Tác giả:

Chậc. Ta quả nhiên đã chết. Quả nhiên. Ừm. Đúng là chơi ngu lấy tiếng mà. Vì sao ta chết ư? Thì vì… thôi không nói đâu, nhục lắm. . . . Định mệnh, cái đ*o gì ồn thế? Chết cũng không yên là sao? - Lão gia, dù sao Liên nhi cũng là nữ nhi của người kia mà, hà cớ gì mà người quá đáng với nó như thế! Liên nhi và tứ hoàng tử là thanh mai trúc mã, không tránh khỏi nảy sinh tình cảm, dù con bé có quá phận, chàng cũng không thể gay gắt như vậy! - Hừ, hôn sự tất thảy đều do phụ mẫu, thân là nữ nhi mà không biết phép tắc, dám trái lại sự an bài của ta, làm ta mất mặt trước gia đình thông gia. Cũng không hiểu an phận, còn chỉ định suốt đời chỉ nguyện lấy tứ hoàng tử, liệu có còn coi ta ra gì hay không? Là nàng quá cưng chiều con bé, nên nó mới ương bướng như vậy! - Nam nhân đang nói dường như rất tức giận, có thể nhận ra được sự uy nghiêm trong giọng nói. Nữ nhân có chất giọng mềm mại thanh thúy nghe được vậy liền khóc, dù sao ta cũng nghe được những tiếng nức nở rất nhỏ. Trời ơi, ồn chết mất! -…

Chương 20

Ta Là Ma Vương: Dị Giới Sinh Tồn KýTác giả: Mèo Con Ki BoTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngChậc. Ta quả nhiên đã chết. Quả nhiên. Ừm. Đúng là chơi ngu lấy tiếng mà. Vì sao ta chết ư? Thì vì… thôi không nói đâu, nhục lắm. . . . Định mệnh, cái đ*o gì ồn thế? Chết cũng không yên là sao? - Lão gia, dù sao Liên nhi cũng là nữ nhi của người kia mà, hà cớ gì mà người quá đáng với nó như thế! Liên nhi và tứ hoàng tử là thanh mai trúc mã, không tránh khỏi nảy sinh tình cảm, dù con bé có quá phận, chàng cũng không thể gay gắt như vậy! - Hừ, hôn sự tất thảy đều do phụ mẫu, thân là nữ nhi mà không biết phép tắc, dám trái lại sự an bài của ta, làm ta mất mặt trước gia đình thông gia. Cũng không hiểu an phận, còn chỉ định suốt đời chỉ nguyện lấy tứ hoàng tử, liệu có còn coi ta ra gì hay không? Là nàng quá cưng chiều con bé, nên nó mới ương bướng như vậy! - Nam nhân đang nói dường như rất tức giận, có thể nhận ra được sự uy nghiêm trong giọng nói. Nữ nhân có chất giọng mềm mại thanh thúy nghe được vậy liền khóc, dù sao ta cũng nghe được những tiếng nức nở rất nhỏ. Trời ơi, ồn chết mất! -… - Tiểu thư, người lại vừa nói gì với phu nhân và lão gia, mà khiến tâm trạng họ kì lạ như vậy?Mắt Qủa Dưa bưng bát cháo nóng đến bên giường, vẻ mặt ngơ ngác không hiểu nhìn ta, ta thở dài, đón lấy bát cháo còn nóng hổi, chậm rãi nói:- Không có gì, chỉ là chút chuyện nhất định không thể không nói ra thôi. A Lam, em có thể giúp ta chuẩn bị nước hay không, ta muốn đi tắm.Nhìn bóng hình Mắt Qủa Dưa khuất dần sau cánh cửa, ta lúc này mới có thể tạm thời buông lỏng cảnh giác, mệt mỏi thả người xuống giường. Xem chừng vấn đề trước mắt đã được giải quyết, cũng may là cha và nương cũng đồng ý giữ bí mật việc Người Hỗ Trợ nhảm nhí kia, bằng không ta lại tốn không ít chất xám để xử lí vụ này.