Tướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho…
Chương 30
Tướng Quân Gần Đây Tương Đối PhiềnTác giả: Đầu Bán Dạ Thụy Bất TrứTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho… Dân chúng A: đúng rồi ngươi nghe gì chưa? Hôn sự giữa tiểu thiếu gia phủ Tướng quân và công chúa hủy bỏ rồi.Dân chúng B: Cái gì? Tại sao? Ta đây đang ngóng trông hôm đại hôn tới phủ Tướng quân trộm uống một chén rượu đấy.Dân chúng A: Cũng không phải không thể trộm, bất quá đổi địa phương đi trộm thôi. Ngươi có biết cái Vương tử lông tạp vài năm nay hay tới chỗ chúng ta không? Nghe nói hắn ta dựa vào giao hảo mấy đời của hai nước, sinh thời hắn và các liên minh sở thuộc tuyệt đối sẽ không xâm nhập quốc thổ ta nửa bước với điều kiện, đòi Hoàng đế gả công chúa đó.Dân chúng B: A? Khinh người quá đáng! Vậy tiểu công tử làm sao bây giờ! Tướng quân làm sao bây giờ! Nhà Tướng quân xích đảm trung can, sao có thể hổ thẹn với loại chuyện này! Hừ! Ai sợ cái tên lông tạp hắn, đánh thì đánh, dù sao bắt đầu từ lão Tướng quân chúng ta chưa từng thua lần nào.Dân chúng A: Cho nên bảo ngươi không đảm đương nổi là đúng rồi, tầm mắt thiển cận nhà ngươi! Đánh giặc luôn hao tốn tiền của, hơn nữa Hoàng đế cũng không mong dân chúng biên quan chịu khổ.Dân chúng B: Thế nào? Đồng ý rồi? Thật muốn gả công chúa ra ngoài?Dân chúng A: Không thế thì còn có thể làm sao bây giờ, dùng một công chúa đổi lấy sự hòa bình lâu dài nơi biên quan, dân chúng bình dân mãi mãi vui vẻ, nói thế nào cũng là một chuyện đáng làm, một nhà Tướng quân đều là người hiểu lí lẽ. Nghe nói Hoàng đế và các đại thần đã nói rõ, về sau nếu có người lấy chuyện này bàn ba nói bốn sau lưng, Hoàng đế sẽ tự mình ra mặt nghiêm trị không tha.Dân chúng B: Cho nên việc này xong rồi? Ai, thật là, lão Tướng quân mất, người không cha luôn không kiên cường nha. Hai huynh đệ thật đáng thương.Dân chúng A: Không chỉ thế, người vợ trong tay đột nhiên biến mất, tiểu thiếu gia bị k*ch th*ch, nói sau này không muốn cùng nữ tử hoa tiền nguyệt hạ nữa.Dân chúng B: A? Tướng quân nói như thế nào?Dân chúng A: Tướng quân tỏ vẻ thân là huynh trưởng, cần phải đồng cảm với đệ đệ mình, chịu giống như đệ đệ duy nhất của mình, hắn nói (nghẹn ngào), hắn nói đệ đệ hắn một ngày không quy túc, hắn cũng sẽ không thành gia ô ô ô.Dân chúng B: Một nhà trung liệt sao lại rơi vào kết cục như thế ô ô ô.Dân chúng A: Đều do tên vương tử ngoại tộc kia ô ô ô.Dân chúng B: Đúng! Đều tại cái tên súc sinh lông tạp kia ô ô ô.ENDĐừng sợ đừng sợ có phiên ngoại mà. Phiên ngoại định viết một cái Vương gia và Tướng quân, lại viết thêm một cái Hoàng thượng. Tuy rằng LZ không viết thịt nhưng cũng sẽ cố gắng rặn ra, rặn ra một chút là một chút!
Dân chúng A: đúng rồi ngươi nghe gì chưa? Hôn sự giữa tiểu thiếu gia phủ Tướng quân và công chúa hủy bỏ rồi.
Dân chúng B: Cái gì? Tại sao? Ta đây đang ngóng trông hôm đại hôn tới phủ Tướng quân trộm uống một chén rượu đấy.
