Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…
Chương 37
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… - đối thủ..... c*̉a ta? - Hồ Điệp Điệp cười, thập phần tà mị, lạnh lẽo, giở giọng cười điên cuồng.- ngươi là...- HOÀNG THƯỢNG, THÁI HẬU GIÁ ĐÁO......- giọng nói c*̉a Tô công công vang lên, kèm theo sau đó là tiếng đồng thanh c*̉a mọi người- HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ, VẠN TUẾ, VẠN VẠN TUẾ. THÁI HẬU THIÊN TUẾ, THIÊN TUẾ, THIÊN THIÊN TUẾ.Tất cả mọi người qùy xuống, bao gồm cả Hoàng Lam Phương và Hồ Điệp Điệp, chỉ riêng nàng vẫn ngông nghênh đứng đó- mới tới được cổng cung ko biết là Điệp công chúa và Tam vương phi định làm gì? - Hoàng Thiên Minh cười, giọng nói ôn nhu như nước ( tất nhiên, dám giở giọng với Loan tỷ là tự sát a!!!)- là Loan nhi hả? Sao được hơn 2 tháng con lấy Phương nhi mà ko và cung nói chuyện với ai gia? Ai gia là muốn ngươi tới a! - Mộc Vân thái hậu cười sáng lạn đi tới bên nàng. Tuy ko biết ai đã làm Phương nhi nhà nàng trở nên đỡ c*̣c cằn thế này, nên chắc hẳn là đáng nể. ai dè lại như ý nàng, đi diệt luôn Ngọc Trinh đó, là cực kỳ đáng để nàng yêu quý, vậy là đứng ngay trước mắt, nữ tử này quá xinh đẹp, tuy hơi nghịch ngợm nhưng là hợp ý nàng- mẫu hậu??? - Nàng chớp mắt, ngây thơ - nàng muốn cướp Phương c*̉a ta, ta quyết đấu nàng!!!- Loan nhi? Ngươi muốn Phương nhi 1 vợ 1 chồng?- ân, chả lẽ ko được a?- ko, mà là....... cực hợp ý ta, hahaha!!! - Mộc Vân cười, vậy thì hơi khổ cho Phương nhi, nhưng không sao a!!!- haha, vậy mẫu hậu, người chọn chủ đề cho Loan nhi chứ?- ân, vậy....... ta đề cử cầm a!- nàng nói- khoan đã, vậy bất tiện cho ta! Ta sẽ chọn, ko được sao? - Hồ Điệp Điệp lên tiếng- được, ngươi chọn! - kệ đi, ngoài sáo thì chẳng có gì nàng ko biết!!!- vậy... có 4 mục, mục đầu tiên là cầm, ta sẽ đấu trước và ngươi phải sử dụng cầm ta đã dùng trong màn trước để thi, mục thứ 2 là trù, ta đề nghị làm 1 thứ bánh, mục thứ 3 là chế dược, làm dược bất kỳ ngươi muốn nhưng ko được chết người, mục thứ 4 là đấu võ, sẽ dùng tay đôi!!! - nàng ta nói, giở giọng trào phúng, chả lẽ nàng ta ko biết việc nàng nổ cung hoàng hậu? Chả lẽ tin ko bay xa như vậy? Dám thách nàng 2 môn nàng giỏi nhất? Rất được!!!- trước tiên, ta yêu cầu 2 ngày nữa ở Cẩm sắc lâu, tuy là thanh lâu nhưng rất tốt, sẽ ở đó để thi tài, vào giữa trưa, sẽ có mặt. Bây giờ mời bắt đầu yến tiệc thọ 28 c*̉a Hoàng Thiên Minh đi - Nàng nhoẻn miệng, phất tay. Loan Loan này thật ko biết sợ là gì, gọi tên thật c*̉a hoàng thượng khi hắn ở đây. Còn nói là thọ hắn, hắn già tới mức ý ư? Hay hắn sắp chết a???