- Xem ra trước mắt…phải mạnh lên đã nhỉ.~~~~~~ Ta là phân cách tuyến xinh đẹp~~~~~- Ồ, A Liên khoẻ lại rồi đấy à? Dạo này nguy hiểm lắm, không có việc gì tốt nhất đừng ra ngoài, ma vật hoành hành ghê lắm!Bà thím Hồ tộc nhà bên thấy ta bèn lên tiếng chào hỏi, ta cũng vâng dạ đáp lại vài câu. Hừm, đường đến nhà trưởng lão đi lối nào ấy nhỉ?Mục tiêu của ta hiện tại là lên cấp, mà muốn lên level nhanh có 2 cách, 1 là làm nhiệm vụ, 2 là đi farm quái. Mà với trình độ hiện tại của ta mà đi săn quái… vẫn là thôi đi. Còn nhiệm vụ thì đương nhiên được giao bởi người có thẩm quyền cao nhất làng rồi, vậy nên hôm nay đành ghé thăm nhà trưởng lão chút vậy.Đi mãi đi mãi cuối cùng cũng đến nơi, ta chuẩn bị lời kịch sẵn sàng hiên ngang bước tới, bèn thấy 1 mĩ nhân Thố tộc đang đứng trước sân phơi thảo dược. Đôi tai trắng dài, mắt màu hồng ngọc, dáng người mềm mại nhỏ nhắn quả thật khiến người khác chỉ muốn tiến đến che chở. Ta bất giác nhìn lại bản thân, tuy bộ dạng này cũng chính là cực phẩm, tóc đen mắt đen, dáng người lại cao, khuôn mặt phi giới tính thu hút lưỡng giới, nhưng dù thế nào thì, bộ dáng này cũng quá mạnh mẽ đi! Ta thực chất rất ưa thích bộ dáng chim nhỏ mềm mại đáng yêu, các người có thể nói bộ dáng đó áp dụng lên ta thực chất quá thảo mai, nhưng bộ dáng đó với nam nhân, chính là công kích trí mạng đó! Ta lúc trước chính là không có 1 miligram nữ tính, lại không hứng thú yêu đương, nhưng giờ ta hối hận rồi, chính là muốn tìm một cao phú soái cùng ta hành tẩu giang hồ, bất quá với tình hình của ta hiện giờ…… Đúng là, có những thứ càng lúc càng xa khỏi tầm với mà.Tạm thời kết thúc màn tự kỉ ở đây, vấn đề là không hiểu tại sao, Thố mĩ nhân vừa nhìn thấy ta là chẳng khác gì đi đường gặp cướp, vẻ mặt sợ hãi, dáng người run rẩy, ta tiến nàng lùi, gãi gãi đầu, bộ dạng ta đáng sợ vậy sao? Ta cũng không có cầm đại đao, hô khẩu hiệu “đường này ta mở cây này ta trồng” với nàng ấy, ta cũng hướng nàng ta nở nụ cười hết sức thuần khiết chứng tỏ ta vô hại chẳng phải sao?Trong khi ta đang cố chứng tỏ bộ dáng “vô hại thuần khiết” với nàng ta, từ trong nhà 1 bóng người đột nhiên phi ra, vững vàng che chắn trước mặt nàng ta, Thố mĩ nhân mắt một tầng sương mù, yếu ớt nép vào sau kẻ mới xuất hiện, khiến ta liên tưởng tới hình ảnh gà mẹ đang che chắn cho gà con…nhầm, trong trường hợp này thì là gà trống mới phải chứ! Gà trống