Tác giả:

Lạc Dương, đại tuyết bay tán loạn, đại viện Tề gia thành đông lại giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi thường. Hôm nay là ngày lành Tề lão gia Tề Lôi lấy vợ kế, Tề gia nhiều thế hệ làm quan, gia thế hiển hách, đến thế hệ Tề Lôi, ba thứ nam Tề gia cùng kế tục quan chức của tổ tiên, trưởng nam Tề gia là Tề Lôi lại khí văn tập vũ (bỏ văn tập võ), xông xáo ở trên giang hồ rất có tiếng tăm. Chỉ tiếc nhân khẩu Tề gia ít ỏi, vợ cả Tề Lôi mất sớm, dưới gối chỉ có một đứa con, cho nên trong đầu mới nảy ra ý niệm lấy vợ mới. Người trong triều đình lẫn trong chốn giang hồ tiến đến chúc mừng nối liền không dứt, khiến cho đại viện Tề gia chật kín người, tất cả phó dịch ở tiền thính vô cùng bận rộn, ai cũng không chú ý đến thiếu gia duy nhất của Tề gia – Tề Nghiêm, năm nay vừa mới mười hai, tất cả mọi người đều cho rằng diện mạo hắn tập họp tất cả ưu điểm của Tề lão gia cùng phu nhân quá cố, khuôn mặt anh tuấn hữu hình hoàn toàn thừa hưởng từ Tề Lôi, nhưng mi nhãn tị thần (mày mắt mũi môi) lại hoàn…

Chương 7

Tiểu Bạch Thụ Phiến KíTác giả: Phong Chi Phi NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹLạc Dương, đại tuyết bay tán loạn, đại viện Tề gia thành đông lại giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi thường. Hôm nay là ngày lành Tề lão gia Tề Lôi lấy vợ kế, Tề gia nhiều thế hệ làm quan, gia thế hiển hách, đến thế hệ Tề Lôi, ba thứ nam Tề gia cùng kế tục quan chức của tổ tiên, trưởng nam Tề gia là Tề Lôi lại khí văn tập vũ (bỏ văn tập võ), xông xáo ở trên giang hồ rất có tiếng tăm. Chỉ tiếc nhân khẩu Tề gia ít ỏi, vợ cả Tề Lôi mất sớm, dưới gối chỉ có một đứa con, cho nên trong đầu mới nảy ra ý niệm lấy vợ mới. Người trong triều đình lẫn trong chốn giang hồ tiến đến chúc mừng nối liền không dứt, khiến cho đại viện Tề gia chật kín người, tất cả phó dịch ở tiền thính vô cùng bận rộn, ai cũng không chú ý đến thiếu gia duy nhất của Tề gia – Tề Nghiêm, năm nay vừa mới mười hai, tất cả mọi người đều cho rằng diện mạo hắn tập họp tất cả ưu điểm của Tề lão gia cùng phu nhân quá cố, khuôn mặt anh tuấn hữu hình hoàn toàn thừa hưởng từ Tề Lôi, nhưng mi nhãn tị thần (mày mắt mũi môi) lại hoàn… Mới chạy được hai bước, đã bị người túm cổ nhấc lên. Vì sao mỗi lần ta muốn chạy trốn, luôn bị tóm gọn dễ dàng như vậy? Là do võ công của ta quá kém? Là do thể chất của ta không tốt? Hay là…? Không  thể nào, ta tuyệt đối không thừa nhận hai cái chân ngắn ngủn này của ta là nguyên do của việc chạy không nhanh nổi đâu.Ta liều mạng giãy dụa, chỉ là ngoại trừ hai chân có thể đã  giãy đạp loạn xạ ra, nửa người trên lại không chút nhúc nhích. Giọng nói âm trầm cứng nhắc của quản gia vang lên: “Đã làm sai còn muốn trốn?”“Không…… không phải….. ngươi….. buông tay trước đã.” Hàn Bạch ta là người dám làm dám nhận, một quản gia nho nhỏ, cũng dám xem thường ta, coi chừng ta….. coi chừng ta….. ở trên địa bàn của người khác, ta cũng không có khả năng làm gì….. >_

