Tác giả:

Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…

Chương 57

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… 1 tiếng sau. Sảnh khách điếm Hùng Thuận thành- tiểu thư, tiểu thư, có chuyện, có chuyện rồi, tiểu thư a!!!! - Ngọc Di thân hồng y chạy vào, người loang lổ vài vết chém, máu chảy. Tóc tai rũ rượi trên khuôn mặt trắng bệch.Cả khách điếm sáng đèn, tất cả mọi người đi xuống. Uyển Minh Phong thấy Ngọc Di như vậy liền ôm nàng, vẻ mặt tức giận c*̀ng đau lòng- Di nhi, nàng là bị làm sao??? - hắn hỏi- hức, mau..... Di quận chúa.... nàng bị.....- Ngọc Di cắn môi, mắt tràn lệ, nói đứt quãng- Di tỷ??? Ngươi bị làm sao??? - Loan Loan chạy xuống, tóc xõa chưa kịp buộc, khoác áo mỏng nhìn nàng- Tiểu thư, thỉnh người trách phạt Ngọc Di, ta gây ra chuyện lớn rồi.- nói đi- là... 2 chúng ta c*̀ng đi hội, trên đường về thì bị bắt. Di Di cố cho ta thoát được, còn mình thì....- nàng nói tới đây, mắt lại đỏ hoe.- ta hiểu, vậy chúng có nói gì ko???- ta.. nghe chúng nói rằng “ chủ tử nói bắt nữ nhân tóc tím bạc, vậy là đúng rồi “- ha, chuyện ta là Đế nữ vương vang xa thật, nên Di Di bị nhầm do đội tóc giả. Chắc tính mạng ko bị đe dọa- nàng ánh mắt lóe sáng nói- muội bị ngốc? 1 khi Đế nữ tinh đã yêu 1 người trong ngũ hành thì những người còn lại 1 làm nàng yêu hắn,2 giết nàng. Tính mạng Di quận chúa đang trong nguy hiểm - Bách Liên ngán ngẩm lắc đầu: nghĩa muội này sao giết người giỏi quá mà ngốc nghếch như vậy. Trong khi đó óc bày trò lại cực nhanh nhạy- vậy... vậy ư? - Nàng hiện tại mới nghĩ ra cái đó - vậy, huynh mau băng bó cho Ngọc Di, Bạch Bạch liền đi giám sát, Trọng Nam mau gọi thập sát tinh c*̉a Tu La môn. Những người còn lại thu dọn đồ chuẩn bị xuất phát đi Kim Tỏa quốc càng nhanh càng tốt.- ân, chủ tử - Bạch Bạch, Trọng Nam đồng thanh nói.Bách Liên c*̀ng Uyển Minh Phong cười yếu ớt: tiểu muội trí óc nhạy lại rồiHoàng cung Kim Tỏa quốcDi Di trợn mắt nhìn nam nhân trước mặt. Nàng chính là bị xích 1 cánh tay ở trên chiếc giường xa hoa. Căn phòng này thực sự to, đẹp và lớn hơn phòng c*̉a nàng ở Hoàng Bảo triều- Mộ Dung Trần, mau thả ta ra, này là bắt cóc người hoàng tộc, hoàng đế ca ca sẽ mang quân giết ngươi đó!!! - Nàng gào thét- à, hoàng đế ca ca??? Ừ nhỉ? Nàng hiện tại là Như Loan quận chúa cơ mà??? -hắn cười khẩy- bổn quận chúa ko phải Loan Loan tẩu!! - Nàng khó hiểu nói- Loan nhi, ngươi thật cứng đầu, bất quá ta lại thích!- hắn ghé sát tai nàng- ngươi.... - Nàng đỏ mặt, nàng chính là chưa bao giờ gần nam tử như vậy, lại còn là trước kia nàng yêu thầm nhớ trộm

1 tiếng sau. Sảnh khách điếm Hùng Thuận thành

- tiểu thư, tiểu thư, có chuyện, có chuyện rồi, tiểu thư a!!!! - Ngọc Di thân hồng y chạy vào, người loang lổ vài vết chém, máu chảy. Tóc tai rũ rượi trên khuôn mặt trắng bệch.

Cả khách điếm sáng đèn, tất cả mọi người đi xuống. Uyển Minh Phong thấy Ngọc Di như vậy liền ôm nàng, vẻ mặt tức giận c*̀ng đau lòng

- Di nhi, nàng là bị làm sao??? - hắn hỏi

- hức, mau..... Di quận chúa.... nàng bị.....- Ngọc Di cắn môi, mắt tràn lệ, nói đứt quãng

- Di tỷ??? Ngươi bị làm sao??? - Loan Loan chạy xuống, tóc xõa chưa kịp buộc, khoác áo mỏng nhìn nàng

- Tiểu thư, thỉnh người trách phạt Ngọc Di, ta gây ra chuyện lớn rồi.

- nói đi

- là... 2 chúng ta c*̀ng đi hội, trên đường về thì bị bắt. Di Di cố cho ta thoát được, còn mình thì....- nàng nói tới đây, mắt lại đỏ hoe.

- ta hiểu, vậy chúng có nói gì ko???

