Ở một góc của nhà hàng Hoàng Đình Một nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt. Vinh Ninh hai tay ngang ngực, hắn hình như đang không kiên nhẫn, dùng chân gõ nhẹ trên nền đất,trên khuôn mặt đẹp trai biểu hiện bất mãn rõ ràng. Giống như một con mèo hai mắt vô tình, thậm chí còn có vài phần chán ghét, khuôn mặt như băng sơn tích tụ, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như đang thiếu nợ hắn vậy. Người con gái phía đối diện, khuôn mặt được trang điểm không biết qua bao nhiêu lớp, trên người cũng không biết đã xịt bao nhiêu nước hoa, khoảng cách xa như vậy , mùi vị nồng nặc như thế hắn ngồi xa vậy mà vẫn ngửi thấy được. Hắn từ trước đến nay không thích loại con gái thích giả vờ giả vịt, nhìn vào mặt của người đó có thể nhìn ra, nếu tháo bỏ lớp phấn son dày đặc này thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào…
Chương 585: Ta có thể trả hàng sao? 5
Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!Tác giả: Phượng Hiểu LyTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhỞ một góc của nhà hàng Hoàng Đình Một nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt. Vinh Ninh hai tay ngang ngực, hắn hình như đang không kiên nhẫn, dùng chân gõ nhẹ trên nền đất,trên khuôn mặt đẹp trai biểu hiện bất mãn rõ ràng. Giống như một con mèo hai mắt vô tình, thậm chí còn có vài phần chán ghét, khuôn mặt như băng sơn tích tụ, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như đang thiếu nợ hắn vậy. Người con gái phía đối diện, khuôn mặt được trang điểm không biết qua bao nhiêu lớp, trên người cũng không biết đã xịt bao nhiêu nước hoa, khoảng cách xa như vậy , mùi vị nồng nặc như thế hắn ngồi xa vậy mà vẫn ngửi thấy được. Hắn từ trước đến nay không thích loại con gái thích giả vờ giả vịt, nhìn vào mặt của người đó có thể nhìn ra, nếu tháo bỏ lớp phấn son dày đặc này thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào… Vinh Dự hướng tới bên này đi tới, An Bảo Bối lập tức xoay người lại, cả người đều cong ra phía trước, trái tim đập quá nhanh, bất ổn, trong đầu ngoại trừ nghĩ tới đến cùng làm như thế nào cùng đối phương nói như thế nào, không có phương pháp khác.“Quả nhiên là người kia.” An Kỳ cảm thán ánh mắt của mình cực kỳ lợi hại.Sau một giây nhìn thoáng qua, hôm nay một trong những nhân vật chính là An Bảo Bối, thế nhưng cô ấy đang vận dụng thần công co xác lại, cả người thân thể đều giấu ở trong mai rùa, cả người cứng ngắc lại run rẩy, không biết còn tưởng rằng cô xảy ra chuyện gì.“Người kia đến đấy, cậu như thế nào không đứng lên cùng anh ta chào hỏi? Như vậy thật không tốt?” An Kỳ nhỏ giọng nhắc nhở.An Bảo Bối gật đầu nhẹ, nuốt nuốt nước miếng nói, “Ừm...”“Ài...” An Kỳ nhìn cái bộ dạng nơm nớp lo sợ của cô ấy, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ là gặp mặt, cô ấy cũng đã cực kỳ căng thẳng, đợi lát nữa còn muốn hết sức ngang ngược nói cho người nam nhân kia, lần xem mắt này không tính toán gì hết, vậy cô ấy chẳng phải là sẽ thảm hại hơn? Phỏng đoán cũng sớm đã lắp bắp.An Kỳ kéo An Bảo Bối đứng lên, Vinh Dự sớm liền nện bước đi nhanh tới, An Bảo Bối cúi đầu, đầu của An Kỳ ngược lại ngẩng lên cao cao, dù sao mặc kệ hôm nay đều đã xảy ra chuyện gì đều giống như không có quan hệ gì với mình.“Anh khỏe, Anh chính là đối tượng hôm nay đến xem mắt, Vinh Dự?” An Kỳ mở miệng, thuận tiện níu lấy tà áo An Bảo Bối, không để cho đầu của cô ấy có thể cùng đầu gối của mình thẳng tắp.