Cô là Bạch Ngọc Điệp,16 tuổi,FA hàng thật giá thật,không có gì đặc biệt nổi bật nhưng cô luôn tự hào về chính mình trong một lĩnh vực đó chính lààà... truyện nữ phụ văn np,chỉ cần là nữ phụ văn np thì cô xếp thứ hai không ai dám đứng thứ nhất cả (tg:nó chém gió đó,bà con nhân dân đừng tin)bao nhiêu năm đọc ta sắp đúc kết thành công cách để khỏi bị đảo lộn vị trí nữ phụ→nữ chính như các vị tiền bối đã anh dũng hi sinh trước đó(tg:cách thành công còn xa lắm con ơi nó chỉ giúp con vài chương thôi) vào cái ngày cô sắp đại thành thì...Lão thiên,bà nguyền rủa ngươi bị tào tháo đuổi,sét đánh,cháy nắng,dị ứng,... Hôm nay trời cao mây trắng, nắng ấm dịu dàng, chim bay lượn trên trời cao hót vang... ý chết lộn đề,e hèm e hèm hôm nay Ngọc Điệp cô được con BFF tặng cho quyển ngôn tình với kiểu nữ chính cực kì quen thuộc:Bạch Liên Hoa Thánh Mẫu mặc dù không thích truyện này nhưng phải nghiên cứu về nữ chính có thêm kinh nghiệm ứng phó. Sau khi đọc xong quyển truyện,mặc dù mặt không biểu…
Chương 15
Ta Đã Làm Nên Tội Nghiệt Gì Chứ?? Nam Chủ Tránh Ra!!!Tác giả: MG_Bachnhat47HoustonTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không Cô là Bạch Ngọc Điệp,16 tuổi,FA hàng thật giá thật,không có gì đặc biệt nổi bật nhưng cô luôn tự hào về chính mình trong một lĩnh vực đó chính lààà... truyện nữ phụ văn np,chỉ cần là nữ phụ văn np thì cô xếp thứ hai không ai dám đứng thứ nhất cả (tg:nó chém gió đó,bà con nhân dân đừng tin)bao nhiêu năm đọc ta sắp đúc kết thành công cách để khỏi bị đảo lộn vị trí nữ phụ→nữ chính như các vị tiền bối đã anh dũng hi sinh trước đó(tg:cách thành công còn xa lắm con ơi nó chỉ giúp con vài chương thôi) vào cái ngày cô sắp đại thành thì...Lão thiên,bà nguyền rủa ngươi bị tào tháo đuổi,sét đánh,cháy nắng,dị ứng,... Hôm nay trời cao mây trắng, nắng ấm dịu dàng, chim bay lượn trên trời cao hót vang... ý chết lộn đề,e hèm e hèm hôm nay Ngọc Điệp cô được con BFF tặng cho quyển ngôn tình với kiểu nữ chính cực kì quen thuộc:Bạch Liên Hoa Thánh Mẫu mặc dù không thích truyện này nhưng phải nghiên cứu về nữ chính có thêm kinh nghiệm ứng phó. Sau khi đọc xong quyển truyện,mặc dù mặt không biểu… Sau khi cô đi,Bạch lão gia gia xoa xoa trán thở dài rồi liên lạc với Tuyết gia lão bà bà. Trên màn hình sẳc mặt Tuyết gia lão bà bà có vẻ không được tốt lắm mà cũng đúng thôi ai bảo gọi lúc người ta đang ngủ ngon lành cơ chứ. Cầm tách trà lên,Tuyết bà bà mệt mỏi hỏi:“Lão bất tử Bạch gia kia,gọi lão nương làm gì? “Cháu trai bà và Điệp nhi nhà ta.”ông bình thản nói nhưng Tuyết bà bà thì rất ngạc nhiên,bị sặc nước trà ho khù khụ. “Lão già kia ngươi đã biết cái gì?”Tuyết bà bà nghiêm túc hỏi. “Bà không cần phải đề phòng như thế đâu,ta chỉ muốn hỏi tình cảm của cháu trai bà với Điệp nhi nhà ta thôi.” “Hả?