Tác giả:

Cô và anh cưới nhau ở độ tuổi 18 và đã hoàn thành chương trình đại học ở Mỹ...sau khi học xong thì quay về Việt Nam -Chồng mình đi học lại đi haz_Cô hí ha hí hởn nói -Thôi, mình học xong rồi mà, ở nhà học yêu cũng được mà vợ_Anh ôm eo cô nói -Đi không.._Cô gằng từng chữ nói -Dạ dạ...đi_Anh toát mồ hôi lạnh nói -Ngoan lắm..._Cô đưa tay vuốt vuốt tóc anh nói "Huhu, vợ gì mà toàn an h**p chồng...thật khủng khiếp mà" đây là suy nghĩ của ai đó ___________________________ Hôm sau, tại trường học đang xôn xao bởi 2 người nào đó.... -Oa~ đó không phải a Doãn Phong và chị Tiếu Nghi sao -Oa~~~ anh ấy đẹp trai quá đi -Oa~ chị Nghi ơi, em nhớ chị quá Tiếp theo vẫn là một tràn khen ngợi và bàn tán khi Anh và cô xuất hiện Bước vào lớp cũ hiện tại là 12A2, cả lớp vỡ oà khi thấy sự xuất hiện của hai người......

Chương 13

Chồng Tôi Là Con NítTác giả: Mộ Gia TuệCô và anh cưới nhau ở độ tuổi 18 và đã hoàn thành chương trình đại học ở Mỹ...sau khi học xong thì quay về Việt Nam -Chồng mình đi học lại đi haz_Cô hí ha hí hởn nói -Thôi, mình học xong rồi mà, ở nhà học yêu cũng được mà vợ_Anh ôm eo cô nói -Đi không.._Cô gằng từng chữ nói -Dạ dạ...đi_Anh toát mồ hôi lạnh nói -Ngoan lắm..._Cô đưa tay vuốt vuốt tóc anh nói "Huhu, vợ gì mà toàn an h**p chồng...thật khủng khiếp mà" đây là suy nghĩ của ai đó ___________________________ Hôm sau, tại trường học đang xôn xao bởi 2 người nào đó.... -Oa~ đó không phải a Doãn Phong và chị Tiếu Nghi sao -Oa~~~ anh ấy đẹp trai quá đi -Oa~ chị Nghi ơi, em nhớ chị quá Tiếp theo vẫn là một tràn khen ngợi và bàn tán khi Anh và cô xuất hiện Bước vào lớp cũ hiện tại là 12A2, cả lớp vỡ oà khi thấy sự xuất hiện của hai người...... ------Bệnh viện-----Nhi được đưa vào phòng cấp cứu, còn Minh anh thẩn thờ ở trước cửa một bước cũng không rời...-Minh, cậu qua đây ngồi nghỉ chút đi..._Kỳ cố gắng khuyên nhủ-Ừ, qua đây ngồi đi, cậu đứng đó có ích gì không.????_Ngận tiếp lời KỳĐáp trả lại 2 người là sự im lặng của Minh nhìn anh như người mất hồn...không còn chút sức lực nào chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể ngã quỵ bất cứ lúc nào...9 tiếng phẫu thuật trôi qua...Cuối cùng cửa cũng mở *Cạch*Cả đám đứng dậy, liền bu lại hỏi-Cậu ấy sao rồi bác sĩ_Cô-Cô ấy sao rồi_Minh vịn vai ông bác sĩ hấp tấp hỏi-Đã qua cơn nguy kịch,nhưng tỉnh hay không còn tuỳ thuộc vào ý chí của bệnh nhân..._Bác sĩ trả lời rồi xoay người rời điMinh đờ người lầm bầm nói "Cô ấy nhất định sẽ tĩnh mà, nhất định sẽ tĩnh mà"Những ngày tiếp theo, mọi chuyện đã được giải quyết, bây giờ chỉ còn chờ Nhi tỉnh lại mà thôi, hàng ngày 5 người họ vẫn lui tới bệnh viện với nhi còn minh thì túc trực 24/24 rồi...Đã 3 tháng kể từ sau khi phẫu thuật, hôm nay vẫn như mọi ngày 5 người họ lại tới bệnh viện...Minh vẫn chăm nhi, không rời nữa bước...Đang lau mặt cho nhi bỗng hàng mi nhi khẽ động...Minh xẹt qua tia vui mừng rồi chạy gọi bác sĩ.. Thế là Nhi tĩnh lại sau 3 tháng hôn mê...phòng bệnh giờ đây đã đầy đủ 6 khuôn mặt quen thuộc, Còn Nhi chỉ cuối gầm mặt không nói gì...-Cậu có gì muốn nói không.._Cô phá tan bầu không khí-Tớ...tớ xin lỗi, giờ có nói gì thì tớ cũng là người phản bội, các cậu muốn như thế nào cũng được_Nhi cúi mặt, những giọt nước mắt bắt đầu rơi-Hừ, tớ đã điều tra ra tất cả mọi việc, em trai cậu tụi tớ đã cứu ra rồi...tụi này sẽ tính sổ với cậu sao.._Cô nghiêm khắc nói-Sao, em tớ...các cậu đã cứu rồi sao.._Nhi ngước khuôn mặt đầy nước mắt nhìn Cô giọng run run nói-Ừ, họ đã cứu em cậu rồi...cậu bị phạt vì giám phản bội bọn này...Trọn gói 1 chuyến đi du lịch ở Hàn Quốc..._Ngân hớn ha hớn hởi nóiNhi vỡ oà, nhi vui vì em nhi được cứu nhi vui vì những người bạn này không trách nhi không xa lánh nhi...Những giọt nước mắt hạnh phúc thi nhau rơi xuống-Haizzz, có cần trẻ trâu vậy không khóc gì chứ.._Cô nói đùa-Hì hì, không khóc mà..._Nhi vừa cười vừa lâu nước mắt~~~~~~~~Vạch ngăn cách~~~~~~1 tháng sau, nhi bình phục hẳn...họ về nước và tiếp tục đến trường học như mọi lần-Hêy, đi sớm vậy...cứ tưởng 2 người sẽ vun đấp tình cảm sau mấy tháng chứ_Kỳ vỗ vai anh trêu 2 người(anh-cô)-Vun cái đầu cậu, cô ấy không cho tớ đụng vào người...haizzzz_Anh liếc Kỳ mếu máo nói-Haha, chúc cậu may mắn lần sau a~_Minh cười ha hả nói-Tụi bạn khốn nạn, tao giết bọn mày..._Anh vừa nói vừa ví theo Minh và Kỳ, còn 3 người con gái chỉ biết lắc đầu mỉm cười nhìn nhau, tay họ đan vào nhau cùng bước vào lớp...tình bạn là vậy đó