- ta.. nghe chúng nói rằng “ chủ tử nói bắt nữ nhân tóc tím bạc, vậy là đúng rồi “

- ha, chuyện ta là Đế nữ vương vang xa thật, nên Di Di bị nhầm do đội tóc giả. Chắc tính mạng ko bị đe dọa- nàng ánh mắt lóe sáng nói

- muội bị ngốc? 1 khi Đế nữ tinh đã yêu 1 người trong ngũ hành thì những người còn lại 1 làm nàng yêu hắn,2 giết nàng. Tính mạng Di quận chúa đang trong nguy hiểm - Bách Liên ngán ngẩm lắc đầu: nghĩa muội này sao giết người giỏi quá mà ngốc nghếch như vậy. Trong khi đó óc bày trò lại cực nhanh nhạy

- vậy... vậy ư? - Nàng hiện tại mới nghĩ ra cái đó - vậy, huynh mau băng bó cho Ngọc Di, Bạch Bạch liền đi giám sát, Trọng Nam mau gọi thập sát tinh c*̉a Tu La môn. Những người còn lại thu dọn đồ chuẩn bị xuất phát đi Kim Tỏa quốc càng nhanh càng tốt.

- ân, chủ tử - Bạch Bạch, Trọng Nam đồng thanh nói.

Bách Liên c*̀ng Uyển Minh Phong cười yếu ớt: tiểu muội trí óc nhạy lại rồi

Hoàng cung Kim Tỏa quốc

Di Di trợn mắt nhìn nam nhân trước mặt. Nàng chính là bị xích 1 cánh tay ở trên chiếc giường xa hoa. Căn phòng này thực sự to, đẹp và lớn hơn phòng c*̉a nàng ở Hoàng Bảo triều

- Mộ Dung Trần, mau thả ta ra, này là bắt cóc người hoàng tộc, hoàng đế ca ca sẽ mang quân giết ngươi đó!!! - Nàng gào thét

- à, hoàng đế ca ca??? Ừ nhỉ? Nàng hiện tại là Như Loan quận chúa cơ mà??? -hắn cười khẩy

- bổn quận chúa ko phải Loan Loan tẩu!! - Nàng khó hiểu nói

- Loan nhi, ngươi thật cứng đầu, bất quá ta lại thích!- hắn ghé sát tai nàng

- ngươi.... - Nàng đỏ mặt, nàng chính là chưa bao giờ gần nam tử như vậy, lại còn là trước kia nàng yêu thầm nhớ trộm

Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… 1 tiếng sau. Sảnh khách điếm Hùng Thuận thành- tiểu thư, tiểu thư, có chuyện, có chuyện rồi, tiểu thư a!!!! - Ngọc Di thân hồng y chạy vào, người loang lổ vài vết chém, máu chảy. Tóc tai rũ rượi trên khuôn mặt trắng bệch.Cả khách điếm sáng đèn, tất cả mọi người đi xuống. Uyển Minh Phong thấy Ngọc Di như vậy liền ôm nàng, vẻ mặt tức giận c*̀ng đau lòng- Di nhi, nàng là bị làm sao??? - hắn hỏi- hức, mau..... Di quận chúa.... nàng bị.....- Ngọc Di cắn môi, mắt tràn lệ, nói đứt quãng- Di tỷ??? Ngươi bị làm sao??? - Loan Loan chạy xuống, tóc xõa chưa kịp buộc, khoác áo mỏng nhìn nàng- Tiểu thư, thỉnh người trách phạt Ngọc Di, ta gây ra chuyện lớn rồi.- nói đi- là... 2 chúng ta c*̀ng đi hội, trên đường về thì bị bắt. Di Di cố cho ta thoát được, còn mình thì....- nàng nói tới đây, mắt lại đỏ hoe.- ta hiểu, vậy chúng có nói gì ko???- ta.. nghe chúng nói rằng “ chủ tử nói bắt nữ nhân tóc tím bạc, vậy là đúng rồi “- ha, chuyện ta là Đế nữ vương vang xa thật, nên Di Di bị nhầm do đội tóc giả. Chắc tính mạng ko bị đe dọa- nàng ánh mắt lóe sáng nói- muội bị ngốc? 1 khi Đế nữ tinh đã yêu 1 người trong ngũ hành thì những người còn lại 1 làm nàng yêu hắn,2 giết nàng. Tính mạng Di quận chúa đang trong nguy hiểm - Bách Liên ngán ngẩm lắc đầu: nghĩa muội này sao giết người giỏi quá mà ngốc nghếch như vậy. Trong khi đó óc bày trò lại cực nhanh nhạy- vậy... vậy ư? - Nàng hiện tại mới nghĩ ra cái đó - vậy, huynh mau băng bó cho Ngọc Di, Bạch Bạch liền đi giám sát, Trọng Nam mau gọi thập sát tinh c*̉a Tu La môn. Những người còn lại thu dọn đồ chuẩn bị xuất phát đi Kim Tỏa quốc càng nhanh càng tốt.- ân, chủ tử - Bạch Bạch, Trọng Nam đồng thanh nói.Bách Liên c*̀ng Uyển Minh Phong cười yếu ớt: tiểu muội trí óc nhạy lại rồiHoàng cung Kim Tỏa quốcDi Di trợn mắt nhìn nam nhân trước mặt. Nàng chính là bị xích 1 cánh tay ở trên chiếc giường xa hoa. Căn phòng này thực sự to, đẹp và lớn hơn phòng c*̉a nàng ở Hoàng Bảo triều- Mộ Dung Trần, mau thả ta ra, này là bắt cóc người hoàng tộc, hoàng đế ca ca sẽ mang quân giết ngươi đó!!! - Nàng gào thét- à, hoàng đế ca ca??? Ừ nhỉ? Nàng hiện tại là Như Loan quận chúa cơ mà??? -hắn cười khẩy- bổn quận chúa ko phải Loan Loan tẩu!! - Nàng khó hiểu nói- Loan nhi, ngươi thật cứng đầu, bất quá ta lại thích!- hắn ghé sát tai nàng- ngươi.... - Nàng đỏ mặt, nàng chính là chưa bao giờ gần nam tử như vậy, lại còn là trước kia nàng yêu thầm nhớ trộm

Chương 57