Tác giả:

Nằm trên chiếc giường bệnh èo ọt, chỉ cần nhúc nhích thôi tiếng kêu cót két từ thanh sắt cũ kỹ này khiến Lục Trân không khỏi phiền muộn.  "Anh Phúc, anh đã kí đơn li hôn chưa?" Nghe thấy bước chân rất khẽ của người đi tới, Lục Trân mệt mỏi nhắm mắt hỏi. "Em đang nói gì vậy? Đơn gì? Việc em cần làm bây giờ là nghỉ ngơi cho khỏe" Lại Phúc, chồng cô cười trừ, lòng bàn tay áp nhẹ lên trán vợ, anh vui vẻ nói tiếp  "Ngày hôm nay không sốt, em phải vì anh mà ráng lên"  "Bệnh của em, em là người hiểu rõ nhất. Em chỉ xin anh buông tha cho chính mình" Lục Trân thở hắc, giọng nói có chút run rẩy, cô vẫn cố rặn từng tiếng một. "Trân, nếu ngay cả anh cũng buông tha, em sẽ chống trọi được sao?" "Lại Phúc, em rút lại lời hứa ngày đó, em thực sự không thể bên anh được nữa"  "Trân, vì anh... được không em?" Lại Phúc thấp giọng van nàn. "Lại Phúc, đến giây phút này anh có biết nỗi tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời em là gì không?" Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà, mơ hồ hỏi "..." "Có đến mười năm, nhưng…

Chương 1-3: Mở đầu

Những Mảnh Ghép Vô ThườngTác giả: Trà MuộnTruyện Ngôn TìnhNằm trên chiếc giường bệnh èo ọt, chỉ cần nhúc nhích thôi tiếng kêu cót két từ thanh sắt cũ kỹ này khiến Lục Trân không khỏi phiền muộn.  "Anh Phúc, anh đã kí đơn li hôn chưa?" Nghe thấy bước chân rất khẽ của người đi tới, Lục Trân mệt mỏi nhắm mắt hỏi. "Em đang nói gì vậy? Đơn gì? Việc em cần làm bây giờ là nghỉ ngơi cho khỏe" Lại Phúc, chồng cô cười trừ, lòng bàn tay áp nhẹ lên trán vợ, anh vui vẻ nói tiếp  "Ngày hôm nay không sốt, em phải vì anh mà ráng lên"  "Bệnh của em, em là người hiểu rõ nhất. Em chỉ xin anh buông tha cho chính mình" Lục Trân thở hắc, giọng nói có chút run rẩy, cô vẫn cố rặn từng tiếng một. "Trân, nếu ngay cả anh cũng buông tha, em sẽ chống trọi được sao?" "Lại Phúc, em rút lại lời hứa ngày đó, em thực sự không thể bên anh được nữa"  "Trân, vì anh... được không em?" Lại Phúc thấp giọng van nàn. "Lại Phúc, đến giây phút này anh có biết nỗi tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời em là gì không?" Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà, mơ hồ hỏi "..." "Có đến mười năm, nhưng… Có người nói: “Khi tình yêu chớm nở chính là khoảnh khắc con người ta cảm thấy yêu đời nhất” Nhưng đối với Trần Vũ Yên, tình yêu của cô dành cho Trần Hàm Nghị lại khiến cả hai rơi vào bế tắc và tuyệt vọng.Anh vĩnh viễn không bao giờ yêu cô, đó là sự thật không thể chối cãi, cũng khiến cô giấu nhẹn tâm tư ở tận sâu đáy lòng.Tình yêu thuần khiết biến thành nỗi thù hận, tình yêu biến thành nỗi đau. Trần Vũ Yên không buông tay, cô không học được cách buông bỏ, cố chấp níu giữ tình yêu trái ngang. Bỏ mặc đằng sau những tiếng chửi rủa, những tiếng cười chê, cô chỉ muốn nói với cả thế giới rằng: “Người đàn ông mà cô yêu chính là Trần Hàm Nghị”.Oan trái thay, Trần Hàm Nghị lại là anh trai cô.“Vũ Yên, anh là Hàm Nghị, sau này anh sẽ là anh trai của em”“Vũ Yên, anh chính là anh trai ruột của em”“Vũ Yên, chúng ta không thể nào, em hiểu chứ?”“Vũ Yên...xin lỗi”Mọi thứ dường như đã thay đổi, từ khi cô thổ lộ với anh ba từ thiêng liêng đó, thế giới xung quanh cô đã hoàn toàn biến thành màu đen tĩnh mịch.