- đối thủ..... c*̉a ta? - Hồ Điệp Điệp cười, thập phần tà mị, lạnh lẽo, giở giọng cười điên cuồng.
- ngươi là...
- HOÀNG THƯỢNG, THÁI HẬU GIÁ ĐÁO......- giọng nói c*̉a Tô công công vang lên, kèm theo sau đó là tiếng đồng thanh c*̉a mọi người
- HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ, VẠN TUẾ, VẠN VẠN TUẾ. THÁI HẬU THIÊN TUẾ, THIÊN TUẾ, THIÊN THIÊN TUẾ.
Tất cả mọi người qùy xuống, bao gồm cả Hoàng Lam Phương và Hồ Điệp Điệp, chỉ riêng nàng vẫn ngông nghênh đứng đó
- mới tới được cổng cung ko biết là Điệp công chúa và Tam vương phi định làm gì? - Hoàng Thiên Minh cười, giọng nói ôn nhu như nước ( tất nhiên, dám giở giọng với Loan tỷ là tự sát a!!!)
- là Loan nhi hả? Sao được hơn 2 tháng con lấy Phương nhi mà ko và cung nói chuyện với ai gia? Ai gia là muốn ngươi tới a! - Mộc Vân thái hậu cười sáng lạn đi tới bên nàng. Tuy ko biết ai đã làm Phương nhi nhà nàng trở nên đỡ c*̣c cằn thế này, nên chắc hẳn là đáng nể. ai dè lại như ý nàng, đi diệt luôn Ngọc Trinh đó, là cực kỳ đáng để nàng yêu quý, vậy là đứng ngay trước mắt, nữ tử này quá xinh đẹp, tuy hơi nghịch ngợm nhưng là hợp ý nàng
- mẫu hậu??? - Nàng chớp mắt, ngây thơ - nàng muốn cướp Phương c*̉a ta, ta quyết đấu nàng!!!
- Loan nhi? Ngươi muốn Phương nhi 1 vợ 1 chồng?
- ân, chả lẽ ko được a?
- ko, mà là....... cực hợp ý ta, hahaha!!! - Mộc Vân cười, vậy thì hơi khổ cho Phương nhi, nhưng không sao a!!!
- haha, vậy mẫu hậu, người chọn chủ đề cho Loan nhi chứ?
- ân, vậy....... ta đề cử cầm a!- nàng nói
- khoan đã, vậy bất tiện cho ta! Ta sẽ chọn, ko được sao? - Hồ Điệp Điệp lên tiếng
- được, ngươi chọn! - kệ đi, ngoài sáo thì chẳng có gì nàng ko biết!!!
- vậy... có 4 mục, mục đầu tiên là cầm, ta sẽ đấu trước và ngươi phải sử dụng cầm ta đã dùng trong màn trước để thi, mục thứ 2 là trù, ta đề nghị làm 1 thứ bánh, mục thứ 3 là chế dược, làm dược bất kỳ ngươi muốn nhưng ko được chết người, mục thứ 4 là đấu võ, sẽ dùng tay đôi!!! - nàng ta nói, giở giọng trào phúng, chả lẽ nàng ta ko biết việc nàng nổ cung hoàng hậu? Chả lẽ tin ko bay xa như vậy? Dám thách nàng 2 môn nàng giỏi nhất? Rất được!!!
- trước tiên, ta yêu cầu 2 ngày nữa ở Cẩm sắc lâu, tuy là thanh lâu nhưng rất tốt, sẽ ở đó để thi tài, vào giữa trưa, sẽ có mặt. Bây giờ mời bắt đầu yến tiệc thọ 28 c*̉a Hoàng Thiên Minh đi - Nàng nhoẻn miệng, phất tay. Loan Loan này thật ko biết sợ là gì, gọi tên thật c*̉a hoàng thượng khi hắn ở đây. Còn nói là thọ hắn, hắn già tới mức ý ư? Hay hắn sắp chết a???
