Tác giả:

Editor:  Gà tròn vo Beta – reader:  Dạ Lam, Kumiko Sau khi chết sẽ như thế nào? Chính là rơi vào vực sâu thăm thẳm. Nơi này rất lạnh, lạnh đến thấu xương. Ta chỉ cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn thứ gì đó đồng thời mạnh mẽ đâm vào tứ chi của ta, đau đến tận xương tủy. Ta thử mở mắt nhìn quanh. Hóa ra ta không phải rơi xuống vực sâu ngàn thước mà đang ở một nơi lạnh lẽo như băng, xung quanh toàn nước. Ta thiết nghĩ phải bơi lên nhưng lại phát hiện thấy thân mình không thể cử động được. Cơ thể ta từ từ chìm xuống, sau đó lại có người ôm lấy ta, đẩy lên bờ. Trước mắt ta là một người phụ nữ, cả thân nàng đều ướt đẫm. Từ đôi mắt của nàng, nước mắt không ngừng rơi xuống. Vươn tay gạt đi dòng lệ ấy, lúc bấy giờ ta mới phát hiện ra tay của mình rất nhỏ… Nàng đem ta vào ngực, ôm chặt mà khóc rống lên, giọng thất thanh vang khắp trời: “Nhiên nhi, Nhiên nhi a… Nhiên nhi, Nhiên nhi…” … Năm nay, nàng mới mười chín, còn ta năm tuổi. Nàng là mẫu thân ta, là thiếp thị của U Hàn quốc Tô phủ – Tô…

Chương 15-3: Hạ

Tiếu Cảnh Niên Lưu QuangTác giả: Hồng DạTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngược, Truyện Xuyên Không Editor:  Gà tròn vo Beta – reader:  Dạ Lam, Kumiko Sau khi chết sẽ như thế nào? Chính là rơi vào vực sâu thăm thẳm. Nơi này rất lạnh, lạnh đến thấu xương. Ta chỉ cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn thứ gì đó đồng thời mạnh mẽ đâm vào tứ chi của ta, đau đến tận xương tủy. Ta thử mở mắt nhìn quanh. Hóa ra ta không phải rơi xuống vực sâu ngàn thước mà đang ở một nơi lạnh lẽo như băng, xung quanh toàn nước. Ta thiết nghĩ phải bơi lên nhưng lại phát hiện thấy thân mình không thể cử động được. Cơ thể ta từ từ chìm xuống, sau đó lại có người ôm lấy ta, đẩy lên bờ. Trước mắt ta là một người phụ nữ, cả thân nàng đều ướt đẫm. Từ đôi mắt của nàng, nước mắt không ngừng rơi xuống. Vươn tay gạt đi dòng lệ ấy, lúc bấy giờ ta mới phát hiện ra tay của mình rất nhỏ… Nàng đem ta vào ngực, ôm chặt mà khóc rống lên, giọng thất thanh vang khắp trời: “Nhiên nhi, Nhiên nhi a… Nhiên nhi, Nhiên nhi…” … Năm nay, nàng mới mười chín, còn ta năm tuổi. Nàng là mẫu thân ta, là thiếp thị của U Hàn quốc Tô phủ – Tô… Editor: Gà tròn voBeta – reader: Lazy Linh, KumikoTrình Hâm phụt ra một ngụm máu, luôn mồm kêu giết y, giết y, giết y…Hắn không muốn ra tay.Chính là Trình Hâm lại phun ra một búng máu nữa làm cho hắn không thoải mái chút nào. Hắn cầm lấy kiếm.Sinh mạng của Trình Hâm thật oan uổng.Và giờ đây, tính mạng của y cũng vậy.Một kiếm đâm xuống, hắn nghĩ y sẽ tránh đi, không ngờ y lại đứng yên…Lòng hắn như bị ngàn mũi châm đồng loạt hạ xuống.Y vội vàng thối lui về sau vài bước khiến cho xiêm y bị nhiễm đỏ cả mảng.Lúc sau, hắn chỉ cảm thấy trước mắt đều là màu đỏ tươi mà thôi. Sau đó, có mấy vị nữ nhân bao quanh bọn họ.Đột nhiên, có một nữ nhân nói: “Nhiên nhi, lại đây.”Y lắc đầu, không chịu qua.Y nhìn hắn nói: “Lúc này đây là lần cuối cùng ta giúp huynh. Coi như là ân tình ta trả cho huynh vì mười hai năm vừa qua. Qua ngày hôm nay… chúng ta coi như chưa từng quen biết.”Sau một hồi trao đổi, y một mực cứu lấy mạng hắn cũng như mạng Nhược Ly.Hắn vốn nghĩ chờ hắn trở về liền điều động Ám Tử sơn trang cùng Phượng Hoàng sơn trang tới Thủy Nguyệt cung đòi người.Phượng Hoàng sơn trang cách Ám Tử sơn trang quá xa. Ngựa chạy báo tin ngày đêm cũng phải mất nửa tháng. Trong khi đó, hắn mới chỉ tiếp nhận vị trí trang chủ này.Chuyện cứu người buộc phải trì hoãn một thời gian.Tâm phiền ý loạn, hắn bước tới phòng của y.Hắn điên cuồng đảo lộn mọi thứ trong này, trên mặt đất đã ngổn ngang vô số mảnh vụn.Ngoài cửa bỗng có một nha hoan thậm thụt. Nàng dè dặt đi vào đưa cho hắn một tập giấy.Lật xem tờ đầu tiên, trên đó chỉ có đúng một câu.Nhị sư huynh, ta thích huynh.Khóe môi hắn nhếch lên.Ngồi xuống mép giường hắn lại tiếp tục mở giấy ra xem.Nhị sư huynh, ta thích huynh. Nếu huynh là lá cây, ta sẽ làm cành cây. Nếu huynh là cây xanh, ta sẽ làm mặt đất. Nếu huynh là đóa hoa, ta sẽ làm lá cây. Nếu huynh là mấy trắng, ta sẽ là trời xanh. Nếu huynh là lá trà, ta sẽ làm ấm trà…(Kumiko: Còn ta sẽ là người chặt cây, đào cây, xua mây, đập vỡ ấm trà *cười nham hiểm*, YY: nụ cười lộ rõ bản chất nhá, này thì trong sáng này, >.