nhìn ta với ánh mắt hình viên kẹo đồng, ta trừng lại hắn, nhìn gì mà nhìn, ta còn chưa động tới 1 sợi lông tơ của nàng ta nữa là.Khoảnh khắc 2 mắt chạm nhau, ta nghĩ ta đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.Người đang đứng trước mặt ta đây chẳng phải Tứ Hoàng Tử sao!Tình cũ không rủ cũng tới mà!Theo lời Mắt Qủa Dưa thì đơn giản, ta là một tiểu tam cố chen vào hạnh phúc của 2 người trước mặt đây, đương nhiên là nàng ta đã cố nói giảm nói tránh, nhưng nội dung chính là như vậy. Hơn nữa trước đó ta đã gây ra không ít phiền phức cho 2 người này, vì vậy hiện tại thấy ta, họ cảm thấy phòng bị là chuyện hoàn toàn có thể chấp nhận được. Bất quá hiện tại ta chính là một thiếu nữ vô cùng tốt bụng thuần khiết không phải sao, ta thể hiện thành ý hoà bình rõ ràng như vậy, các người không cần thiết nhìn ta với ánh mắt đó đâu~Ta cùng Tứ Hoàng Tử đấu mắt một lúc lâu, hắn cuối cùng bỏ cuộc mở miệng nói:- Ngươi….muốn gì đây?Ta “ à” 1 tiếng, sau đó quay lại bộ dáng thong dong bình tĩnh, nói:- Cũng không phải tìm ngươi. Trưởng lão có nhà không, ta có việc tìm ông ấy. – Sau đó đi lướt qua hắn, tiến vào trong nhà.Nhìn đi nhìn đi, bổn cô nương đây chính là đang thể hiện mình không có hứng thú với ngươi rồi đó!!!!

- Tiểu thư, người lại vừa nói gì với phu nhân và lão gia, mà khiến tâm trạng họ kì lạ như vậy?

Mắt Qủa Dưa bưng bát cháo nóng đến bên giường, vẻ mặt ngơ ngác không hiểu
nhìn ta, ta thở dài, đón lấy bát cháo còn nóng hổi, chậm rãi nói:

- Không có gì, chỉ là chút chuyện nhất định không thể không nói ra thôi. A Lam, em có thể giúp ta chuẩn bị nước hay không, ta muốn đi tắm.

Nhìn
bóng hình Mắt Qủa Dưa khuất dần sau cánh cửa, ta lúc này mới có thể tạm
thời buông lỏng cảnh giác, mệt mỏi thả người xuống giường. Xem chừng vấn đề trước mắt đã được giải quyết, cũng may là cha và nương cũng đồng ý
giữ bí mật việc Người Hỗ Trợ nhảm nhí kia, bằng không ta lại tốn không
ít chất xám để xử lí vụ này.

- Xem ra trước mắt…phải mạnh lên đã nhỉ.

~~~~~~ Ta là phân cách tuyến xinh đẹp~~~~~

- Ồ, A Liên khoẻ lại rồi đấy à? Dạo này nguy hiểm lắm, không có việc gì tốt nhất đừng ra ngoài, ma vật hoành hành ghê lắm!

Bà thím Hồ tộc nhà bên thấy ta bèn lên tiếng chào hỏi, ta cũng vâng dạ đáp lại vài câu. Hừm, đường đến nhà trưởng lão đi lối nào ấy nhỉ?

Mục tiêu của ta hiện tại là lên cấp, mà muốn lên level nhanh có 2 cách, 1
là làm nhiệm vụ, 2 là đi farm quái. Mà với trình độ hiện tại của ta mà
đi săn quái… vẫn là thôi đi. Còn nhiệm vụ thì đương nhiên được giao bởi
người có thẩm quyền cao nhất làng rồi, vậy nên hôm nay đành ghé thăm nhà trưởng lão chút vậy.

