Đây là một thành phố nằm ở vị trí không có Thiên sứ cũng không có Ác long canh giữ. Nằm ở đảo Mạc Nhi dòng sông phân cách tòa thành ra riêng lẻ, giống Prague cho nên gọi là vùng Prague. Bất kể đặt mình vào nơi nào của tòa thành, phong cách Prague cũng phảng phất có mặt khắp nơi, nó không chỉ là công trình kiến trúc đứng vững vàng trên núi cao, mà còn là một mô hình thu nhỏ thành phố Prague treo trên cao. Trên vách núi đá cao là cung điện, thành tường, nhà thờ lớn thánh Witt, làm cho nơi này thần bí giống như một đôi mắt cao ngạo, hung ác, ưu thương, đi quanh bầu trời Prague, đến tại vị trí đỉnh vách núi, một tòa lâu đài cổ đã trải qua mấy trăm năm, càng giống như ảo mộng, vào lúc hoàng hôn sắp kết thúc đỉnh tháp nhọn kia tựa như có thể vươn thẳng lên mây, tan biến trên trần thế. Tựa như mộng tựa như thật, cổ bảo giống như vẫn tồn tại, lại thỉnh thoảng giống như chỉ là do Tinh Linh bướng bỉnh đi tới nhân gian biến thành, chỉ trong nháy mắt đã có vẻ đẹp thiên biến vạn hóa, trêu thế…
Chương 7-3
Cô Vợ Ăn XinTác giả: Tống Vũ ĐồngTruyện Ngôn TìnhĐây là một thành phố nằm ở vị trí không có Thiên sứ cũng không có Ác long canh giữ. Nằm ở đảo Mạc Nhi dòng sông phân cách tòa thành ra riêng lẻ, giống Prague cho nên gọi là vùng Prague. Bất kể đặt mình vào nơi nào của tòa thành, phong cách Prague cũng phảng phất có mặt khắp nơi, nó không chỉ là công trình kiến trúc đứng vững vàng trên núi cao, mà còn là một mô hình thu nhỏ thành phố Prague treo trên cao. Trên vách núi đá cao là cung điện, thành tường, nhà thờ lớn thánh Witt, làm cho nơi này thần bí giống như một đôi mắt cao ngạo, hung ác, ưu thương, đi quanh bầu trời Prague, đến tại vị trí đỉnh vách núi, một tòa lâu đài cổ đã trải qua mấy trăm năm, càng giống như ảo mộng, vào lúc hoàng hôn sắp kết thúc đỉnh tháp nhọn kia tựa như có thể vươn thẳng lên mây, tan biến trên trần thế. Tựa như mộng tựa như thật, cổ bảo giống như vẫn tồn tại, lại thỉnh thoảng giống như chỉ là do Tinh Linh bướng bỉnh đi tới nhân gian biến thành, chỉ trong nháy mắt đã có vẻ đẹp thiên biến vạn hóa, trêu thế… Saudi ArabiaĐây là một vũ hội hoàng gia thật khác thường, giống như một lễ chúc mừng náo nhiệt, cả nước vui mừng không dứt, mỗi người lúc nào cũng bận rộn bây giờ vui vẻ, trên mặt ai ai cũng mang theo nụ cười hạnh phúc." Tam công chúa xinh đẹp trở lại.""Cô ấy còn mang theo vị hôn phu ngời Mĩ về, nghe nói đó là đại công tử của hãng hàng không lớn vốn có thể cưới Đại công chúa!""Hả, trời ạ, chuyện gì xảy ra?""Đúng vậy a, thật quá lãng mạn.""Nghe nói Đại công chúa giận đến ba ngày không ra cửa phòng đấy!""Điều này cũng không có biện pháp, Tam công chúa là so Đại công chúa xinh đẹp hơn nhiều, nếu là tôi tôi cũng sẽ chọn Tam công chúa a!"Chuyện tình của Tam công chúa không ngừng bị người dân Arab truyền tai nhau, mọi người ai cũng tò mò đối với chuyện công chúa lưu lạc ra nước ngoài hơn nửa năm này đã phát sinh chuyện gì, vậy mà, hết thảy cũng không nghĩ cô ấy lại đoạt ý trung nhân của Đại công chúa làm mọi người cảm thấy hứng thú, mọi người ngươi một câu ta một câu, dư luận thật là kinh khủng.Những lời này, dĩ nhiên cũng truyền tới tai Phạm Tích đang làm khách ở Saudi.