Ở một góc của nhà hàng Hoàng Đình Một nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt. Vinh Ninh hai tay ngang ngực, hắn hình như đang không kiên nhẫn, dùng chân gõ nhẹ trên nền đất,trên khuôn mặt đẹp trai biểu hiện bất mãn rõ ràng. Giống như một con mèo hai mắt vô tình, thậm chí còn có vài phần chán ghét, khuôn mặt như băng sơn tích tụ, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như đang thiếu nợ hắn vậy. Người con gái phía đối diện, khuôn mặt được trang điểm không biết qua bao nhiêu lớp, trên người cũng không biết đã xịt bao nhiêu nước hoa, khoảng cách xa như vậy , mùi vị nồng nặc như thế hắn ngồi xa vậy mà vẫn ngửi thấy được. Hắn từ trước đến nay không thích loại con gái thích giả vờ giả vịt, nhìn vào mặt của người đó có thể nhìn ra, nếu tháo bỏ lớp phấn son dày đặc này thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào…
Chương 609: Nữ nhân lớn tuổi, hết sức dễ dàng... Thời mãn kinh! 12
Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!Tác giả: Phượng Hiểu LyTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhỞ một góc của nhà hàng Hoàng Đình Một nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt. Vinh Ninh hai tay ngang ngực, hắn hình như đang không kiên nhẫn, dùng chân gõ nhẹ trên nền đất,trên khuôn mặt đẹp trai biểu hiện bất mãn rõ ràng. Giống như một con mèo hai mắt vô tình, thậm chí còn có vài phần chán ghét, khuôn mặt như băng sơn tích tụ, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như đang thiếu nợ hắn vậy. Người con gái phía đối diện, khuôn mặt được trang điểm không biết qua bao nhiêu lớp, trên người cũng không biết đã xịt bao nhiêu nước hoa, khoảng cách xa như vậy , mùi vị nồng nặc như thế hắn ngồi xa vậy mà vẫn ngửi thấy được. Hắn từ trước đến nay không thích loại con gái thích giả vờ giả vịt, nhìn vào mặt của người đó có thể nhìn ra, nếu tháo bỏ lớp phấn son dày đặc này thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào… 610.“Kỳ thật cũng không phải là rất quan trọng, nhưng mà đối với nhà họ Vinh thì nó rất quan trọng.”“Hả...” An Bảo Bối đáp một tiếng, khó trách trước Vinh Ninh luôn luôn đeo nó, chẳng lẽ cái này gọi là đồ vật gia truyền sao?“Thời điểm 8 năm trước,Vinh Ninh xảy ra tai nạn xe cộ, phát hiện chiếc nhẫn mà anh ta liên tục đeo cũng không thấy, cho là bị người đánh cắp đi, hoặc là lúc ở hiện trường tai nạn xe cộ đã cùng bom bị hủy diệt. Ba đã từng hỏi qua Vinh Ninh chiếc nhẫn kia đến cùng đi nơi nào nhưng anh ta cũng không trả lời được. Lúc ấy ba còn tức giận, không nghĩ tới lại ở chỗ của con.”“Rất quan trọng sao?” An Bảo Bối yếu ớt hỏi, “Chiếc nhẫn kia rất quan trọng sao? Nếu là rất quan trọng mà nói, hiện tại con liền về nhà đi lấy.”Sớm biết rằng quan trọng như vậy, lúc trước cô cũng sẽ không tiếp nhận ý tốt của Vinh Ninh, đem chiếc nhẫn kia nhận lấy.Vinh ba lắc đầu, “Đây tất cả đều là định mệnh, con nhận vòng tay này cũng là chính xác.” Vinh ba nhìn vòng tay trong tay, sau đó đưa tới trong tay An Bảo Bối, cầm tay của cô để cho cô nhận lấy vòng tay.