Đi mãi đi mãi cuối cùng cũng đến nơi, ta
chuẩn bị lời kịch sẵn sàng hiên ngang bước tới, bèn thấy 1 mĩ nhân Thố
tộc đang đứng trước sân phơi thảo dược. Đôi tai trắng dài, mắt màu hồng
ngọc, dáng người mềm mại nhỏ nhắn quả thật khiến người khác chỉ muốn
tiến đến che chở. Ta bất giác nhìn lại bản thân, tuy bộ dạng này cũng
chính là cực phẩm, tóc đen mắt đen, dáng người lại cao, khuôn mặt phi
giới tính thu hút lưỡng giới, nhưng dù thế nào thì, bộ dáng này cũng quá mạnh mẽ đi! Ta thực chất rất ưa thích bộ dáng chim nhỏ mềm mại đáng
yêu, các người có thể nói bộ dáng đó áp dụng lên ta thực chất quá thảo
mai, nhưng bộ dáng đó với nam nhân, chính là công kích trí mạng đó! Ta
lúc trước chính là không có 1 miligram nữ tính, lại không hứng thú yêu
đương, nhưng giờ ta hối hận rồi, chính là muốn tìm một cao phú soái cùng ta hành tẩu giang hồ, bất quá với tình hình của ta hiện giờ…… Đúng là,
có những thứ càng lúc càng xa khỏi tầm với mà.

Tạm thời kết thúc
màn tự kỉ ở đây, vấn đề là không hiểu tại sao, Thố mĩ nhân vừa nhìn thấy ta là chẳng khác gì đi đường gặp cướp, vẻ mặt sợ hãi, dáng người run
rẩy, ta tiến nàng lùi, gãi gãi đầu, bộ dạng ta đáng sợ vậy sao? Ta cũng
không có cầm đại đao, hô khẩu hiệu “đường này ta mở cây này ta trồng”
với nàng ấy, ta cũng hướng nàng ta nở nụ cười hết sức thuần khiết chứng
tỏ ta vô hại chẳng phải sao?

Trong khi ta đang cố chứng tỏ bộ
dáng “vô hại thuần khiết” với nàng ta, từ trong nhà 1 bóng người đột
nhiên phi ra, vững vàng che chắn trước mặt nàng ta, Thố mĩ nhân mắt một
tầng sương mù, yếu ớt nép vào sau kẻ mới xuất hiện, khiến ta liên tưởng
tới hình ảnh gà mẹ đang che chắn cho gà con…nhầm, trong trường hợp này
thì là gà trống mới phải chứ! Gà trống nhìn ta với ánh mắt hình viên kẹo đồng, ta trừng lại hắn, nhìn gì mà nhìn, ta còn chưa động tới 1 sợi
lông tơ của nàng ta nữa là.

Khoảnh khắc 2 mắt chạm nhau, ta nghĩ ta đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Người đang đứng trước mặt ta đây chẳng phải Tứ Hoàng Tử sao!

Tình cũ không rủ cũng tới mà!

Theo lời Mắt Qủa Dưa thì đơn giản, ta là một tiểu tam cố chen vào hạnh phúc
của 2 người trước mặt đây, đương nhiên là nàng ta đã cố nói giảm nói
tránh, nhưng nội dung chính là như vậy. Hơn nữa trước đó ta đã gây ra
không ít phiền phức cho 2 người này, vì vậy hiện tại thấy ta, họ cảm
thấy phòng bị là chuyện hoàn toàn có thể chấp nhận được. Bất quá hiện
tại ta chính là một thiếu nữ vô cùng tốt bụng thuần khiết không phải
sao, ta thể hiện thành ý hoà bình rõ ràng như vậy, các người không cần
thiết nhìn ta với ánh mắt đó đâu~

Ta cùng Tứ Hoàng Tử đấu mắt một lúc lâu, hắn cuối cùng bỏ cuộc mở miệng nói:

- Ngươi….muốn gì đây?

Ta “ à” 1 tiếng, sau đó quay lại bộ dáng thong dong bình tĩnh, nói:

- Cũng không phải tìm ngươi. Trưởng lão có nhà không, ta có việc tìm ông ấy. – Sau đó đi lướt qua hắn, tiến vào trong nhà.

Nhìn đi nhìn đi, bổn cô nương đây chính là đang thể hiện mình không có hứng thú với ngươi rồi đó!!!!