Đến Saudi đã mấy ngày rồi, sống ở đây một ngày như cả một năm, nhưng vẫn không thấy Kathi, không, nên nói là Kathi Nhã, khiến anh rất buồn bực.Anh muốn hỏi cô tại sao lại muốn lừa gạt anh, anh thật muốn trói cô lại đánh ba mươi roi, trừng phạt cô tội mấy ngày nay trêu đùa anh, anh càng muốn bóp cái cổ mảnh khảnh của cô, làm cô cầu xin anh thả ra, khóc lóc thừa nhận lỗi của mình, làm thế có lẽ làm tản đi lử giận trong người anh một chút.Đúng vậy, anh rất tức giận, tức đến nỗi quên mất dáng vẻ ưu nhã của mình, có thể không cần ở nơi này có mặt người ngoài ra vẻ thân sĩ, có thể không cần vào lúc này còn bưng rượu, đối với những thứ kia không được đối với anh mang ánh mắt ngưỡng mộ của nữ sĩ.Trời mới biết anh rõ ràng cũng rất tức giận, ngược lại dáng vẻ rất mê người ưu nhã đến vậy. Làm cho người ta không cảm thấy được nguy hiểm. Là mang mặt nạ quá lâu, hay là tức đến tê dại?"Tam công chúa tới!"
Saudi Arabia
Đây là một vũ hội hoàng gia thật khác thường, giống như một lễ chúc mừng náo nhiệt, cả nước vui mừng không dứt, mỗi người lúc nào cũng bận rộn bây giờ vui vẻ, trên mặt ai ai cũng mang theo nụ cười hạnh phúc.
" Tam công chúa xinh đẹp trở lại."
"Cô ấy còn mang theo vị hôn phu ngời Mĩ về, nghe nói đó là đại công tử của hãng hàng không lớn vốn có thể cưới Đại công chúa!"
"Hả, trời ạ, chuyện gì xảy ra?"
"Đúng vậy a, thật quá lãng mạn."
"Nghe nói Đại công chúa giận đến ba ngày không ra cửa phòng đấy!"
"Điều này cũng không có biện pháp, Tam công chúa là so Đại công chúa xinh đẹp hơn nhiều, nếu là tôi tôi cũng sẽ chọn Tam công chúa a!"
Chuyện tình của Tam công chúa không ngừng bị người dân Arab truyền tai nhau, mọi người ai cũng tò mò đối với chuyện công chúa lưu lạc ra nước ngoài hơn nửa năm này đã phát sinh chuyện gì, vậy mà, hết thảy cũng không nghĩ cô ấy lại đoạt ý trung nhân của Đại công chúa làm mọi người cảm thấy hứng thú, mọi người ngươi một câu ta một câu, dư luận thật là kinh khủng.
Những lời này, dĩ nhiên cũng truyền tới tai Phạm Tích đang làm khách ở Saudi.
Đến Saudi đã mấy ngày rồi, sống ở đây một ngày như cả một năm, nhưng vẫn không thấy Kathi, không, nên nói là Kathi Nhã, khiến anh rất buồn bực.
Anh muốn hỏi cô tại sao lại muốn lừa gạt anh, anh thật muốn trói cô lại đánh ba mươi roi, trừng phạt cô tội mấy ngày nay trêu đùa anh, anh càng muốn bóp cái cổ mảnh khảnh của cô, làm cô cầu xin anh thả ra, khóc lóc thừa nhận lỗi của mình, làm thế có lẽ làm tản đi lử giận trong người anh một chút.
Đúng vậy, anh rất tức giận, tức đến nỗi quên mất dáng vẻ ưu nhã của mình, có thể không cần ở nơi này có mặt người ngoài ra vẻ thân sĩ, có thể không cần vào lúc này còn bưng rượu, đối với những thứ kia không được đối với anh mang ánh mắt ngưỡng mộ của nữ sĩ.
Trời mới biết anh rõ ràng cũng rất tức giận, ngược lại dáng vẻ rất mê người ưu nhã đến vậy. Làm cho người ta không cảm thấy được nguy hiểm. Là mang mặt nạ quá lâu, hay là tức đến tê dại?
"Tam công chúa tới!"