Dân chúng A: Cũng không phải không thể trộm, bất quá đổi địa phương đi trộm thôi. Ngươi có biết cái Vương tử lông tạp vài năm nay hay tới chỗ chúng ta không? Nghe nói hắn ta dựa vào giao hảo mấy đời của hai nước, sinh thời hắn và các liên minh sở thuộc tuyệt đối sẽ không xâm nhập quốc thổ ta nửa bước với điều kiện, đòi Hoàng đế gả công chúa đó.
Dân chúng B: A? Khinh người quá đáng! Vậy tiểu công tử làm sao bây giờ! Tướng quân làm sao bây giờ! Nhà Tướng quân xích đảm trung can, sao có thể hổ thẹn với loại chuyện này! Hừ! Ai sợ cái tên lông tạp hắn, đánh thì đánh, dù sao bắt đầu từ lão Tướng quân chúng ta chưa từng thua lần nào.
Dân chúng A: Cho nên bảo ngươi không đảm đương nổi là đúng rồi, tầm mắt thiển cận nhà ngươi! Đánh giặc luôn hao tốn tiền của, hơn nữa Hoàng đế cũng không mong dân chúng biên quan chịu khổ.
Dân chúng B: Thế nào? Đồng ý rồi? Thật muốn gả công chúa ra ngoài?
Dân chúng A: Không thế thì còn có thể làm sao bây giờ, dùng một công chúa đổi lấy sự hòa bình lâu dài nơi biên quan, dân chúng bình dân mãi mãi vui vẻ, nói thế nào cũng là một chuyện đáng làm, một nhà Tướng quân đều là người hiểu lí lẽ. Nghe nói Hoàng đế và các đại thần đã nói rõ, về sau nếu có người lấy chuyện này bàn ba nói bốn sau lưng, Hoàng đế sẽ tự mình ra mặt nghiêm trị không tha.
Dân chúng B: Cho nên việc này xong rồi? Ai, thật là, lão Tướng quân mất, người không cha luôn không kiên cường nha. Hai huynh đệ thật đáng thương.
Dân chúng A: Không chỉ thế, người vợ trong tay đột nhiên biến mất, tiểu thiếu gia bị k*ch th*ch, nói sau này không muốn cùng nữ tử hoa tiền nguyệt hạ nữa.
Dân chúng B: A? Tướng quân nói như thế nào?
Dân chúng A: Tướng quân tỏ vẻ thân là huynh trưởng, cần phải đồng cảm với đệ đệ mình, chịu giống như đệ đệ duy nhất của mình, hắn nói (nghẹn ngào), hắn nói đệ đệ hắn một ngày không quy túc, hắn cũng sẽ không thành gia ô ô ô.
Dân chúng B: Một nhà trung liệt sao lại rơi vào kết cục như thế ô ô ô.
Dân chúng A: Đều do tên vương tử ngoại tộc kia ô ô ô.
Dân chúng B: Đúng! Đều tại cái tên súc sinh lông tạp kia ô ô ô.
END
Đừng sợ đừng sợ có phiên ngoại mà. Phiên ngoại định viết một cái Vương gia và Tướng quân, lại viết thêm một cái Hoàng thượng. Tuy rằng LZ không viết thịt nhưng cũng sẽ cố gắng rặn ra, rặn ra một chút là một chút!