Editor:

 Gà tròn vo

Beta – reader: 

Lazy Linh, Kumiko

Trình Hâm phụt ra một ngụm máu, luôn mồm kêu giết y, giết y, giết y…

Hắn không muốn ra tay.

Chính là Trình Hâm lại phun ra một búng máu nữa làm cho hắn không thoải mái chút nào. Hắn cầm lấy kiếm.

Sinh mạng của Trình Hâm thật oan uổng.

Và giờ đây, tính mạng của y cũng vậy.

Một kiếm đâm xuống, hắn nghĩ y sẽ tránh đi, không ngờ y lại đứng yên…

Lòng hắn như bị ngàn mũi châm đồng loạt hạ xuống.

Y vội vàng thối lui về sau vài bước khiến cho xiêm y bị nhiễm đỏ cả mảng.

Lúc sau, hắn chỉ cảm thấy trước mắt đều là màu đỏ tươi mà thôi. Sau đó, có mấy vị nữ nhân bao quanh bọn họ.

Đột nhiên, có một nữ nhân nói: “Nhiên nhi, lại đây.”

Y lắc đầu, không chịu qua.

Y nhìn hắn nói: “Lúc này đây là lần cuối cùng ta giúp huynh. Coi như là ân tình ta trả cho huynh vì mười hai năm vừa qua. Qua ngày hôm nay… chúng ta coi như chưa từng quen biết.”

Sau một hồi trao đổi, y một mực cứu lấy mạng hắn cũng như mạng Nhược Ly.

Hắn vốn nghĩ chờ hắn trở về liền điều động Ám Tử sơn trang cùng Phượng Hoàng sơn trang tới Thủy Nguyệt cung đòi người.

Phượng Hoàng sơn trang cách Ám Tử sơn trang quá xa. Ngựa chạy báo tin ngày đêm cũng phải mất nửa tháng. Trong khi đó, hắn mới chỉ tiếp nhận vị trí trang chủ này.

Chuyện cứu người buộc phải trì hoãn một thời gian.

Tâm phiền ý loạn, hắn bước tới phòng của y.

Hắn điên cuồng đảo lộn mọi thứ trong này, trên mặt đất đã ngổn ngang vô số mảnh vụn.

Ngoài cửa bỗng có một nha hoan thậm thụt. Nàng dè dặt đi vào đưa cho hắn một tập giấy.

Lật xem tờ đầu tiên, trên đó chỉ có đúng một câu.

Nhị sư huynh, ta thích huynh.

Khóe môi hắn nhếch lên.

Ngồi xuống mép giường hắn lại tiếp tục mở giấy ra xem.

Nhị sư huynh, ta thích huynh. Nếu huynh là lá cây, ta sẽ làm cành cây. Nếu huynh là cây xanh, ta sẽ làm mặt đất. Nếu huynh là đóa hoa, ta sẽ làm lá cây. Nếu huynh là mấy trắng, ta sẽ là trời xanh. Nếu huynh là lá trà, ta sẽ làm ấm trà…

(Kumiko: Còn ta sẽ là người chặt cây, đào cây, xua mây, đập vỡ ấm trà *cười nham hiểm*, YY: nụ cười lộ rõ bản chất nhá, này thì trong sáng này, >.