“Đúng.” Vinh Dự tỉ mỉ quan sát cẩn thận người phụ nữ trước mặt đại diện An Bảo Bối nói chuyện, bộ dáng bình thường, nhìn không ra có cái gì chỗ hơn người, duy nhất nên đúng là cặp mắt kia của cô, đồng tử phát ra kiêu ngạo lại kiên định hào quang. Ngược lại cái đối tượng An Bảo Bối kia chân chính muốn cùng giống bản thân, là cùng so sánh với con rùa đen không kém là bao nhiêu, xem ra người kia so với mình còn muốn thẹn thùng, thậm chí ngay cả liếc anh một cái cũng không có chuẩn bị.“Người khỏe.” Cục Cưng cười hai mắt meo meo nhìn anh, “Cháu là An Bảo Bảo, là con gái riêng của người phụ nữ này.” Cục Cưng hé ra nụ cười khanh khách, một bên chỉ An Bảo Bối cúi đầu, một bên hướng về Vinh Dự tự giới thiệu mình.“Con gái riêng...” Vinh Dự lẩm bẩm lẩm bẩm lại lời của Cục Cưng mới vừa rồi tự giới thiệu mình, trong giọng nói trái lại không có chỗ nào đặc biệt kỳ quái, anh chỉ là đang nghĩ thì ra Cục Cưng vẫn luôn là như vậy giới thiệu xuất thân chính mình a?“Tôi... Tôi là An Bảo Bối, đối tượng hôm nay muốn cùng ngài hẹn hò.” Thời điểm đến phiên An Bảo Bối, cô ngay cả nói chuyện xưng hô đều biến thành kính ngữ.“Vinh Dự.” Vinh Dự hướng tới An Bảo Bối duỗi ra hữu nghị tay, An Bảo Bối nhìn thoáng qua, chậm quá bắt lấy tay anh, Vinh Dự khẽ chau mày, tay của cô cũng sớm đã mồ hôi đầm đìa không chỉ như thế, lúc đụng chạm đến, phát hiện tay của cô đều không tự giác run rẩy, cũng không biết đến cùng là vì đối với anh khủng hoảng, hay là bởi vì hôm nay xem mắt mà căng thẳng.Vinh Dự ngồi đối diện An Bảo Bối, An Bảo Bối điều chỉnh hơi thở của mình, không ngừng cảnh cáo chính mình, không cần khẩn trương, hàng vạn hàng nghìn không cần bởi vì chuyện gì mà làm cho mình trông không có tác phong gì.An Kỳ ấn cổ của An Bảo Bối, một dòng khí cứ như vậy bại lộ ra, còn kém bên miệng không có ngậm một điếu thuốc, hoặc là nhai lấy kẹo cao su. “Tôi là An Kỳ, bạn của An Bảo Bối, An Bảo Bối người này so với thẹn thùng có dễ dàng căng thẳng, lá gan cũng tương đối nhỏ, cho nên hôm nay tới xem mắt cũng chỉ có thể để cho tôi đến cùng, Vinh tiên sinh, anh đại nhân có đại lượng, cần phải cảm thấy không có gì a?”
Vinh Dự hướng tới bên này đi tới, An Bảo Bối lập tức xoay người lại, cả người đều cong ra phía trước, trái tim đập quá nhanh, bất ổn, trong đầu ngoại trừ nghĩ tới đến cùng làm như thế nào cùng đối phương nói như thế nào, không có phương pháp khác.
“Quả nhiên là người kia.” An Kỳ cảm thán ánh mắt của mình cực kỳ lợi hại.
Sau một giây nhìn thoáng qua, hôm nay một trong những nhân vật chính là An Bảo Bối, thế nhưng cô ấy đang vận dụng thần công co xác lại, cả người thân thể đều giấu ở trong mai rùa, cả người cứng ngắc lại run rẩy, không biết còn tưởng rằng cô xảy ra chuyện gì.
“Người kia đến đấy, cậu như thế nào không đứng lên cùng anh ta chào hỏi? Như vậy thật không tốt?” An Kỳ nhỏ giọng nhắc nhở.
An Bảo Bối gật đầu nhẹ, nuốt nuốt nước miếng nói, “Ừm...”
“Ài...” An Kỳ nhìn cái bộ dạng nơm nớp lo sợ của cô ấy, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ là gặp mặt, cô ấy cũng đã cực kỳ căng thẳng, đợi lát nữa còn muốn hết sức ngang ngược nói cho người nam nhân kia, lần xem mắt này không tính toán gì hết, vậy cô ấy chẳng phải là sẽ thảm hại hơn? Phỏng đoán cũng sớm đã lắp bắp.
An Kỳ kéo An Bảo Bối đứng lên, Vinh Dự sớm liền nện bước đi nhanh tới, An Bảo Bối cúi đầu, đầu của An Kỳ ngược lại ngẩng lên cao cao, dù sao mặc kệ hôm nay đều đã xảy ra chuyện gì đều giống như không có quan hệ gì với mình.
“Anh khỏe, Anh chính là đối tượng hôm nay đến xem mắt, Vinh Dự?” An Kỳ mở miệng, thuận tiện níu lấy tà áo An Bảo Bối, không để cho đầu của cô ấy có thể cùng đầu gối của mình thẳng tắp.