Tướng Quân Gần Đây Tương Đối PhiềnTác giả: Đầu Bán Dạ Thụy Bất TrứTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTướng quân sau khi thắng trận một lần nữa liền hồi kinh thuật chức. Gần vào cổng thành thì trông thấy thái giám X đang đứng ngay bên cạnh nghênh đón hắn, bảo rằng Hoàng thượng đang chờ đợi tại cung yến, thỉnh toàn bộ hạ thần gồm cả Tướng quân tiếp phong, tướng quân cần phải trực tiếp đi cùng gã. Thái giám X che miệng nói nhỏ: “Bệ hạ có thưởng ~” Tướng quân có chút không vui vẻ, hắn vốn định về nhà đánh một giấc trước rồi tính sau. Các đại thần trong điện chia làm hai phía, đám người quan y ngăn nắp sạch sẽ chính là quan văn, đám người bụi đầy lất phất chính là võ tướng, bụi đầy lất phất do Tướng quân cầm đầu. Hoàng đế và bọn họ cùng ngồi tại chỗ phàm ăn tục uống cả ngày không bàn chính sự, Tướng quân được ban thưởng cũng không dám đứng dậy nói thần rời đi. Chật vật chịu đựng đến khoảng sau nửa đêm, Hoàng đế cuối cùng bảo mọi người tan, triều Tướng quân ở lại một mình. Hoàng đế tạo dáng một hồi lúc này mới vòng vèo về chuyện tứ ban, muốn để công chúa XX – muội muội của Hoàng đế gả cho… Dân chúng A: đúng rồi ngươi nghe gì chưa? Hôn sự giữa tiểu thiếu gia phủ Tướng quân và công chúa hủy bỏ rồi.Dân chúng B: Cái gì? Tại sao? Ta đây đang ngóng trông hôm đại hôn tới phủ Tướng quân trộm uống một chén rượu đấy.Dân chúng A: Cũng không phải không thể trộm, bất quá đổi địa phương đi trộm thôi. Ngươi có biết cái Vương tử lông tạp vài năm nay hay tới chỗ chúng ta không? Nghe nói hắn ta dựa vào giao hảo mấy đời của hai nước, sinh thời hắn và các liên minh sở thuộc tuyệt đối sẽ không xâm nhập quốc thổ ta nửa bước với điều kiện, đòi Hoàng đế gả công chúa đó.Dân chúng B: A? Khinh người quá đáng! Vậy tiểu công tử làm sao bây giờ! Tướng quân làm sao bây giờ! Nhà Tướng quân xích đảm trung can, sao có thể hổ thẹn với loại chuyện này! Hừ! Ai sợ cái tên lông tạp hắn, đánh thì đánh, dù sao bắt đầu từ lão Tướng quân chúng ta chưa từng thua lần nào.Dân chúng A: Cho nên bảo ngươi không đảm đương nổi là đúng rồi, tầm mắt thiển cận nhà ngươi! Đánh giặc luôn hao tốn tiền của, hơn nữa Hoàng đế cũng không mong dân chúng biên quan chịu khổ.Dân chúng B: Thế nào? Đồng ý rồi? Thật muốn gả công chúa ra ngoài?Dân chúng A: Không thế thì còn có thể làm sao bây giờ, dùng một công chúa đổi lấy sự hòa bình lâu dài nơi biên quan, dân chúng bình dân mãi mãi vui vẻ, nói thế nào cũng là một chuyện đáng làm, một nhà Tướng quân đều là người hiểu lí lẽ. Nghe nói Hoàng đế và các đại thần đã nói rõ, về sau nếu có người lấy chuyện này bàn ba nói bốn sau lưng, Hoàng đế sẽ tự mình ra mặt nghiêm trị không tha.Dân chúng B: Cho nên việc này xong rồi? Ai, thật là, lão Tướng quân mất, người không cha luôn không kiên cường nha. Hai huynh đệ thật đáng thương.Dân chúng A: Không chỉ thế, người vợ trong tay đột nhiên biến mất, tiểu thiếu gia bị k*ch th*ch, nói sau này không muốn cùng nữ tử hoa tiền nguyệt hạ nữa.Dân chúng B: A? Tướng quân nói như thế nào?Dân chúng A: Tướng quân tỏ vẻ thân là huynh trưởng, cần phải đồng cảm với đệ đệ mình, chịu giống như đệ đệ duy nhất của mình, hắn nói (nghẹn ngào), hắn nói đệ đệ hắn một ngày không quy túc, hắn cũng sẽ không thành gia ô ô ô.Dân chúng B: Một nhà trung liệt sao lại rơi vào kết cục như thế ô ô ô.Dân chúng A: Đều do tên vương tử ngoại tộc kia ô ô ô.Dân chúng B: Đúng! Đều tại cái tên súc sinh lông tạp kia ô ô ô.ENDĐừng sợ đừng sợ có phiên ngoại mà. Phiên ngoại định viết một cái Vương gia và Tướng quân, lại viết thêm một cái Hoàng thượng. Tuy rằng LZ không viết thịt nhưng cũng sẽ cố gắng rặn ra, rặn ra một chút là một chút!