“Quý trọng như vậy...” An Bảo Bối có chút kinh ngạc, vì cái gì Vinh ba muốn đem vật này cho cô, Vinh ba lập tức ngăn chặn miệng của cô, “Nhận lấy đi, cài này cùng chiếc nhẫn kia cùng một dạng, đều là tượng trưng cho con dâu lớn nhà họ Vinh.”“Con... dâu?” Đã không phải kinh ngạc, đã đến trình độ thụ sủng nhược kinh, bất kể là vòng tay này hay là kia chiếc nhẫn, cô cũng là lần đầu tiên mới biết được hàm nghĩa những thứ đó, thế nhưng... Thế nhưng quan trọng như vậy, bất kể là vòng tay còn có chiếc nhẫn...Cô cúi đầu, dùng đến linh quang đầu căn bản là không tự hỏi. Hóa ra, không phải là hiện tại, thời điểm tám năm trước, Vinh Ninh cũng sớm đã đem mình... trở thành người phụ nữ mà anh yêu nhất trên thế giới này... Không phải vì Cục Cưng mới cùng cô...Kẻ ngu ngốc kia, vì cái gì lúc trước chuyện quan trọng như vậy, anh không nói rõ ràng với cô chứ? Nếu không, 8 năm kia... 8 năm, cô và Vinh Ninh hai nguời, đến cùng cô đều đã làm gì?“Bảo bối?” Vinh ba thanh âm kéo trở lại suy nghĩ của cô, An Bảo Bối lại bắt đầu ch** n**c mắt, cô biết rõ chính mình hết sức vô sỉ, nhưng mà không nhịn được, xoa xoa nước mắt, cô thanh âm nghẹn ngào hỏi, trên mặt lại tận lực gạt bỏ nụ cười, “Bá phụ...”“Ba...” Vinh ba thở dài một ngụm khí, thân thể được ông đứng thẳng tắp, sau đó chín mươi độ hướng tới An Bảo Bối thật sâu cúi, “Thực xin lỗi!”An Bảo Bối có chút bị động tác của Vinh ba làm sợ hãi. Trong tay cô nắm chặt vòng tay Vinh ba đưa cho cô, liên tục không ngừng nắm chặt hai vai của ông, “Bá phụ, bác làm cái gì vậy? Con là tiểu bối, bác căn bản không đáng đối với con khách khí như vậy.”“Thực xin lỗi!” Người đàn ông cố chấp đứng lên, liền tính ngay cả chín trâu cùng nhau kéo, cũng là kéo không đứng dậy, chỉ cần An Bảo Bối không nói tha thứ cho ông, ông liền tuyệt đối sẽ không đứng lên.“Bá phụ...”“Thực xin lỗi... Vinh Ninh là con trai của ba, ba không có giáo dục anh ta tốt, để cho con cùng Cục Cưng ở bên ngoài một mình qua nhiều năm như vậy, đều là lỗi của ba, thực xin lỗi! Năm đó Vinh Ninh rời nhà trốn đi, không có đi theo sự an bài của ba cho anh ta. Hai ba con chúng tôi nháo như người lạ. Ba cố chấp nổi giận với anh ta, không có có quan tâm đến cuộc sống cá nhân của anh ta, đều là lỗi của ba! Vinh Ninh tính tình bị chúng ta dạy không hiểu được đem suy nghĩ chân thật nói ra, làm hại con cho rằng anh ta không yêu con, đây đều là lỗi của ba. Sau khi Vinh Ninh bị tai nạn xe cộ, nghe được anh ta nói trong lòng của anh ta cất giấu một người. Ba còn chưa tin anh ta, không có cùng anh ta cùng đi tìm con và Cục Cưng, còn để cho anh ta cùng những người phụ nữ bản thân anh ta không thích thân cận, làm hại các con bỏ lỡ nhiều năm như vậy... Đều là... Đều là lỗi của ba!”
610.
“Kỳ thật cũng không phải là rất quan trọng, nhưng mà đối với nhà họ Vinh thì nó rất quan trọng.”
“Hả...” An Bảo Bối đáp một tiếng, khó trách trước Vinh Ninh luôn luôn đeo nó, chẳng lẽ cái này gọi là đồ vật gia truyền sao?
