Tác giả:

"Bác Phúc con đây này" một cô gái từ trong cửa VIP sân bay bước ra vẫy vẫy tay chào một người đàn ông trung niên. "Cô chủ mới về" người đàn ông trung niên đó là quản gia nhà họ Trần. Cúi đầu chào nó. "Bác Phúc cứ gọi con là Hà Phương" nó quay lại phản bác Xong một màn chào hỏi thì hai bác cháu cũng chịu lên xe quay về biệt thự. Đã 13 năm kể từ ngày nó qua Mỹ khung cảnh cũng đã thay đổi nhiều, đường xá cũng náo nhiệt hẳn lên, dọc hai bên đường là hàng cây xanh mượt trải dài theo lối đi. Đến nơi nó xuống xe là chạy thẳng vào trong bếp gọi bà vú của nó lúc nhỏ "Vú thẩm con đói quá, có gì ăn chưa ạ" Ai cũng tròn xoe mắt nhìn nó, vì không ngờ cô chủ của họ càng lớn càng đẹp hẳn ra, lại còn rất quyết rũ nữa. "E hèm về tới nhà không chào hỏi ai là đã chạy vào bếp tìm đồ ăn rồi" ông bà Trần thấy con gái cưng về không chào hỏi liền lên tiếng nhắc nhở "Í con nào có ý đó đâu" nó quay lại cười nịnh hót ba mẹ mình, "tại con đói quá nên mới vậy, sorry ba mẹ nhiều" nó vừa nói vừa chạy lại thơm má…

Chương 11: Náo loạn lễ đường (i)

Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó BảoTác giả: Senajung99"Bác Phúc con đây này" một cô gái từ trong cửa VIP sân bay bước ra vẫy vẫy tay chào một người đàn ông trung niên. "Cô chủ mới về" người đàn ông trung niên đó là quản gia nhà họ Trần. Cúi đầu chào nó. "Bác Phúc cứ gọi con là Hà Phương" nó quay lại phản bác Xong một màn chào hỏi thì hai bác cháu cũng chịu lên xe quay về biệt thự. Đã 13 năm kể từ ngày nó qua Mỹ khung cảnh cũng đã thay đổi nhiều, đường xá cũng náo nhiệt hẳn lên, dọc hai bên đường là hàng cây xanh mượt trải dài theo lối đi. Đến nơi nó xuống xe là chạy thẳng vào trong bếp gọi bà vú của nó lúc nhỏ "Vú thẩm con đói quá, có gì ăn chưa ạ" Ai cũng tròn xoe mắt nhìn nó, vì không ngờ cô chủ của họ càng lớn càng đẹp hẳn ra, lại còn rất quyết rũ nữa. "E hèm về tới nhà không chào hỏi ai là đã chạy vào bếp tìm đồ ăn rồi" ông bà Trần thấy con gái cưng về không chào hỏi liền lên tiếng nhắc nhở "Í con nào có ý đó đâu" nó quay lại cười nịnh hót ba mẹ mình, "tại con đói quá nên mới vậy, sorry ba mẹ nhiều" nó vừa nói vừa chạy lại thơm má… "Nè!!! Hai đứa không đợi nổi đến đêm nay sao?" anh và chị nó mở cửa bước vào liền đập vào mắt là cảnh tưởng rất ư là lãng mạn nha.Hai người nghe thấy tiếng nói hoàn hồn trở về và nó mới ý thức được mình đang làm gì, vội đẩy hắn ra. Hắn quyến luyến rơi xa đôi môi mềm mại kia, quay đầu lại nhìn hai tên phá đám chuyện tốt của hắn, còn nó khi được hắn buông tha thì cũng tham quyến từng ngụm khí vào người, mặt đỏ ửng lên như quả cà chua chín, nó nghĩ lại nụ hôn khi nãy tại sao nụ hôn của hắn lại ngọt ngào và dịu dàng đến vậy, như rót từng chút từng chút mật ngọt vào trong khoang miệng, chảy đều khắp nơi trong miệng làm cho nó càng đắm chìm trong sự ngọt ngào ấy từ lúc nào không hay. Nó nghĩ như vậy bất tri bất giác đưa tay lên chạm vào cánh môi đào rồi khẽ mỉm cười nhưng chỉ lướt qua, ấy thế lại lọt vào tầm mắt của một người (đố các bn cử chỉ của Hà Phương nảy giờ đã lọt vào tầm mắt của ai nào, hihi ^^)."Em rể, tối nay chuyện gì cũng phải bình tĩnh đừng hung hăng quá mà tội cho em tao" anh nó đi lại chỗ hắn vào nó đang ngồi mà cất tiếng nói, còn Hà Nhi bước đến chỉnh đầu tóc lại giùm nó."Anh vợ yên tâm đi em sẽ không để em ấy xuống giường được đâu" nói xong hằn quay lại nhìn nó mà nở một nụ cười gian tà, nó đang trang điểm lại nghe hắn nó vậy mặt càng đỏ nhiều hơn, và nó thầm nói " cứ để mà xem". (Chuỵ ấy cứ đỏ mặt như vậy thì khỏi đánh má hồng luôn, đỡ tốn phấn ghê)***"E hèm, xin lỗi mọi người chúng ta hãy im lặng và hướng mắt về phía hậu đài để có thể nhìn thấy được "cô dâu và chú rể" đang sánh bước bên nhau tiến về sân khấu" giọng ông MC vang lên làm cho khán phòng đang đông đúc ồn ào, bỗng im lặng quay về hướng hậu đài nơi hai nhân vật chính xuất hiện."Cô dâu xinh quá" vị khách thứ 1 bị cuốn hút bởi chiếc váy cưới của nó."Chú rể cũng đẹp trai nữa" vị khách thứ 2 nhịn không được cũng lên tiếng khen ngợi"Ừm... Đúng là trai tài gái sắc mà đẹp đôi ghê" vị khách thứ 3 vang lên.Tuy nó không ưa gì hắn, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đám cưới của nó cơ mà, nên nó phải cười nhiều lên.( Tự an ủi)Hai người tiến lên sân khấu nở nụ cười tươi với mọi người"Hôm nay là ngày cưới của tôi mọi người cứ tự nhiên mà uống hết mình nha" hắn cầm lấy mic nói"Nè! Hoàng tổng chúng tôi sẽ ăn uống tự nhiên hơn, nếu hai người có thể trao cho nhau nụ hôn ngọt nhất, đúng không mọi người??" một vị khách đứng dưới sân khấu nói vọng lên rồi quay qua những người xung quanh hỏi"Đúng rồi, hôn đi""Hôn đi..... hôn đi.... " thế là cả khán phòng nháo nhào lên. Nó rất xấu hổ "không phải chứ kiss nhau nữa sao", nó thầm nghĩ khi nảy chỉ là ngoài ý muốn thôi mà, còn bây giờ là phải kiss nhau trước rất nhiều người ngượng chết đi được. Hắn thì nghe đến việc hôn nó thì rất thích, hắn xoay nó lại đối diện nhau rồi từ từ sát lại gần nhau hơn cho đến khi chuẩn bị chạm môi, còn nó thì cố né tránh nhưng bị hắn giữ chặt cổ không cho nhúc nhích gì cả, thế là môi gần đến đích (mấy bn đừng hiểu lầm là đích kia nha, chỉ là mục đích cần đến thôi °×°), từ dưới sân khấu có một giọng trong veo cất lên, khiến cho ai náy cũng phải quay đầu lại nhìn xem, đó là ai........Các bntheodõicâuchuyệntiếpnha,kịchhaycònphíasau.

"Nè!!! Hai đứa không đợi nổi đến đêm nay sao?" anh và chị nó mở cửa bước vào liền đập vào mắt là cảnh tưởng rất ư là lãng mạn nha.

Hai người nghe thấy tiếng nói hoàn hồn trở về và nó mới ý thức được mình đang làm gì, vội đẩy hắn ra. Hắn quyến luyến rơi xa đôi môi mềm mại kia, quay đầu lại nhìn hai tên phá đám chuyện tốt của hắn, còn nó khi được hắn buông tha thì cũng tham quyến từng ngụm khí vào người, mặt đỏ ửng lên như quả cà chua chín, nó nghĩ lại nụ hôn khi nãy tại sao nụ hôn của hắn lại ngọt ngào và dịu dàng đến vậy, như rót từng chút từng chút mật ngọt vào trong khoang miệng, chảy đều khắp nơi trong miệng làm cho nó càng đắm chìm trong sự ngọt ngào ấy từ lúc nào không hay. Nó nghĩ như vậy bất tri bất giác đưa tay lên chạm vào cánh môi đào rồi khẽ mỉm cười nhưng chỉ lướt qua, ấy thế lại lọt vào tầm mắt của một người (đố các bn cử chỉ của Hà Phương nảy giờ đã lọt vào tầm mắt của ai nào, hihi ^^).

"Em rể, tối nay chuyện gì cũng phải bình tĩnh đừng hung hăng quá mà tội cho em tao" anh nó đi lại chỗ hắn vào nó đang ngồi mà cất tiếng nói, còn Hà Nhi bước đến chỉnh đầu tóc lại giùm nó.