------Bệnh viện-----

Nhi được đưa vào phòng cấp cứu, còn Minh anh thẩn thờ ở trước cửa một bước cũng không rời...

-Minh, cậu qua đây ngồi nghỉ chút đi..._Kỳ cố gắng khuyên nhủ

-Ừ, qua đây ngồi đi, cậu đứng đó có ích gì không.????_Ngận tiếp lời Kỳ

Đáp trả lại 2 người là sự im lặng của Minh nhìn anh như người mất hồn...không còn chút sức lực nào chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể ngã quỵ bất cứ lúc nào...

9 tiếng phẫu thuật trôi qua...Cuối cùng cửa cũng mở *Cạch*

Cả đám đứng dậy, liền bu lại hỏi

-Cậu ấy sao rồi bác sĩ_Cô

-Cô ấy sao rồi_Minh vịn vai ông bác sĩ hấp tấp hỏi

-Đã qua cơn nguy kịch,nhưng tỉnh hay không còn tuỳ thuộc vào ý chí của bệnh nhân..._Bác sĩ trả lời rồi xoay người rời đi

Minh đờ người lầm bầm nói "Cô ấy nhất định sẽ tĩnh mà, nhất định sẽ tĩnh mà"

Những ngày tiếp theo, mọi chuyện đã được giải quyết, bây giờ chỉ còn chờ Nhi tỉnh lại mà thôi, hàng ngày 5 người họ vẫn lui tới bệnh viện với nhi còn minh thì túc trực 24/24 rồi...Đã 3 tháng kể từ sau khi phẫu thuật, hôm nay vẫn như mọi ngày 5 người họ lại tới bệnh viện...Minh vẫn chăm nhi, không rời nữa bước...Đang lau mặt cho nhi bỗng hàng mi nhi khẽ động...Minh xẹt qua tia vui mừng rồi chạy gọi bác sĩ.. Thế là Nhi tĩnh lại sau 3 tháng hôn mê...phòng bệnh giờ đây đã đầy đủ 6 khuôn mặt quen thuộc, Còn Nhi chỉ cuối gầm mặt không nói gì...