Ta Là Ma Vương: Dị Giới Sinh Tồn KýTác giả: Mèo Con Ki BoTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngChậc. Ta quả nhiên đã chết. Quả nhiên. Ừm. Đúng là chơi ngu lấy tiếng mà. Vì sao ta chết ư? Thì vì… thôi không nói đâu, nhục lắm. . . . Định mệnh, cái đ*o gì ồn thế? Chết cũng không yên là sao? - Lão gia, dù sao Liên nhi cũng là nữ nhi của người kia mà, hà cớ gì mà người quá đáng với nó như thế! Liên nhi và tứ hoàng tử là thanh mai trúc mã, không tránh khỏi nảy sinh tình cảm, dù con bé có quá phận, chàng cũng không thể gay gắt như vậy! - Hừ, hôn sự tất thảy đều do phụ mẫu, thân là nữ nhi mà không biết phép tắc, dám trái lại sự an bài của ta, làm ta mất mặt trước gia đình thông gia. Cũng không hiểu an phận, còn chỉ định suốt đời chỉ nguyện lấy tứ hoàng tử, liệu có còn coi ta ra gì hay không? Là nàng quá cưng chiều con bé, nên nó mới ương bướng như vậy! - Nam nhân đang nói dường như rất tức giận, có thể nhận ra được sự uy nghiêm trong giọng nói. Nữ nhân có chất giọng mềm mại thanh thúy nghe được vậy liền khóc, dù sao ta cũng nghe được những tiếng nức nở rất nhỏ. Trời ơi, ồn chết mất! -… - Tiểu thư, người lại vừa nói gì với phu nhân và lão gia, mà khiến tâm trạng họ kì lạ như vậy?Mắt Qủa Dưa bưng bát cháo nóng đến bên giường, vẻ mặt ngơ ngác không hiểu nhìn ta, ta thở dài, đón lấy bát cháo còn nóng hổi, chậm rãi nói:- Không có gì, chỉ là chút chuyện nhất định không thể không nói ra thôi. A Lam, em có thể giúp ta chuẩn bị nước hay không, ta muốn đi tắm.Nhìn bóng hình Mắt Qủa Dưa khuất dần sau cánh cửa, ta lúc này mới có thể tạm thời buông lỏng cảnh giác, mệt mỏi thả người xuống giường. Xem chừng vấn đề trước mắt đã được giải quyết, cũng may là cha và nương cũng đồng ý giữ bí mật việc Người Hỗ Trợ nhảm nhí kia, bằng không ta lại tốn không ít chất xám để xử lí vụ này.- Xem ra trước mắt…phải mạnh lên đã nhỉ.~~~~~~ Ta là phân cách tuyến xinh đẹp~~~~~- Ồ, A Liên khoẻ lại rồi đấy à? Dạo này nguy hiểm lắm, không có việc gì tốt nhất đừng ra ngoài, ma vật hoành hành ghê lắm!Bà thím Hồ tộc nhà bên thấy ta bèn lên tiếng chào hỏi, ta cũng vâng dạ đáp lại vài câu. Hừm, đường đến nhà trưởng lão đi lối nào ấy nhỉ?Mục tiêu của ta hiện tại là lên cấp, mà muốn lên level nhanh có 2 cách, 1 là làm nhiệm vụ, 2 là đi farm quái. Mà với trình độ hiện tại của ta mà đi săn quái… vẫn là thôi đi. Còn nhiệm vụ thì đương nhiên được giao bởi người có thẩm quyền cao nhất làng rồi, vậy nên hôm nay đành ghé thăm nhà trưởng lão chút vậy.