Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…
Chương 17
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… -Ngươi!!! - lần đầu bị người khác ôm như vậy! Là nàng chưa từng ôm ai cả? Cảm giác thật ấm áp!!!_ bốp _ nàng đá hắn 1 cướcSờ sờ bên hông. Kì lạ, chủy thủ c*̉a nàng đâu? Ko lẽ bị rơi???Loan Loan c*́i người, mò mẫn tìm chủy thủ- Loan nhi? Ngươi là đang tìm cái gì?- chủy thủ! Ngươi tìm đi, tìm được mau đưa ta - nàng tiếp tục tìm- ngươi tìm chủy thủ làm gì? - hắn ngồi xuống bên cạnh nàng- giết người!- ngươi là muốn giết ai? Ta giúp ngươi - làm sao hắn có thể thấy bàn tay như ngọc c*̉a nàng dính máu chứ?- ngươi!- vậy..... ngươi đang tìm cái này hả? - hắn giơ chủy thủ c*̉a nàng lên- ngươi!!! - nàng trợn mắt, chỉ tay phía hắn.- ha ha, tiện tay!!!- đừng nghĩ ta hết đồ để giết ngươi - nàng hừ lạnh, tay sờ eo, định cởi đai lưng- a! Ngươi tìm cái này? - hắn rút ra trong tay áo 1 cái đai màu trắng- SHIT! Mau giả ta!- hả? Ngươi nói gì cơ? - hắn chớp chớp mắt, ngây thơ nhìn nàng- ngươi m.....- chưa nói xong, hắn đã luồn qua sau người nàng, điểm huyệt ngủ c*̉a nàng- tiểu bảo bối, ta đưa ngươi về - hắn khẽ nhếch mép, nở 1 nụ cười thập phần tà mị nhìn nàng.
-Ngươi!!! - lần đầu bị người khác ôm như vậy! Là nàng chưa từng ôm ai cả? Cảm giác thật ấm áp!!!
_ bốp _ nàng đá hắn 1 cước
Sờ sờ bên hông. Kì lạ, chủy thủ c*̉a nàng đâu? Ko lẽ bị rơi???
Loan Loan c*́i người, mò mẫn tìm chủy thủ
- Loan nhi? Ngươi là đang tìm cái gì?
- chủy thủ! Ngươi tìm đi, tìm được mau đưa ta - nàng tiếp tục tìm
- ngươi tìm chủy thủ làm gì? - hắn ngồi xuống bên cạnh nàng
- giết người!
- ngươi là muốn giết ai? Ta giúp ngươi - làm sao hắn có thể thấy bàn tay như ngọc c*̉a nàng dính máu chứ?
- ngươi!
- vậy..... ngươi đang tìm cái này hả? - hắn giơ chủy thủ c*̉a nàng lên
- ngươi!!! - nàng trợn mắt, chỉ tay phía hắn.
- ha ha, tiện tay!!!
- đừng nghĩ ta hết đồ để giết ngươi - nàng hừ lạnh, tay sờ eo, định cởi đai lưng
- a! Ngươi tìm cái này? - hắn rút ra trong tay áo 1 cái đai màu trắng
- SHIT! Mau giả ta!
- hả? Ngươi nói gì cơ? - hắn chớp chớp mắt, ngây thơ nhìn nàng
- ngươi m.....- chưa nói xong, hắn đã luồn qua sau người nàng, điểm huyệt ngủ c*̉a nàng
- tiểu bảo bối, ta đưa ngươi về - hắn khẽ nhếch mép, nở 1 nụ cười thập phần tà mị nhìn nàng.
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… -Ngươi!!! - lần đầu bị người khác ôm như vậy! Là nàng chưa từng ôm ai cả? Cảm giác thật ấm áp!!!_ bốp _ nàng đá hắn 1 cướcSờ sờ bên hông. Kì lạ, chủy thủ c*̉a nàng đâu? Ko lẽ bị rơi???Loan Loan c*́i người, mò mẫn tìm chủy thủ- Loan nhi? Ngươi là đang tìm cái gì?- chủy thủ! Ngươi tìm đi, tìm được mau đưa ta - nàng tiếp tục tìm- ngươi tìm chủy thủ làm gì? - hắn ngồi xuống bên cạnh nàng- giết người!- ngươi là muốn giết ai? Ta giúp ngươi - làm sao hắn có thể thấy bàn tay như ngọc c*̉a nàng dính máu chứ?- ngươi!- vậy..... ngươi đang tìm cái này hả? - hắn giơ chủy thủ c*̉a nàng lên- ngươi!!! - nàng trợn mắt, chỉ tay phía hắn.- ha ha, tiện tay!!!- đừng nghĩ ta hết đồ để giết ngươi - nàng hừ lạnh, tay sờ eo, định cởi đai lưng- a! Ngươi tìm cái này? - hắn rút ra trong tay áo 1 cái đai màu trắng- SHIT! Mau giả ta!- hả? Ngươi nói gì cơ? - hắn chớp chớp mắt, ngây thơ nhìn nàng- ngươi m.....- chưa nói xong, hắn đã luồn qua sau người nàng, điểm huyệt ngủ c*̉a nàng- tiểu bảo bối, ta đưa ngươi về - hắn khẽ nhếch mép, nở 1 nụ cười thập phần tà mị nhìn nàng.