“Thời điểm 8 năm trước,Vinh Ninh xảy ra tai nạn xe cộ, phát hiện chiếc nhẫn mà anh ta liên tục đeo cũng không thấy, cho là bị người đánh cắp đi, hoặc là lúc ở hiện trường tai nạn xe cộ đã cùng bom bị hủy diệt. Ba đã từng hỏi qua Vinh Ninh chiếc nhẫn kia đến cùng đi nơi nào nhưng anh ta cũng không trả lời được. Lúc ấy ba còn tức giận, không nghĩ tới lại ở chỗ của con.”
“Rất quan trọng sao?” An Bảo Bối yếu ớt hỏi, “Chiếc nhẫn kia rất quan trọng sao? Nếu là rất quan trọng mà nói, hiện tại con liền về nhà đi lấy.”
Sớm biết rằng quan trọng như vậy, lúc trước cô cũng sẽ không tiếp nhận ý tốt của Vinh Ninh, đem chiếc nhẫn kia nhận lấy.Vinh ba lắc đầu, “Đây tất cả đều là định mệnh, con nhận vòng tay này cũng là chính xác.” Vinh ba nhìn vòng tay trong tay, sau đó đưa tới trong tay An Bảo Bối, cầm tay của cô để cho cô nhận lấy vòng tay.
“Quý trọng như vậy...” An Bảo Bối có chút kinh ngạc, vì cái gì Vinh ba muốn đem vật này cho cô, Vinh ba lập tức ngăn chặn miệng của cô, “Nhận lấy đi, cài này cùng chiếc nhẫn kia cùng một dạng, đều là tượng trưng cho con dâu lớn nhà họ Vinh.”
“Con... dâu?” Đã không phải kinh ngạc, đã đến trình độ thụ sủng nhược kinh, bất kể là vòng tay này hay là kia chiếc nhẫn, cô cũng là lần đầu tiên mới biết được hàm nghĩa những thứ đó, thế nhưng... Thế nhưng quan trọng như vậy, bất kể là vòng tay còn có chiếc nhẫn...
Cô cúi đầu, dùng đến linh quang đầu căn bản là không tự hỏi. Hóa ra, không phải là hiện tại, thời điểm tám năm trước, Vinh Ninh cũng sớm đã đem mình... trở thành người phụ nữ mà anh yêu nhất trên thế giới này... Không phải vì Cục Cưng mới cùng cô...
Kẻ ngu ngốc kia, vì cái gì lúc trước chuyện quan trọng như vậy, anh không nói rõ ràng với cô chứ? Nếu không, 8 năm kia... 8 năm, cô và Vinh Ninh hai nguời, đến cùng cô đều đã làm gì?
“Bảo bối?” Vinh ba thanh âm kéo trở lại suy nghĩ của cô, An Bảo Bối lại bắt đầu ch** n**c mắt, cô biết rõ chính mình hết sức vô sỉ, nhưng mà không nhịn được, xoa xoa nước mắt, cô thanh âm nghẹn ngào hỏi, trên mặt lại tận lực gạt bỏ nụ cười, “Bá phụ...”
“Ba...” Vinh ba thở dài một ngụm khí, thân thể được ông đứng thẳng tắp, sau đó chín mươi độ hướng tới An Bảo Bối thật sâu cúi, “Thực xin lỗi!”
An Bảo Bối có chút bị động tác của Vinh ba làm sợ hãi. Trong tay cô nắm chặt vòng tay Vinh ba đưa cho cô, liên tục không ngừng nắm chặt hai vai của ông, “Bá phụ, bác làm cái gì vậy? Con là tiểu bối, bác căn bản không đáng đối với con khách khí như vậy.”
“Thực xin lỗi!” Người đàn ông cố chấp đứng lên, liền tính ngay cả chín trâu cùng nhau kéo, cũng là kéo không đứng dậy, chỉ cần An Bảo Bối không nói tha thứ cho ông, ông liền tuyệt đối sẽ không đứng lên.