Ê,lão già thối,ông vừa nói với ta cái gì vậy?Dạo này già rồi nghe kém lắm.”Tuyết bà rất ngạc nhiên xen lẫn kinh sợ vì những điều Bạch lão gia gia vừa nói. “Ta hỏi về tình cảm của cháu trai bà với Điệp nhi?”Bạch lão gia gia cố nén giận nói. “Thôi đi lão già kia,rõ ràng là ông biết thừa rồi còn giả ngu.”Tuyết bà bà nhìn Bạch gia gia bằng ánh mắt khinh bỉ nhưng ngay sau đó thái độ đã thay đổi: “Thế Điệp nhi thấy Vô Ngân tiểu tử nhà ta thế nào?”mặt bà trông cực kì bỉ ổi. “...” “Thế nào?” “...”tiếp tục im lặng. “Thế nào?” ..... Sau 'khá' nhiều lần lặp đi lặp lại như vậy cuối cùng Bạch lão gia gia đã đầu hàng. “Điệp nhi nói thích cái tên xú tiểu tử nhà bà.”giọng ông vô cùng khó chịu,ẩn ẩn đâu đó mùi dấm chua mới ra lò. Tuyết bà bà trông không hề ngạc nhiên một tí nào mà chỉ nhếch môi cười vô cùng đắc ý. “Nếu như vậy thì ông hãy cho phép Điệp nhi và Vô Ngân nhà ta gặp nhau bồi dưỡng tình cảm đi.”Tuyết bà bà trưng ra cái mặt vô cùng mang tính chất gian thương. 'Còn lâu,ta đồng ý việc Điệp nhi và cháu bà là quá đủ rồi,không có bồi với chả dưỡng tình cảm gì đâu.”ông như ngọn núi lửa phun trào,sự tức giận đã đến đỉnh điểm. “Vậy nếu em yêu cầu anh cho hai đứa bồi dưỡng tình cảm thì có được không?”một giọng nói nhẹ nhàng,êm ái. “Lão,lão bà.”ông lắp bắp nói:“Tại sao em lại,lại...?” “Em sang Ý chơi thì Tuyết muội muội đến ghé thăm.Việc giữa hai đứa em đều rõ và cũng rất tán thành vì vậy anh có đồng ý không?”mặc dù bà nói rất nhẹ nhàng nhưmg lại là gánh nặng ngàn cân với Bạch lão gia gia,ông một đời kiêu hùng chẳng sợ ai chĩ sợ mỗi lão bà đại nhân. “Nhưng,nhưng...”ông rất do dự nói. “Có được không anh?”giọng bà đã mang theo vài phần đe dọa làm Bạch lão gia gia rất sợ hãi. “Được,được.”ông gật đầu như gà mổ thóc. (Tg:nhục vãi*lắc đầu khinh thường* Bạch lão gia gia:Xì,ngươi thử vào tình huống của ta xem như thế nào.*liếc nhìn con tg* Tg:thôi ạ,con xin kiếu =_=) “Thật tốt quá vậy em đi ngủ tiếp đây.”bà cười vô cùng hiền hậu nói. “Vâng”Bạch lão gia gia vô cùng ảo não nói. Tg:ta xin lỗi vì ra chương chậm dạo này bận quá,very sorry. *610 từ”
Sau khi cô đi,Bạch lão gia gia xoa xoa trán thở dài rồi liên lạc với Tuyết gia lão bà bà.
Trên màn hình sẳc mặt Tuyết gia lão bà bà có vẻ không được tốt lắm mà cũng đúng thôi ai bảo gọi lúc người ta đang ngủ ngon lành cơ chứ.
Cầm tách trà lên,Tuyết bà bà mệt mỏi hỏi:“Lão bất tử Bạch gia kia,gọi lão nương làm gì?
“Cháu trai bà và Điệp nhi nhà ta.”ông bình thản nói nhưng Tuyết bà bà thì rất ngạc nhiên,bị sặc nước trà ho khù khụ.
“Lão già kia ngươi đã biết cái gì?”Tuyết bà bà nghiêm túc hỏi.
“Bà không cần phải đề phòng như thế đâu,ta chỉ muốn hỏi tình cảm của cháu trai bà với Điệp nhi nhà ta thôi.”
“Hả?Ê,lão già thối,ông vừa nói với ta cái gì vậy?Dạo này già rồi nghe kém lắm.”Tuyết bà rất ngạc nhiên xen lẫn kinh sợ vì những điều Bạch lão gia gia vừa nói.
“Ta hỏi về tình cảm của cháu trai bà với Điệp nhi?”Bạch lão gia gia cố nén giận nói.