“Đúng.” Vinh Dự tỉ mỉ quan sát cẩn thận người phụ nữ trước mặt đại diện An Bảo Bối nói chuyện, bộ dáng bình thường, nhìn không ra có cái gì chỗ hơn người, duy nhất nên đúng là cặp mắt kia của cô, đồng tử phát ra kiêu ngạo lại kiên định hào quang. Ngược lại cái đối tượng An Bảo Bối kia chân chính muốn cùng giống bản thân, là cùng so sánh với con rùa đen không kém là bao nhiêu, xem ra người kia so với mình còn muốn thẹn thùng, thậm chí ngay cả liếc anh một cái cũng không có chuẩn bị.
“Người khỏe.” Cục Cưng cười hai mắt meo meo nhìn anh, “Cháu là An Bảo Bảo, là con gái riêng của người phụ nữ này.” Cục Cưng hé ra nụ cười khanh khách, một bên chỉ An Bảo Bối cúi đầu, một bên hướng về Vinh Dự tự giới thiệu mình.
“Con gái riêng...” Vinh Dự lẩm bẩm lẩm bẩm lại lời của Cục Cưng mới vừa rồi tự giới thiệu mình, trong giọng nói trái lại không có chỗ nào đặc biệt kỳ quái, anh chỉ là đang nghĩ thì ra Cục Cưng vẫn luôn là như vậy giới thiệu xuất thân chính mình a?
“Tôi... Tôi là An Bảo Bối, đối tượng hôm nay muốn cùng ngài hẹn hò.” Thời điểm đến phiên An Bảo Bối, cô ngay cả nói chuyện xưng hô đều biến thành kính ngữ.
“Vinh Dự.” Vinh Dự hướng tới An Bảo Bối duỗi ra hữu nghị tay, An Bảo Bối nhìn thoáng qua, chậm quá bắt lấy tay anh, Vinh Dự khẽ chau mày, tay của cô cũng sớm đã mồ hôi đầm đìa không chỉ như thế, lúc đụng chạm đến, phát hiện tay của cô đều không tự giác run rẩy, cũng không biết đến cùng là vì đối với anh khủng hoảng, hay là bởi vì hôm nay xem mắt mà căng thẳng.
Vinh Dự ngồi đối diện An Bảo Bối, An Bảo Bối điều chỉnh hơi thở của mình, không ngừng cảnh cáo chính mình, không cần khẩn trương, hàng vạn hàng nghìn không cần bởi vì chuyện gì mà làm cho mình trông không có tác phong gì.
An Kỳ ấn cổ của An Bảo Bối, một dòng khí cứ như vậy bại lộ ra, còn kém bên miệng không có ngậm một điếu thuốc, hoặc là nhai lấy kẹo cao su. “Tôi là An Kỳ, bạn của An Bảo Bối, An Bảo Bối người này so với thẹn thùng có dễ dàng căng thẳng, lá gan cũng tương đối nhỏ, cho nên hôm nay tới xem mắt cũng chỉ có thể để cho tôi đến cùng, Vinh tiên sinh, anh đại nhân có đại lượng, cần phải cảm thấy không có gì a?”
Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!Tác giả: Phượng Hiểu LyTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhỞ một góc của nhà hàng Hoàng Đình Một nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt. Vinh Ninh hai tay ngang ngực, hắn hình như đang không kiên nhẫn, dùng chân gõ nhẹ trên nền đất,trên khuôn mặt đẹp trai biểu hiện bất mãn rõ ràng. Giống như một con mèo hai mắt vô tình, thậm chí còn có vài phần chán ghét, khuôn mặt như băng sơn tích tụ, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như đang thiếu nợ hắn vậy. Người con gái phía đối diện, khuôn mặt được trang điểm không biết qua bao nhiêu lớp, trên người cũng không biết đã xịt bao nhiêu nước hoa, khoảng cách xa như vậy , mùi vị nồng nặc như thế hắn ngồi xa vậy mà vẫn ngửi thấy được. Hắn từ trước đến nay không thích loại con gái thích giả vờ giả vịt, nhìn vào mặt của người đó có thể nhìn ra, nếu tháo bỏ lớp phấn son dày đặc này thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào… Vinh Dự hướng tới bên này đi tới, An Bảo Bối lập tức xoay người lại, cả người đều cong ra phía trước, trái tim đập quá nhanh, bất ổn, trong đầu ngoại trừ nghĩ tới đến cùng làm như thế nào cùng đối phương nói như thế nào, không có phương pháp khác.