Nhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt…
Chương 66
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… - ngươi có dị nghị? - cẩm y nhân nhíu mi tâmDi Di nhanh chóng sờ soạn quần áo. Tu La môn là người c*̉a Hoàng Bảo triều, chí ít biết nàng là Di quận chúa, đủ biết động tới nàng chúng sẽ đủ chết!Chết toi, ko mang lệnh bài Quận chúa!!!Di Di đơ mặt. Nàng thật ngu khi đối đầu trực tiếp. Tam tẩu là Đế nữ vương, võ công cao cường, nàng bị ngu sao mà theo lời tẩu đối đầu....!!!Di Di khóc ko ra nước mắt. Hối hận ko kịp!!!.A khoan! Nàng sờ lên cổ. Thật may, nó vẫn còn ở đây. Sức mạnh phong ấn c*̉a kim hành!!!- ha ha ha!!! Ngươi thử động tới ta xem!!! Ta cho ngươi chết ko có chỗ chôn đấy!!! - Nàng âm thầm cười.- đứng đó làm gì? Mau giết ả!!! - Nhan qúy phi điên cuồng chỉ tay vào nàngDi Di trợn mắt. Chết toi, nàng ko biết sử dụng.....!!!Nhìn mũi kiếm đi về phía mình, nàng nhắm mắt lại.KENG.......- chậc, Tu La môn c*̉a ta ko cần những kẻ trí óc ko nhớ nổi 1 khuôn mặt người!!!Di Di mở mắt ra.Loan Loan!!!- tẩu!!!!- thời hạn đã tới, ta đưa muội về - Loan Loan 1 tay nhón bộ tóc giả ra. tay kia nâng Di Di lên- chủ.... chủ tử.....!!! - các cẩm y nhân xụi lơ trên đất. Số bọn hắn sắp tận rồi sao???- tẩu. Trần nói hắn ko tham gia cuộc chiến tranh dành quyền lực nữa. Đưa kim hành cho tẩu! - Di Di tháo vòng cổ ra đưa nàng.- ngươi..... ngươi dám phá hỏng kế hoạch c*̉a ta!!! - Nhan qúy phi điên cuồng rút chủy thủ ra phía Di Di đâm tới.Loan Loan ôm eo Di Di. Cầm vòng cổ, 1 đạo ánh sáng lóe trên trời, đánh thẳng xuống người Nhan qúy phi. Nàng ta chết ko nhắm mắt....!!!- đáng đời!!! - Loan Loan cười khẩy.- Di nhi!!!Di Di quay lại - Trần!- rất tốt, ta đưa Di Di về đây! - nàng nhanh chóng kéo Di Di đi. Ko nhanh chắc Hoàng Lam Phương hắn điên mất, hơn 1 tháng rồi chưa gặp nha!!!- khoan, ko ở lại được sao? - Mộ Dung Trần kéo tay Di Di lại.- ko, thêm nữa, ta ko gả muội phu c*̉a ta cho 1 têm tim ngàn ngăn.- vậy ta bỏ hậu cung?- tốt!Vẻ mặt Mộ Dung Trần giãn ra, hắn ko muốn nàng xa gắn dù chỉ 1 ngày!- về thôi Di Di!!! - Nàng quay người bước tiếp.- ế??? Sao lại về?? - hắn khó hiểu hét lên.- ngươi tính cho nàng làm thê hở? Ko tổ chức hôn lễ?- tất nhiên có chứ?- vậy đi về!- khoan đã Di nhi! - hắn lại níu tay Di Di.- cầm lệnh bài này, mong nó sẽ giúp nàng!- cảm ơn - Di Di ôn nhu cười.
- ngươi có dị nghị? - cẩm y nhân nhíu mi tâm
Di Di nhanh chóng sờ soạn quần áo. Tu La môn là người c*̉a Hoàng Bảo triều, chí ít biết nàng là Di quận chúa, đủ biết động tới nàng chúng sẽ đủ chết!
Chết toi, ko mang lệnh bài Quận chúa!!!
Di Di đơ mặt. Nàng thật ngu khi đối đầu trực tiếp. Tam tẩu là Đế nữ vương, võ công cao cường, nàng bị ngu sao mà theo lời tẩu đối đầu....!!!