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… - đối thủ..... c*̉a ta? - Hồ Điệp Điệp cười, thập phần tà mị, lạnh lẽo, giở giọng cười điên cuồng.- ngươi là...- HOÀNG THƯỢNG, THÁI HẬU GIÁ ĐÁO......- giọng nói c*̉a Tô công công vang lên, kèm theo sau đó là tiếng đồng thanh c*̉a mọi người- HOÀNG THƯỢNG VẠN TUẾ, VẠN TUẾ, VẠN VẠN TUẾ. THÁI HẬU THIÊN TUẾ, THIÊN TUẾ, THIÊN THIÊN TUẾ.Tất cả mọi người qùy xuống, bao gồm cả Hoàng Lam Phương và Hồ Điệp Điệp, chỉ riêng nàng vẫn ngông nghênh đứng đó- mới tới được cổng cung ko biết là Điệp công chúa và Tam vương phi định làm gì? - Hoàng Thiên Minh cười, giọng nói ôn nhu như nước ( tất nhiên, dám giở giọng với Loan tỷ là tự sát a!!!)- là Loan nhi hả? Sao được hơn 2 tháng con lấy Phương nhi mà ko và cung nói chuyện với ai gia? Ai gia là muốn ngươi tới a! - Mộc Vân thái hậu cười sáng lạn đi tới bên nàng. Tuy ko biết ai đã làm Phương nhi nhà nàng trở nên đỡ c*̣c cằn thế này, nên chắc hẳn là đáng nể. ai dè lại như ý nàng, đi diệt luôn Ngọc Trinh đó, là cực kỳ đáng để nàng yêu quý, vậy là đứng ngay trước mắt, nữ tử này quá xinh đẹp, tuy hơi nghịch ngợm nhưng là hợp ý nàng- mẫu hậu??? - Nàng chớp mắt, ngây thơ - nàng muốn cướp Phương c*̉a ta, ta quyết đấu nàng!!!- Loan nhi? Ngươi muốn Phương nhi 1 vợ 1 chồng?- ân, chả lẽ ko được a?- ko, mà là....... cực hợp ý ta, hahaha!!! - Mộc Vân cười, vậy thì hơi khổ cho Phương nhi, nhưng không sao a!!!- haha, vậy mẫu hậu, người chọn chủ đề cho Loan nhi chứ?- ân, vậy....... ta đề cử cầm a!- nàng nói- khoan đã, vậy bất tiện cho ta! Ta sẽ chọn, ko được sao? - Hồ Điệp Điệp lên tiếng- được, ngươi chọn! - kệ đi, ngoài sáo thì chẳng có gì nàng ko biết!!!- vậy... có 4 mục, mục đầu tiên là cầm, ta sẽ đấu trước và ngươi phải sử dụng cầm ta đã dùng trong màn trước để thi, mục thứ 2 là trù, ta đề nghị làm 1 thứ bánh, mục thứ 3 là chế dược, làm dược bất kỳ ngươi muốn nhưng ko được chết người, mục thứ 4 là đấu võ, sẽ dùng tay đôi!!! - nàng ta nói, giở giọng trào phúng, chả lẽ nàng ta ko biết việc nàng nổ cung hoàng hậu? Chả lẽ tin ko bay xa như vậy? Dám thách nàng 2 môn nàng giỏi nhất? Rất được!!!- trước tiên, ta yêu cầu 2 ngày nữa ở Cẩm sắc lâu, tuy là thanh lâu nhưng rất tốt, sẽ ở đó để thi tài, vào giữa trưa, sẽ có mặt. Bây giờ mời bắt đầu yến tiệc thọ 28 c*̉a Hoàng Thiên Minh đi - Nàng nhoẻn miệng, phất tay. Loan Loan này thật ko biết sợ là gì, gọi tên thật c*̉a hoàng thượng khi hắn ở đây. Còn nói là thọ hắn, hắn già tới mức ý ư? Hay hắn sắp chết a???