“Bá phụ...”
“Thực xin lỗi... Vinh Ninh là con trai của ba, ba không có giáo dục anh ta tốt, để cho con cùng Cục Cưng ở bên ngoài một mình qua nhiều năm như vậy, đều là lỗi của ba, thực xin lỗi! Năm đó Vinh Ninh rời nhà trốn đi, không có đi theo sự an bài của ba cho anh ta. Hai ba con chúng tôi nháo như người lạ. Ba cố chấp nổi giận với anh ta, không có có quan tâm đến cuộc sống cá nhân của anh ta, đều là lỗi của ba! Vinh Ninh tính tình bị chúng ta dạy không hiểu được đem suy nghĩ chân thật nói ra, làm hại con cho rằng anh ta không yêu con, đây đều là lỗi của ba. Sau khi Vinh Ninh bị tai nạn xe cộ, nghe được anh ta nói trong lòng của anh ta cất giấu một người. Ba còn chưa tin anh ta, không có cùng anh ta cùng đi tìm con và Cục Cưng, còn để cho anh ta cùng những người phụ nữ bản thân anh ta không thích thân cận, làm hại các con bỏ lỡ nhiều năm như vậy... Đều là... Đều là lỗi của ba!”
Cục Cưng Phúc Hắc Siêu Ngang Ngược: Cha, Con Muốn Trả Hàng!Tác giả: Phượng Hiểu LyTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhỞ một góc của nhà hàng Hoàng Đình Một nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt. Vinh Ninh hai tay ngang ngực, hắn hình như đang không kiên nhẫn, dùng chân gõ nhẹ trên nền đất,trên khuôn mặt đẹp trai biểu hiện bất mãn rõ ràng. Giống như một con mèo hai mắt vô tình, thậm chí còn có vài phần chán ghét, khuôn mặt như băng sơn tích tụ, nhìn vào khiến người ta có cảm giác như đang thiếu nợ hắn vậy. Người con gái phía đối diện, khuôn mặt được trang điểm không biết qua bao nhiêu lớp, trên người cũng không biết đã xịt bao nhiêu nước hoa, khoảng cách xa như vậy , mùi vị nồng nặc như thế hắn ngồi xa vậy mà vẫn ngửi thấy được. Hắn từ trước đến nay không thích loại con gái thích giả vờ giả vịt, nhìn vào mặt của người đó có thể nhìn ra, nếu tháo bỏ lớp phấn son dày đặc này thì không biết sẽ kinh khủng như thế nào… 610.“Kỳ thật cũng không phải là rất quan trọng, nhưng mà đối với nhà họ Vinh thì nó rất quan trọng.”“Hả...” An Bảo Bối đáp một tiếng, khó trách trước Vinh Ninh luôn luôn đeo nó, chẳng lẽ cái này gọi là đồ vật gia truyền sao?“Thời điểm 8 năm trước,Vinh Ninh xảy ra tai nạn xe cộ, phát hiện chiếc nhẫn mà anh ta liên tục đeo cũng không thấy, cho là bị người đánh cắp đi, hoặc là lúc ở hiện trường tai nạn xe cộ đã cùng bom bị hủy diệt. Ba đã từng hỏi qua Vinh Ninh chiếc nhẫn kia đến cùng đi nơi nào nhưng anh ta cũng không trả lời được. Lúc ấy ba còn tức giận, không nghĩ tới lại ở chỗ của con.”“Rất quan trọng sao?” An Bảo Bối yếu ớt hỏi, “Chiếc nhẫn kia rất quan trọng sao? Nếu là rất quan trọng mà nói, hiện tại con liền về nhà đi lấy.”Sớm biết rằng quan trọng như vậy, lúc trước cô cũng sẽ không tiếp nhận ý tốt của Vinh Ninh, đem chiếc nhẫn kia nhận lấy.Vinh ba lắc đầu, “Đây tất cả đều là định mệnh, con nhận vòng tay này cũng là chính xác.” Vinh ba nhìn vòng tay trong tay, sau đó đưa tới trong tay An Bảo Bối, cầm tay của cô để cho cô nhận lấy vòng tay.