Đi mãi đi mãi cuối cùng cũng đến nơi, ta chuẩn bị lời kịch sẵn sàng hiên ngang bước tới, bèn thấy 1 mĩ nhân Thố tộc đang đứng trước sân phơi thảo dược. Đôi tai trắng dài, mắt màu hồng ngọc, dáng người mềm mại nhỏ nhắn quả thật khiến người khác chỉ muốn tiến đến che chở. Ta bất giác nhìn lại bản thân, tuy bộ dạng này cũng chính là cực phẩm, tóc đen mắt đen, dáng người lại cao, khuôn mặt phi giới tính thu hút lưỡng giới, nhưng dù thế nào thì, bộ dáng này cũng quá mạnh mẽ đi! Ta thực chất rất ưa thích bộ dáng chim nhỏ mềm mại đáng yêu, các người có thể nói bộ dáng đó áp dụng lên ta thực chất quá thảo mai, nhưng bộ dáng đó với nam nhân, chính là công kích trí mạng đó! Ta lúc trước chính là không có 1 miligram nữ tính, lại không hứng thú yêu đương, nhưng giờ ta hối hận rồi, chính là muốn tìm một cao phú soái cùng ta hành tẩu giang hồ, bất quá với tình hình của ta hiện giờ…… Đúng là, có những thứ càng lúc càng xa khỏi tầm với mà.Tạm thời kết thúc màn tự kỉ ở đây, vấn đề là không hiểu tại sao, Thố mĩ nhân vừa nhìn thấy ta là chẳng khác gì đi đường gặp cướp, vẻ mặt sợ hãi, dáng người run rẩy, ta tiến nàng lùi, gãi gãi đầu, bộ dạng ta đáng sợ vậy sao? Ta cũng không có cầm đại đao, hô khẩu hiệu “đường này ta mở cây này ta trồng” với nàng ấy, ta cũng hướng nàng ta nở nụ cười hết sức thuần khiết chứng tỏ ta vô hại chẳng phải sao?Trong khi ta đang cố chứng tỏ bộ dáng “vô hại thuần khiết” với nàng ta, từ trong nhà 1 bóng người đột nhiên phi ra, vững vàng che chắn trước mặt nàng ta, Thố mĩ nhân mắt một tầng sương mù, yếu ớt nép vào sau kẻ mới xuất hiện, khiến ta liên tưởng tới hình ảnh gà mẹ đang che chắn cho gà con…nhầm, trong trường hợp này thì là gà trống mới phải chứ! Gà trống nhìn ta với ánh mắt hình viên kẹo đồng, ta trừng lại hắn, nhìn gì mà nhìn, ta còn chưa động tới 1 sợi lông tơ của nàng ta nữa là.Khoảnh khắc 2 mắt chạm nhau, ta nghĩ ta đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.Người đang đứng trước mặt ta đây chẳng phải Tứ Hoàng Tử sao!Tình cũ không rủ cũng tới mà!Theo lời Mắt Qủa Dưa thì đơn giản, ta là một tiểu tam cố chen vào hạnh phúc của 2 người trước mặt đây, đương nhiên là nàng ta đã cố nói giảm nói tránh, nhưng nội dung chính là như vậy. Hơn nữa trước đó ta đã gây ra không ít phiền phức cho 2 người này, vì vậy hiện tại thấy ta, họ cảm thấy phòng bị là chuyện hoàn toàn có thể chấp nhận được. Bất quá hiện tại ta chính là một thiếu nữ vô cùng tốt bụng thuần khiết không phải sao, ta thể hiện thành ý hoà bình rõ ràng như vậy, các người không cần thiết nhìn ta với ánh mắt đó đâu~Ta cùng Tứ Hoàng Tử đấu mắt một lúc lâu, hắn cuối cùng bỏ cuộc mở miệng nói:- Ngươi….muốn gì đây?Ta “ à” 1 tiếng, sau đó quay lại bộ dáng thong dong bình tĩnh, nói:- Cũng không phải tìm ngươi. Trưởng lão có nhà không, ta có việc tìm ông ấy. – Sau đó đi lướt qua hắn, tiến vào trong nhà.Nhìn đi nhìn đi, bổn cô nương đây chính là đang thể hiện mình không có hứng thú với ngươi rồi đó!!!!

Chương 20