-Cậu có gì muốn nói không.._Cô phá tan bầu không khí

-Tớ...tớ xin lỗi, giờ có nói gì thì tớ cũng là người phản bội, các cậu muốn như thế nào cũng được_Nhi cúi mặt, những giọt nước mắt bắt đầu rơi

-Hừ, tớ đã điều tra ra tất cả mọi việc, em trai cậu tụi tớ đã cứu ra rồi...tụi này sẽ tính sổ với cậu sao.._Cô nghiêm khắc nói

-Sao, em tớ...các cậu đã cứu rồi sao.._Nhi ngước khuôn mặt đầy nước mắt nhìn Cô giọng run run nói

-Ừ, họ đã cứu em cậu rồi...cậu bị phạt vì giám phản bội bọn này...Trọn gói 1 chuyến đi du lịch ở Hàn Quốc..._Ngân hớn ha hớn hởi nói

Nhi vỡ oà, nhi vui vì em nhi được cứu nhi vui vì những người bạn này không trách nhi không xa lánh nhi...Những giọt nước mắt hạnh phúc thi nhau rơi xuống

-Haizzz, có cần trẻ trâu vậy không khóc gì chứ.._Cô nói đùa

-Hì hì, không khóc mà..._Nhi vừa cười vừa lâu nước mắt

~~~~~~~~Vạch ngăn cách~~~~~~

1 tháng sau, nhi bình phục hẳn...họ về nước và tiếp tục đến trường học như mọi lần

-Hêy, đi sớm vậy...cứ tưởng 2 người sẽ vun đấp tình cảm sau mấy tháng chứ_Kỳ vỗ vai anh trêu 2 người(anh-cô)

-Vun cái đầu cậu, cô ấy không cho tớ đụng vào người...haizzzz_Anh liếc Kỳ mếu máo nói

-Haha, chúc cậu may mắn lần sau a~_Minh cười ha hả nói

-Tụi bạn khốn nạn, tao giết bọn mày..._Anh vừa nói vừa ví theo Minh và Kỳ, còn 3 người con gái chỉ biết lắc đầu mỉm cười nhìn nhau, tay họ đan vào nhau cùng bước vào lớp...tình bạn là vậy đó

Chồng Tôi Là Con NítTác giả: Mộ Gia TuệCô và anh cưới nhau ở độ tuổi 18 và đã hoàn thành chương trình đại học ở Mỹ...sau khi học xong thì quay về Việt Nam -Chồng mình đi học lại đi haz_Cô hí ha hí hởn nói -Thôi, mình học xong rồi mà, ở nhà học yêu cũng được mà vợ_Anh ôm eo cô nói -Đi không.._Cô gằng từng chữ nói -Dạ dạ...đi_Anh toát mồ hôi lạnh nói -Ngoan lắm..._Cô đưa tay vuốt vuốt tóc anh nói "Huhu, vợ gì mà toàn an h**p chồng...thật khủng khiếp mà" đây là suy nghĩ của ai đó ___________________________ Hôm sau, tại trường học đang xôn xao bởi 2 người nào đó.... -Oa~ đó không phải a Doãn Phong và chị Tiếu Nghi sao -Oa~~~ anh ấy đẹp trai quá đi -Oa~ chị Nghi ơi, em nhớ chị quá Tiếp theo vẫn là một tràn khen ngợi và bàn tán khi Anh và cô xuất hiện Bước vào lớp cũ hiện tại là 12A2, cả lớp vỡ oà khi thấy sự xuất hiện của hai người...... ------Bệnh viện-----Nhi được đưa vào phòng cấp cứu, còn Minh anh thẩn thờ ở trước cửa một bước cũng không rời...-Minh, cậu qua đây ngồi nghỉ chút đi..._Kỳ cố gắng khuyên nhủ-Ừ, qua đây ngồi đi, cậu đứng đó có ích gì không.????