Hoa Trứ Vũ: nàng là thế lực oai phong nơi chiến trường, đánh đâu thắng đó, là một trong tứ đại  tuyệt thế nam tử, Tây Tu La. Nàng có một cây ngân thương,đi tới đâu cũng khiến quân địch sợ mất mật. Nàng cũng chính là thiên kim tiểu thư Hoa phủ, cũng có khát khao sống một cuộc sống bình thường như bao người con gái khác. Chỉ vừa gả cho một người, người đó đã từng bước, từng bước gây bao khó khăn cho nàng. Đối mặt với từng lần hãm hại, nàng hờ hững cười lạnh, cướp pháp trường, che giấu thân phận, lập mưu trên chiến trường, giả trang vào cung, trở thành một tiểu thái giám thanh tú, mỗi bước đều như đi trên gai nhọn, vừa phải hòa giải các thế lực lớn, lại vừa phải đẩy những tầng sương mù hai bên, tránh né họa diệt môn. Cơ Phượng Ly: Tả tướng Nam Triều, còn có danh hiệu đệ nhất công tử Nam Triều. Nho nhã, thâm hiểm. Lần đầu gặp gỡ, là đêm động phòng cùng với Hoa Trứ Vũ, hắn cho nàng một ly rượu độc và một bức hưu thư. Lần thứ hai gặp lại, là khi ở trên chiến trường, hắn là giám quân của phụ…

Chương 168: Chàng có thể lười hơn nữa không?

Phượng Ẩn Thiên HạTác giả: Nguyệt Xuất VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcHoa Trứ Vũ: nàng là thế lực oai phong nơi chiến trường, đánh đâu thắng đó, là một trong tứ đại  tuyệt thế nam tử, Tây Tu La. Nàng có một cây ngân thương,đi tới đâu cũng khiến quân địch sợ mất mật. Nàng cũng chính là thiên kim tiểu thư Hoa phủ, cũng có khát khao sống một cuộc sống bình thường như bao người con gái khác. Chỉ vừa gả cho một người, người đó đã từng bước, từng bước gây bao khó khăn cho nàng. Đối mặt với từng lần hãm hại, nàng hờ hững cười lạnh, cướp pháp trường, che giấu thân phận, lập mưu trên chiến trường, giả trang vào cung, trở thành một tiểu thái giám thanh tú, mỗi bước đều như đi trên gai nhọn, vừa phải hòa giải các thế lực lớn, lại vừa phải đẩy những tầng sương mù hai bên, tránh né họa diệt môn. Cơ Phượng Ly: Tả tướng Nam Triều, còn có danh hiệu đệ nhất công tử Nam Triều. Nho nhã, thâm hiểm. Lần đầu gặp gỡ, là đêm động phòng cùng với Hoa Trứ Vũ, hắn cho nàng một ly rượu độc và một bức hưu thư. Lần thứ hai gặp lại, là khi ở trên chiến trường, hắn là giám quân của phụ… Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng sáng vằng vặc. Bên trong nhà, ánh đèn chập chờn, say đắm lòng người.Cơ Phượng Ly ngồi phê duyệt tấu chương, Hoa Trứ Vũ nằm trên giường đặt tên cho hai đứa nhỏ."Đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa! Muội muội Đào Yêu, ca ca Chước Hoa, chàng thấy thế nào?" Hoa Trứ Vũ đắc ý hỏi.Cơ Phượng Ly không buồn ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Không hay!""Tử Khâm, Thanh Dương thì sao?" Hoa Trứ Vũ tiếp tục hỏi.Cơ Phượng Ly liếc nhìn nàng. "Tự vẫn? Cái này mà cũng nghĩ ra được!""Thanh Thanh Tử Khâm, đây là một câu trong Kinh Thi, cái tên đẹp thế, qua miệng chàng cũng thành tự vẫn được." Nàng bất mãn nói.Hoa Trứ Vũ sắp vò nát cả quyển sách, đến cuối cùng, cả mười cặp tên nàng thấy hài lòng đều bị Cơ Phượng Ly bác bỏ.Cuối cùng, Hoa Trứ Vũ đã nổi giận."Cơ Phượng Ly, chàng nói xem, mấy tên này không hay ở chỗ nào?" Hoa Trứ Vũ quơ quơ tờ giấy chi chit chữ trước mắt hắn hỏi.Cơ Phượng Ly đặt tấu chương xuống, cười với nàng: "Nhìn vào mấy cái tên này không thể biết được mẫu thân chúng là ai?"Hoa Trứ Vũ sửng sốt.Lần đầu tiên nàng nghe nói đặt tên cho con phải để người ngoài nhìn vào tên mà biết mẫu thân đứa bé là ai."Vậy dùng tên gì mới được?" Hoa Trứ Vũ nhíu mày hỏi, chẳng lẽ Cơ Phượng Ly để hai đứa cùng tên với nàng?"Ngốc quá! Ca ca tên là Hoàng Phủ Doanh, muội muội là Hoàng Phủ Sơ." Cơ Phượng Ly nói xong lại tiếp tục vùi đầu vào đống tấu chương.Lần này, Hoa Trứ Vũ ngây người như phát ngốc.Hoàng Phủ Doanh, Hoàng Phủ Sơ, Doanh Sơ Tà.Cơ Phượng Ly dám trực tiếp chôm chỉa tên nàng, còn ai lười hơn hắn nữa không? Nhưng mà hai cái tên này cũng không tệ, dù gì nàng cũng không dùng tới cái tên Doanh Sơ Tà nữa, để cho bọn nhỏ dùng thôi."Cơ Phượng Ly." nàng vỗ bàn hỏi. "Không phải chàng nghĩ ra hai cái tên này lâu rồi chứ? Còn thần bí che giấu, hại ta nghĩ tới bạc cả tóc."Cơ Phượng Ly nhếch môi không nói, không để nàng bận rộn, hắn sẽ bị dày vò tới chết."Nhưng vừa nghe hai cái tên này, đúng là có thể nhận ra bọn chúng là con ta." Hoa Trứ Vũ bật cười.Cơ Phượng Ly vừa phê duyệt tấu chương vừa không nhịn được nở nụ cười. Thật ra thì, hắn đặt tên này cho hai đứa bé, nguyên nhân chủ yếu vì gọi tên con cũng có thể nhớ tới nàng.

Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng sáng vằng vặc. Bên trong nhà, ánh đèn chập chờn, say đắm lòng người.

Cơ Phượng Ly ngồi phê duyệt tấu chương, Hoa Trứ Vũ nằm trên giường đặt tên cho hai đứa nhỏ.

"Đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa! Muội muội Đào Yêu, ca ca Chước Hoa, chàng thấy thế nào?" Hoa Trứ Vũ đắc ý hỏi.

Cơ Phượng Ly không buồn ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Không hay!"

"Tử Khâm, Thanh Dương thì sao?" Hoa Trứ Vũ tiếp tục hỏi.

Cơ Phượng Ly liếc nhìn nàng. "Tự vẫn? Cái này mà cũng nghĩ ra được!"

"Thanh Thanh Tử Khâm, đây là một câu trong Kinh Thi, cái tên đẹp thế, qua miệng chàng cũng thành tự vẫn được." Nàng bất mãn nói.

Hoa Trứ Vũ sắp vò nát cả quyển sách, đến cuối cùng, cả mười cặp tên nàng thấy hài lòng đều bị Cơ Phượng Ly bác bỏ.

Cuối cùng, Hoa Trứ Vũ đã nổi giận.

"Cơ Phượng Ly, chàng nói xem, mấy tên này không hay ở chỗ nào?" Hoa Trứ Vũ quơ quơ tờ giấy chi chit chữ trước mắt hắn hỏi.

Cơ Phượng Ly đặt tấu chương xuống, cười với nàng: "Nhìn vào mấy cái tên này không thể biết được mẫu thân chúng là ai?"

Hoa Trứ Vũ sửng sốt.

Lần đầu tiên nàng nghe nói đặt tên cho con phải để người ngoài nhìn vào tên mà biết mẫu thân đứa bé là ai.

"Vậy dùng tên gì mới được?" Hoa Trứ Vũ nhíu mày hỏi, chẳng lẽ Cơ Phượng Ly để hai đứa cùng tên với nàng?

"Ngốc quá! Ca ca tên là Hoàng Phủ Doanh, muội muội là Hoàng Phủ Sơ." Cơ
Phượng Ly nói xong lại tiếp tục vùi đầu vào đống tấu chương.

Lần này, Hoa Trứ Vũ ngây người như phát ngốc.

Hoàng Phủ Doanh, Hoàng Phủ Sơ, Doanh Sơ Tà.

Cơ Phượng Ly dám trực tiếp chôm chỉa tên nàng, còn ai lười hơn hắn nữa
không? Nhưng mà hai cái tên này cũng không tệ, dù gì nàng cũng không
dùng tới cái tên Doanh Sơ Tà nữa, để cho bọn nhỏ dùng thôi.

"Cơ Phượng Ly." nàng vỗ bàn hỏi. "Không phải chàng nghĩ ra hai cái tên này
lâu rồi chứ? Còn thần bí che giấu, hại ta nghĩ tới bạc cả tóc."

Cơ Phượng Ly nhếch môi không nói, không để nàng bận rộn, hắn sẽ bị dày vò tới chết.

"Nhưng vừa nghe hai cái tên này, đúng là có thể nhận ra bọn chúng là con ta." Hoa Trứ Vũ bật cười.

Cơ Phượng Ly vừa phê duyệt tấu chương vừa không nhịn được nở nụ cười. Thật ra thì, hắn đặt tên này cho hai đứa bé, nguyên nhân chủ yếu vì gọi tên
con cũng có thể nhớ tới nàng.

