Tác giả:

Cấp ba đúng là khoảng thời gian căng thẳng, Lục Vũ Hạo lại càng tiêu đầu loạn ngạch (sứt đầu mẻ trán) Lúc này đây, vùi đầu vào một biển đề bài không phải kẻ mới 18 tuổi Lục Vũ Hạo thì là ai? Mở thật to mắt, cắn cắn bút, ngồi đọc một đề vật lý. Chỉ cảm thấy trước mắt có điểm không được rõ ràng. Quay đầu, nhìn đồng hồ – 3 giờ hơn… “Ring rinh..” Tiếng tin nhắn vang lên. Lục Vũ Hạo nhíu mày, ai a, đã trễ thế này… Mở máy. Nguyên lai là Tiểu Mặc a… Thật là, đã trễ thế này để làm chi a…. Đang suy nghĩ, lại bị nàng ta dọa cho sợ: “Lục Vũ Hạo, nếu như ta có một cơ hội cho ngươi đến thế giới khác ngươi có đi không? Không cần thi vào trường cao đẳng nga” Hắn chỉ cho là nàng nói giỡn: “Tốt, ngươi thử xem a.” Chỉ trong chốc lát nàng gửi lại một tin nhắn: “Ah, nếu như trong thế giới khác là thế giới mà ta mong muốn thì ngươi làm thế nào?” Lục Vũ Hạo ôm bụng cười to, vừa cười vừa ấn phím. “Đồng nghiệp đại tỷ, đừng nói giỡn, ngươi nếu có thể đem ta bẻ cong thì ta sẽ đi đến thế giới ngươi nói.” Bên…

Chương 4: Gặp nạn

Toái Phong ThiênTác giả: Dạ Hoàn ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCấp ba đúng là khoảng thời gian căng thẳng, Lục Vũ Hạo lại càng tiêu đầu loạn ngạch (sứt đầu mẻ trán) Lúc này đây, vùi đầu vào một biển đề bài không phải kẻ mới 18 tuổi Lục Vũ Hạo thì là ai? Mở thật to mắt, cắn cắn bút, ngồi đọc một đề vật lý. Chỉ cảm thấy trước mắt có điểm không được rõ ràng. Quay đầu, nhìn đồng hồ – 3 giờ hơn… “Ring rinh..” Tiếng tin nhắn vang lên. Lục Vũ Hạo nhíu mày, ai a, đã trễ thế này… Mở máy. Nguyên lai là Tiểu Mặc a… Thật là, đã trễ thế này để làm chi a…. Đang suy nghĩ, lại bị nàng ta dọa cho sợ: “Lục Vũ Hạo, nếu như ta có một cơ hội cho ngươi đến thế giới khác ngươi có đi không? Không cần thi vào trường cao đẳng nga” Hắn chỉ cho là nàng nói giỡn: “Tốt, ngươi thử xem a.” Chỉ trong chốc lát nàng gửi lại một tin nhắn: “Ah, nếu như trong thế giới khác là thế giới mà ta mong muốn thì ngươi làm thế nào?” Lục Vũ Hạo ôm bụng cười to, vừa cười vừa ấn phím. “Đồng nghiệp đại tỷ, đừng nói giỡn, ngươi nếu có thể đem ta bẻ cong thì ta sẽ đi đến thế giới ngươi nói.” Bên… Ánh mắt hung hăng nhìn vào gương mặt tươi cười xán lạn của Lục Vũ Hạo, nam nhân nhíu mi, nói khẽ với người bên cạnh: “Hàn Ngự, hắn là ai, tai sao lại xuất hiện ở Ngự hoa viên vào giờ này?”Giọng nói trầm thấp vang lên, mơ hồ hàm chứa áp bức.Bên cạnh là một người mặc ám kim sắc khôi giáp, thắt lưng đeo bội kiếm: “Thuộc hạ không biết…Tựa hồ chưa từng gặp qua…” (ám kim sắc khôi giáp: áo giáp màu vàng)“Lần trước Lam nhi thiếu chút nữa bị bắt… Chúng ta không thể không đề phòng…Ngươi đi điều tra xem hắn là ai…Ta trước tiên đến chỗ Thái hậu. Nhi tử của sư phụ tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm.” Nam nhân khí phách phất tay áo, hướng đến “Hoàng Minh Cung” nơi Thái Hậu cùng các phi tần ngự. Phía sau, Hàn Ngự vội vàng đuổi theo: “Vâng, thuộc hạ tuân mệnh.”*“Ai…Ai…Ai…” Liên tiếp ba cái thở dài. – Đúng vậy, Lục Vũ Hạo quả nhiên là lạc đường.Nơi đây, kiến trúc không giống với Cố cung, không phải kim ngói hồng tường mà là tường nâu đỏ thẫm bình thường, mái ngói cũng không phải ngọc lưu ly xa xỉ phung phí, bất quá là vật liệu gì Lục Vũ Hạo cũng không rõ. Hắn cũng không có chuyên tâm nghiên cứu cái này… (Kim ngói hồng tường: ngói vàng, tường hồng …>

Ánh mắt hung hăng nhìn vào gương mặt tươi cười xán lạn của Lục Vũ Hạo, nam nhân nhíu mi, nói khẽ với người bên cạnh: “Hàn Ngự, hắn là ai, tai sao lại xuất hiện ở Ngự hoa viên vào giờ này?”