Di Di khóc ko ra nước mắt. Hối hận ko kịp!!!.
A khoan! Nàng sờ lên cổ. Thật may, nó vẫn còn ở đây. Sức mạnh phong ấn c*̉a kim hành!!!
- ha ha ha!!! Ngươi thử động tới ta xem!!! Ta cho ngươi chết ko có chỗ chôn đấy!!! - Nàng âm thầm cười.
- đứng đó làm gì? Mau giết ả!!! - Nhan qúy phi điên cuồng chỉ tay vào nàng
Di Di trợn mắt. Chết toi, nàng ko biết sử dụng.....!!!
Nhìn mũi kiếm đi về phía mình, nàng nhắm mắt lại.
KENG.......
- chậc, Tu La môn c*̉a ta ko cần những kẻ trí óc ko nhớ nổi 1 khuôn mặt người!!!
Di Di mở mắt ra.
Loan Loan!!!
- tẩu!!!!
- thời hạn đã tới, ta đưa muội về - Loan Loan 1 tay nhón bộ tóc giả ra. tay kia nâng Di Di lên
- chủ.... chủ tử.....!!! - các cẩm y nhân xụi lơ trên đất. Số bọn hắn sắp tận rồi sao???
- tẩu. Trần nói hắn ko tham gia cuộc chiến tranh dành quyền lực nữa. Đưa kim hành cho tẩu! - Di Di tháo vòng cổ ra đưa nàng.
- ngươi..... ngươi dám phá hỏng kế hoạch c*̉a ta!!! - Nhan qúy phi điên cuồng rút chủy thủ ra phía Di Di đâm tới.
Loan Loan ôm eo Di Di. Cầm vòng cổ, 1 đạo ánh sáng lóe trên trời, đánh thẳng xuống người Nhan qúy phi. Nàng ta chết ko nhắm mắt....!!!
- đáng đời!!! - Loan Loan cười khẩy.
- Di nhi!!!
Di Di quay lại - Trần!
- rất tốt, ta đưa Di Di về đây! - nàng nhanh chóng kéo Di Di đi. Ko nhanh chắc Hoàng Lam Phương hắn điên mất, hơn 1 tháng rồi chưa gặp nha!!!
- khoan, ko ở lại được sao? - Mộ Dung Trần kéo tay Di Di lại.
- ko, thêm nữa, ta ko gả muội phu c*̉a ta cho 1 têm tim ngàn ngăn.
- vậy ta bỏ hậu cung?
- tốt!
Vẻ mặt Mộ Dung Trần giãn ra, hắn ko muốn nàng xa gắn dù chỉ 1 ngày!
- về thôi Di Di!!! - Nàng quay người bước tiếp.
- ế??? Sao lại về?? - hắn khó hiểu hét lên.
- ngươi tính cho nàng làm thê hở? Ko tổ chức hôn lễ?
- tất nhiên có chứ?
- vậy đi về!
- khoan đã Di nhi! - hắn lại níu tay Di Di.- cầm lệnh bài này, mong nó sẽ giúp nàng!
- cảm ơn - Di Di ôn nhu cười.