"Anh vợ yên tâm đi em sẽ không để em ấy xuống giường được đâu" nói xong hằn quay lại nhìn nó mà nở một nụ cười gian tà, nó đang trang điểm lại nghe hắn nó vậy mặt càng đỏ nhiều hơn, và nó thầm nói " cứ để mà xem". (Chuỵ ấy cứ đỏ mặt như vậy thì khỏi đánh má hồng luôn, đỡ tốn phấn ghê)

*

*

*

"E hèm, xin lỗi mọi người chúng ta hãy im lặng và hướng mắt về phía hậu đài để có thể nhìn thấy được "

cô dâu và chú r

ể" đang sánh bước bên nhau tiến về sân khấu" giọng ông MC vang lên làm cho khán phòng đang đông đúc ồn ào, bỗng im lặng quay về hướng hậu đài nơi hai nhân vật chính xuất hiện.

"Cô dâu xinh quá" vị khách thứ 1 bị cuốn hút bởi chiếc váy cưới của nó.

"Chú rể cũng đẹp trai nữa" vị khách thứ 2 nhịn không được cũng lên tiếng khen ngợi

"Ừm... Đúng là trai tài gái sắc mà đẹp đôi ghê" vị khách thứ 3 vang lên.

Tuy nó không ưa gì hắn, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đám cưới của nó cơ mà, nên nó phải cười nhiều lên.( Tự an ủi)

Hai người tiến lên sân khấu nở nụ cười tươi với mọi người

"Hôm nay là ngày cưới của tôi mọi người cứ tự nhiên mà uống hết mình nha" hắn cầm lấy mic nói

"Nè! Hoàng tổng chúng tôi sẽ ăn uống tự nhiên hơn, nếu hai người có thể trao cho nhau nụ hôn ngọt nhất, đúng không mọi người??" một vị khách đứng dưới sân khấu nói vọng lên rồi quay qua những người xung quanh hỏi

"Đúng rồi, hôn đi"

"Hôn đi..... hôn đi.... " thế là cả khán phòng nháo nhào lên. Nó rất xấu hổ "không phải chứ kiss nhau nữa sao", nó thầm nghĩ khi nảy chỉ là ngoài ý muốn thôi mà, còn bây giờ là phải kiss nhau trước rất nhiều người ngượng chết đi được. Hắn thì nghe đến việc hôn nó thì rất thích, hắn xoay nó lại đối diện nhau rồi từ từ sát lại gần nhau hơn cho đến khi chuẩn bị chạm môi, còn nó thì cố né tránh nhưng bị hắn giữ chặt cổ không cho nhúc nhích gì cả, thế là môi gần đến đích (mấy bn đừng hiểu lầm là đích kia nha, chỉ là mục đích cần đến thôi °×°), từ dưới sân khấu có một giọng trong veo cất lên, khiến cho ai náy cũng phải quay đầu lại nhìn xem, đó là ai........

Các bn

theo

dõi

câu

chuyện

tiếp

nha,

kịch

hay

còn

phía

sau

.

Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó BảoTác giả: Senajung99"Bác Phúc con đây này" một cô gái từ trong cửa VIP sân bay bước ra vẫy vẫy tay chào một người đàn ông trung niên. "Cô chủ mới về" người đàn ông trung niên đó là quản gia nhà họ Trần. Cúi đầu chào nó. "Bác Phúc cứ gọi con là Hà Phương" nó quay lại phản bác Xong một màn chào hỏi thì hai bác cháu cũng chịu lên xe quay về biệt thự. Đã 13 năm kể từ ngày nó qua Mỹ khung cảnh cũng đã thay đổi nhiều, đường xá cũng náo nhiệt hẳn lên, dọc hai bên đường là hàng cây xanh mượt trải dài theo lối đi. Đến nơi nó xuống xe là chạy thẳng vào trong bếp gọi bà vú của nó lúc nhỏ "Vú thẩm con đói quá, có gì ăn chưa ạ" Ai cũng tròn xoe mắt nhìn nó, vì không ngờ cô chủ của họ càng lớn càng đẹp hẳn ra, lại còn rất quyết rũ nữa. "E hèm về tới nhà không chào hỏi ai là đã chạy vào bếp tìm đồ ăn rồi" ông bà Trần thấy con gái cưng về không chào hỏi liền lên tiếng nhắc nhở "Í con nào có ý đó đâu" nó quay lại cười nịnh hót ba mẹ mình, "tại con đói quá nên mới vậy, sorry ba mẹ nhiều" nó vừa nói vừa chạy lại thơm má… "Nè!!! Hai đứa không đợi nổi đến đêm nay sao?" anh và chị nó mở cửa bước vào liền đập vào mắt là cảnh tưởng rất ư là lãng mạn nha.Hai người nghe thấy tiếng nói hoàn hồn trở về và nó mới ý thức được mình đang làm gì, vội đẩy hắn ra. Hắn quyến luyến rơi xa đôi môi mềm mại kia, quay đầu lại nhìn hai tên phá đám chuyện tốt của hắn, còn nó khi được hắn buông tha thì cũng tham quyến từng ngụm khí vào người, mặt đỏ ửng lên như quả cà chua chín, nó nghĩ lại nụ hôn khi nãy tại sao nụ hôn của hắn lại ngọt ngào và dịu dàng đến vậy, như rót từng chút từng chút mật ngọt vào trong khoang miệng, chảy đều khắp nơi trong miệng làm cho nó càng đắm chìm trong sự ngọt ngào ấy từ lúc nào không hay. Nó nghĩ như vậy bất tri bất giác đưa tay lên chạm vào cánh môi đào rồi khẽ mỉm cười nhưng chỉ lướt qua, ấy thế lại lọt vào tầm mắt của một người (đố các bn cử chỉ của Hà Phương nảy giờ đã lọt vào tầm mắt của ai nào, hihi ^^)."Em rể, tối nay chuyện gì cũng phải bình tĩnh đừng hung hăng quá mà tội cho em tao" anh nó đi lại chỗ hắn vào nó đang ngồi mà cất tiếng nói, còn Hà Nhi bước đến chỉnh đầu tóc lại giùm nó."Anh vợ yên tâm đi em sẽ không để em ấy xuống giường được đâu" nói xong hằn quay lại nhìn nó mà nở một nụ cười gian tà, nó đang trang điểm lại nghe hắn nó vậy mặt càng đỏ nhiều hơn, và nó thầm nói " cứ để mà xem". (Chuỵ ấy cứ đỏ mặt như vậy thì khỏi đánh má hồng luôn, đỡ tốn phấn ghê)***"E hèm, xin lỗi mọi người chúng ta hãy im lặng và hướng mắt về phía hậu đài để có thể nhìn thấy được "cô dâu và chú rể" đang sánh bước bên nhau tiến về sân khấu" giọng ông MC vang lên làm cho khán phòng đang đông đúc ồn ào, bỗng im lặng quay về hướng hậu đài nơi hai nhân vật chính xuất hiện."Cô dâu xinh quá" vị khách thứ 1 bị cuốn hút bởi chiếc váy cưới của nó."Chú rể cũng đẹp trai nữa" vị khách thứ 2 nhịn không được cũng lên tiếng khen ngợi"Ừm... Đúng là trai tài gái sắc mà đẹp đôi ghê" vị khách thứ 3 vang lên.Tuy nó không ưa gì hắn, nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày đám cưới của nó cơ mà, nên nó phải cười nhiều lên.( Tự an ủi)Hai người tiến lên sân khấu nở nụ cười tươi với mọi người"Hôm nay là ngày cưới của tôi mọi người cứ tự nhiên mà uống hết mình nha" hắn cầm lấy mic nói"Nè! Hoàng tổng chúng tôi sẽ ăn uống tự nhiên hơn, nếu hai người có thể trao cho nhau nụ hôn ngọt nhất, đúng không mọi người??" một vị khách đứng dưới sân khấu nói vọng lên rồi quay qua những người xung quanh hỏi"Đúng rồi, hôn đi""Hôn đi..... hôn đi.... " thế là cả khán phòng nháo nhào lên. Nó rất xấu hổ "không phải chứ kiss nhau nữa sao", nó thầm nghĩ khi nảy chỉ là ngoài ý muốn thôi mà, còn bây giờ là phải kiss nhau trước rất nhiều người ngượng chết đi được. Hắn thì nghe đến việc hôn nó thì rất thích, hắn xoay nó lại đối diện nhau rồi từ từ sát lại gần nhau hơn cho đến khi chuẩn bị chạm môi, còn nó thì cố né tránh nhưng bị hắn giữ chặt cổ không cho nhúc nhích gì cả, thế là môi gần đến đích (mấy bn đừng hiểu lầm là đích kia nha, chỉ là mục đích cần đến thôi °×°), từ dưới sân khấu có một giọng trong veo cất lên, khiến cho ai náy cũng phải quay đầu lại nhìn xem, đó là ai........Các bntheodõicâuchuyệntiếpnha,kịchhaycònphíasau.

Chương 11: Náo loạn lễ đường (i)