Giọng nói trầm thấp vang lên, mơ hồ hàm chứa áp bức.

Bên cạnh là một người mặc ám kim sắc khôi giáp, thắt lưng đeo bội kiếm: “Thuộc hạ không biết…Tựa hồ chưa từng gặp qua…” (ám kim sắc khôi giáp: áo giáp màu vàng)

“Lần trước Lam nhi thiếu chút nữa bị bắt… Chúng ta không thể không đề phòng…Ngươi đi điều tra xem hắn là ai…Ta trước tiên đến chỗ Thái hậu. Nhi tử của sư phụ tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm.” Nam nhân khí phách phất tay áo, hướng đến “Hoàng Minh Cung” nơi Thái Hậu cùng các phi tần ngự. Phía sau, Hàn Ngự vội vàng đuổi theo: “Vâng, thuộc hạ tuân mệnh.”

*

“Ai…Ai…Ai…” Liên tiếp ba cái thở dài. – Đúng vậy, Lục Vũ Hạo quả nhiên là lạc đường.

Nơi đây, kiến trúc không giống với Cố cung, không phải kim ngói hồng tường mà là tường nâu đỏ thẫm bình thường, mái ngói cũng không phải ngọc lưu ly xa xỉ phung phí, bất quá là vật liệu gì Lục Vũ Hạo cũng không rõ. Hắn cũng không có chuyên tâm nghiên cứu cái này… (Kim ngói hồng tường: ngói vàng, tường hồng …>

Toái Phong ThiênTác giả: Dạ Hoàn ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Xuyên KhôngCấp ba đúng là khoảng thời gian căng thẳng, Lục Vũ Hạo lại càng tiêu đầu loạn ngạch (sứt đầu mẻ trán) Lúc này đây, vùi đầu vào một biển đề bài không phải kẻ mới 18 tuổi Lục Vũ Hạo thì là ai? Mở thật to mắt, cắn cắn bút, ngồi đọc một đề vật lý. Chỉ cảm thấy trước mắt có điểm không được rõ ràng. Quay đầu, nhìn đồng hồ – 3 giờ hơn… “Ring rinh..” Tiếng tin nhắn vang lên. Lục Vũ Hạo nhíu mày, ai a, đã trễ thế này… Mở máy. Nguyên lai là Tiểu Mặc a… Thật là, đã trễ thế này để làm chi a…. Đang suy nghĩ, lại bị nàng ta dọa cho sợ: “Lục Vũ Hạo, nếu như ta có một cơ hội cho ngươi đến thế giới khác ngươi có đi không? Không cần thi vào trường cao đẳng nga” Hắn chỉ cho là nàng nói giỡn: “Tốt, ngươi thử xem a.” Chỉ trong chốc lát nàng gửi lại một tin nhắn: “Ah, nếu như trong thế giới khác là thế giới mà ta mong muốn thì ngươi làm thế nào?” Lục Vũ Hạo ôm bụng cười to, vừa cười vừa ấn phím. “Đồng nghiệp đại tỷ, đừng nói giỡn, ngươi nếu có thể đem ta bẻ cong thì ta sẽ đi đến thế giới ngươi nói.” Bên… Ánh mắt hung hăng nhìn vào gương mặt tươi cười xán lạn của Lục Vũ Hạo, nam nhân nhíu mi, nói khẽ với người bên cạnh: “Hàn Ngự, hắn là ai, tai sao lại xuất hiện ở Ngự hoa viên vào giờ này?”Giọng nói trầm thấp vang lên, mơ hồ hàm chứa áp bức.Bên cạnh là một người mặc ám kim sắc khôi giáp, thắt lưng đeo bội kiếm: “Thuộc hạ không biết…Tựa hồ chưa từng gặp qua…” (ám kim sắc khôi giáp: áo giáp màu vàng)“Lần trước Lam nhi thiếu chút nữa bị bắt… Chúng ta không thể không đề phòng…Ngươi đi điều tra xem hắn là ai…Ta trước tiên đến chỗ Thái hậu. Nhi tử của sư phụ tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm.” Nam nhân khí phách phất tay áo, hướng đến “Hoàng Minh Cung” nơi Thái Hậu cùng các phi tần ngự. Phía sau, Hàn Ngự vội vàng đuổi theo: “Vâng, thuộc hạ tuân mệnh.”*“Ai…Ai…Ai…” Liên tiếp ba cái thở dài. – Đúng vậy, Lục Vũ Hạo quả nhiên là lạc đường.Nơi đây, kiến trúc không giống với Cố cung, không phải kim ngói hồng tường mà là tường nâu đỏ thẫm bình thường, mái ngói cũng không phải ngọc lưu ly xa xỉ phung phí, bất quá là vật liệu gì Lục Vũ Hạo cũng không rõ. Hắn cũng không có chuyên tâm nghiên cứu cái này… (Kim ngói hồng tường: ngói vàng, tường hồng …>

Chương 4: Gặp nạn