Tác giả:

Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…

Chương 5

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Đập vào tai nàng hiện tại chính là 1 dàn tiếng khóc thảm thương, inh ỏi và cả tiếng kèn, nổi 1 khúc nhạc ai oán bi thương.Nàng mệt mỏi mở mắt, lông mi nặng trĩu.Sao tối thế này? Có phải hay ko nàng đã chết?Nghe rõ tiếng nói ngoài kia chính là tiếng Trung cổ. Chả lẽ cha nàng sang Trung Quốc là tang cho nàng? Nàng chỉ nhớ là bị cuốn vào 1 hố đen, sau đó thế nào ko rõ.Nhưng mà nàng là chưa có chết nha?Tay theo bản năng vươn lên. Chưa duỗi thẳng thì đã chạm vào 1 thanh gỗ.Ko cần suy nghi, nàng là đang ở trong quan tài.1 tay tì vào nắp quan tài, tay kia vận lực.....PANGnắp quan tài bật tung ra, bay xa vạn trượng.Những người ở dưới đang khóc ỉ ôi liền im bặt, nhạc nhẽo c*̃ng tắt.......

Đập vào tai nàng hiện tại chính là 1 dàn tiếng khóc thảm thương, inh ỏi và cả tiếng kèn, nổi 1 khúc nhạc ai oán bi thương.

Nàng mệt mỏi mở mắt, lông mi nặng trĩu.

Sao tối thế này? Có phải hay ko nàng đã chết?

Nghe rõ tiếng nói ngoài kia chính là tiếng Trung cổ. Chả lẽ cha nàng sang Trung Quốc là tang cho nàng? Nàng chỉ nhớ là bị cuốn vào 1 hố đen, sau đó thế nào ko rõ.

Nhưng mà nàng là chưa có chết nha?

Tay theo bản năng vươn lên. Chưa duỗi thẳng thì đã chạm vào 1 thanh gỗ.

Ko cần suy nghi, nàng là đang ở trong quan tài.

1 tay tì vào nắp quan tài, tay kia vận lực.....

PANG

nắp quan tài bật tung ra, bay xa vạn trượng.

Những người ở dưới đang khóc ỉ ôi liền im bặt, nhạc nhẽo c*̃ng tắt.......

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Đập vào tai nàng hiện tại chính là 1 dàn tiếng khóc thảm thương, inh ỏi và cả tiếng kèn, nổi 1 khúc nhạc ai oán bi thương.Nàng mệt mỏi mở mắt, lông mi nặng trĩu.Sao tối thế này? Có phải hay ko nàng đã chết?Nghe rõ tiếng nói ngoài kia chính là tiếng Trung cổ. Chả lẽ cha nàng sang Trung Quốc là tang cho nàng? Nàng chỉ nhớ là bị cuốn vào 1 hố đen, sau đó thế nào ko rõ.Nhưng mà nàng là chưa có chết nha?Tay theo bản năng vươn lên. Chưa duỗi thẳng thì đã chạm vào 1 thanh gỗ.Ko cần suy nghi, nàng là đang ở trong quan tài.1 tay tì vào nắp quan tài, tay kia vận lực.....PANGnắp quan tài bật tung ra, bay xa vạn trượng.Những người ở dưới đang khóc ỉ ôi liền im bặt, nhạc nhẽo c*̃ng tắt.......

Chương 5