“Thôi đi lão già kia,rõ ràng là ông biết thừa rồi còn giả ngu.”Tuyết bà bà nhìn Bạch gia gia bằng ánh mắt khinh bỉ nhưng ngay sau đó thái độ đã thay đổi:
“Thế Điệp nhi thấy Vô Ngân tiểu tử nhà ta thế nào?”mặt bà trông cực kì bỉ ổi.
“...”
“Thế nào?”
“...”tiếp tục im lặng.
“Thế nào?”
.....
Sau 'khá' nhiều lần lặp đi lặp lại như vậy cuối cùng Bạch lão gia gia đã đầu hàng.
“Điệp nhi nói thích cái tên xú tiểu tử nhà bà.”giọng ông vô cùng khó chịu,ẩn ẩn đâu đó mùi dấm chua mới ra lò.
Tuyết bà bà trông không hề ngạc nhiên một tí nào mà chỉ nhếch môi cười vô cùng đắc ý.
“Nếu như vậy thì ông hãy cho phép Điệp nhi và Vô Ngân nhà ta gặp nhau bồi dưỡng tình cảm đi.”Tuyết bà bà trưng ra cái mặt vô cùng mang tính chất gian thương.
'Còn lâu,ta đồng ý việc Điệp nhi và cháu bà là quá đủ rồi,không có bồi với chả dưỡng tình cảm gì đâu.”ông như ngọn núi lửa phun trào,sự tức giận đã đến đỉnh điểm.
“Vậy nếu em yêu cầu anh cho hai đứa bồi dưỡng tình cảm thì có được không?”một giọng nói nhẹ nhàng,êm ái.
“Lão,lão bà.”ông lắp bắp nói:“Tại sao em lại,lại...?”
“Em sang Ý chơi thì Tuyết muội muội đến ghé thăm.Việc giữa hai đứa em đều rõ và cũng rất tán thành vì vậy anh có đồng ý không?”mặc dù bà nói rất nhẹ nhàng nhưmg lại là gánh nặng ngàn cân với Bạch lão gia gia,ông một đời kiêu hùng chẳng sợ ai chĩ sợ mỗi lão bà đại nhân.
“Nhưng,nhưng...”ông rất do dự nói.
“Có được không anh?”giọng bà đã mang theo vài phần đe dọa làm Bạch lão gia gia rất sợ hãi.
“Được,được.”ông gật đầu như gà mổ thóc.
(Tg:nhục vãi*lắc đầu khinh thường*
Bạch lão gia gia:Xì,ngươi thử vào tình huống của ta xem như thế nào.*liếc nhìn con tg*
Tg:thôi ạ,con xin kiếu =_=)
“Thật tốt quá vậy em đi ngủ tiếp đây.”bà cười vô cùng hiền hậu nói.
“Vâng”Bạch lão gia gia vô cùng ảo não nói.
Tg:ta xin lỗi vì ra chương chậm dạo này bận quá,very sorry.
*610 từ”
Ta Đã Làm Nên Tội Nghiệt Gì Chứ?? Nam Chủ Tránh Ra!!!Tác giả: MG_Bachnhat47HoustonTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không Cô là Bạch Ngọc Điệp,16 tuổi,FA hàng thật giá thật,không có gì đặc biệt nổi bật nhưng cô luôn tự hào về chính mình trong một lĩnh vực đó chính lààà... truyện nữ phụ văn np,chỉ cần là nữ phụ văn np thì cô xếp thứ hai không ai dám đứng thứ nhất cả (tg:nó chém gió đó,bà con nhân dân đừng tin)bao nhiêu năm đọc ta sắp đúc kết thành công cách để khỏi bị đảo lộn vị trí nữ phụ→nữ chính như các vị tiền bối đã anh dũng hi sinh trước đó(tg:cách thành công còn xa lắm con ơi nó chỉ giúp con vài chương thôi) vào cái ngày cô sắp đại thành thì...Lão thiên,bà nguyền rủa ngươi bị tào tháo đuổi,sét đánh,cháy nắng,dị ứng,... Hôm nay trời cao mây trắng, nắng ấm dịu dàng, chim bay lượn trên trời cao hót vang... ý chết lộn đề,e hèm e hèm hôm nay Ngọc Điệp cô được con BFF tặng cho quyển ngôn tình với kiểu nữ chính cực kì quen thuộc:Bạch Liên Hoa Thánh Mẫu mặc