Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…
Chương 40
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Buổi tối hôm đó _ tam vương phủ- Phương, ngươi và thái tử Luân Nghị quốc _ Ngân Dạ là quan hệ như thế nào? - Loan Loan ngồi cạnh bàn trà, mặc áo ngủ mỏng trắng muốt, yếm trắng còn mờ ảo bôn trong. Tóc tím bạc lẳng lơ buông xoã, mắt tím than mơ hồ, mi dài như cánh bướm, uốn lượn. Môi đào khẽ nhếch lên nói. 1 tay chống cằm, tay kia mân mê cốc trà hoa c*́c.- hử?.sao nàng hỏi chuyện đó? - Hoàng Lam Phương thân bạch tố y đứng dậy khỏi bàn tấu chương, tiến tới chỗ nàng, ngồi xuống, cầm 1 cốc trà khác lên, tóc tùy tiện buông xoã xuống vai, khuôn mặt trong sáng vô độ, thật khó để nàng kiềm lòng muốn cắn hắn nga!!!- trong yến hội, ta thấy ngươi và hắn cứ liếc nhau mãi... - Nàng bẽn lẽn nói, thật ko ngờ có lúc nàng lại thẹn thùng thiệt sự nha???_ PHỤT_Hắn đang uống trà, nghe nàng nói vậy, trà từ miệng hắn phun hết lên mặt nàng.- NGƯƠI LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ??? - Nàng gào thét, tay kia cầm chén trà tính ném hắn-ấy! Bình tĩnh a, ta kể nàng nghe!!! - hắn cười trừ- được, nói! - Nàng thu lại vẻ tức giận, nghiêm chỉnh nghe- là trong yến hội đó, tên Ngân Dạ đó... cứ nhìn ngươi, ta thấy khó chịu, liền lườm hắn..... - hắn nói, có ý tốt giúp nàng, vậy mà bị nàng nghĩ hắn bị đoạn tụ?- haizz.... vậy là tốt, ta cứ nghĩ 2 người có gian tình... - Nàng giở giọng, thở phào- đủ, đi ngủ đi, ko phải sáng mai nàng đi thách đấu ư? - hắn khẽ vuốt tóc nàng, dịu dàng nói- ân, đi ngủ - nàng ngây thơ trả lời, cười ngọt ngàoSau khi đợi hắn thay áo ngủ, nàng và hắn tất nhiên là đi ngủ. Hắn ôm nàng, tham lam hít thở hương thơm c*̉a tử la lan trên người nàng. Loan Loan ko hề đẩy hắn ra, ngược lại dụi dụi mình vào hắn, như 1 con mèo nhỏ. Thoải sức cho hắn bỡn cợt trên đôi môi nàng, mi mắt nặng trĩu, như 1 bức màn hạ xuống. Nàng dần đi vào giấc ngủHôm sau _ Cẩm sắc lâuHồ Điệp Điệp công chúa thân hoàng y, tóc búi với trâm phỷ thúy, gài kẹp hình phượng. Thân váy thuê hình phượng hoàng, trang sức trên tay, cổ nàng thực đáng giá. Đây là khoe đồ hả???Loan Loan thân cẩm y thuê vài bông cẩm tú cầu, tóc tết xuông 2 bên với kẹp ngọc mắt mèo, giản dị xinh đẹp, vẫn ko thoa chút phấn nào, nàng tựa ko phải phàm nhân mà là tiên nhân.
Buổi tối hôm đó _ tam vương phủ
- Phương, ngươi và thái tử Luân Nghị quốc _ Ngân Dạ là quan hệ như thế nào? - Loan Loan ngồi cạnh bàn trà, mặc áo ngủ mỏng trắng muốt, yếm trắng còn mờ ảo bôn trong. Tóc tím bạc lẳng lơ buông xoã, mắt tím than mơ hồ, mi dài như cánh bướm, uốn lượn. Môi đào khẽ nhếch lên nói. 1 tay chống cằm, tay kia mân mê cốc trà hoa c*́c.
- hử?.sao nàng hỏi chuyện đó? - Hoàng Lam Phương thân bạch tố y đứng dậy khỏi bàn tấu chương, tiến tới chỗ nàng, ngồi xuống, cầm 1 cốc trà khác lên, tóc tùy tiện buông xoã xuống vai, khuôn mặt trong sáng vô độ, thật khó để nàng kiềm lòng muốn cắn hắn nga!!!
- trong yến hội, ta thấy ngươi và hắn cứ liếc nhau mãi... - Nàng bẽn lẽn nói, thật ko ngờ có lúc nàng lại thẹn thùng thiệt sự nha???
_ PHỤT_
Hắn đang uống trà, nghe nàng nói vậy, trà từ miệng hắn phun hết lên mặt nàng.
- NGƯƠI LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ??? - Nàng gào thét, tay kia cầm chén trà tính ném hắn
-ấy! Bình tĩnh a, ta kể nàng nghe!!! - hắn cười trừ
- được, nói! - Nàng thu lại vẻ tức giận, nghiêm chỉnh nghe
- là trong yến hội đó, tên Ngân Dạ đó... cứ nhìn ngươi, ta thấy khó chịu, liền lườm hắn..... - hắn nói, có ý tốt giúp nàng, vậy mà bị nàng nghĩ hắn bị đoạn tụ?