Nghe Nói: Tam Vương Gia Là Cuồng Vương PhiTác giả: Phụng PhụngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNhật Bản - tokyo- thế kỷ XXI - ẦM - chiếc cửa bật mở, 1 người đàn ông trung niên hớt hải chạy vào. - lại là có chuyện gì? - người ngồi bên chiếc bàn lớn, góc khuất mặt lên tiếng. - đại.....đại ca, là tiểu thư muốn vào.- người đàn ông kia vừa thở gấp, vừa trưng ra bộ mặt thập phần sợ hãi, giọng run run. - cho nó vào, gọi người sửa chữa, chuẩn bị sửa căn phòng này - người trên ghế phất tay, ý bảo người kia ra ngoài - dạ - người đàn ông cung kính c*́i đầu, cửa đóng lại ……………… Cộc _ cộc _ cộc - 1 đạo âm thanh gõ cửa vang lên - vào đi - người trên ghế lên tiếng _ cạch _ 1 cô gái mặc kimono bước vào, trên đuôi áo và cuối ống tay điểm xuyết vài bông hoa đào nhỏ. Tóc tím bạc dài quá mông, trước 2 bên ngực buộc 1 phần nhỏ tóc bằng lụa trắng, tóc sau tùy tiện xoã xuống. Trên khuôn mặt trái xoan tinh xảo, tóc mái bằng đáng yêu ma mị, mắt tím đen như trời đêm, linh hoạt… - ngươi có dị nghị? - cẩm y nhân nhíu mi tâmDi Di nhanh chóng sờ soạn quần áo. Tu La môn là người c*̉a Hoàng Bảo triều, chí ít biết nàng là Di quận chúa, đủ biết động tới nàng chúng sẽ đủ chết!Chết toi, ko mang lệnh bài Quận chúa!!!Di Di đơ mặt. Nàng thật ngu khi đối đầu trực tiếp. Tam tẩu là Đế nữ vương, võ công cao cường, nàng bị ngu sao mà theo lời tẩu đối đầu....!!!Di Di khóc ko ra nước mắt. Hối hận ko kịp!!!.A khoan! Nàng sờ lên cổ. Thật may, nó vẫn còn ở đây. Sức mạnh phong ấn c*̉a kim hành!!!- ha ha ha!!! Ngươi thử động tới ta xem!!! Ta cho ngươi chết ko có chỗ chôn đấy!!! - Nàng âm thầm cười.- đứng đó làm gì? Mau giết ả!!! - Nhan qúy phi điên cuồng chỉ tay vào nàngDi Di trợn mắt. Chết toi, nàng ko biết sử dụng.....!!!Nhìn mũi kiếm đi về phía mình, nàng nhắm mắt lại.KENG.......- chậc, Tu La môn c*̉a ta ko cần những kẻ trí óc ko nhớ nổi 1 khuôn mặt người!!!Di Di mở mắt ra.Loan Loan!!!- tẩu!!!!- thời hạn đã tới, ta đưa muội về - Loan Loan 1 tay nhón bộ tóc giả ra. tay kia nâng Di Di lên- chủ.... chủ tử.....!!! - các cẩm y nhân xụi lơ trên đất. Số bọn hắn sắp tận rồi sao???- tẩu. Trần nói hắn ko tham gia cuộc chiến tranh dành quyền lực nữa. Đưa kim hành cho tẩu! - Di Di tháo vòng cổ ra đưa nàng.- ngươi..... ngươi dám phá hỏng kế hoạch c*̉a ta!!! - Nhan qúy phi điên cuồng rút chủy thủ ra phía Di Di đâm tới.Loan Loan ôm eo Di Di. Cầm vòng cổ, 1 đạo ánh sáng lóe trên trời, đánh thẳng xuống người Nhan qúy phi. Nàng ta chết ko nhắm mắt....!!!- đáng đời!!! - Loan Loan cười khẩy.- Di nhi!!!Di Di quay lại - Trần!- rất tốt, ta đưa Di Di về đây! - nàng nhanh chóng kéo Di Di đi. Ko nhanh chắc Hoàng Lam Phương hắn điên mất, hơn 1 tháng rồi chưa gặp nha!!!- khoan, ko ở lại được sao? - Mộ Dung Trần kéo tay Di Di lại.- ko, thêm nữa, ta ko gả muội phu c*̉a ta cho 1 têm tim ngàn ngăn.- vậy ta bỏ hậu cung?- tốt!Vẻ mặt Mộ Dung Trần giãn ra, hắn ko muốn nàng xa gắn dù chỉ 1 ngày!- về thôi Di Di!!! - Nàng quay người bước tiếp.- ế??? Sao lại về?? - hắn khó hiểu hét lên.- ngươi tính cho nàng làm thê hở? Ko tổ chức hôn lễ?- tất nhiên có chứ?- vậy đi về!- khoan đã Di nhi! - hắn lại níu tay Di Di.- cầm lệnh bài này, mong nó sẽ giúp nàng!- cảm ơn - Di Di ôn nhu cười.