_Ngận tiếp lời KỳĐáp trả lại 2 người là sự im lặng của Minh nhìn anh như người mất hồn...không còn chút sức lực nào chỉ cần chạm nhẹ cũng có thể ngã quỵ bất cứ lúc nào...9 tiếng phẫu thuật trôi qua...Cuối cùng cửa cũng mở *Cạch*Cả đám đứng dậy, liền bu lại hỏi-Cậu ấy sao rồi bác sĩ_Cô-Cô ấy sao rồi_Minh vịn vai ông bác sĩ hấp tấp hỏi-Đã qua cơn nguy kịch,nhưng tỉnh hay không còn tuỳ thuộc vào ý chí của bệnh nhân..._Bác sĩ trả lời rồi xoay người rời điMinh đờ người lầm bầm nói "Cô ấy nhất định sẽ tĩnh mà, nhất định sẽ tĩnh mà"Những ngày tiếp theo, mọi chuyện đã được giải quyết, bây giờ chỉ còn chờ Nhi tỉnh lại mà thôi, hàng ngày 5 người họ vẫn lui tới bệnh viện với nhi còn minh thì túc trực 24/24 rồi...Đã 3 tháng kể từ sau khi phẫu thuật, hôm nay vẫn như mọi ngày 5 người họ lại tới bệnh viện...Minh vẫn chăm nhi, không rời nữa bước...Đang lau mặt cho nhi bỗng hàng mi nhi khẽ động...Minh xẹt qua tia vui mừng rồi chạy gọi bác sĩ.. Thế là Nhi tĩnh lại sau 3 tháng hôn mê...phòng bệnh giờ đây đã đầy đủ 6 khuôn mặt quen thuộc, Còn Nhi chỉ cuối gầm mặt không nói gì...-Cậu có gì muốn nói không.._Cô phá tan bầu không khí-Tớ...tớ xin lỗi, giờ có nói gì thì tớ cũng là người phản bội, các cậu muốn như thế nào cũng được_Nhi cúi mặt, những giọt nước mắt bắt đầu rơi-Hừ, tớ đã điều tra ra tất cả mọi việc, em trai cậu tụi tớ đã cứu ra rồi...tụi này sẽ tính sổ với cậu sao.._Cô nghiêm khắc nói-Sao, em tớ...các cậu đã cứu rồi sao.._Nhi ngước khuôn mặt đầy nước mắt nhìn Cô giọng run run nói-Ừ, họ đã cứu em cậu rồi...cậu bị phạt vì giám phản bội bọn này...Trọn gói 1 chuyến đi du lịch ở Hàn Quốc..._Ngân hớn ha hớn hởi nóiNhi vỡ oà, nhi vui vì em nhi được cứu nhi vui vì những người bạn này không trách nhi không xa lánh nhi...Những giọt nước mắt hạnh phúc thi nhau rơi xuống-Haizzz, có cần trẻ trâu vậy không khóc gì chứ.._Cô nói đùa-Hì hì, không khóc mà..._Nhi vừa cười vừa lâu nước mắt~~~~~~~~Vạch ngăn cách~~~~~~1 tháng sau, nhi bình phục hẳn...họ về nước và tiếp tục đến trường học như mọi lần-Hêy, đi sớm vậy...cứ tưởng 2 người sẽ vun đấp tình cảm sau mấy tháng chứ_Kỳ vỗ vai anh trêu 2 người(anh-cô)-Vun cái đầu cậu, cô ấy không cho tớ đụng vào người...haizzzz_Anh liếc Kỳ mếu máo nói-Haha, chúc cậu may mắn lần sau a~_Minh cười ha hả nói-Tụi bạn khốn nạn, tao giết bọn mày..._Anh vừa nói vừa ví theo Minh và Kỳ, còn 3 người con gái chỉ biết lắc đầu mỉm cười nhìn nhau, tay họ đan vào nhau cùng bước vào lớp...tình bạn là vậy đó

Chương 13