“Quả nhiên là người kia.” An Kỳ cảm thán ánh mắt của mình cực kỳ lợi hại.Sau một giây nhìn thoáng qua, hôm nay một trong những nhân vật chính là An Bảo Bối, thế nhưng cô ấy đang vận dụng thần công co xác lại, cả người thân thể đều giấu ở trong mai rùa, cả người cứng ngắc lại run rẩy, không biết còn tưởng rằng cô xảy ra chuyện gì.“Người kia đến đấy, cậu như thế nào không đứng lên cùng anh ta chào hỏi? Như vậy thật không tốt?” An Kỳ nhỏ giọng nhắc nhở.An Bảo Bối gật đầu nhẹ, nuốt nuốt nước miếng nói, “Ừm...”“Ài...” An Kỳ nhìn cái bộ dạng nơm nớp lo sợ của cô ấy, cũng không biết nên nói cái gì cho phải, chỉ là gặp mặt, cô ấy cũng đã cực kỳ căng thẳng, đợi lát nữa còn muốn hết sức ngang ngược nói cho người nam nhân kia, lần xem mắt này không tính toán gì hết, vậy cô ấy chẳng phải là sẽ thảm hại hơn? Phỏng đoán cũng sớm đã lắp bắp.An Kỳ kéo An Bảo Bối đứng lên, Vinh Dự sớm liền nện bước đi nhanh tới, An Bảo Bối cúi đầu, đầu của An Kỳ ngược lại ngẩng lên cao cao, dù sao mặc kệ hôm nay đều đã xảy ra chuyện gì đều giống như không có quan hệ gì với mình.“Anh khỏe, Anh chính là đối tượng hôm nay đến xem mắt, Vinh Dự?” An Kỳ mở miệng, thuận tiện níu lấy tà áo An Bảo Bối, không để cho đầu của cô ấy có thể cùng đầu gối của mình thẳng tắp.“Đúng.” Vinh Dự tỉ mỉ quan sát cẩn thận người phụ nữ trước mặt đại diện An Bảo Bối nói chuyện, bộ dáng bình thường, nhìn không ra có cái gì chỗ hơn người, duy nhất nên đúng là cặp mắt kia của cô, đồng tử phát ra kiêu ngạo lại kiên định hào quang. Ngược lại cái đối tượng An Bảo Bối kia chân chính muốn cùng giống bản thân, là cùng so sánh với con rùa đen không kém là bao nhiêu, xem ra người kia so với mình còn muốn thẹn thùng, thậm chí ngay cả liếc anh một cái cũng không có chuẩn bị.“Người khỏe.” Cục Cưng cười hai mắt meo meo nhìn anh, “Cháu là An Bảo Bảo, là con gái riêng của người phụ nữ này.” Cục Cưng hé ra nụ cười khanh khách, một bên chỉ An Bảo Bối cúi đầu, một bên hướng về Vinh Dự tự giới thiệu mình.“Con gái riêng...” Vinh Dự lẩm bẩm lẩm bẩm lại lời của Cục Cưng mới vừa rồi tự giới thiệu mình, trong giọng nói trái lại không có chỗ nào đặc biệt kỳ quái, anh chỉ là đang nghĩ thì ra Cục Cưng vẫn luôn là như vậy giới thiệu xuất thân chính mình a?“Tôi... Tôi là An Bảo Bối, đối tượng hôm nay muốn cùng ngài hẹn hò.” Thời điểm đến phiên An Bảo Bối, cô ngay cả nói chuyện xưng hô đều biến thành kính ngữ.“Vinh Dự.” Vinh Dự hướng tới An Bảo Bối duỗi ra hữu nghị tay, An Bảo Bối nhìn thoáng qua, chậm quá bắt lấy tay anh, Vinh Dự khẽ chau mày, tay của cô cũng sớm đã mồ hôi đầm đìa không chỉ như thế, lúc đụng chạm đến, phát hiện tay của cô đều không tự giác run rẩy, cũng không biết đến cùng là vì đối với anh khủng hoảng, hay là bởi vì hôm nay xem mắt mà căng thẳng.Vinh Dự ngồi đối diện An Bảo Bối, An Bảo Bối điều chỉnh hơi thở của mình, không ngừng cảnh cáo chính mình, không cần khẩn trương, hàng vạn hàng nghìn không cần bởi vì chuyện gì mà làm cho mình trông không có tác phong gì.An Kỳ ấn cổ của An Bảo Bối, một dòng khí cứ như vậy bại lộ ra, còn kém bên miệng không có ngậm một điếu thuốc, hoặc là nhai lấy kẹo cao su. “Tôi là An Kỳ, bạn của An Bảo Bối, An Bảo Bối người này so với thẹn thùng có dễ dàng căng thẳng, lá gan cũng tương đối nhỏ, cho nên hôm nay tới xem mắt cũng chỉ có thể để cho tôi đến cùng, Vinh tiên sinh, anh đại nhân có đại lượng, cần phải cảm thấy không có gì a?”