Tiếu Cảnh Niên Lưu QuangTác giả: Hồng DạTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngược, Truyện Xuyên Không Editor:  Gà tròn vo Beta – reader:  Dạ Lam, Kumiko Sau khi chết sẽ như thế nào? Chính là rơi vào vực sâu thăm thẳm. Nơi này rất lạnh, lạnh đến thấu xương. Ta chỉ cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn thứ gì đó đồng thời mạnh mẽ đâm vào tứ chi của ta, đau đến tận xương tủy. Ta thử mở mắt nhìn quanh. Hóa ra ta không phải rơi xuống vực sâu ngàn thước mà đang ở một nơi lạnh lẽo như băng, xung quanh toàn nước. Ta thiết nghĩ phải bơi lên nhưng lại phát hiện thấy thân mình không thể cử động được. Cơ thể ta từ từ chìm xuống, sau đó lại có người ôm lấy ta, đẩy lên bờ. Trước mắt ta là một người phụ nữ, cả thân nàng đều ướt đẫm. Từ đôi mắt của nàng, nước mắt không ngừng rơi xuống. Vươn tay gạt đi dòng lệ ấy, lúc bấy giờ ta mới phát hiện ra tay của mình rất nhỏ… Nàng đem ta vào ngực, ôm chặt mà khóc rống lên, giọng thất thanh vang khắp trời: “Nhiên nhi, Nhiên nhi a… Nhiên nhi, Nhiên nhi…” … Năm nay, nàng mới mười chín, còn ta năm tuổi. Nàng là mẫu thân ta, là thiếp thị của U Hàn quốc Tô phủ – Tô… Editor: Gà tròn voBeta – reader: Lazy Linh, KumikoTrình Hâm phụt ra một ngụm máu, luôn mồm kêu giết y, giết y, giết y…Hắn không muốn ra tay.Chính là Trình Hâm lại phun ra một búng máu nữa làm cho hắn không thoải mái chút nào. Hắn cầm lấy kiếm.Sinh mạng của Trình Hâm thật oan uổng.Và giờ đây, tính mạng của y cũng vậy.Một kiếm đâm xuống, hắn nghĩ y sẽ tránh đi, không ngờ y lại đứng yên…Lòng hắn như bị ngàn mũi châm đồng loạt hạ xuống.Y vội vàng thối lui về sau vài bước khiến cho xiêm y bị nhiễm đỏ cả mảng.Lúc sau, hắn chỉ cảm thấy trước mắt đều là màu đỏ tươi mà thôi. Sau đó, có mấy vị nữ nhân bao quanh bọn họ.Đột nhiên, có một nữ nhân nói: “Nhiên nhi, lại đây.”Y lắc đầu, không chịu qua.Y nhìn hắn nói: “Lúc này đây là lần cuối cùng ta giúp huynh. Coi như là ân tình ta trả cho huynh vì mười hai năm vừa qua. Qua ngày hôm nay… chúng ta coi như chưa từng quen biết.”Sau một hồi trao đổi, y một mực cứu lấy mạng hắn cũng như mạng Nhược Ly.Hắn vốn nghĩ chờ hắn trở về liền điều động Ám Tử sơn trang cùng Phượng Hoàng sơn trang tới Thủy Nguyệt cung đòi người.Phượng Hoàng sơn trang cách Ám Tử sơn trang quá xa. Ngựa chạy báo tin ngày đêm cũng phải mất nửa tháng. Trong khi đó, hắn mới chỉ tiếp nhận vị trí trang chủ này.Chuyện cứu người buộc phải trì hoãn một thời gian.Tâm phiền ý loạn, hắn bước tới phòng của y.Hắn điên cuồng đảo lộn mọi thứ trong này, trên mặt đất đã ngổn ngang vô số mảnh vụn.Ngoài cửa bỗng có một nha hoan thậm thụt. Nàng dè dặt đi vào đưa cho hắn một tập giấy.Lật xem tờ đầu tiên, trên đó chỉ có đúng một câu.Nhị sư huynh, ta thích huynh.Khóe môi hắn nhếch lên.Ngồi xuống mép giường hắn lại tiếp tục mở giấy ra xem.Nhị sư huynh, ta thích huynh. Nếu huynh là lá cây, ta sẽ làm cành cây. Nếu huynh là cây xanh, ta sẽ làm mặt đất. Nếu huynh là đóa hoa, ta sẽ làm lá cây. Nếu huynh là mấy trắng, ta sẽ là trời xanh. Nếu huynh là lá trà, ta sẽ làm ấm trà…(Kumiko: Còn ta sẽ là người chặt cây, đào cây, xua mây, đập vỡ ấm trà *cười nham hiểm*, YY: nụ cười lộ rõ bản chất nhá, này thì trong sáng này, >.

Chương 15-3: Hạ