Bất TrứTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho… Hoàng thượng tuyên Tướng quân tiến cung, bảo Tướng quân bồi y đi dạo quanh ngự hoa viên.Hoàng thượng nói, ái khanh ngươi rất ít khi tới ngự hoa viên của trẫm, ngươi xem, hoa mẫu đơn đang vừa lúc nở rộ, không biết suy nghĩ thế nào lại triệu ngươi cùng xem. Tướng quân chửi thầm trong bụng, ta không phải đám mỹ nhân ngu ngốc cũng không biết ngâm thơ, hai thằng đàn ông trai tráng dạo quanh đống lằng nhằng này làm cái gì! Miệng thì trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, vài năm nay dường như đây là lần đầu tiên ái khanh nán lại kinh thành lâu như thế, coi như là nghỉ ngơi hiếm có. Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải ngươi rảnh rỗi tứ hôn khiến ta phải chuẩn bị hôn sự, ta đã có thể sớm chạy mất rồi, đâu rảnh đứng đây tám nhảm với ngươi? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, lâu rồi không thấy đệ đệ ngươi, hắn sao lại không tới đây gặp trẫm? Nhận được mối hôn sự rồi hẳn đang rất sung sướng đi? Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không do ngươi tứ hôn nó có thể nói với ta rằng nó thích nam tử có thể bị nhốt trong nhà không được ra ngoài, sung sướng kiểu gì hả? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, vài ngày trước Thất hoàng đệ dẫn ngươi sang ngồi bên chỗ ấy ấy ấy một chút, thế nào rồi? Tên đầu gỗ nhà ngươi rốt cuộc đã hiểu chuyện muốn tạo quan hệ a? Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải đệ đệ ta nói nó thích nam tử ta có thể đi tìm Vương gia tâm sự rồi có thể thừa dịp dẫn ta lang thang vào nhà ấy ấy ấy hử? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng nói, hôm qua trẫm nhờ Thất hoàng đệ bớt thời giờ giúp ngươi chuẩn bị hôn sự, y lại nói là không có thời gian, ngươi chọc y giận dỗi gì à? Bằng không trẫm đi thuyết phục dùm ngươi, Thất hoàng đệ luôn nghe lời trẫm. Tướng quân chửi thầm trong bụng, nếu không phải tại ngươi tứ hôn đệ đệ ta nó có thể nói nó thích nam tử ta có thể đi tìm Vương gia tố khổ Vương gia có thể thừa dịp mang ta tới nhà ấy ấy ấy ta có thể không biết vì sao đắc tội với Vương gia y có thể không để ý tới ta vài ngày sao? Miệng lại trả lời, là nhờ vào hồng phúc của Hoàng thượng.Hoàng thượng cười, ái khanh mặc dù lời ít ngữ kiệm, nhưng luôn nói ra được những câu in sâu vào tâm trẫm, trẫm vô cùng vui sướng khi được trò chuyện với ngươi.…Tướng quân vài ngày không bắt chuyện với Vương gia, tảo triều vừa xong Vương gia đã thoáng mất tăm mất tích, tới nhà tìm người thì quản gia Vương phủ liên tục ăn năn hối lỗi rằng thật không khéo Vương gia hôm nay không có ở nhà thỉnh Tướng quân ngày khác tới thăm. Tướng quân dù đần độn hơn đi chăng nữa cũng biết Vương gia đang giận hắn, bất quá rốt cuộc là do nguyên nhân gì? Hắn lật trái lật phải chuyện ngày đó, ngẫm nghĩ kĩ càng bao nhiêu lần vẫn không thể nào hiểu được.Tướng quân là người tính tình ngay thẳng, hiếm có được lần đầu tiên tốn tâm tư nghiên cứu suy nghĩ tâm tư của một người khác, mặc dù nghiên cứu không ra. Tướng quân thật đau đầu, cuối cùng quyết định, đêm ngày mai – dạ tham Vương phủ.

Chương 10