Có người nói: “Khi tình yêu chớm nở chính là khoảnh khắc con người ta cảm thấy yêu đời nhất” Nhưng đối với Trần Vũ Yên, tình yêu của cô dành cho Trần Hàm Nghị lại khiến cả hai rơi vào bế tắc và tuyệt vọng.

Anh vĩnh viễn không bao giờ yêu cô, đó là sự thật không thể chối cãi, cũng khiến cô giấu nhẹn tâm tư ở tận sâu đáy lòng.

Tình yêu thuần khiết biến thành nỗi thù hận, tình yêu biến thành nỗi đau. Trần Vũ Yên không buông tay, cô không học được cách buông bỏ, cố chấp níu giữ tình yêu trái ngang. Bỏ mặc đằng sau những tiếng chửi rủa, những tiếng cười chê, cô chỉ muốn nói với cả thế giới rằng: “Người đàn ông mà cô yêu chính là Trần Hàm Nghị”.

Oan trái thay, Trần Hàm Nghị lại là anh trai cô.

“Vũ Yên, anh là Hàm Nghị, sau này anh sẽ là anh trai của em”

“Vũ Yên, anh chính là anh trai ruột của em”

“Vũ Yên, chúng ta không thể nào, em hiểu chứ?”

“Vũ Yên...xin lỗi”

Mọi thứ dường như đã thay đổi, từ khi cô thổ lộ với anh ba từ thiêng liêng đó, thế giới xung quanh cô đã hoàn toàn biến thành màu đen tĩnh mịch.

Những Mảnh Ghép Vô ThườngTác giả: Trà MuộnTruyện Ngôn TìnhNằm trên chiếc giường bệnh èo ọt, chỉ cần nhúc nhích thôi tiếng kêu cót két từ thanh sắt cũ kỹ này khiến Lục Trân không khỏi phiền muộn.  "Anh Phúc, anh đã kí đơn li hôn chưa?" Nghe thấy bước chân rất khẽ của người đi tới, Lục Trân mệt mỏi nhắm mắt hỏi. "Em đang nói gì vậy? Đơn gì? Việc em cần làm bây giờ là nghỉ ngơi cho khỏe" Lại Phúc, chồng cô cười trừ, lòng bàn tay áp nhẹ lên trán vợ, anh vui vẻ nói tiếp  "Ngày hôm nay không sốt, em phải vì anh mà ráng lên"  "Bệnh của em, em là người hiểu rõ nhất. Em chỉ xin anh buông tha cho chính mình" Lục Trân thở hắc, giọng nói có chút run rẩy, cô vẫn cố rặn từng tiếng một. "Trân, nếu ngay cả anh cũng buông tha, em sẽ chống trọi được sao?" "Lại Phúc, em rút lại lời hứa ngày đó, em thực sự không thể bên anh được nữa"  "Trân, vì anh... được không em?" Lại Phúc thấp giọng van nàn. "Lại Phúc, đến giây phút này anh có biết nỗi tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời em là gì không?" Cô nhìn chằm chằm lên trần nhà, mơ hồ hỏi "..." "Có đến mười năm, nhưng… Có người nói: “Khi tình yêu chớm nở chính là khoảnh khắc con người ta cảm thấy yêu đời nhất” Nhưng đối với Trần Vũ Yên, tình yêu của cô dành cho Trần Hàm Nghị lại khiến cả hai rơi vào bế tắc và tuyệt vọng.Anh vĩnh viễn không bao giờ yêu cô, đó là sự thật không thể chối cãi, cũng khiến cô giấu nhẹn tâm tư ở tận sâu đáy lòng.Tình yêu thuần khiết biến thành nỗi thù hận, tình yêu biến thành nỗi đau. Trần Vũ Yên không buông tay, cô không học được cách buông bỏ, cố chấp níu giữ tình yêu trái ngang. Bỏ mặc đằng sau những tiếng chửi rủa, những tiếng cười chê, cô chỉ muốn nói với cả thế giới rằng: “Người đàn ông mà cô yêu chính là Trần Hàm Nghị”.Oan trái thay, Trần Hàm Nghị lại là anh trai cô.“Vũ Yên, anh là Hàm Nghị, sau này anh sẽ là anh trai của em”“Vũ Yên, anh chính là anh trai ruột của em”“Vũ Yên, chúng ta không thể nào, em hiểu chứ?”“Vũ Yên...xin lỗi”Mọi thứ dường như đã thay đổi, từ khi cô thổ lộ với anh ba từ thiêng liêng đó, thế giới xung quanh cô đã hoàn toàn biến thành màu đen tĩnh mịch.

Chương 1-3: Mở đầu