Mới chạy được hai bước, đã bị người túm cổ nhấc lên. Vì sao mỗi lần ta muốn chạy trốn, luôn bị tóm gọn dễ dàng như vậy? Là do võ công của ta quá kém? Là do thể chất của ta không tốt? Hay là…? Không  thể nào, ta tuyệt đối không thừa nhận hai cái chân ngắn ngủn này của ta là nguyên do của việc chạy không nhanh nổi đâu.

Ta liều mạng giãy dụa, chỉ là ngoại trừ hai chân có thể đã  giãy đạp loạn xạ ra, nửa người trên lại không chút nhúc nhích. Giọng nói âm trầm cứng nhắc của quản gia vang lên: “Đã làm sai còn muốn trốn?”

“Không…… không phải….. ngươi….. buông tay trước đã.” Hàn Bạch ta là người dám làm dám nhận, một quản gia nho nhỏ, cũng dám xem thường ta, coi chừng ta….. coi chừng ta….. ở trên địa bàn của người khác, ta cũng không có khả năng làm gì….. >_

Tiểu Bạch Thụ Phiến KíTác giả: Phong Chi Phi NhiTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹLạc Dương, đại tuyết bay tán loạn, đại viện Tề gia thành đông lại giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi thường. Hôm nay là ngày lành Tề lão gia Tề Lôi lấy vợ kế, Tề gia nhiều thế hệ làm quan, gia thế hiển hách, đến thế hệ Tề Lôi, ba thứ nam Tề gia cùng kế tục quan chức của tổ tiên, trưởng nam Tề gia là Tề Lôi lại khí văn tập vũ (bỏ văn tập võ), xông xáo ở trên giang hồ rất có tiếng tăm. Chỉ tiếc nhân khẩu Tề gia ít ỏi, vợ cả Tề Lôi mất sớm, dưới gối chỉ có một đứa con, cho nên trong đầu mới nảy ra ý niệm lấy vợ mới. Người trong triều đình lẫn trong chốn giang hồ tiến đến chúc mừng nối liền không dứt, khiến cho đại viện Tề gia chật kín người, tất cả phó dịch ở tiền thính vô cùng bận rộn, ai cũng không chú ý đến thiếu gia duy nhất của Tề gia – Tề Nghiêm, năm nay vừa mới mười hai, tất cả mọi người đều cho rằng diện mạo hắn tập họp tất cả ưu điểm của Tề lão gia cùng phu nhân quá cố, khuôn mặt anh tuấn hữu hình hoàn toàn thừa hưởng từ Tề Lôi, nhưng mi nhãn tị thần (mày mắt mũi môi) lại hoàn… Mới chạy được hai bước, đã bị người túm cổ nhấc lên. Vì sao mỗi lần ta muốn chạy trốn, luôn bị tóm gọn dễ dàng như vậy? Là do võ công của ta quá kém? Là do thể chất của ta không tốt? Hay là…? Không  thể nào, ta tuyệt đối không thừa nhận hai cái chân ngắn ngủn này của ta là nguyên do của việc chạy không nhanh nổi đâu.Ta liều mạng giãy dụa, chỉ là ngoại trừ hai chân có thể đã  giãy đạp loạn xạ ra, nửa người trên lại không chút nhúc nhích. Giọng nói âm trầm cứng nhắc của quản gia vang lên: “Đã làm sai còn muốn trốn?”“Không…… không phải….. ngươi….. buông tay trước đã.” Hàn Bạch ta là người dám làm dám nhận, một quản gia nho nhỏ, cũng dám xem thường ta, coi chừng ta….. coi chừng ta….. ở trên địa bàn của người khác, ta cũng không có khả năng làm gì….. >_

Chương 7