dù không thích truyện này nhưng phải nghiên cứu về nữ chính có thêm kinh nghiệm ứng phó. Sau khi đọc xong quyển truyện,mặc dù mặt không biểu… Sau khi cô đi,Bạch lão gia gia xoa xoa trán thở dài rồi liên lạc với Tuyết gia lão bà bà. Trên màn hình sẳc mặt Tuyết gia lão bà bà có vẻ không được tốt lắm mà cũng đúng thôi ai bảo gọi lúc người ta đang ngủ ngon lành cơ chứ. Cầm tách trà lên,Tuyết bà bà mệt mỏi hỏi:“Lão bất tử Bạch gia kia,gọi lão nương làm gì? “Cháu trai bà và Điệp nhi nhà ta.”ông bình thản nói nhưng Tuyết bà bà thì rất ngạc nhiên,bị sặc nước trà ho khù khụ. “Lão già kia ngươi đã biết cái gì?”Tuyết bà bà nghiêm túc hỏi. “Bà không cần phải đề phòng như thế đâu,ta chỉ muốn hỏi tình cảm của cháu trai bà với Điệp nhi nhà ta thôi.” “Hả?Ê,lão già thối,ông vừa nói với ta cái gì vậy?Dạo này già rồi nghe kém lắm.”Tuyết bà rất ngạc nhiên xen lẫn kinh sợ vì những điều Bạch lão gia gia vừa nói. “Ta hỏi về tình cảm của cháu trai bà với Điệp nhi?”Bạch lão gia gia cố nén giận nói. “Thôi đi lão già kia,rõ ràng là ông biết thừa rồi còn giả ngu.”Tuyết bà bà nhìn Bạch gia gia bằng ánh mắt khinh bỉ nhưng ngay sau đó thái độ đã thay đổi: “Thế Điệp nhi thấy Vô Ngân tiểu tử nhà ta thế nào?”mặt bà trông cực kì bỉ ổi. “...” “Thế nào?” “...”tiếp tục im lặng. “Thế nào?” ..... Sau 'khá' nhiều lần lặp đi lặp lại như vậy cuối cùng Bạch lão gia gia đã đầu hàng. “Điệp nhi nói thích cái tên xú tiểu tử nhà bà.”giọng ông vô cùng khó chịu,ẩn ẩn đâu đó mùi dấm chua mới ra lò. Tuyết bà bà trông không hề ngạc nhiên một tí nào mà chỉ nhếch môi cười vô cùng đắc ý. “Nếu như vậy thì ông hãy cho phép Điệp nhi và Vô Ngân nhà ta gặp nhau bồi dưỡng tình cảm đi.”Tuyết bà bà trưng ra cái mặt vô cùng mang tính chất gian thương. 'Còn lâu,ta đồng ý việc Điệp nhi và cháu bà là quá đủ rồi,không có bồi với chả dưỡng tình cảm gì đâu.”ông như ngọn núi lửa phun trào,sự tức giận đã đến đỉnh điểm. “Vậy nếu em yêu cầu anh cho hai đứa bồi dưỡng tình cảm thì có được không?”một giọng nói nhẹ nhàng,êm ái. “Lão,lão bà.”ông lắp bắp nói:“Tại sao em lại,lại...?” “Em sang Ý chơi thì Tuyết muội muội đến ghé thăm.Việc giữa hai đứa em đều rõ và cũng rất tán thành vì vậy anh có đồng ý không?”mặc dù bà nói rất nhẹ nhàng nhưmg lại là gánh nặng ngàn cân với Bạch lão gia gia,ông một đời kiêu hùng chẳng sợ ai chĩ sợ mỗi lão bà đại nhân. “Nhưng,nhưng...”ông rất do dự nói. “Có được không anh?”giọng bà đã mang theo vài phần đe dọa làm Bạch lão gia gia rất sợ hãi. “Được,được.”ông gật đầu như gà mổ thóc. (Tg:nhục vãi*lắc đầu khinh thường* Bạch lão gia gia:Xì,ngươi thử vào tình huống của ta xem như thế nào.*liếc nhìn con tg* Tg:thôi ạ,con xin kiếu =_=) “Thật tốt quá vậy em đi ngủ tiếp đây.”bà cười vô cùng hiền hậu nói. “Vâng”Bạch lão gia gia vô cùng ảo não nói. Tg:ta xin lỗi vì ra chương chậm dạo này bận quá,very sorry. *610 từ”