“Quý trọng như vậy...” An Bảo Bối có chút kinh ngạc, vì cái gì Vinh ba muốn đem vật này cho cô, Vinh ba lập tức ngăn chặn miệng của cô, “Nhận lấy đi, cài này cùng chiếc nhẫn kia cùng một dạng, đều là tượng trưng cho con dâu lớn nhà họ Vinh.”“Con... dâu?” Đã không phải kinh ngạc, đã đến trình độ thụ sủng nhược kinh, bất kể là vòng tay này hay là kia chiếc nhẫn, cô cũng là lần đầu tiên mới biết được hàm nghĩa những thứ đó, thế nhưng... Thế nhưng quan trọng như vậy, bất kể là vòng tay còn có chiếc nhẫn...Cô cúi đầu, dùng đến linh quang đầu căn bản là không tự hỏi. Hóa ra, không phải là hiện tại, thời điểm tám năm trước, Vinh Ninh cũng sớm đã đem mình... trở thành người phụ nữ mà anh yêu nhất trên thế giới này... Không phải vì Cục Cưng mới cùng cô...Kẻ ngu ngốc kia, vì cái gì lúc trước chuyện quan trọng như vậy, anh không nói rõ ràng với cô chứ? Nếu không, 8 năm kia... 8 năm, cô và Vinh Ninh hai nguời, đến cùng cô đều đã làm gì?“Bảo bối?” Vinh ba thanh âm kéo trở lại suy nghĩ của cô, An Bảo Bối lại bắt đầu ch** n**c mắt, cô biết rõ chính mình hết sức vô sỉ, nhưng mà không nhịn được, xoa xoa nước mắt, cô thanh âm nghẹn ngào hỏi, trên mặt lại tận lực gạt bỏ nụ cười, “Bá phụ...”“Ba...” Vinh ba thở dài một ngụm khí, thân thể được ông đứng thẳng tắp, sau đó chín mươi độ hướng tới An Bảo Bối thật sâu cúi, “Thực xin lỗi!”An Bảo Bối có chút bị động tác của Vinh ba làm sợ hãi. Trong tay cô nắm chặt vòng tay Vinh ba đưa cho cô, liên tục không ngừng nắm chặt hai vai của ông, “Bá phụ, bác làm cái gì vậy? Con là tiểu bối, bác căn bản không đáng đối với con khách khí như vậy.”“Thực xin lỗi!” Người đàn ông cố chấp đứng lên, liền tính ngay cả chín trâu cùng nhau kéo, cũng là kéo không đứng dậy, chỉ cần An Bảo Bối không nói tha thứ cho ông, ông liền tuyệt đối sẽ không đứng lên.“Bá phụ...”“Thực xin lỗi... Vinh Ninh là con trai của ba, ba không có giáo dục anh ta tốt, để cho con cùng Cục Cưng ở bên ngoài một mình qua nhiều năm như vậy, đều là lỗi của ba, thực xin lỗi! Năm đó Vinh Ninh rời nhà trốn đi, không có đi theo sự an bài của ba cho anh ta. Hai ba con chúng tôi nháo như người lạ. Ba cố chấp nổi giận với anh ta, không có có quan tâm đến cuộc sống cá nhân của anh ta, đều là lỗi của ba! Vinh Ninh tính tình bị chúng ta dạy không hiểu được đem suy nghĩ chân thật nói ra, làm hại con cho rằng anh ta không yêu con, đây đều là lỗi của ba. Sau khi Vinh Ninh bị tai nạn xe cộ, nghe được anh ta nói trong lòng của anh ta cất giấu một người. Ba còn chưa tin anh ta, không có cùng anh ta cùng đi tìm con và Cục Cưng, còn để cho anh ta cùng những người phụ nữ bản thân anh ta không thích thân cận, làm hại các con bỏ lỡ nhiều năm như vậy... Đều là... Đều là lỗi của ba!”