Phượng Ẩn Thiên HạTác giả: Nguyệt Xuất VânTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcHoa Trứ Vũ: nàng là thế lực oai phong nơi chiến trường, đánh đâu thắng đó, là một trong tứ đại  tuyệt thế nam tử, Tây Tu La. Nàng có một cây ngân thương,đi tới đâu cũng khiến quân địch sợ mất mật. Nàng cũng chính là thiên kim tiểu thư Hoa phủ, cũng có khát khao sống một cuộc sống bình thường như bao người con gái khác. Chỉ vừa gả cho một người, người đó đã từng bước, từng bước gây bao khó khăn cho nàng. Đối mặt với từng lần hãm hại, nàng hờ hững cười lạnh, cướp pháp trường, che giấu thân phận, lập mưu trên chiến trường, giả trang vào cung, trở thành một tiểu thái giám thanh tú, mỗi bước đều như đi trên gai nhọn, vừa phải hòa giải các thế lực lớn, lại vừa phải đẩy những tầng sương mù hai bên, tránh né họa diệt môn. Cơ Phượng Ly: Tả tướng Nam Triều, còn có danh hiệu đệ nhất công tử Nam Triều. Nho nhã, thâm hiểm. Lần đầu gặp gỡ, là đêm động phòng cùng với Hoa Trứ Vũ, hắn cho nàng một ly rượu độc và một bức hưu thư. Lần thứ hai gặp lại, là khi ở trên chiến trường, hắn là giám quân của phụ… Bên ngoài cửa sổ, ánh trăng sáng vằng vặc. Bên trong nhà, ánh đèn chập chờn, say đắm lòng người.Cơ Phượng Ly ngồi phê duyệt tấu chương, Hoa Trứ Vũ nằm trên giường đặt tên cho hai đứa nhỏ."Đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa! Muội muội Đào Yêu, ca ca Chước Hoa, chàng thấy thế nào?" Hoa Trứ Vũ đắc ý hỏi.Cơ Phượng Ly không buồn ngẩng đầu lên, thản nhiên nói: "Không hay!""Tử Khâm, Thanh Dương thì sao?" Hoa Trứ Vũ tiếp tục hỏi.Cơ Phượng Ly liếc nhìn nàng. "Tự vẫn? Cái này mà cũng nghĩ ra được!""Thanh Thanh Tử Khâm, đây là một câu trong Kinh Thi, cái tên đẹp thế, qua miệng chàng cũng thành tự vẫn được." Nàng bất mãn nói.Hoa Trứ Vũ sắp vò nát cả quyển sách, đến cuối cùng, cả mười cặp tên nàng thấy hài lòng đều bị Cơ Phượng Ly bác bỏ.Cuối cùng, Hoa Trứ Vũ đã nổi giận."Cơ Phượng Ly, chàng nói xem, mấy tên này không hay ở chỗ nào?" Hoa Trứ Vũ quơ quơ tờ giấy chi chit chữ trước mắt hắn hỏi.Cơ Phượng Ly đặt tấu chương xuống, cười với nàng: "Nhìn vào mấy cái tên này không thể biết được mẫu thân chúng là ai?"Hoa Trứ Vũ sửng sốt.Lần đầu tiên nàng nghe nói đặt tên cho con phải để người ngoài nhìn vào tên mà biết mẫu thân đứa bé là ai."Vậy dùng tên gì mới được?" Hoa Trứ Vũ nhíu mày hỏi, chẳng lẽ Cơ Phượng Ly để hai đứa cùng tên với nàng?"Ngốc quá! Ca ca tên là Hoàng Phủ Doanh, muội muội là Hoàng Phủ Sơ." Cơ Phượng Ly nói xong lại tiếp tục vùi đầu vào đống tấu chương.Lần này, Hoa Trứ Vũ ngây người như phát ngốc.Hoàng Phủ Doanh, Hoàng Phủ Sơ, Doanh Sơ Tà.Cơ Phượng Ly dám trực tiếp chôm chỉa tên nàng, còn ai lười hơn hắn nữa không? Nhưng mà hai cái tên này cũng không tệ, dù gì nàng cũng không dùng tới cái tên Doanh Sơ Tà nữa, để cho bọn nhỏ dùng thôi."Cơ Phượng Ly." nàng vỗ bàn hỏi. "Không phải chàng nghĩ ra hai cái tên này lâu rồi chứ? Còn thần bí che giấu, hại ta nghĩ tới bạc cả tóc."Cơ Phượng Ly nhếch môi không nói, không để nàng bận rộn, hắn sẽ bị dày vò tới chết."Nhưng vừa nghe hai cái tên này, đúng là có thể nhận ra bọn chúng là con ta." Hoa Trứ Vũ bật cười.Cơ Phượng Ly vừa phê duyệt tấu chương vừa không nhịn được nở nụ cười. Thật ra thì, hắn đặt tên này cho hai đứa bé, nguyên nhân chủ yếu vì gọi tên con cũng có thể nhớ tới nàng.

Chương 168: Chàng có thể lười hơn nữa không?