- haizz.... vậy là tốt, ta cứ nghĩ 2 người có gian tình... - Nàng giở giọng, thở phào
- đủ, đi ngủ đi, ko phải sáng mai nàng đi thách đấu ư? - hắn khẽ vuốt tóc nàng, dịu dàng nói
- ân, đi ngủ - nàng ngây thơ trả lời, cười ngọt ngào
Sau khi đợi hắn thay áo ngủ, nàng và hắn tất nhiên là đi ngủ. Hắn ôm nàng, tham lam hít thở hương thơm c*̉a tử la lan trên người nàng. Loan Loan ko hề đẩy hắn ra, ngược lại dụi dụi mình vào hắn, như 1 con mèo nhỏ. Thoải sức cho hắn bỡn cợt trên đôi môi nàng, mi mắt nặng trĩu, như 1 bức màn hạ xuống. Nàng dần đi vào giấc ngủ
Hôm sau _ Cẩm sắc lâu
Hồ Điệp Điệp công chúa thân hoàng y, tóc búi với trâm phỷ thúy, gài kẹp hình phượng. Thân váy thuê hình phượng hoàng, trang sức trên tay, cổ nàng thực đáng giá. Đây là khoe đồ hả???
Loan Loan thân cẩm y thuê vài bông cẩm tú cầu, tóc tết xuông 2 bên với kẹp ngọc mắt mèo, giản dị xinh đẹp, vẫn ko thoa chút phấn nào, nàng tựa ko phải phàm nhân mà là tiên nhân.
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… Buổi tối hôm đó _ tam vương phủ- Phương, ngươi và thái tử Luân Nghị quốc _ Ngân Dạ là quan hệ như thế nào? - Loan Loan ngồi cạnh bàn trà, mặc áo ngủ mỏng trắng muốt, yếm trắng còn mờ ảo bôn trong. Tóc tím bạc lẳng lơ buông xoã, mắt tím than mơ hồ, mi dài như cánh bướm, uốn lượn. Môi đào khẽ nhếch lên nói. 1 tay chống cằm, tay kia mân mê cốc trà hoa c*́c.- hử?.sao nàng hỏi chuyện đó? - Hoàng Lam Phương thân bạch tố y đứng dậy khỏi bàn tấu chương, tiến tới chỗ nàng, ngồi xuống, cầm 1 cốc trà khác lên, tóc tùy tiện buông xoã xuống vai, khuôn mặt trong sáng vô độ, thật khó để nàng kiềm lòng muốn cắn hắn nga!!!- trong yến hội, ta thấy ngươi và hắn cứ liếc nhau mãi... - Nàng bẽn lẽn nói, thật ko ngờ có lúc nàng lại thẹn thùng thiệt sự nha???_ PHỤT_Hắn đang uống trà, nghe nàng nói vậy, trà từ miệng hắn phun hết lên mặt nàng.- NGƯƠI LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ??? - Nàng gào thét, tay kia cầm chén trà tính ném hắn-ấy! Bình tĩnh a, ta kể nàng nghe!!! - hắn cười trừ- được, nói! - Nàng thu lại vẻ tức giận, nghiêm chỉnh nghe- là trong yến hội đó, tên Ngân Dạ đó... cứ nhìn ngươi, ta thấy khó chịu, liền lườm hắn..... - hắn nói, có ý tốt giúp nàng, vậy mà bị nàng nghĩ hắn bị đoạn tụ?- haizz.... vậy là tốt, ta cứ nghĩ 2 người có gian tình... - Nàng giở giọng, thở phào- đủ, đi ngủ đi, ko phải sáng mai nàng đi thách đấu ư? - hắn khẽ vuốt tóc nàng, dịu dàng nói- ân, đi ngủ - nàng ngây thơ trả lời, cười ngọt ngàoSau khi đợi hắn thay áo ngủ, nàng và hắn tất nhiên là đi ngủ. Hắn ôm nàng, tham lam hít thở hương thơm c*̉a tử la lan trên người nàng. Loan Loan ko hề đẩy hắn ra, ngược lại dụi dụi mình vào hắn, như 1 con mèo nhỏ. Thoải sức cho hắn bỡn cợt trên đôi môi nàng, mi mắt nặng trĩu, như 1 bức màn hạ xuống. Nàng dần đi vào giấc ngủHôm sau _ Cẩm sắc lâuHồ Điệp Điệp công chúa thân hoàng y, tóc búi với trâm phỷ thúy, gài kẹp hình phượng. Thân váy thuê hình phượng hoàng, trang sức trên tay, cổ nàng thực đáng giá. Đây là khoe đồ hả???Loan Loan thân cẩm y thuê vài bông cẩm tú cầu, tóc tết xuông 2 bên với kẹp ngọc mắt mèo, giản dị xinh đẹp, vẫn ko thoa chút phấn nào, nàng tựa ko phải phàm nhân mà là tiên nhân.