Cô Vợ Ăn XinTác giả: Tống Vũ ĐồngTruyện Ngôn TìnhĐây là một thành phố nằm ở vị trí không có Thiên sứ cũng không có Ác long canh giữ. Nằm ở đảo Mạc Nhi dòng sông phân cách tòa thành ra riêng lẻ, giống Prague cho nên gọi là vùng Prague. Bất kể đặt mình vào nơi nào của tòa thành, phong cách Prague cũng phảng phất có mặt khắp nơi, nó không chỉ là công trình kiến trúc đứng vững vàng trên núi cao, mà còn là một mô hình thu nhỏ thành phố Prague treo trên cao. Trên vách núi đá cao là cung điện, thành tường, nhà thờ lớn thánh Witt, làm cho nơi này thần bí giống như một đôi mắt cao ngạo, hung ác, ưu thương, đi quanh bầu trời Prague, đến tại vị trí đỉnh vách núi, một tòa lâu đài cổ đã trải qua mấy trăm năm, càng giống như ảo mộng, vào lúc hoàng hôn sắp kết thúc đỉnh tháp nhọn kia tựa như có thể vươn thẳng lên mây, tan biến trên trần thế. Tựa như mộng tựa như thật, cổ bảo giống như vẫn tồn tại, lại thỉnh thoảng giống như chỉ là do Tinh Linh bướng bỉnh đi tới nhân gian biến thành, chỉ trong nháy mắt đã có vẻ đẹp thiên biến vạn hóa, trêu thế… Saudi ArabiaĐây là một vũ hội hoàng gia thật khác thường, giống như một lễ chúc mừng náo nhiệt, cả nước vui mừng không dứt, mỗi người lúc nào cũng bận rộn bây giờ vui vẻ, trên mặt ai ai cũng mang theo nụ cười hạnh phúc." Tam công chúa xinh đẹp trở lại.""Cô ấy còn mang theo vị hôn phu ngời Mĩ về, nghe nói đó là đại công tử của hãng hàng không lớn vốn có thể cưới Đại công chúa!""Hả, trời ạ, chuyện gì xảy ra?""Đúng vậy a, thật quá lãng mạn.""Nghe nói Đại công chúa giận đến ba ngày không ra cửa phòng đấy!""Điều này cũng không có biện pháp, Tam công chúa là so Đại công chúa xinh đẹp hơn nhiều, nếu là tôi tôi cũng sẽ chọn Tam công chúa a!"Chuyện tình của Tam công chúa không ngừng bị người dân Arab truyền tai nhau, mọi người ai cũng tò mò đối với chuyện công chúa lưu lạc ra nước ngoài hơn nửa năm này đã phát sinh chuyện gì, vậy mà, hết thảy cũng không nghĩ cô ấy lại đoạt ý trung nhân của Đại công chúa làm mọi người cảm thấy hứng thú, mọi người ngươi một câu ta một câu, dư luận thật là kinh khủng.Những lời này, dĩ nhiên cũng truyền tới tai Phạm Tích đang làm khách ở Saudi.Đến Saudi đã mấy ngày rồi, sống ở đây một ngày như cả một năm, nhưng vẫn không thấy Kathi, không, nên nói là Kathi Nhã, khiến anh rất buồn bực.Anh muốn hỏi cô tại sao lại muốn lừa gạt anh, anh thật muốn trói cô lại đánh ba mươi roi, trừng phạt cô tội mấy ngày nay trêu đùa anh, anh càng muốn bóp cái cổ mảnh khảnh của cô, làm cô cầu xin anh thả ra, khóc lóc thừa nhận lỗi của mình, làm thế có lẽ làm tản đi lử giận trong người anh một chút.Đúng vậy, anh rất tức giận, tức đến nỗi quên mất dáng vẻ ưu nhã của mình, có thể không cần ở nơi này có mặt người ngoài ra vẻ thân sĩ, có thể không cần vào lúc này còn bưng rượu, đối với những thứ kia không được đối với anh mang ánh mắt ngưỡng mộ của nữ sĩ.Trời mới biết anh rõ ràng cũng rất tức giận, ngược lại dáng vẻ rất mê người ưu nhã đến vậy. Làm cho người ta không cảm thấy được nguy hiểm. Là mang mặt nạ quá lâu, hay là tức đến tê dại?"Tam công chúa tới!"